Vũ Thần Chúa Tể

Chương 622: Hóa ma đại pháp

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi thật là to gan...

Lúc này Tông Vô Tâm còn chưa kịp phản ứng, chờ tới khi hắn phục hồi tinh thần lại thì tên đệ tử kia đã chết ở trong tay Tần Trần.

Hắn nổi giận hét lớn một tiếng, trong nháy mắt trong tay Tông Vô Tâm xuất hiện một cái Ma luân màu đen, Ma luân hóa thành một đạo quang mang màu đen lao thẳng về phía Tần Trần.

- Người lớn mật là ngươi, tự tìm cái chết!

Hắc Nô nhìn thấy Tần Trần ra tay giết chết đệ tử Địa Ma tông. Hắn lập tức hiểu rõ suy nghĩ của Tần Trần, trường thương trong tay hắn vung vẩy, ngăn ở trước mặt Tần Trần.

Ken két két...

Tông Vô Tâm có cảm giác dường như Ma luân màu đen của mình chém vào một mảnh băng cứng rắn, có cảm giác như là cầm cố, muốn tiến thêm nửa bước cũng khó.

- Thật can đảm, khó trách lại dám ngông cuồng như vậy, hóa ra thật sự có bản lĩnh. Chỉ là ngươi giết đệ tử Địa Ma tông ta, hôm nay lão phu không giết ngươi thì lão phu sẽ không còn là Tông Vô Tâm nữa, chết đi cho ta.

Tông Vô Tâm nổi giận gầm lên một tiếng, quang mang của Ma luân màu đen trong tay càng đậm hơn nữa. Một cỗ sát cơ mạnh mẽ bắn ra, băng vực do trường thương của Hắc Nô phóng ra lại vỡ vụn thành từng mảnh, lập tức bị Ma luân màu đen bổ thành một cái rãnh lớn.

Sau một khắc, Hắc Nô lập tức cảm nhận được một cỗ sát cơ nồng nặc tràn vào trong đầu, Ma luân màu đen lộng lẫy mang theo ý giết chóc không gì sánh được bắn tới, dường như muốn chém người hắn thành hai khúc vậy.

- Mấy người các ngươi động thủ giết tiểu tử này, dám đụng vào người của Địa Ma tông ta, mặc kệ người này có lai lịch ra sao thì cũng phải chết.

Khi chém giết Hắc Nô, thậm chí Tông Vô Tâm còn không quên phân phó cường giả dưới trướng giết chết Tần Trần.

- Vâng.

Một tiếng gầm vang lên, hai gã nửa bước Vũ Tôn mang theo ba tên Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong điên cuồng đánh tới chỗ Tần Trần. Trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ sắc bén, hiển nhiên đám người này muốn chém Tần Trần thành muôn mảnh báo thù thay cho tên Vũ Tông đã chết đi trước đó.

- Ai dám động đến Trần thiếu thì phải hỏi qua bản tọa trước đã.

Hắc Nô thấy thế, trên mặt hiện lên vẻ nổi giận, hắn cũng không do dự mà trực tiếp thả Thiên Ma Phiên ra ngoài.

Sưu!

Trong nháy mắt Thiên Ma Phiên cực lớn hóa thành một cái màn trời, bao phủ cả vùng thiên địa này. Ma khí ngập trời cuồn cuộn tràn ra, trong nháy mắt đã bọc lấy thân thể của Tông Vô Tâm.

Đây là vật gì?

Tông Vô Tâm kinh hãi, ở dưới ma khí ngập trời này, trong nháy mắt Ma luân trong tay hắn trở nên ảm đạm, thoáng cái Hắc Nô đã áp chế hắn, khiến cho người ta có cảm giác chênh lệch cực lớn.

Ầm!

Trong ma khí ngập trời có một đạo ma uy kinh khủng ập tới chỗ Tông Vô Tâm, ma khí màu đen mang theo sát cơ kinh khủng, dường như muốn đánh vỡ Ma luân của hắn.

Thậm chí ở dưới ma uy vô tận này, Tông Vô Tâm có thể cảm nhận được chân lực trong cơ thể mình có chút trì trệ, khó mà vận chuyển thông suốt được.

Dù sao Tông Vô Tâm cũng là cường giả cao cấp của Địa Ma tông Đại Chu vương triều. Tu vi so với Lưu Trạch còn đáng sợ hơn một phần. Cảm nhận được ma uy trong cơ thể đang điên cuồng run rẩy, sao hắn có thể không biết được kiện chân bảo này có thể áp chế được hắn cơ chứ?

Trong lúc vô thức hắn muốn xông ra khỏi phạm vi công kích của Thiên Ma Phiên, sau đó nhằm về phía Tần Trần.

Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, rõ ràng người đội đấu bồng này là tùy tùng của tên thiếu niên kia, chỉ cần khống chế được thiếu niên kia là được. Khi đó mặc kệ thực lực của người đội đấu bồng này đáng sợ bao nhiêu thì cũng phải ngoan ngoãn nghe theo hắn sắp xếp.

Nhưng không đợi hắn tới gần Tần Trần thì đã x nghe thấy mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên. Lúc hắn ngẩng đầu thì lập tức nhìn thấy một màn khiến cho hắn hoảng sợ. Chẳng biết từ lúc nào trong tay thiếu niên kia đã xuất hiện một cái gương cổ xửa. Trong gương có từng đạo quang mang thần thánh bắn ra. Trong nháy mắt đã đánh mấy tên Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong dưới trướng hắn thành từng mảnh vụn nhỏ.

