Vũ Thần Chúa Tể

Chương 647: Ngươi điên rồi

Chương Trước Chương Tiếp

- Tiểu tử này, ta còn tưởng rằng mạnh mẽ thế nào, không ngờ sau khi nghe thấy danh tiếng của Phiêu Miểu cung mặt lại biến sắc nhanh như vậy.

Trong lòng Lạc Anh cười nhạt, kiêu ngạo nói:

- Ngươi đã đến từ thế lực chí cao trên đại lục, có lẽ nên biết Phiêu Miểu cung chính là do Nữ đế đại nhân chí cao hiện tại sáng lập vào ba trăm năm trước. Nữ đế đại nhân là cường giả cao nhất trên toàn bộ Thiên Vũ đại lục này. Mà Huyền Âm các ta cũng có chút sâu xa với Phiêu Miểu cung a.

- Ta cũng không ngại nói thật cho ngươi biết, Chỉ Vi là thiên tài mạnh mẽ nhất trong trăm năm qua của Huyền Âm các. Rất có thể sẽ tiến vào Phiêu Miểu cung, trở thành thủ hạ của Nữ đế đại nhân, vì vậy ta khuyên ngươi không nên quá phận thì hơn.

Nữ đế đại nhân?

Ánh mắt Tần Trần trở nên lạnh lùng, móng tay cắm vào trong lòng bàn tay, một cảm giác đau đớn kịch liệt xuất hiện, thế nhưng hắn lại hồn nhiên không cảm thấy một chút nào.

Một cỗ sát ý kinh khủng từ trong thân thể hắn bộc phát ra bên ngoài.

Chỉ thoáng cái, cả người Lạc Anh và Chỉ Vi đều cả thấy lạnh lẽo, trong lòng xuất hiện một chút sợ hãi khó hiểu.

Tuy là tu vi c Tần Trần không cao, nhưng chẳng biết tại sao, khi hai người nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của Tần Trần thì đột nhiên trái tim lại không ngừng run rẩy.

Sao tiểu tử này lại khủng bố như vậy chứ?

Lạc Anh và Chỉ Vi hoảng sợ không thôi.

Ngay cả Hắc Nô cũng kinh ngạc nhìn về phía Tần Trần, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tần Trần có vẻ mặt như vậy. Cho dù là lúc ở Cổ Nam Đô, sau khi động thủ với Lưu Tiên Tông cùng mấy thế lực lớn của năm quốc Tần Trần cũng chưa từng có vẻ mặt như thế.

Trên đài đá, ánh mắt Tần Trần lạnh lùng quan sát Chỉ Vi, ánh mắt sắc bén, giống như lợi kiếm đâm thẳng vào linh hồn nàng.

Ánh mắt trần trụi làm cho trong lòng Chỉ Vi cảm thấy có chút sợ hãi khó hiểu. Ở dưới ánh mắt của Tần Trần, dường như y phục của nàng bị lột sạch, không còn chút mảnh vải che thân nào vậy.

- Chỉ bằng nàng mà cũng đòi tới Phiêu Miểu cung?

Không phải là Tần Trần không biết ánh mắt của Thượng Quan Hi Nhi, người có thể lọt vào pháp nhãn của nàng tuyệt đối không phải là người bình thường.

Tuy Chỉ Vi của Huyền Âm các này mạnh, nhưng cũng chỉ là ở Bách Triều chi địa này mà thôi. Một khi đặt vào trong Vũ vực, nàng ta chỉ có thể coi là bình bình, không mạnh cũng không yếu a.

Lạc Anh cả giận nói:

- Chỉ vi mới mười chín tuổi đã là Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong, thậm chí ít ngày nữa là có thể đột phá cảnh giới Vũ Tôn lục giai. Phiêu Miểu cung, chẳng lẽ không đủ tư cách vào sao? Huống chi, bất kỳ một đệ tử nào muốn vào Phiêu Miểu cung thì phải gia nhập hành cung Phiêu Miểu cung. Dùng thực lực của Chỉ Vi, xác suất tiến vào hành cung cực lớn, ta khuyên các hạ không nên làm bừa.

- Hành cung?

Tần Trần cau mày.

Lạc Anh cho rằng Tần Trần đang nghi ngờ lời nói của nàng, nàng hừ lạnh giải thích:

- Phiêu Miểu cung là thế lực cao cấp nhất trong cả Thiên Vũ đại lục này cho nên cũng có chút phức tạp, ở trên toàn bộ đại lục có rất nhiều hành cung, Bắc Thiên vực chúng ta cũng có hành cung của Phiêu Miểu cung. Hơn nữa còn là một trong những thế lực cao cấp nhất của Bắc Thiên vực, khống chế mạch máu Bắc Thiên vực, chỉ cần Chỉ Vi gia nhập, tất sẽ có thể trở thành là con cưng đc ngàn vạn người chú ý trong Bắc Thiên vực a.

- Các vực trên đại lục đều có hành cung của Phiêu Miểu cung, hơn nữa còn khống chế mạch máu của các vực sao? Dã tâm của Thượng Quan Hi Nhi thật là lớn!

Tần Trần cười nhạt.

Ba trăm năm trước, Phiêu Miểu cung vẫn chỉ là một thế lực cao cấp trong Vũ vực mà thôi, không nghĩ tới ba trăm năm trôi qua, xúc tu của Thượng Quan Hi Nhi đã khuếch tán đến toàn bộ đại lục rồi.

- Làm càn, không ngờ lại dám gọi thẳng tục danh của Nữ đế đại nhân, ngươi muốn chết sao?

