Cái gì?
Kết quả bất ngờ như vậy khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đại biến.
Đặc biệt là Chu Tuần, hắn kinh sợ nhìn Thiên Ma trưởng lão đại phát thần uy, trong con ngươi hiện lên vẻ lo lắng nồng đậm.
Theo kế hoạch ban đầu của hắn, sau khi trận pháp bị phá, Dị Nhân Đồ sẽ cuốn lấy Thiên Ma trưởng lão. Một khi thủ hạ của hắn giết chết được Hắc Nô thì sẽ bắt gọn Tần Trần, tất cả đều cực kỳ hoàn mỹ.
Nhưng hiện tại, Thiên Ma trưởng lão đột nhiên bạo phát thần uy, khiến cho kế hoạch của hắn xảy ra vấn đề.
- Trước tiên cứ chiếm truyền tống trận rồi nói tiếp vậy.
Ánh mắt trầm xuống, Chu Tuần luôn lựa chọn an toàn đứng ở trong sơn cốc lại nhanh chóng bắn về phía Tần Trần đang ở phía sau truyền tống trận.
- Muốn chiếm truyền tống trận sao, không có cửa đâu!
Tần Trần quát một tiếng, tay điên cuồng chém một kiếm về phía Chu Tuần. Kiếm quang sáng như tuyết giống như cầu vồng, trong nháy mắt đã bắn tới trước mặt Chu Tuần.
- Muốn giết ta, nào có dễ như vậy chứ?
Chu Tuần cười lạnh một tiếng, có một thanh chiến đao nhanh chóng xuất hiện trên tay hắn. Trên chiến đao này có một cỗ chiến ý ngập trời phóng lên cao, va chạm với kiếm quang mà Tần Trần bổ ra, trong nháy mắt đã bổ vỡ kiếm quang của Tần Trần.
- Ầm!
Kiếm quang vỡ nát nhanh chóng chém lên trên người Chu Tuần, tất cả đều giống như là trâu đất xuống biển vậy, không có chút hiệu quả nào. Tất cả đều bị hộ giáp trên người Chu Tuần cản lại.
- Lực phòng ngự thật là mạnh!
Tần Trần nheo mắt, trong ánh mắt toát lên vẻ ngưng trọng.
- Ha ha ha, các hạ có mạnh mẽ tới đâu thì cũng chỉ là Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong mà thôi, ngươi thật sự cho rằng mình có thể giết chết được bổn điện hay sao?
Chu Tuần cười nhạo nói:
- Phụ hoàng dám để cho bổn điện du lịch vương triều thì đương nhiên sẽ không để bổn điện rơi vào nguy hiểm. Hộ giáp trên người bản điện hạ, coi như là Vũ Tôn lục giai sơ kỳ toàn lực ra tay thì cũng khó mà phá vỡ được. Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn đả thương bản điện sao? Quả thực là người ngốc nằm mơ!
Áo bào trên người Chu Tuần tung bay, để lộ ra một kiện hộ giáp tỏa ra ánh sáng lung linh, trên hộ giáp này tràn ngập phù văn và trận văn lập loè, lực phòng ngự mạnh mẽ, rất không tầm thường.
- Lúc trước là ngươi công kích, hiện giờ đến lượt bổn điện.
Nhe răng cười một tiếng, hai tay Chu Tuần cầm đao, một cỗ lực lượng vô hình ở trong cơ thể hắn nở rộ. Tay thì hung hãn chém ra một đao về phía Tần Trần.
- Sưu!
Ánh đao sắc bén xé rách không trung, trong nháy mắt đã đi tới trước người Tần Trần.
Lúc đầu lấy tu vi của Tần Trần, muốn né tránh cũng không khó, thế nhưng hiện tại bản thân hắn đang bị hai gã Vũ Tôn lục giai sơ kỳ vây công, trong lúc vội vàng không kịp ngăn cản. Cho nên hắn chỉ có thể giơ trường kiếm lên trước ngực, tránh việc bị ánh đao bổ trúng mà thôi.