Chỉ có hai gã nửa bước Vũ Tôn là còn có thể miễn cưỡng ngăn cản được. Thế nhưng người vẫn bị trọng thương ở dưới những công kích kinh khủng này. Khóe miệng còn có máu tươi tràn ra, chỉ có thể không ngừng lui lại phía sau mà không có lực để phản kích.

Tông Vô Tâm lập tức kinh hãi, hắn không ngờ tới trên thân Tần Trần lại có bảo vật kinh khủng như vậy. Một Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong hắn đối phương, dựa vào bảo vật này mà lại có thể giết chết được mấy tên thủ hạ Vũ Tông đỉnh phong của hắn trong nháy mắt. Đồng thời còn làm cho hai đại nửa bước Vũ Tôn dưới trướng hắn phải lui lại, chật vật chống đỡ.

Phốc...

Lại là quang mang ngập trời kéo tới, rốt cục hai gã nửa bước Vũ Tôn đứng ở cách đó không xa điên cuồng ngăn cản không thừa nhận được công kích của Ly Khám Thánh Kính trong tay Tần Trần, hai người này kêu thảm một tiếng, thân thể hoá thành bụi phấn. Mà Tông Vô Tâm đang ngăn cản Thiên Ma Phiên cho nên cũng không rảnh tay để tới ứng cứu hai người bọn hắn.

Tông Vô Tâm nhìn thấy trong chớp mắt mấy đại cao thủ Địa Ma tông dưới trướng lại mất mạng ở ngay trước mắt mình. Cảnh này làm cho hắn lửa giận công tâm, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu tươi.

Mà chuyện làm cho hắn kinh sợ chính là câu nói tiếp theo của Tần Trần.

- Hiện giờ chẳng những ta giết một tên đệ tử Địa Ma tông ngươi mà còn giết tất cả người của Ma tông ngươi, ngươi có thể làm gì được ta chứ?

Tần Trần cầm Ly Khám Thánh Kính trong tay, ánh mắt tràn ngập vẻ trào phúng nhìn về phía Tông Vô Tâm.

- A, tiểu tử thối, lão phu muốn giết ngươi!

Tông Vô Tâm điên cuồng gào thét, triệt để không nhịn được nữa. Oanh một tiếng, trong lúc tức giận, đột nhiên Ma luân màu đen trong tay hắn bộc phát ra ma uy kinh người, phía trên có từng đạo phù văn màu đen chói mắt hiện lên. Khi phù văn kia sáng lên, thậm chí còn có thanh âm quỷ dị vang lên.

Ma luân bộc phát ra sát cơ trước đó chưa từng có, cuốn một mảng lớn ma khí chung quanh lên, va chạm với Thiên Ma Phiên của Hắc Nô.

Ầm ầm, đất đá bắn tứ tung, dù là những võ giả ở bên ngoài phế tích cảm nhận được cỗ sát ý và trùng kích này cũng phải biến sắc, không ngừng lui lại.

Tông Vô Tâm thừa dịp Thiên Ma Phiên đang ngăn cản công kích của mình, hắn lập tức bắn về phía Tần Trần.

- Giết ta? Ngươi có năng lực này sao, một phế vật mà cũng dám kêu gào ở đây. Bản thiếu có thể giết chết đệ tử Địa Ma tông ngươi, hiện giờ lại muốn giết ngươi thì ngươi có thể làm gì được ta chứ?

Tần Trần cười lạnh một tiếng, hắn không phải là người an phận. Hơn nữa hắn biết, một người chỉ biết nhường nhịn sẽ chỉ làm cho người khác khinh thường mình. Sẽ bị ức hiếp tới nỗi ngay cả xương cũng không còn. Hiện giờ ở nơi này có nhiều cường giả như vậy, chỉ có mạnh mẽ xuất thủ thì mới có thể làm cho kẻ khác kiêng kỵ, không dám ra tay với hắn.

Ly Khám Thánh Kính khẽ đổi hướng, Tần Trần vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế quyết, trong nháy mắt đã có một đạo quang mang lộng lẫy như là trụ trời đánh về phía Tông Vô Tâm.

Tông Vô Tâm giận dữ, dữ tợn hét lên một tiếng:

- Chỉ bằng công kích như vậy mà cũng muốn làm tổn thương ta sao?

Hắn không nhịn được nữa mà phun ra một ngụm máu tươi, trong lúc đó thân thể điên cuồng tăng tốc, từng đạo quang mang màu đen ở trên người hắn nở rộ, người như một vị ma thần xuất thế. Ma luân trong tay ầm ầm đánh về phía trước, khuôn viên hơn mười trượng chung quanh tràn ngập sát ý, mà sát ý trên người hắn vẫn còn đang không ngừng kéo lên.

Bằng mắt thường có thể thấy được, trên mặt Tông Vô Tâm bị từng tầng ma văn màu đen bao phủ, cả người như là ác ma từ trong luyện ngục đi ra, cực kì khủng bố.

- Hóa Ma Đại Pháp?

Vẻ mặt ung dung của đám người Đại Chu vương triều người đột nhiên trở nên hoảng sợ.

Địa Ma tông là một tông môn cỡ lớn gần Hắc Tử Chiểu Trạch nhất trong Đại Chu vương triều, cho dù ở trong Đại Uy vương triều bọn họ không phải là tông môn mạnh nhất, nhưng cũng không yếu. Mà điểm đáng sợ nhất của Địa Ma tông chính là Hóa Ma Đại Pháp này, có khả năng đề thăng chiến lực lên gần gấp đôi trong chớp mắt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)