Nhìn thấy ánh mắt của kẻ khác dời đi, Lạc Anh lập tức thở phào một cái.
Trên thực tế bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cho dù nàng có lai lịch bất phàm thì cũng không nhịn được phải chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
- Chỉ Vi, ngươi nhanh lên đi hái những linh dược này đi. Có những thứ Hóa Tôn thảo này, Huyền Âm các ta hoàn toàn có thể giúp cho ngươi đột phá đến cảnh giới Vũ Tôn lục giai trong vòng một hai tháng. Đến lúc đó, Vũ Tôn lục giai mười chín tuổi, bằng vào thiên phú của ngươi rất có thể sẽ trổ hết tài năng trong khảo hạch Phiêu Miểu cung mà trở thành đệ tử Phiêu Miểu cung. Đến lúc đó, Huyền Âm các chúng ta cũng sẽ thoát khỏi cục diện hiện tại. Mà tâm nguyện nhiều năm qua của Huyền Âm các chúng ta cũng có thể được hoàn thành!
Lạc Anh trưởng lão xinh đẹp kích động nói ra một câu.
- Vâng, sư phụ!
Lúc này trên mặt vị thiếu nữ luôn luôn lạnh lùng kia cũng toát ra vẻ kích động.
Hiển nhiên sau khi nhìn thấy Hóa Tôn thảo, tâm tình của nàng cũng hưng phấn và kích động không gì sánh được.
Đừng nói là nàng, coi như là Tần Trần đang ở trên đài đá phía xa, con ngươi cũng thoáng hiện lên một chút cuồng nhiệt.
Chất lượng linh dược trong dược điền này hoàn toàn vượt xa những linh dược mà hắn chiếm được trước đó. Thậm chí so với Dực Thần Hoa, Kim Lan Thảo, Thiên Ngọc Tinh mà hắn lấy được trước đó còn quý hiếm hơn nhiều.
Đặc biệt là Hóa Tôn thảo, cũng là linh dược không thể thiếu giúp hắn hắn đột phá cảnh giới Vũ Tôn sau này.
Chỉ là đáng tiếc tuy là mấy thứ này hắn cũng rất khát vọng, thế nhưng bây giờ nó lại không phải là của hắn.
- Trần thiếu!
Hắc Nô nhìn thấy ánh mắt nồng nhiệt của Trần thiếu cũng biết suy nghĩ trong lòng Tần Trần, trên thực tế, trong lòng hắn cũng có chút kích động.
Phải biết rằng, Hóa Tôn thảo hữu dụng đối với Tần Trần thì cũng rất có công hiệu với hắn.
Có những Hóa Tôn thảo này, không chừng hắn có thể đột phá đến lục giai trung kỳ trong vòng nửa năm, sẽ tiến gần thêm một bước với mục tiêu báo thù của hắn.
- Bày trận trước đi.
Tần Trần hiểu rõ ý của Hắc Nô, nhưng hắn không nói gì mà chỉ cúi đầu, tiếp tục bày trận.
- Hừ, bây giờ mới biết đỏ mắt sao? Thực sự là ngu ngốc, ban nãy không đi chiếm trận pháp cấm chế, thậm chí có người muốn dâng trận pháp cấm chế cho hắn mà người này lại còn giả mù sa mưa cự tuyệt, hiện giờ mới đỏ mắt thì có ích lợi gì cơ chứ?
Tả Ngụy dùng ánh mắt xem thường nhìn về phía Tần Trần, sau đó rất nhanh lại cúi đầu xuống, tiếp tục luyện chế trận kỳ, có thể nói động tác trên tay không ngừng nghỉ một chút nào cả.
Lúc này, sau khi bị kích thích, mỗi người đều điên cuồng phá trận, không có ai đi chú ý tới phản ứng của Tần Trần.
Nhưng thiếu nữ Hạ Vô Nhu của Đại Hạ vương triều thì lại khác, nàng vẫn đang quan sát Tần Trần, nàng nhìn thấy ánh mắt nồng nhiệt của Tần Trần cũng biết Tần Trần động tâm với những linh dược này.
