Vũ Thần Chúa Tể

Chương 635: Toàn trường kinh sợ

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy võ giả không chiếm được trận pháp cấm chế nào thấy thế lập tức lo lắng. Bởi vì bọn họ biết, một khi tranh đoạt trận pháp cấm chế với Tần Trần thì chắc chắn bọn họ sẽ không có phần.

Vì vậy căn bản không chờ Tần Trần có quyết định, thân thể mấy người này thoắt một cái đã xông lên chiếm cái trận pháp cấm chế cuối cùng.

Nhưng mà còn không chờ bọn hắn xông lên thì đột nhiên có một đạo thân ảnh thoáng hiện, không ngờ lại rơi xuống phía trước cái trận pháp cấm chế cuối cùng, đồng thời còn lạnh lùng nói:

- Trận pháp cấm chế này là của lão phu.

Chính là Thiên Ma trưởng lão!

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện, lúc này bọn họ mới phát hiện ra. Người chiếm cái trận pháp cấm chế cuối cùng không ngờ lại là một lão giả mặc y phục màu đen mà mọi người không biết. Cả người người này tản ra khí tức âm trầm, hiển nhiên cũng là một gã cường giả Vũ Tôn.

Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy làm cho tất cả mọi người ngây người.

Mấy cường giả Vũ Tôn không chiếm được trận pháp cấm chế đều tức giận không thôi.

Người này trước đó bọn họ chưa từng gặp, hiển nhiên là võ giả mới chạy tới. Thế nhưng không ngờ lão giả này lại càn rỡ như vậy, trực tiếp chiếm một cái trận pháp cấm chế, còn nói trận pháp cấm chế này là của hắn, quả thực quá kiêu ngạo và cuồng vọng.

Đối phương không coi tất cả mọi người ra gì sao?

Đồng thời còn có một chuyện quan trọng hơn là, sau khi người này chiếm trận pháp cấm chế, thoáng cái mấy người bọn hắn đã mất đi tiên cơ.

- Lão già kia, ngươi muốn chết sao?

Sợ Tần Trần cản trở bọn họ, không chờ Tần Trần nói xong thì trên thân bọn họ đã tràn ngập sát khí.

Trong đó có một gã hán tử trung niên mắt tam giác nhanh chóng nhảy lên, trong tay xuất hiện một thanh chiến phủ, trực tiếp chém về phía lão giả này.

- Ầm ầm!

Trong nháy mắt thanh chiến phủ màu đen kia bộc phát ra tiếng nổ vang kinh người, phủ ảnh ngập trời hiện lên ở trong hư không, mang theo uy thế không thể địch nổi như là sóng cả, trong nháy mắt đã chém tới đỉnh đầu của Thiên Ma trưởng lão.

Vì muốn nhanh chóng chém giết đối phương cho nên nam tử trung niên này vừa ra tay đã dùng toàn lực, không có ý lưu tình.

Đồng thời hắn còn nhìn về phía ba tên Vũ Tôn khác rồi quát lạnh một tiếng:

- Các ngươi còn chờ cái gì nữa?

Lúc này ba tên Vũ Tôn này cũng kịp phản ứng, bọn hắn biết đây là cơ hội tốt nhất để bọn hắn chiếm cái trận pháp cấm chế cuối cùng, cho nên cả đám mang theo sắc mặt lạnh lẽo xông lên, trên người tràn ngập sát ý như là hoa tươi nở rộ. Hiển nhiên ba người này muốn nhanh chóng giết chết Thiên Ma trưởng lão hoặc là bức lui người này ra khỏi phạm vi cấm chế.

- Người này thật là ngu ngốc.

Thấy một màn như vậy, nhưng người khác chỉ lắc đầu không nói gì, hiển nhiên mọi người đều cho rằng Thiên Ma trưởng lão quá lỗ mãng.

Những trận pháp cấm chế này dễ chiếm như vậy sao? Trừ hai Đại hoàng tử và người của Huyền Âm các ra, những thế lực khác đều phải liên hợp lại với nhau thì mới có thể chiếm được một cái.

Nhưng lão giả này thì lại khác, chẳng những không liên hợp với bất kỳ thế lực nào mà còn muốn một mình độc chiến cấm chế.

Loại hành vi này không khác gì là tìm đường chết cả.

Thậm chí mọi người còn mường tượng ra được kết quả của lão giả kia.

Khi tất cả mọi người ở đây đều lắc đầu thở dài thì đột nhiên Thiên Ma trưởng lão nhe răng cười một tiếng, trong con ngươi hiện lên một chút tàn khốc, trực tiếp đưa tay phải ra để đối đầu với phủ ảnh ngập trời của người trung niên kia.

Bàn tay màu đen này rơi vào trong phủ ảnh đầy trời lại giống như lục bình trong gió, thế nhưng trên mặt của tên nam tử trung niên kia lại hiện lên vẻ hoảng sợ tới cực điểm.

Bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện ra một việc, dường như chiến phủ trong tay hắn đã bổ trúng một vũng bùn vậy. Vô cùng chậm rãi và chật vật, đồng thời còn có một cỗ lực lượng phản chấn kinh khủng tới cực điểm tràn về phía tay hắn.

Ầm!

Trong khoảnh khắc phủ ảnh đầy trời bị một cỗ lực lượng âm trầm kinh người đánh nát, yếu đuối không chịu nổi một kích.

- Người muốn chết là ngươi a!

