- Bạch!
Hắc ảnh lóe lên, thân hình của Lý Thanh Phong thoắt cái đã xuất hiện ở giữa lôi đài.
Phía còn lại Tần Trần chậm rãi đứng dậy, từng bước đi lên lôi đài.
- Trần thiếu cố lên!
Lâm Anh và Trương Thiên kích động nói, nét mặt hưng phấn và khẩn trương, như người tham gia trận đấu chính là bọn hắn vậy.
Trên lôi đài, Tần Trần và Lý Thanh Phong đứng đối diện nhau.
Lý Thanh Phong chậm rãi mang quyền sáo, nói:
- Không ngờ trận đấu cuối cùng lại gặp ngươi, thật khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, đồng thời cũng làm cho ta thấy rất thất vọng, vì lấy tu vi của ngươi, căn bản không có khả năng thắng lợi.
Lý Thanh Phong lắc đầu, đối phó một võ giả Nhân cấp hậu kỳ, không kích được nửa điểm hứng phấn trong lòng hắn. Trong mắt hắn, võ giả không đến Địa cấp thì không xứng giao thủ với hắn.
- Tu vi cũng không phải tất cả.
Tần Trần thản nhiên nói.
- Ha hả, ngươi cũng có thể coi là thiên tài, xác thực võ giả phổ thông ở trước mặt ngươi, tu vi cũng không phải tất cả, tiếc là ngươi gặp ta, chuyện vượt cấp chiến đấu chưa bao giờ tồn tại ở trước mặt ta.
Tần Trần cười không thèm để ý nói:
- Ngươi đã cho rằng như vậy thì bắt đầu thôi.
Lý Thanh Phong nhàn nhạt liếc hắn nói:
- Kiếm của ngươi đâu?
Đánh với Triệu Linh San một trận, đã làm cho tất cả mọi người biết Tần Trần lợi hại nhất là kiếm pháp.
- Đối phó ngươi thì không cần dùng kiếm.
- Cuồng vọng!
Lý Thanh Phọng bị ngữ khí của Tần Trần làm cho tức giận, hắn là một người cao ngạo, nào ngờ ở trước mặt hắn, Tần Trần còn cao ngạo hơn.
- Được lắm, mười chiêu sẽ đánh bại ngươi.
Lý Thanh Phong gầm lên, không hề lưu thủ, vừa ra tay đã thi triển Bá Thiên Quyền cường đại, quyền lực cuồng bạo trong nháy mắt bao phủ Tần Trần.
Chớ nhìn hắn luôn có thần thái cao ngạo khi giao chiến với kẻ khác, nhưng nội tâm hắn luôn cảnh giác, không hề coi thường bất luận kẻ nào, biết rõ đạo lý sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực.
Huống chi Tần Trần đã có thể đánh bại Triệu Linh San, thì căn bản không phải là thỏ.
- Tốt!
Quyền pháp của Lý Thanh Phong rất đáng sợ, một quyền đấm ra có quyền uy cuồng bạo phủ lấy quanh người Tần Trần, mặc cho có né tránh về hướng nào thì cũng vô dụng.
Quyền pháp như vậy đủ khiến cho cường giả Địa cấp hậu kỳ phải xem trọng, nhưng theo Tần Trần xem thì đầy rẫy sai lầm.
Nếu như nguyện ý, hắn ít nhất có mười phương pháp để tránh né một quyền này. Có điều hắn không làm vậy, mà nâng tay phải lên đồng dạng dùng lực lượng cuồng bạo đánh tới.
Hai thiết quyền va chạm vào nhau, quyền uy mãnh liệt trùng kích làm cho lôi đài như nổi lên một trận gió cấp mười.
Trong cuồng phong, hai người quyền đối quyền, không ai nhúc nhích, rõ ràng là thực lực ngang nhau.
Lý Thanh Phong trợn tròn mắt.
Tần Trần lại ngăn được một quyền của mình, hơn nữa còn sử dụng quyền pháp, chuyện này sao có thể?
Phía đối diện, Tần Trần khẽ gật đầu:
- Một quyền này của Lý Thanh Phong có chừng 25 mã lực, quả nhiên sau khi đột phá Địa cấp, đối phương có ưu thế cực kỳ rõ ràng.
Nếu chỉ so lực lượng, Tần Trần và Lý Thanh Phong cơ hồ ngang nhau.
- Ở phương diện lực lượng, cổ thân thế này hơi yếu một chút.
Trong lòng Tần Trần thầm than.
Nếu giờ này có người nghe được ý tưởng của hắn thì nhất định sẽ phiền muộn đến chửi ầm lên.
Một võ giả Nhân cấp hậu kỳ đỉnh phong có 10 mã lực, đột phá Địa cấp có 20 mã lực. Tần Trần vừa đột phá Nhân cấp hậu kỳ một ngày thì từ 20 mã lực tăng lên 25 mã lực, vậy mà còn ngại thiếu.
- Đỡ thêm một quyền của ta.
