- Cả đài đá này vừa được bố trí trận pháp phòng ngự sao? Vì sao ta không tới gần được vậy?
Hạ Vô Thương kinh ngạc hỏi một câu.
Tần Trần mỉm cười gật gật đầu nói:
- Đúng thế Cửu hoàng tử, chung quanh đài đã này đã bị ta bố trí trận pháp, cho nên tạm thời không thể tới gần.
- Ngươi làm vậy là...
Cửu hoàng tử sững sờ, không hiểu Tần Trần bày trận pháp này ra làm cái gì.
Cái đài đá này trước kia bọn họ cũng đã xem qua, trừ một ít đường văn quỷ dị ra cũng không có thứ gì khác. Bố trí trận pháp phòng ngự ở chỗ này, chẳng lẽ người này sợ kẻ khác động thủ với hắn sao?
Nhưng mới rồi Tần Trần cũng không lấy bất kỳ linh dược gì, hiện giờ tâm tư của mọi người lại đặt lên trên thân những người có được linh dược, đâu có tâm tư để ý tới hắn chứ?
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Hạ Vô Thương, rốt cục lúc này Tần Trần cũng dừng bố trí trận pháp lại, nhưng hắn cũng không có ý định giải thích.
Trải qua mấy ngày không ngủ không nghỉ, rốt cuộc hắn cũng đã bày ra được mấy trăm cây trận kỳ lục giai cơ sở ở chung quanh đài đá. Có thể nói, ở trong phạm vi khống chế hiện tại của Tần Trần đều là trận kỳ lục giai chi chít.
Tả Ngụy ở bên cạnh cũng dừng luyện chế.
Sau khi cảm nhận được cảnh tượng ở xung quanh đài đá, hắn không khỏi cả kinh một phen.
Từ lúc trở thành Trận Pháp sư lục giai lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn luyện chế ra nhiều trận kỳ cơ sở như thế. Trong mấy ngày kế tiếp, tinh thần của hắn có chút đần độn, tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.
Nhưng trong lòng hắn lại có một loại cảm giác thoải mái trước đó chưa từng có, vui vẻ tràn trề. Kinh nghiệm luyện chế nhiều và lâu như vậy khiến cho tinh thần hắn có thêm trải nghiệm mà trước đó chưa từng có.
Đến cuối cùng, thậm chí thời gian để hắn luyện chế ra một cái trận kỳ lục giai cơ sở chỉ bằng một nửa so với ban đầu.
- Không thể tưởng tượng nổi, chỉ là luyện chế trận kỳ vô cùng đơn giản mà lại khiến cho tạo nghệ trận pháp của ta vô hình trung tăng lên một bậc.
Trong lòng Tả Ngụy chấn động, nếu như cho hắn thời gian thì hắn hoàn toàn có thể làm cho tạo nghệ trận pháp của mình lần nữa đột phá ở trên cơ sở vốn có.
Nhưng lúc này hắn lại không có thời gian cảm ngộ, sau khi phục hồi tinh thần lại, lực chú ý của hắn lập tức tập trung vào đám trận kỳ chung quanh đài đá.
Mấy trăm cây trận kỳ cơ sở, có một bộ phận lớn trong đó là do hắn luyện chế ra, phía trên mỗi một cái trận kỳ hắn đều động tay động chân. Cho nên dù Tần Trần bố trí cực kỳ tạp nham, đồng thời còn ẩn dấu trận kỳ.
Nhưng trong đầu Tả Ngụy vẫn có thể cảm nhận được đám trận kỳ này một cách rõ ràng.
- Trận pháp kinh khủng như vậy sao? Mưu đồ của người này không nhỏ, ta phải hiểu rõ đường lối vận hành của toàn bộ trận pháp, đoạt quyền khống chế vào trong tay mình, đến lúc đó...
Tả Ngụy nhìn Tần Trần, trong mắt thoáng qua hiện lên vẻ âm trầm, sau đó lại cúi đầu, cẩn thận cảm nhận từng cái trận kỳ và kết cấu của toàn bộ trận pháp.
Lúc này Tần Trần đã hoàn toàn bố trí xong trận pháp, hắn ngẩng đầu nhìn rất nhiều cường giả trong sơn cốc, cao giọng nói ra:
- Chư vị, ta thấy sau khi mọi người đi vào đây có được một lượng lớn linh dược trân quý, cho nên chuyện mà tất cả mọi người quan tâm nhất hiện tại là ra ngoài đúng không?
Tần Trần vừa mới nói đã hấp dẫn tất cả võ giả có mặt ở đây.
Trên thực tế đúng như Tần Trần nói, sau khi lấy được linh dược trân quý sau, trải qua cảm giác cuồng nhiệt ngắn ngủi, rất nhiều người đều tỉnh táo lại. Bảy cái trận pháp cấm chế đã bị phá vỡ, thế nhưng vẫn không thể tìm được đường ra như trước.
Điều này làm cho trong lòng mỗi người như có đá đè nặng.
Linh dược có trân quý tới đâu, một khi không được thì cũng coi như là phí công, huống chi bên ngoài sơn cốc này còn có nhiều Âm Hồn thú như vậy. Chỉ cần sơ ý một chút là có khả năng mất mạng ở nơi này.
