Vũ Thần Chúa Tể

Chương 636: Không có hứng thú

Chương Trước Chương Tiếp

Bởi vì cái trận pháp cấm chế cuối cùng còn chưa thuộc về ai cho nên tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Trần, bọn họ đoán, dùng biểu hiện ở bên ngoài của Tần Trần, nhất định sẽ ác đấu một phen với Thiên Ma trưởng lão rồi tính tiếp.

Thế nhưng không ai coi trọng Tần Trần cả.

Tuy là Tần Trần rất mạnh, nhưng hắn cũng chỉ là một gã Vũ Tông ngũ giai mà thôi. Đồng thời người khoác áo choàng bên cạnh hắn cũng chỉ là một gã Vũ Tôn lục giai sơ kỳ đỉnh phong.

Mà người mặc áo bào đen kia lại khác với phó tông chủ Tông Vô Tâm Địa Ma tông bị giết ở bên ngoài, chính là Vũ Tôn lục giai trung kỳ hàng thật giá thật. Rất có thể là Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong.

Dù Tần Trần có liên thủ với thủ hạ của hắn thì cũng không thể nào là đối thủ của lão giả mặc áo bào đen được.

Chuyện xấu duy nhất chính là dường như lão giả mặc áo bào đen nhìn trúng tạo nghệ trận pháp đượcTần Trần, lại chia cho hắn một chén canh trong quá trình hắn phá tan cấm chế trận pháp, chuyện này cũng không phải là không thể xảy ra.

Chỉ là khác với dự liệu của mọi người, Tần Trần lại nhìn về phía lão giả mặc áo bào đen rồi cười cười, không tiến lên, vẻ mặt cũng không quá hứng thú với trận pháp cấm chế, hắn chỉ chắp tay một cái rồi nói:

- Ha ha, thân thủ của tiền bối khá lắm, lấy được trận pháp cấm chế này cũng coi như là danh xứng với thực. Bản thiếu cũng không có hứng thú với trận pháp cấm chế này, Bản thiếu vẫn muốn tìm kiếm đường ra hơn. Cho nên trận pháp cấm chế này tiền bối cứ giữ lấy mà dùng đi.

Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người sửng sốt.

Mọi người ở đây đều không nói gì, đặc biệt là Chu Tuần, trong lòng còn thất lạc đến cực điểm, ánh mắt lại có chút khinh thường nhìn về phía Tần Trần, ban nãy khi còn ở bên ngoài di tích hắn còn cảm thấy tiểu tử này rất có khí phách, không ngờ lại là kẻ chỉ biết bắt nạt kẻ yếu như vậy.

Nhìn thấy đối phương là Vũ Tôn lục giai trung kỳ, thậm chí ngay cả trận pháp cấm chế cũng không lấy.

Mọi người ở đây cơ hồ có thể khẳng định, trong trận pháp cấm chế này tuyệt đối có bảo vật, nếu như không chiếm lấy một cái thì quả thực là tự tay nhường bảo vật cho người khác.

Thậm chí ngay cả Thiên Ma trưởng lão cũng phải ngẩn người một chút, khi hắn nói ra lời này thì hắn đã từng nghĩ tới rất nhiều hành động của Tần Trần, thế nhưng duy chỉ có lời này là hắn chưa từng nghĩ tới mà thôi.

Hắn hỏi Tần Trần như vậy đương nhiên không phải là muốn động thủ với Tần Trần, mệnh lệnh của đà chủ đại nhân là để hắn mang người giết chết Huyết Ưng về, hắn chỉ cần lợi dụng trận pháp cấm chế này để lôi kéo quan hệ với Tần Trần, nếu như bọn họ lăn lộn với nhau thì chuyện kế tiếp cũng dễ làm hơn.

Không nghĩ tới Tần Trần lại trực tiếp cự tuyệt như vậy!

Làm cho những lời mà hắn chuẩn bị trước đó không còn đất dụng võ nữa.

Vừa định nói mấy câu kéo Tần Trần qua thì hắn đã thấy Tần Trần hô một tiếng với Hắc Nô và Tả Ngụy, không có chút do dự đi thẳng tới chỗ đài đá, dường như đang muốn nghiên cứu đường văn trên đài đá trước mặt.

Thiên Ma trưởng lão nhướng mày, lập tức nuốt lời nói ở cửa miệng lại.

Hiện giờ Tần Trần đã đi rồi, nếu như hắn gọi Tần Trần lại, cố ý lấy lợi ích của trận pháp cấm chế để mời Tần Trần, như vậy sẽ có vẻ đột ngột, không chừng sẽ làm cho Tần Trần và những người khác nghi ngờ, cho nên chỉ có thể ngậm miệng mà thôi.

Nhìn thấy Tần Trần đi tới bên cạnh đài đá, đám người Mạc Tân Thành đều thở phào một hơi.

Xem ra tiểu tử không có hứng thú đối với bảo vật trong trận pháp cấm chế.

Hơn nữa, đài đá là mục tiêu rõ ràng nhất trong sơn cốc này, trước đó cơ mỗi người đều đã lục tung nơi này, cả đám đều biết trên này không có đồ đạc gì cả. Vì vậy sau khi Tần Trần đi lên đài đá cũng không có ai để ý tới hắn nữa.

