Nhìn thấy đối phương không đi lên, Doãn Phong thở phào một cái, lúc này mới nói:
- Trần thiếu, là như thế này...
Sau khi Doãn Phong giải thích, nỗi nghi hoặc trong lòng Tần Trần cũng được giải đáp.
Hóa ra, sau khi huynh muội Doãn gia chia tay Tần Trần ở Hắc Chiểu quảng trường thì bọn họ cũng đi theo Tần Trần rời khỏi Hắc Chiểu quảng trường. Thông qua thông đạo truyền tống của Thiên Trận Môn mà đi tới Hắc Tử Chiểu Trạch.
Bởi vì bọn họ có được đột phá đan dược từ trên người Tần Trần cho nên mới tìm nơi để chuyên tâm bế quan, chờ sau khi đột phá đến ngũ giai hậu kỳ mới rời khỏi Hắc Chiểu thành, tránh khỏi sự trả thù của Cốc Phong thương hội.
Không nghĩ tới hai người bởi vì quanh năm lịch lãm, căn cơ cũng có chút kiên cố, được đan dược của Tần Trần trợ giúp, không tới hai ngày đã đột phá.
Doãn Phong đột phá đến ngũ giai hậu kỳ, mà Doãn Hồng cũng đột phá đến ngũ giai trung kỳ.
Ngay khi hai huynh muội đang chuẩn bị rời đi thì lại nghe nói di tích đã bị mở ra.
Hai người suy nghĩ một phen, sau đó quyết định thám hiểm một lần cuối cùng, để xem có thể lấy được một ít bảo vật rồi rời khỏi Hắc Tử Chiểu Trạch hay không.
Cho nên bọn họ đi theo đại bộ phận võ giả tới Hắc Chiểu thành, đi vào di tích dưới lòng đất.
Trải qua mấy ngày mạo hiểm, hai người không thu hoạch được gì, ngay khi hai người đang chuẩn bị rời khỏi nơi này thì lại phát hiện ra cái cấm chế.
Lúc trước khi phát hiện ra cấm chế còn có vài người khác. Mà một người trong đó là võ giả của Hắc Tu hội, sau khi bọn họ tìm được của vào của cấm chế, cả đám cùng nhau tiến vào trong sơn cốc này, không ngờ bên trong lại là một mảnh dược viên bao la.
Mọi người kinh hỉ vạn phần, tất cả đều thu thập dược liệu, hơn nữa, càng ngày lại có càng nhiều võ giả phát hiện ra nơi này, cũng đi vào hái linh dược.
Huynh muội Doãn gia cũng không tham lam, sau khi thu một bộ phận, bọn họ sợ bị người Cốc Phong thương hội phát hiện ra cho nên cũng chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Thế nhưng lúc này võ giả Hắc Tu hội lại nói chỗ này là do hắn phát hiện ra trước, cho nên tất cả võ giả tiến vào nơi này đều phải giao một nửa thu hoạch nộp lên cho Hắc Tu hội bọn hắn.
Đương nhiên huynh muội Doãn gia không đồng ý, mảnh dược viên và cấm chế này có thể nói là bọn họ cùng nhau phát hiện ra, không phân trước sau, sao có thể nói là Hắc Tu hội phát hiện trước cơ chứ.
Nhưng võ giả Hắc Tu hội này lại nói, mặc dù cấm chế là do tất cả mọi người phát hiện ra, thế nhưng hắn lại là người thứ nhất tiến vào dược viên.
Lúc này huynh muội Doãn gia mới phản ứng kịp, đúng là võ giả Hắc Tu hội là người đầu tiên đi vào mảnh dược viên này, chẳng qua là khi đó tất cả mọi người phát hiện ra cấm chế, cùng nhau tìm được cổng vào, đều tiến vào, vì vậy ai là người thứ nhất đi vào, mọi người cũng không quá để ý.