- Tiểu tử ngươi nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi có cách đi ra ngoài sao?
Chu Tuần xoay đầu lại, lạnh lùng mở miệng nói.
Tần Trần lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy thái độ của Chu Tuần không tốt, hắn cũng lười trả lời.
- Ngươi...
Ánh mắt khinh miệt của Tần Trần lập tức làm cho Chu Tuần nổi trận lôi đình, cả người tràn ngập sát ý.
Hắn vừa muốn mở miệng thì đã thấy Lạc Anh trưởng lão của Huyền Âm các nhìn qua, sau đó lên tiếng nói một câu:
- Chẳng lẽ các hạ đã phát hiện cửa ra? Nếu như các hạ có cách giúp chúng ta rời khỏi nơi này thì ta có thể đưa vài gốc linh dược cho ngươi làm thù lao a.
Lạc Anh trưởng lão là người đầu tiên phá tan trận pháp cấm chế trong đám người, cho nên sau khi thu thập hết tất cả linh dược, nàng lại tỉ mỉ kiểm tra sơn cốc một lần, vẫn không phát hiện cửa ra, cho nên nàng cũng không quá lạc quan về chuyện có thể đi ra ngoài.
Hiện giờ thấy Tần Trần lên tiếng, nàng lập tức hiểu rõ, có lẽ gia hỏa này đã biết một chút gì đó.
Tần Trần mỉm cười, thứ hắn đang đợi chính là câu này.
Hắn nhìn Lạc Anh trưởng lão rồi mỉm cười nói:
- Vị tiền bối này nói không sai, quả thực tại hạ đã phát hiện cửa ra, có cách giúp cho chư vị rời khỏi nơi này.
- Cái gì? Gia hỏa này phát hiện cửa ra sao?
- Chẳng lẽ là ở trên đài đá kia?
- Không có khả năng, thạch đài chúng ta trước đã sớm xem qua, chỉ là một rất phổ thông thạch đài, tại sao có thể có cửa ra?
Nghe nói Tần Trần tìm được cửa ra, thoáng cái mọi người xôn xao.
Nếu như người khác nói những lời này thì có lẽ bọn họ còn nửa ngờ nửa tin, thế nhưng Tần Trần nói, mọi người lập tức tin phục.
Dù sao bọn họ có thể đi vào bên trong cũng là do Tần Trần phá vỡ trận pháp tự nhiên ở bên ngoài, có thể nói là người có tạo nghệ trận pháp cao nhất ở đây, dùng tạo nghệ trận pháp của hắn muốn tìm được cửa ra cũng không phải là không thể a.
Tần Trần cười cười, lãnh đạm nói một tiếng:
- Chư vị suy đoán không sai, quả thực cái đài đá này chính là một cái truyền tống trận, thế nhưng đây là một cái trận pháp viễn cổ, đồng thời cũng không hoàn chỉnh. Mà tại hạ cũng phải tốn tinh lực cực lớn mới biết rõ quy luật vận hành của toàn bộ trận pháp, đồng thời khi chư vị phát tài ta còn phải dốc hết tâm huyết lần nữa bố trí lại truyền tống trận này, làm cho nó hoàn thiện, phục hồi lại chức năng vốn có của nó.
Tần Trần còn chưa nói xong thì cả sơn cốc giống như ong vỡ tổ, tiếng ồn ào kinh người xông thẳng lên trời, cả sơn cốc ông ông.
- Cái đài đá này chính là truyền tống trận rời khỏi nơi này hay sao?
Chu Tuần có chút kinh ngạc, thân thể thoắt một cái bắn về phía đài đá, thế nhưng hắn vừa mới tới gần phạm vi mấy chục thước quanh đài đá thì ầm một tiếng, trong hư không đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng màu trắng, thoáng cái đã đánh bay Chu Tuần ra ngoài.
- Điện hạ.
Lão giả bên cạnh Chu Tuần biến sắc, vội vàng nâng Chu Tuần dậy, những người đang xông lên thấy Chu Tuần bị đánh bay ra ngoài cũng dừng bước lại, bắt đầu nhíu mày.
Lúc này bọn họ mới phát hiện ra, toàn bộ đài đá bao gồm cả phạm vi mấy chục thước chung quanh đài đá đã bị một cái trận pháp kinh khủng bao phủ.
Trận pháp này thậm chí còn cực kỳ bí ẩn, mãi đến khi bọn họ cố gắng tiến lên mới phát hiện ra được.
- Các hạ làm vậy là có ý gì? Vì sao lại dùng trận pháp bao phủ đài đá chứ?
Tên Vũ Tôn lục giai vì muốn nhanh chóng tiến vào sơn cốc mà náo loạn với Tần Trần ở bên ngoài là người thứ nhất lớn tiếng nói chuyện.
- Có ý gì? Ta còn muốn hỏi chư vị làm vậy là có ý gì?
Tần Trần sầm mặt lại, lạnh giọng nói một câu:
- Cái truyền tống trận này do ta dốc hết tâm huyết, trải qua mấy ngày mấy đêm không ngủ không nghỉ, khó khăn lắm mới hoàn thành được. Chư vị không nói câu gì mà đã muốn chiếm tiện nghi hay sao? Nào có chuyện dễ như vậy?