Vũ Thần Chúa Tể

Chương 651: Trận pháp bị phá

Chương Trước Chương Tiếp

Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ tại sao Thiên Ma trưởng lão lại tự tin, vẻ mặt giống như đã ăn chắc hắn vậy.

Mặc dù đối phương cũng là Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong, thế nhưng hắn là Tông vệ của Hoàng thất Đại Chu vương triều a, từ nhỏ đã được Đại Chu vương triều bồi dưỡng. Võ học, công pháp mà hắn tu luyện đều là tồn tại cao cấp nhất trong Đại Chu vương triều.

Mà đó vẫn chỉ là một trong những điều kiện chung mà thôi.

Muốn trở thành một gã Tông vệ thì phải là một trong những người kiệt xuất nhất trong rất nhiều thiên tài được Hoàng thất Đại Chu vương triều bồi dưỡng, như vậy thì mới có cơ hội tiến vào hoàng cung, bảo vệ hoàng tử và thành viên Hoàng tộc.

Quá trình này cực kỳ tàn khốc, nói trải qua chiến đấu như bước qua núi thây biển máu cũng không quá đáng.

Võ giả như vậy, bất kỳ một ai cũng cực kỳ kinh người, hoàn toàn không phải là tồn tại mà những Võ giả đồng cấp khác ở bên ngoài có thể so sánh được.

Càng không cần phải nói tới người là đội trưởng Tông vệ như hắn.

Có thể nói Dị Nhân Đồ cực kỳ tự tin. Dù gặp phải Vũ Tôn lục giai trung kỳ phổ thông thì hắn cũng hoàn toàn có năng lực chém giết đối phương một cách đơn giản, coi như không chém giết được thì cũng có thể nhanh chóng đánh bại bọn họ.

Nhưng hiện tại, dưới một quyền của hắn, lão giả mặc áo bào màu đen kia lại không rơi xuống thế hạ phong một có chút, điều này làm cho Dị Nhân Đồ rất là khiếp sợ.

Tu vi và thực lực bực này tuyệt đối không phải là Võ giả của các thế lực nhỏ phổ thông. Tuyệt đối là thành viên của các thế lực kinh khủng đến từ Bách Triều chi địa.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Dưới sự khiếp sợ, Dị Nhân Đồ gầm lên hỏi một câu.

- Lão phu là ai, có cần phải nói cho ngươi biết không? Ngươi chỉ cần nhớ rõ, lão phu là người giết ngươi là được.

Nhe răng cười một tiếng, khí tức trên người Thiên Ma trưởng lão ngày càng lạnh lẽo, cái đầu rắn to lớn do quải trượng diễn hóa ra giống như một đầu giao long quấn quanh Dị Nhân Đồ, đồng thời cũng điên cuồng cắn nuốt đối phương.

- Hừ, giả thần giả quỷ, ngươi cho rằng có bảo vật như vậy là có thể không kiêng nể gì sao? Phá cho ta!

Dị Nhân Đồ hét lớn, một cỗ khí tức kinh khủng lần nữa xuất hiện ở trong cơ thể hắn. Trên hai tay hắn có quang mang đen kịt nở rộ, sau đó điên cuồng đánh ra hơn trăm quyền về phía cái đầu rắn kia.

Đồng thời hắn còn giơ tay lên một cái, trong nháy mắt có một ngọn núi nhỏ màu đen xuất hiện ở trên đỉnh đầu mấy người.

Ngọn núi nhỏ kia vừa xuất hiện đã nhanh chóng bành trướng. Nhanh chóng biến ảo thành một ngọn núi cao mười mấy trượng, trực tiếp trấn áp Thiên Ma trưởng lão.

Bản thân được xem như là đội trưởng Tông vệ của Hoàng thất Đại Chu, tại sao trên người Dị Nhân Đồ lại không có một chút chân bảo cường đại cơ chứ?

Tần Trần một mặt điên cuồng tu bổ trận pháp, nhưng vẫn chú ý tới chiến đấu trong sơn cốc. Khi nhìn thấy chân bảo hình ngọn núi xuất hiện trong tay Dị Nhân Đồ, trong lòng hắn không khỏi nghiêm nghị. Quả thực hắn không đoán sai, bảo vật trên thân đám người Chu Tuần này không phải là ít, thậm chí bảo vật trên người Thiên Ma trưởng lão cũng không quá kém.

Chỉ riêng cái đầu rắn và ngọn núi to lớn kia đã cực kì khủng bố, mặc dù không trực tiếp ra tay với hắn thế nhưng vẫn làm cho hắn cảm nhận được một cỗ áp bách kinh người đè nặng lên trên thân.

- Ầm ầm!

Cơ hồ trong nháy mắt, quyền ấn mà Dị Nhân Đồ đánh ra đã va chạm với cái đầu rắn màu đen kia, lấy Dị Nhân Đồ làm trung tâm, một cỗ khí thế ngập trời cuồn cuộn lan tràn, làm cho cả sơn cốc ầm ầm nổ vang.

Mà lúc này chân bảo hình ngọn núi mà Dị Nhân Đồ tế ra cũng đã hạ xuống đỉnh đầu của Thiên Ma trưởng lão.

- Hừ!

Thiên Ma trưởng lão quát lạnh, trên tay có quang mang màu đen nở rộ. Phanh một tiếng, hắn vỗ vào trên chân bảo hình ngọn núi lớn kia, trong nháy mắt mặt đất dưới chân hắn rạn nứt, nhưng ngọn núi lớn này cũng bị hắn đánh bay ra ngoài.