Ngay sau đó có một tiếng cười lạnh lẽo vang lên, bàn tay màu đen của Thiên Ma trưởng lão như xuyên qua hư không, trong nháy mắt đã chộp lấy cổ của hán tử trung niên kia, nhấc hắn lên trên không trung.

- Ngươi... Buông ra!

Khuôn mặt của hán tử trung niên kia tràn ngập vẻ hoảng sợ, trong nháy mắt có một cỗ lực lượng tà ác và lạnh lẽo dũng mãnh tràn vào trong thân thể của hắn. Trong nháy mắt, chân lực trong cơ thể hắn bị giam cầm, thậm chí ngay cả vận chuyển cũng không thể vận chuyển được.

Sau một khắc.

Răng rắc!

Thiên Ma trưởng lão nhẹ nhàng vặn một cái, trực tiếp bẻ gãy cổ của hắn, sau đó ném thi thể xuống đất.

Chiến phủ màu đen kia trực tiếp rơi xuống chân hắn, quang mang bên trên nhanh chóng ảm đạm.

Cho đến lúc này ba tên Vũ Tôn còn lại vẫn còn chưa chạy tới kịp, mà người trung niên Vũ Tôn lục giai sơ kỳ xuất thủ đầu tiên đã trở thành một cỗ thi thể.

Trên mặt ba tên Vũ Tôn kia hiện lên vẻ hoảng sợ, cả ba đều dừng bước lại, kinh sợ nhìn về phía Thiên Ma trưởng lão, vẻ tức giận và sát ý trong mắt đã sớm biến mất không còn một mảnh, thứ còn lại chỉ có sợ hãi mà thôi.

Hít!

Cùng lúc đó, tiếng hít vào một ngụm khí lạnh liên tục vang lên, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía Thiên Ma trưởng lão, trong con ngươi hiện lên vẻ ngưng trọng và kiêng kỵ.

Một chiêu!

Chỉ một chiêu!

Một gã Vũ Tôn lục giai sơ kỳ đã bị lão giả mặc y phục màu đen này chém giết, mặc dù nói cũng có nguyên nhân do đối phương sơ suất, thế nhưng thực lực như vậy không thể không nói đã dọa cho tất cả cường giả ở đây phải kinh hãi.

- Vũ Tôn lục giai trung kỳ, thậm chí là Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong!

Ánh mắt của đội trưởng Tông vệ bên cạnh Chu Tuần và Hạ Vô Thương cùng với Lạc Anh của Huyền Âm các cũng hiện lên vẻ ngưng trọng và kiêng kỵ.

Bọn họ là mấy người mạnh nhất ở đây lúc này cho nên bọn họ hiểu rõ. Lão giả kia có khả năng làm được điểm này, như vậy phương diện tu vi sẽ không yếu hơn bọn họ một chút nào.

Không nghĩ tới lúc này còn có một vị cao thủ Vũ Tôn kinh khủng như vậy xuất hiện!

Trong lòng mấy người lập tức trầm xuống.

Có thêm một gã cường giả, chuyện này đối với bọn họ không sao cả. Thế nhưng một khi có hoàng tử ở bên cạnh mà nói, không thể nghi ngờ là có thêm một phần nguy hiểm, đây mới là chuyện khiến cho bọn hắn kiêng kỵ.

- Ba người các ngươi còn muốn động thủ hay không, nếu muốn động thủ thì lên nhanh đi.

Thu nhẫn trữ vật của hán tử trung niên kia xong, Thiên Ma trưởng lão lạnh lùng nhìn ba tên Vũ Tôn còn lại, vừa cười vừa nói một câu.

- Không, trận pháp cấm chế này là của tiền bối, dùng thực lực của tiền bối cứng đáng có được trận pháp cấm chế này.

Ba tên Vũ Tôn này đâu còn dám động thủ, bọn họ đều là Vũ Tôn lục giai sơ kỳ, cũng không mạnh hơn hán tử trung niên bị giết trước đó bao nhiêu, chỉ sàn sàn nhau mà thôi.

Dù có đi lên thì cũng chỉ một chiêu mà thôi.

Bảo vật tuy tốt, nhưng cũng phải có mạng để dùng a!

- Hừ, coi như các ngươi thức thời.

Thiên Ma trưởng lão cười lạnh một tiếng, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Tần Trần và Hắc Nô.

Lúc này ở đây chỉ có Tần Trần không chiếm được trận pháp cấm chế mà thôi.

- Hai vị có ý kiến gì không?

Thiên Ma trưởng lão híp mắt hỏi một câu.

- Có trò hay để xem rồi.

Trong nháy mắt Chu Tuần cảm thấy có chút hưng phấn.

Lão giả mặc áo bào đen này vừa nhìn đã biết là hạng người có thủ đoạn độc ác, nếu như Tần Trần cũng muốn chiếm một cái trận pháp cấm chế, như vậy tất sẽ xung đột với người này.

Nếu người khoác áo choàng bên cạnh tiểu tử kia bị lão giả này giết, đồng thời bản thân tiểu tử kia lại bị người này bức đến tuyệt cảnh, như vậy là tốt nhất.

Hai mắt Chu Tuần tỏa sáng, trong lòng không ngừng cầu khẩn.

Cứ như vậy, phân thân võ đạo theo như lời Tần Trần nói lúc trước lập tức lộ ra, khi đó thật giả thế nào sẽ nhanh chóng thể hiện rõ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)