Vị thiếu nữ của Đại Hạ vương triều kia nhìn Tần Trần đi về phía đài đá, nàng có chút kỳ quái hỏi một câu:

- Cửu ca, không phải vừa rồi huynh nói nhất định hắn sẽ chiếm lấy một cái trận pháp cấm chế hay sao? Sao hắn lại đi tới đài đá kia chứ, thậm chí còn không có chút hứng thú gì với trận pháp cấm chế nữa a?

Mặt của Hạ Vô Thương hơi đỏ lên, trong lòng hắn cũng rất nghi hoặc, dựa theo tính cách của Tần Trần, tuyệt đối không phải là loại người dễ nói chuyện, tình nguyện nhường đường cho người khác a?

Căn cứ vào thực lực của mọi người trước đó, có thể nói, cái trận pháp cấm chế cuối cùng này nên là của Tần Trần mới đúng. Thế nhưng gia hỏa này chỉ cười cười khi nhìn thấy lão giả mặc áo bào đen kia cướp trận pháp cấm chế. Hiển nhiên chuyện này cực không phù hợp lẽ thường a.

Huống chi, trước đó tính cách của người này cực kỳ ngạo nghễ bá đạo, thậm chí còn khinh thường đám người vương triều bọn họ, nếu như hắn lợi hại như vậy thì sẽ không lùi bước khi đối mặt với một Vũ Tôn lục giai trung kỳ nha.

Hay là những lời hắn ta nói trước đó đều là giả hay sao?

Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều nghi hoặc vạn phần.

- Còn tưởng rằng hắn ta mạnh mẽ thế nào, hóa ra cũng chỉ là một phế vật chuyên bắt nạt kẻ yếu mà thôi.

Chu Tuần nhìn Tần Trần cười lạnh nói một câu, sau đó xoay người, ra lệnh cho cường giả dưới quyền mình tấn công trận pháp cấm chế trước mặt.

Sau khi đám người Chu Tuần xuất thủ, tất cả mọi người cũng bắt đầu động thủ công kích cấm chế, chỉ một thoáng cả sơn cốc tràn ngập tiếng ầm ầm.

Tuy những trận pháp này bởi vì đã lâu cho nên có chút tổn tại, thế nhưng cũng không phải có thể phá vỡ một cách đơn giản. Trên cơ bản võ giả ở trước mỗi trận pháp cấm chế đều thay phiên nhau mà xuất thủ, không dừng lại một chút nào.

Vì bảo vật có thể nhận được sau này, những người này vô cùng nhiệt tình công kích vào trên trận pháp cấm chế.

Chỉ có trận pháp cấm chế ở chỗ Thiên Ma trưởng lão chỗ là có một mình hắn. Đồng thời ba thế lực động thủ với Thiên Ma trưởng lão trước đó lại lui về phía sau. Đám người này cũng giống như Tần Trần vậy, không có trận pháp cấm chế để công kích, cho nên chỉ có thể xấu hổ đứng ở trong sơn cốc mà thôi.

Mà trước khi công kích trận pháp cấm chế, các thế lực khác cũng đã sớm phân phối xong lợi ích, cho nên cũng sẽ không kéo bọn hắn nhập bọn, bởi vì một khi kéo ba thế lực lớn bọn họ vào trong đội ngũ thì phải phân ra một bộ phận lợi ích, chuyện này không ai tình nguyện a.

- Mấy người các ngươi, tới chỗ của ta!

Đúng lúc này, Thiên Ma trưởng lão mắt nhìn ba thế lực lớn này, miệng quát lạnh một tiếng.

Người của ba thế lực lớn sững sờ, đặc biệt ba tên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ đầu lĩnh, trên mặt bọn họ lập tức hiện lên vẻ sợ hãi.

Bọn họ đã phải nhượng bộ rồi, chẳng lẽ gia hỏa này còn không chịu bỏ qua cho bọn họ hay sao?

Thiên Ma trưởng lão cau mày nói:

- Lão phu gọi các ngươi qua đây, chẳng lẽ các ngươi không nghe thấy sao?

- Nghe thấy, nghe thấy.

Mặc dù không biết Thiên Ma trưởng lão gọi bọn họ qua đó làm gì, thế nhưng ba người này không dám chống lại mệnh lệnh của Thiên Ma trưởng lão, cho nên chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí một đi lên phía trước.

Thiên Ma trưởng lão chỉ về phía trận pháp cấm chế phía trước, lạnh lùng nói:

- Ba người các ngươi, mang theo người của thế lực các ngươi thay tấn công trận pháp cấm chế này lão phu, nếu như có thể phá vỡ thì lão phu có thể cho các ngươi một thành bảo vật ở trong trận pháp cấm chế này.

Cái gì?

Nghe thấy hắn nói như thế, Vũ Tôn đầu lĩnh của ba thế lực lớn đều sửng sốt.

Chỉ cần công kích trận pháp cấm chế này là đối phương sẽ cho bọn hắn một thành bảo vật hay sao? Chuyện này là thật, không phải là bọn hắn đang nằm mơ đó chứ?

- Các ngươi không đồng ý?

Thấy đối phương không có biểu thị gì, Thiên Ma trưởng lão sầm mặt lại.

- Không, không, tiền bối, chúng ta đồng ý.

Chuyện tốt như vậy không đồng ý mới là lạ, mặc dù không biết Thiên Ma trưởng lão có nói thật hay không, thế nhưng ở dưới tình huống trước mắt, ba người bọn hắn không có đường để lựa chọn a.

Vì vậy dưới sự kích động, cả đám vội vã gọi võ giả dưới trướng mình tiến lên, toàn lực tấn công trận pháp cấm chế trước mặt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)