Lạc Anh giận tím mặt.

Chỉ Vi cũng tức giận.

- Tiện nhân kia mà cũng xứng được gọi là Nữ đế sao?

Tần Trần cười nhạt.

- Ngươi điên rồi?

Lạc Anh kinh hãi nhìn Tần Trần.

Người này dám gọi Nữ đế đại nhân là tiện nhân, chẳng lẽ hắn không sợ tru di cửu tộc hay sao?

Vốn Lạc Anh cực kỳ tức giận với hành động của Tần Trần, nhưng giờ khắc này lửa giận trong lòng nàng đã triệt để biến mất, thứ còn lại chỉ là sợ hãi và hoảng sợ mà thôi.

Nếu như tin tức này truyền tới Phiêu Miểu cung, một khi biết được ở Bách Triều chi địa có người gọi Nữ đế đại nhân là tiện nhân, có lẽ toàn bộ Bách Triều chi địa sẽ bị Phiêu Miểu cung đồ sát, không còn tồn tại nữa.

Bên ngoài đài đá.

Mấy người Chu Tuần cũng khiếp sợ, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối.

- Người điên, gia hỏa này thực sự là một tên điên a.

Mặc dù đám người Chu Tuần cũng không hiểu lắm về Phiêu Miểu cung. Thế nhưng bọn hắn cũng biết, Phiêu Miểu cung là một trong những thế lực mạnh mẽ nhất trên đại lục, thậm chí còn có chiều hướng đuổi kịp và vượt qua Đan Các, Huyết Mạch thánh địa.

Mà cung chủ Phiêu Miểu cung lại là một trong những tồn tại cao cấp nhất đại lục, một lời của nàng đủ để huỷ diệt một vực.

Nhưng gia hỏa này lại dám chửi đối phương là tiện nhân, đây không phải là người điên thì là cái gì?

Tâm tình chập chờn, chỉ trong chớp mắt Tần Trần đã tỉnh táo lại.

Trong lòng hắn cười khổ, bản thân mình vẫn quá kích động a.

Hiện giờ hắn vẫn quá yếu, không có tư cách đối đầu với Thượng Quan Hi Nhi, mắng vài tiếng chỉ là hành vi của kẻ yếu mà thôi.

- Chờ đó cho ta, Thượng Quan Hi Nhi, một ngày nào đó ta sẽ đích thân đứng ở trước mặt ngươi, đòi lại tất cả mọi thứ đã từng thuộc về ta!

Trong lòng Tần Trần trở nên kiên nghị, âm thầm thề một tiếng.

Sau đó, hắn nhìn về phía Lạc Anh và Chỉ Vi, dùng vẻ mặt lạnh như băng nói:

- Ta đã đổi ý rồi. Hai người các ngươi, nhất định phải giao ra chín thành linh dược thì mới có thể truyền tống ra ngoài, bằng không thì cứ ở đây chờ chết đi.

- Ngươi nói cái gì?

Lạc Anh tức đến mức cả người run run, khuôn mặt trắng bệch.

Từ bảy thành thoáng cái tăng lên tới chín thành, người này không cho hai nàng đường sống a.

Trên thực tế Lạc Anh đã đoán đúng, nếu như không phải sợ những người còn lại liên thủ liều mạng thì Tần Trần cũng không muốn để lại một thành nào cho đối phương.

- Nếu chưa quyết xong thì lăn xuống, khi nào quyết được thì hãy lên.

Ánh sáng lóe lên, trên đài đá đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng bài xích kinh người, Lạc Anh và Chỉ Vi không kịp phản ứng thì ầm một tiếng, cả người đã bị trận pháp bài xích ra ngoài, ngã xuống vị trí cách đài đá vài chục thước, vô cùng chật vật.

- Còn có ai muốn lên nữa không?

Tần Trần ngẩng đầu nhìn về phía trên sân khác thế lực, lạnh giọng nói ra, không nhìn nữa Lạc Anh bọn họ một cái.

Lạc Anh là một Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn là trưởng lão Huyền Âm các. Thế nhưng lúc này lại bị một thiếu niên như Tần Trần vứt ra như ném cho chết, chuyện này khiến cho trong lòng nàng cảm thấy khuất nhục.

- Tiểu tử thối, ta muốn giết ngươi...

Nàng nổi giận gầm lên một tiếng, khuôn mặt trở nên dữ tợn, trong nháy mắt trong tay đã xuất hiện một thanh lợi kiếm, muốn công kích trận pháp phòng ngự của Tần Trần.

Chỉ là nàng chưa kịp xuất thủ thì một cánh tay trắng nõn đã vội vàng kéo nàng lại.

- Sư phụ, người yên tĩnh một chút đi.

Người này chính là Chu Chỉ Vi.

Lạc Anh tỉnh táo lại, nàng ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tần Trần, ánh mắt này như là một chậu nước lạnh dội vào đầu nàng, khiến cho nàng cảm thấy lạnh cả người.

Từ việc trận pháp kia có thể đẩy các nàng ra ngoài một cách đơn giản là có thể nhìn ra, trận pháp mà Tần Trần bố trí tuyệt đối không phải là trận pháp lục giai phổ thông, nếu tùy tiện đi lên, chưa chắc đã đạt được kết quả tốt a.

Hơn nữa, coi như nàng giết chết được Tần Trần thì thế nào chứ?

Đến lúc đó không có Tần Trần, thậm chí ngay cả việc rời khỏi sơn cốc này nàng cũng không làm được. Vì vậy nàng chỉ có thể mạnh mẽ nuốt cục tức này xuống bụng, cả người run rẩy mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)