Coi như này Hắc Tu hội võ giả là người thứ nhất đi vào, cũng không thể xem như là mảnh này dược viên là bọn hắn phát hiện ra trước được.
Thế nhưng đạo lý có lẽ còn nói được với võ giả phổ thông, nhưng đối với với đám người Hắc Tu hội thì nói như thế nào đây?
Ngay khi huynh muội Doãn gia định dựa vào lí lẽ để biện luận thì lập tức có vài tên cao thủ xuất hiện, đả thương hai người.
Lúc đó còn có một chút võ giả muốn xông ra, thế nhưng vẫn bị mấy tên cao thủ này đánh chết tại chỗ.
Lúc này mọi người mới phát hiện ra, hóa ra không biết từ lúc nào trong sơn cốc này đã có không ít võ giả của Hắc Tu hội.
Mà võ giả Hắc Tu hội có thể đi vào đây, ít nhất cũng là ngũ giai hậu kỳ, trong đó người mạnh nhất là một quản sự của Hắc Tu hội, tu vi đã đạt đến cảnh giới nửa bước Vũ Tôn.
Vì vậy bọn họ mới bị vây ở chỗ này.
- Nói như vậy, mấy tên này đều là người của Hắc Tu hội sao?
Tần Trần nhìn mấy người ở cửa sơn cốc.
- Đúng thế.
Doãn Phong gật đầu.
Tần Trần liếc mắt nhìn, nói:
- Ở nơi này cũng không có mấy người a, chẳng lẽ các ngươi có nhiều người như vậy còn sợ mấy người của Hắc Tu hội sao? Bọn họ định cướp đoạt như vậy mà các ngươi còn không liều mạng lên chiến với bọn họ hay sao?
Doãn Phong cười khổ nói:
- Trần thiếu, ngươi không biết địa vị của Hắc Tu hội trong lòng những võ giả Hắc Chiểu thành như chúng ta đâu. Cơ hồ không có ai dám đối nghịch với bọn họ, dù có thể xông ra thì sao chứ? Chẳng lẽ còn có thể trốn được sự truy sát của Hắc Tu hội sao? Trên thực tế, nếu như không phải đám người Hắc Tu hội này muốn lục soát nhẫn trữ vật của chúng ta thì chúng ta đã sớm đồng ý rồi
- Sao lại như vậy?
Tần Trần cau mày.
- Trần thiếu, trong nhẫn trữ vật của chúng ta có đan dược ngươi cho, còn có một chút Dực Thần Hoa, một khi bị bọn họ lục soát, nhất định sẽ không còn lại một chút gì cả.
Doãn Phong thấp giọng nói.
- Cái gì, Dực Thần Hoa?
Tần Trần cả kinh, Dực Thần Hoa này là đồ tốt a. Bản thân nó là linh dược lục giai, quan trọng nhất là công hiệu của loại linh dược này là trọng tổ thân thể võ giả, có khả năng làm tăng cường độ thân thể võ giả lên. Có thể nói là linh dược Luyện thể hiếm thấy.
Còn như đan dược trong lời Doãn Phong nói, Tần Trần cũng hiểu rõ. Đan dược mà hắn cho hai người hoàn toàn có thể làm cho huynh muội Doãn gia đột phá đến ngũ giai hậu kỳ, hiện tại Doãn Hồng mới chỉ là ngũ giai trung kỳ, hiển nhiên bọn họ cũng không muốn giao ra đan dược tốt như vậy.
Thế nhưng đan dược có thể khiến cho người ta đột phá cảnh giới trân quý thế nào chứ, một khi bị người của Hắc Tu hội nhìn thấy, sao có thể để lại cho huynh muội bọn họ đây?
- Quả thực không chỉ có Dực Thần Hoa, trước đó chúng ta còn tìm được một ít Kim Lan Thảo và Thiên Ngọc Tinh, vốn chúng ta nghĩ khi giao ra thì đối phương có thể cho chúng ta đi. Thế nhưng đối phương nói không giữ lời, còn muốn lục soát nhẫn trữ vật, cho nên chúng ta mới chống cự như vậy.