- Cửu ca, dường như gia hỏa này cũng rất muốn những linh dược này a.
Nàng lặng lẽ nói với Cửu hoàng tử Hạ Vô Thương.
Hạ Vô Thương ngừng tay, nhìn Hạ Vô Nhu như kẻ ngu ngốc, sau đó mới kịp phản ứng người nàng nói chắc là Tần Trần, sững sờ một lát, sau đó hắn mới thở dài nói:
- Để xem lát nữa trong trận pháp cấm chế của chúng ta có linh dược gì a, nếu như có nhiều thì cũng có thể phân cho hắn một chút, dù sao nếu như không có hắn thì chúng ta cũng không đi vào đây được.
- Ừm.
Hạ Vô Nhu gật đầu, trên mặt có chút vui vẻ.
Lão giả của Đại Hạ vương triều bên cạnh nghe được lời đối thoại của hai người, khẽ lắc đầu thở dài.
Cửu hoàng tử và Thập lục công chúa cái gì cũng tốt, thế nhưng tâm địa quá nhân từ a.
Ở đây có nhiều thế lực như vậy, ai mà không muốn liều mạng lấy thêm một linh dược cơ chứ? Thế nhưng chỉ có hai người bọn họ ngốc đến mức muốn phân cho người khác một chút a.
Phải biết rằng những linh dược trong trận pháp cấm chế của Huyền Âm các ban nãy, coi như là trong hoàng thất Đại Hạ vương triều cũng cực kỳ quý hiếm, không phải là thứ có thể lấy ra một cách đơn giản.
Thế nhưng hắn thân là Tông vệ đội trưởng, mặc dù có một ít không rõ với hành động của hai người Hạ Vô Thương, nhưng thân là bảo tiêu, thứ bọn họ cần phải chú ý là bảo vệ Hạ Vô Thương. Còn làm mọi chuyện thế nào đương nhiên phải nghe lời Cửu hoàng tử Hạ Vô Thương rồi.
Có lẽ cũng chính bởi vì Cửu hoàng tử có tính tính này cho nên hắn mới được rất nhiều Tông vệ đội trưởng tán đồng.
- Được rồi, không thèm nghĩ nữa, nếu Cửu hoàng tử không có suy nghĩ tranh bá đoạt quyền trong đầu, chúng ta thân là Tông Vệ, đương nhiên chỉ cần theo sát bảo vệ hắn là được rồi.
Suy nghĩ thoáng vừa hiện lên trong đầu lão giả kia đã liên tiếp xuất thủ, điên cuồng công kích cấm chế trận pháp kia.
Hắn biết rõ, tranh đấu hoàng quyền ngươi lừa ta gạt, lục đục với nhau cực kỳ ác liệt. Mà cửu hoàng tử điện hạ không có lòng hại người, nhưng chưa chắc đã không bị kẻ khác làm hại.
Chuyện duy nhất bọn họ có thể làm chính là tận lực trợ giúp Cửu hoàng tử, làm cho hắn phát triển mạnh hơn nữa. Nếu như lần này có được Hóa Tôn thảo, giúp cho Cửu hoàng tử đột phá đến cảnh giới Vũ Tôn. Như vậy sau này các hoàng tử khác muốn nhằm vào Cửu hoàng tử cũng phải suy nghĩ nhiều hơn. Đắc tội với một hoàng tử có tiền đồ võ đạo vô lượng như vậy thì sẽ có hậu quả gì chứ?
Ầm! Ầm!
Lúc này tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, từ lúc trận pháp cấm chế bên Huyền Âm các bị phá, rất nhanh đã có cái cấm chế thứ hai, thứ ba cũng bị phá vỡ.
Một mảng lớn linh dược cấp cao theo trận pháp cấm chế bị phá vỡ mà hiện ra.