Lý Thanh Phong tức giận thật sự, Tần Trần đỡ được quyền pháp của hắn, làm cho hắn không chỉ cảm thấy khiếp sợ, mà nhiều hơn là sỉ nhục.
- Bá Thiên Quyền... Cuồng Đào Hãi Lãng!
Trong sát na Lý Thanh Phong đánh ra hơn mười quyền, chỉ thấy khắp lôi đài đều là quyền ảnh ngập trời, ngay cả bóng người cũng không thấy rõ.
- Đến hay lắm.
Tần Trần cười lớn, sau đó nghênh đón.
Đoàng đoàng đoàng bang bang....
Thiết quyền đụng vào thiết quyền, truyền ra tiếng vang kịch liệt, chấn vô số vết nứt trên mặt đất, bụi mù và đá vụn bay lên che kín thân hình.
Võ An Hầu lấy quyền dương danh, vì thế mà từ nhỏ Lý Thanh Phong đã được tiếp thu sự chỉ đạo về quyền pháp đỉnh phong, một đôi thiết quyền cũng đeo từ lúc sơ sinh, mỗi ngày ngâm dung dịch, lực lượng mà hai đấm có thể thừa nhận gấp đôi võ giả bình thường, thu lực và phát lực càng mạnh. Lúc này toàn lực thi triển, chỉ thấy quyền ảnh ngập trời, mắt thường căn bản nắm bắt không được.
Mặc dù Tần Trần không trải qua loại đề thăng này, nhưng nhãn giới hắn cường đại bậc nào? Cho dù quyền pháp đỉnh phong của Đại Tề Quốc, ở trước mặt hắn cũng đầy rẫy sai lầm, lại thêm vào chân khí cường đại của Cửu Tinh Thần Đế Quyết, hắn căn bản không sợ đối phương.
Trong bụi mù, Tần Trần cuồng bạo xuất kích, thi triển ra Phục Hổ Quyền, thân như mãnh hổ hạ sơn, vừa hùng hổ, lại giống như hạc giữa bầy gà, hoan hỉ độc lập, lung tung tiêu sái.
Quyền của hai người điên cuồng va chạm, đánh từ lôi đài đến mép đài, từ bên này đánh tới bên kia, giao phong kịch liệt làm cho học viên dưới trận kinh hãi, cả đám trợn mắt há mồm nhìn lên lôi đài, sợ bỏ qua một đoạn nhỏ nào đó thật ngoạn mục.
Trên đài cao, rất nhiều quyền quý vương đô cũng hít vào khí lạnh.
- Quá khó tin, đây là kỳ thi cuối năm của học viên Thiên Tinh Học Viện sao? Thật sự như hai võ giả Địa cấp sinh tử chém giết.
- Trường giang sóng sau đè sóng trước, hai người này trưởng thành nhất định có thể trở thành cường giả đỉnh cao của Đại Tề Quốc ta.
- Đặc biệt là Tần Trần, bằng Phục Hổ Quyền cơ sở, vậy mà có thể đánh ngang nhau với thế tử Võ An Hầu lấy quyền pháp dương danh, chuyện này thật là rất khó tưởng tượng.
- Đúng vậy, hơn nữa tu vi của hai người còn cách nhau một cấp, chuyện này thật là...
Mọi người thật không cách nào tưởng tượng được thế nào mà Tần Trần lại đánh ngang với Lý Thanh Phong. Vô luận là tu vi, công pháp hay võ kỹ, thì Lý Thanh Phong đã là đỉnh phong trong đỉnh phong của thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng Tần Trần...
Mọi người chỉ có thể cảm thán quả là yêu nghiệt thì không dùng lẽ thường để cân nhắc.
Rầm rầm rầm...
Mọi người chấn động không làm ảnh hưởng đến việc hai người giao thủ.
Hai người giao thủ điền cuồng, mỗi một kích đều thi triển đến cực hạn.
- Đây là thiên tài đứng đầu của Đại Tề Quốc sao? Tàm tạm, quả nhiên chỗ hẻo lánh thì sự phát triển võ học không cách nào so sánh được với Võ Vực.
Tất cả mọi người đều không biết trong quá trình giao thủ thì Tần Trần lại còn có thể phân tích thực lực của Lý Thanh Phong.
- Đáng hận, dám coi thường ta, ta phải một quyền đánh bại ngươi.
Lý Thanh Phong thấy Tần Trần còn có thể phân tâm, nhất thời giận tím mặt. Hắn dùng sức niết bàn chân trên mặt đất, áo bào không gió mà bay, đột nhiên hai quyền bành trướng một vòng.
- Thiên Băng!
Thiết quyền kinh khủng như lưu tinh trụy lạc, cuồng bạo đánh về phía Tần Trần, khí lưu xung quanh cuồng mãnh đến nổi người ta có thể cảm nhận được, uy lực một quyền này của Lý Thanh Phong cơ hồ đã tăng lên gấp bội.