- Cái gì, còn có Kim Lan Thảo và Thiên Ngọc Tinh sao?
Tần Trần lần nữa cả kinh, hai thứ này là đồ tốt a.
Mặc dù Kim Lan Thảo và Thiên Ngọc Tinh chỉ là linh dược ngũ giai, nhưng ở bên ngoài lại rất thưa thớt, trong đó Kim Lan Thảo là một loại có linh dược khả năng làm cho kinh mạch cứng cỏi, khử độc, đương nhiên là quý hiếm không gì sánh được.
Nhưng Thiên Ngọc Tinh còn quý hơn, nó có khả năng củng cố tinh thần lực của Luyện Dược sư, có thể làm tăng độ tinh khiết của tinh thần lực, cũng cực kỳ quý hiếm.
Tần Trần vô thức nhìn sơn cốc đã bị đám người này dẫm đạm lung tung, trong lòng như có lửa nóng, một sơn cốc như vậy sẽ có bao nhiêu linh dược cơ chứ. Nếu như nơi khác có những linh dược như thế này, không chỉ thực lực của mình mà ngay cả thực lực của đám người Vương Khải Minh, Triệu Linh San cũng sẽ được nâng cao thêm một bước.
- Những người này cũng phải giao hết linh dược như các ngươi sao?
Tần Trần nhìn hơn trăm người trong sơn cốc, trầm giọng nói.
- Có lẽ không, mọi người cũng không muốn giao ra cho nên mới kéo dài tới lúc này, mà có lẽ người Hắc Tu hội cũng có một chút cố kỵ, hoặc là muốn cho mọi người quét sạch nơi này cho nên mới không ra tay, vẫn để cho mọi người tìm kiếm như thế.
Doãn Phong lắc đầu nói.
Lúc này Doãn Hồng ở bên cạnh nói:
- Trần thiếu, vị tiền bối này, bằng vào hiểu biết của chúng ta với Hắc Tu hội, chắc chắn người của Hắc Tu hội sẽ không để cho chúng ta giữ lại một chút linh dược nào. Nếu như có thể, bốn người chúng ta cùng nhau xông ra ngoài, đến lúc đó các võ giả khác cũng sẽ có hành động. Không chừng chúng ta có thể bình yên chạy thoát, một khi ra khỏi nơi này chúng ta có thể giao Dực Thần Hoa ra cho hai vị.
Huynh muội Doãn gia có chút cảm kích hai người Tần Trần, đương nhiên cũng không để ý tới Dực Thần Hoa.
Hơn nữa bọn họ cũng biết thực lực của Hắc Nô, có khả năng đánh bại Thị Huyết Ma Nhân a. Một khi bốn người bọn họ liên thủ, chưa chắc đã không thể trốn ra ngoài, dù sao tuy cao thủ của Hắc Tu hội khá nhiều. Thế nhưng tuyệt đại đa số đều là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ, nửa bước Vũ Tôn cũng chỉ có một người mà thôi.
Tần Trần khoát tay cười một cái nói:
- Yên tâm đi, chúng ta không cần phải gấp làm gì, linh dược bị người Hắc Tu hội cướp đi trước đó, ta cũng sẽ lấy về thay cho các ngươi.
- Thế nào, thương lượng xong chưa? Mấy người các ngươi, giao nhẫn trữ vật ra, chờ chúng ta kiểm tra xong là các ngươi có thể đi. Bằng không thì đừng trách bọn ta không khách khí, hai người các ngươi cũng không ngoại lệ.
Chỉ là không đợi Tần Trần xuất thủ thì mấy tên Hắc Tu hội đã vây quanh bốn người. Cả đám dùng ánh mắt không tốt nhìn bốn người Tần Trần, hiển nhiên là chuẩn bị vây quét bốn người Tần Trần.