Tần Trần đứng ở trên bãi đá, ánh mắt lại càng cuồng nhiệt hơn nữa.
Thanh Mộng Thảo, Hoàn Hồn Quả, Tố Hình Căn, Tử Quang Tiêu Đằng, Long Huyết Chi, Huyết Thanh Tu La...
Tần Trần phát hiện ra linh dược bên trong những dược điền này cũng không quá giống nhau, trong trận pháp cấm chế phát hiện ra rất nhiều loại linh dược khác biệt. Trừ linh dược ngũ giai lục giai ra thậm chí còn phát hiện ra một ít linh dược thất giai.
Chuyện này làm cho mỗi người ở đây đều chấn động không thôi.
Linh dược thất giai là linh dược Vương cấp.
Thứ này đặt ở trong Bách Triều chi địa tuyệt đối là linh dược cao cấp nhất, coi như là ở trong bảo khố của hoàng thất thì cũng chưa chắc đã có nhiều, mỗi một gốc cơ hồ đều là trấn quốc chi bảo.
Hơn nữa linh dược thất giai, một khi luyện chế thành đan dược, tuyệt đối có thể khiến cho thực lực của những Vũ Tôn lục giai ở đây tăng vọt về chất.
Sau khi những người này phá tan trận pháp cấm chế trước mặt mình, chỉ trong nháy mắt đã vơ vét toàn bộ linh dược bên trong, không để sót lại thứ gì.
Đặc biệt là có dược điền có linh dược thất giai, có dược điền không có, những võ giả lấy được linh dược thất giai lấy được đều kích động tới tột đỉnh, người không được thì khuôn mặt u ám, xấu xí không gì sánh được.
Mà rất nhiều dược điền đều là do mấy thế lực cùng công kích, vì vậy hai ba gốc linh dược thất giai bên trong cũng trở thành nan đề khi phân phối. Trải qua tranh cãi một lúc lâu thì các bên mới miễn cưỡng chia đều ra được.
Thế nhưng mỗi người đều hiểu rõ, vẫn còn chưa kết thúc mọi chuyện.
Một khi ra bên ngoài, giữa các thế lực lớn sẽ có tranh đấu, thậm chí còn âm thầm giết hại ở trong bóng tối để cướp đoạt linh dược. Bao gồm cả những thế lực đang hợp tác như Ngự Thú sơn trang, Hắc Tu hội vậy.
Dù sao không gian ở nơi này nhỏ, cho dù có thể bình yên phân chia thế nhưng cuối cùng cũng không xảy ra chuyện giết hại lẫn nhau. Chỉ là bởi vì có quá nhiều thế lực cho nên từ lúc phân chia trận pháp cấm chế đã đạt đến sự cân bằng, cho nên cũng không có ai tình nguyện chủ động phá hoại sự cân bằng mong manh này.
Chỉ khi nào rời khỏi di tích này, sự cân bằng mong manh này sẽ bị phá vỡ trong nháy mắt, đến lúc đó giữa các thế lực giữa sẽ có một phen gió tanh mưa máu.
- Bằng hữu, bổn điện và các hạ mới quen đã thân, ở chỗ chúng ta có một ít linh dược lục giai, vì cảm ơn các hạ dẫn chúng ta đi vào cho nên các hạ có thể chọn một ít.
Hạ Vô Thương đi tới trước mặt Tần Trần, xuất nhẫn trữ vật ra, mỉm cười chắp tay nói một câu.
Lần này vận khí của Hạ Vô Thương cũng không tốt, cho nên hắn cũng không có được linh dược thất giai, thế nhưng một ít linh dược lục giai với hắn mà nói, cũng đã khiến cho hắn thỏa mãn rồi.
Chỉ là hắn vừa mới định tới gần Tần Trần thì lại phát hiện ra mình không tới gần được chỗ đài đá của Tần Trần.
- Ồ!
Hạ Vô Thương lập tức kinh ngạc, nhìn ba người Tần Trần đang đứng ở trên đài đá, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.