- Phốc!
Máu tươi phun tung toé, cả người Tần Trần bay ra ngoài, vô cùng chật vật.
- Trần thiếu!
Hắc Nô tức giận không thôi, ánh mắt trở nên điên cuồng, muốn đi cứu viện Tần Trần, thế nhưng lại bất lực.
Lúc này hắn cũng bị ba tên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ đỉnh phong vây công, hơn nữa bọn chúng đều là Tông vệ của Đại Chu vương triều, cho dù hắn có Thiên Ma phiên thì cũng chỉ có thể đau khổ chống đỡ mà thôi.
Dùng một đao chém bay Tần Trần, khóe miệng Chu Tuần nở nụ cười nhạt, dùng giọng giễu cợt nói:
- Một kích này của Bổn điện thế nào? Ngươi cho rằng chỉ có mình ngươi có năng lực vượt cấp chiến đấu sao, hôm nay bổn điện không ngại nói cho ngươi biết. Cho dù bổn điện mới là ngũ giai hậu kỳ, thế nhưng Vũ Tôn lục giai sơ kỳ chết ở trên tay bổn điện không chỉ có một hai người a.
Sau khi cười lạnh một tiếng, Chu Tuần và hai gã Vũ Tôn lục giai khác liên thủ vây quanh Tần Trần.
- Đáng chết.
Ánh mắt Thiên Ma trưởng lão trở nên lạnh lẽo, thân thể trong nháy mắt vọt về phía đài đá, hắn quyết không để cho Tần Trần rơi vào trong tay đám người Chu Tuần, bằng không đến lúc đó ngay cả hắn cũng sẽ bị đối phương hạn chế.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Một tiếng gào thét giống như là sấm rền vang lên, ngay sau đó có một đạo thân ảnh màu đỏ lướt tới, bắn thẳng tới chỗ Thiên Ma trưởng lão.
Lúc này cả người Dị Nhân Đồ tràn ngập cơ bắp, da dẻ hóa thành màu hồng, tràn ngập khí tức làm cho người ta sợ hãi.
Tổn thương mà hắn phải chịu trước đó không những không làm cho hắn lui bước, ngược lại càng làm cho hắn trở nên cuồng bạo hơn.
- Cút ngay!
Thiên Ma trưởng lão nổi giận quát tiếng, vung vẩy quải trượng, muốn đánh văng Dị Nhân Đồ ra.
Nhưng chân lực trên người Dị Nhân Đồ lại như thiêu đốt vậy, nhanh chóng đánh ra một kích va chạm với công kích của Thiên Ma trưởng lão.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trên người Dị Nhân Đồ lần nữa xuất hiện một lỗ thủng cực lớn, máu tươi chảy ra giàn giụa. Thế nhưng Thiên Ma trưởng lão cũng không tốt hơn là bao, miệng cũng phải phun ra một ngụm máu tươi.
- Gia hỏa này thực sự là kẻ điên!
Nhìn hai mắt Dị Nhân Đồ đỏ bừng, như là bị điên, trong lòng Thiên Ma trưởng lão kinh sợ vạn phần.
Công kích như vậy không giống như là đấu pháp bình thường, mà là liều mạng thì đúng hơn.
Hắn nào biết rằng, bồi dưỡng của Đại Chu hoàng triều đối với Tông vệ chính là yêu cầu bọn họ thấy chết không sờn, một khi các thành viên của Hoàng tộc gặp phải nguy hiểm thì bọn họ hoàn toàn có thể không chút do dự hi sinh tính mạng mình để giải quyết địch nhân.
Trong lúc tức giận, động tác của Thiên Ma trưởng lão cũng không ngừng lại mà xông vào trong đài đá gần trận pháp.
- Đừng mong làm Chu Tuần Điện hạ tổn thương!
Dị Nhân Đồ gào thét, giống như nổi điên xông lên, lại lần nữa cuốn lấy Thiên Ma trưởng lão.