Không ngờ thực lực của song phương lại ngang nhau.

- Tốt, hay cho nhà ngươi!

Hàn mang trong mắt của Dị Nhân Đồ càng ngày càng mạnh mẽ, khí tức trên người hắn cũng càng ngày càng kinh khủng, một cỗ khí tức sát phạt cực hạn từ trên người hắn tràn ra.

- Ầm!

Mà đúng lúc này, trận pháp phòng ngự trước mặt Tần Trần cũng không trụ được mà triệt để sụp đổ.

- Phốc phụt!

Miệng Tần Trần phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên sau khi trận pháp nổ tung hắn đã bị nội thương, sắc mặt tái nhợt, vô cùng uể oải.

May mà lúc này uy lực của Bạo Chân phù cũng đã hết, triệt để tiêu tán ở trong hư không, bằng không nhất định Tần Trần sẽ bị trọng thương ở dưới công kích của Bạo Chân phù.

- Ha ha ha, ngăn gia hỏa này lại, đừng để hắn mở truyền tống trận.

Trận pháp vừa vỡ, Chu Tuần lập tức mừng rỡ như điên, đồng thời cũng quát to với mấy tên thủ hạ của mình.

Thậm chí mấy tên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ này không cần Chu Tuần mở miệng cũng đã xông lên phía trước.

- Trần thiếu!

Hắc Nô nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức vung vẩy Thiên Ma phiên đánh tới. Thế nhưng trong năm tên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ này lại có ba người ngăn Hắc Nô lại. Còn hai người khác thì bắn về phía Tần Trần.

Tần Trần bị công kích, bất đắc dĩ phải lấy ra thanh kiếm rỉ thần bí, điên cuồng đánh nhau với hai người kia.

- Ha ha, ngươi chỉ là một tên Vũ Tông ngũ giai mà cũng muốn chiến đấu với hai huynh đệ chúng ta sao, quá ngây thơ.

Hai người này nhe răng cười không thôi, bàn tay vung vẩy, trực tiếp chộp về phía Tần Trần.

Đinh đinh đinh!

Thanh kiếm rỉ thần bí trong tay Tần Trần huyễn hóa ra từng đạo kiếm ảnh, liên tiếp ngăn cản công kích của hai người ở bên ngoài, thậm chí kiếm khí sắc bén còn khiến cho hai người cảm thấy đau đớn không thôi.

- Ồ, thực lực của gia hỏa này thật là mạnh.

Hai người đồng thời kinh hô một tiếng.

Tuy là trước đó, khi còn ở trong phế tích Tần Trần đã từng giết chết Tông Vô Tâm của Địa Ma tông, thế nhưng đó là dưới tình huống người này liên thủ với Hắc Nô, trong đó công lao lớn nhất là của tên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ đỉnh phong Hắc Nô kia.

Nhưng hiện tại, Tần Trần chỉ có một thân một mình, không ngờ trong khoảng thời gian ngắn hai người bọn họ lại không làm gì được đối phương, chuyện này làm cho hai người cảm thấy khiếp sợ không thôi.

- Khó trách người này lại ngạo nghễ như vậy, quả thật là có tài.

Trong lòng hai người kinh hãi, càng tin tưởng chuyện trên người Tần Trần có phân thân võ đạo. Vì vậy đề phòng Tần Trần kích hoạt phân thân võ đạo trên người, lúc hai người xuất thủ cũng không quá sắc bén, chỉ muốn bắt sống Tần Trần mà thôi.

Vì vậy trong khoảng thời gian ngắn, song phương lại rơi vào tình huống giằng co.

- Không được!

Mà lúc này Thiên Ma trưởng lão thấy vậy, trong con ngươi của hắn hiện lên vẻ lo lắng.

Một khi Tần Trần bị đám người Chu Tuần bắt đi, chỉ sợ hắn khó mà hoàn thành được chuyện đà chủ đại nhân giao phó.

Thực sự là phế vật, nhanh như vậy đã không kiên trì nổi rồi!

Ánh mắt có chút khó chịu nhìn về phía Tần Trần, Thiên Ma trưởng lão luôn ẩn giấu thực lực đột nhiên nhe răng cười một tiếng quái dị, trên người có một cỗ ma lực màu đen tà ác tràn ra.

Ma lực màu đen này vừa xuất hiện thì khí tức của cái đầu rắn lớn kia đột nhiên tăng vọt, oanh một tiếng trực tiếp đánh bay ngọn núi lớn ra ngoài, ngay sau đó cái đầu rắn to lớn kia mang theo tiếng rít gào cắn về phía Dị Nhân Đồ.

- Làm sao có thể?

Dị Nhân Đồ kinh hô một tiếng, ma khí kinh khủng màu đen khiến cho sắc mặt hắn tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ.

Hắn có thể cảm nhận được, trong nháy mắt này, ít nhất thực lực của Thiên Ma trưởng lão đã tăng lên gấp năm lần.

Đồng thời ma khí màu đen kia còn rất lạnh lẽo, không phải là thứ mà người bình thường có thể tu luyện ra được.

- Ầm!

Dưới sự cắn xé của cái đầu rắn lớn kia, Dị Nhân Đồ lập tức kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt chân lực hộ thể bên ngoài thân thể bị xé nát, thậm chí ngực còn bị xé rách, tạo ra một lỗ thủng dài gần thước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)