Lúc này, cục diện ở đây trở nên hỗn loạn không gì sánh được, đám người Chu Tuần thì muốn mau chóng bắt được Tần Trần, bằng không một khi Dị Nhân Đồ bị thua thì tình cảnh bọn họ sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Mà Thiên Ma trưởng lão cũng không thể để cho Tần Trần rơi vào trong tay đám người Chu Tuần được, bằng không, hắn cũng sẽ bị đối phương quản chế, thậm chí còn không thể hoàn thành nhiệm vụ mà đà chủ giao phó.
Vì vậy song phương đều liều mạng chém giết ở chung quanh cái đài đá này.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng chung quanh đài đá, Tần Trần vốn đang bị vây quanh, thậm chí bản thân bị trọng thương lại khẽ cười nhạt.
Ầm!
Sau một khắc, khí tức trên người hắn đột nhiên tăng vọt, tốc độ so với trước kia còn tăng lên gần gấp đôi, trong nháy mắt đã thoát ra khỏi vòng vây của ba người Chu Tuần.
Cảnh này khiến cho ba người Chu Tuần sửng sốt, lúc này Tần Trần đâu còn có vẻ bị thương nữa chứ? Khí tức trên người còn kinh khủng hơn trước đó, làm cho người ta sợ hãi không thôi.
Hơn nữa tốc độ của Tần Trần so với trước kia nhanh hơn quá nhiều, nếu như ngay từ đầu đối phương để lộ ra tốc độ như vậy thì bọn họ sẽ không đả thương được Tần Trần.
Đã xảy ra chuyện gì chứ?
Trong lúc bọn họ khiếp sợ thì đã nhìn thấy Tần Trần mỉm cười với mấy người Chu Tuần, trong nháy mắt trong tay xuất hiện hơn mười cái trận kỳ.
- Hoan nghênh chư vị tới đại trận của Bản thiếu.
Giọng nói vừa dứt, hơn mười cái trận kỳ trong tay Tần Trần bắn ra, ông ông sưu sưu... Vô số ánh sáng màu trắng kinh người tràn ra, thoáng cái đã bao phủ tất cả mọi người ở chung quanh.
- Gia hỏa này đang làm cái gì vậy? Tại sao chung quanh đài đá này còn có trận pháp tồn tại cơ chứ, không phải lúc trước chúng ta đã phá rồi sao?
Đám người Chu Tuần bị cảnh tượng đột nhiên xảy ra làm cho kinh hãi.
Một cỗ cảm giác không tốt xuất hiện ở trong lòng mấy người.
Thế nhưng điều mà đám người Chu Tuần không hiểu đó là, Tần Trần đang muốn làm gì?
Chẳng lẽ đối phương muốn lợi dụng trận pháp này để vây khốn và giết chết bọn hắn hay sao? Thế nhưng lấy tu vi của Tần Trần, coi như bố trí ra được trận pháp lục giai thì cũng không thể tạo thành thương tổn quá lớn đối với bọn họ được.
Trong lúc bọn họ đang nghi hoặc thì đã thấy không gian nơi mọi người đang đứng đột nhiên trở nên cuồng bạo.
Ở trong chớp mắt này, Thiên Ma trưởng lão cũng biết nơi này đang xảy ra chuyện gì, hắn khiếp sợ chỉ vào Tần Trần phẫn nộ quát:
- Ngươi điên rồi, không ngờ lại dám tự bạo trận pháp...
Lúc này Tần Trần vẫn đang điên cuồng ném trận kỳ ra, sau khi Thiên Ma trưởng lão nói hắn điên, khóe miệng hắn nở nụ cười nhạt, chợt thúc giục tinh thần lực trong đầu.
- Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh...
Sau một khắc!
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, toàn bộ đài đá bị tiếng nổ vang kinh người bao phủ. Cơn lốc kinh khủng khuếch tán ra chung quanh, nốt tất cả mọi người vào trong đại trận.