Vũ Thần Chúa Tể

Chương 61: Đao khách

Chương Trước Chương Tiếp

Toàn bộ quảng trường đều xôn xao cả lên, ngay cả chủ trì trận đấu là La Chiến đạo sư cũng không khỏi yên tĩnh hồi lâu, một lát sau mới hồi phục lại tinh thần đi lên lôi đài.

- Chư vi, lúc nãy chúng ta đã thấy một trận đấu cực kỳ ngoạn mục, nói thật là ngay cả ta cũng cảm khái vạn phần. Nhưng tiếp theo chúng ta sẽ được xem một trận đấu ngoạn mục không kém trận này, đó chính là trận thứ hai của vòng bán kết, Lý Thanh Phong chiến Vương Khải Minh.

Khu vực tuyển thủ, Lý Thanh Phong và Vương Khải Minh sau khi hồi phục lại, đều ngẩng đầu nhìn đối phương, sau đó đi lên lôi đài.

Bạch! Bạch!

Hai bóng người như hai đạo điện quang hướng về giữa lôi đài, một cái thì mờ ảo, một cái thì trầm ổn, đáng sợ hơn rất nhiều cường giả Địa cấp lâu năm, làm cho người ta không ngừng kinh hô.

Trên lôi đài hai người cách nhau mười thước, lạnh lùng đối mặt.

- Cuộc tỷ thí hôm nay, ngươi sẽ thua.

Lý Thanh Phong chậm rãi mang quyền sáo của mình, quyền sáo ngăm đen dưới ánh mặt trời lấp lóe ra áng sáng lạnh lẽo, tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.

Vương Khải Minh lạnh lùng nói:

- Ai thắng ai thua còn chưa biết được.

- Vậy thì ngươi cứ thử xem!

Nói xong.

- Ầm!

Lý Thanh Phong điểm chân phải xuống đất, nham thạch trước mặt nổ tung, đột nhiên thân hình của hắn hóa thành ảo ảnh, ngay tức thì xuất hiện ở trước người Vương Khải Minh, đánh một quyền.

Nhanh, nhanh không cách nào tưởng được. Mọi người chỉ thấy mắt hoa lên, công kích của Lý Thanh Phong đã xuất hiện ở trước mặt Vương Khải Minh, quyền kình cường hãn bao phủ người hắn, như biển gầm cấp mười đập vào mặt.

- Quyền pháp tốt lắm, nhưng không đủ nhanh!

Thanh âm lạnh lùng như kình phong vang lên, thương, như có tia chớp xẹt qua vang vọng thiên địa, bạch quang hiện ra, chẳng biết khi nào chiến đao trong lòng Vương Khải Minh đã tuốt ra khỏi vỏ, như một tia xích luyện ngăn trước người, chém vào trên mặt quyền của Lý Thanh Phong.

Oanh két!

Đột nhiên trung tâm hai người xuất hiện tiếng ầm vang kịch liệt, cả vùng run mạnh, sau đó lôi đài trước mặt hai người rạn nứt như mạng nhện.

Rầm rầm rầm!

Trên đài, hai người chớp động như điện, tấn công điên cuồng, chớp mắt đã giao thủ hơn mười chiêu, tốc độ nhanh làm cho người ta không phản ứng kịp.

- Thật nhanh.

- Quá nhanh.

- Đây là kỳ kiểm tra học viên Thiên Tinh Học Viện sao? Vì sao ta lại có cảm giác như hai tên cường giả võ đạo đang giao phong?

- Đáng sợ, thật đáng sợ.

Đinh đinh đang đang.

Quyền đao không ngừng chạm nhau, hai người đánh nhau từ lôi đài bên này đến lôi đài bên kia, từ mặt đất đánh lên giữa không trung, thần tốc di chuyển, làm cho người hoa mắt nhìn không kịp.

- Cô Phong Đao Pháp!

Vương Khải Minh gầm lên một tiếng, điên cuồng múa đao thành một đoàn bạch quang, bao vây Lý Thanh Phong vào bên trong, ánh đao chi chít như cô phong san sát, hiện ra hùng hồn cao ngạo, thế không thể đỡ.

Ken két ken két...

Vô số vết nứt vỡ ra trên mặt đất, đây là do không chịu được bức bách của đao khí mà thành, ngay cả đao khí cũng như vậy thì có thể biết Lý Thanh Phong ở trong ánh đao đang thừa nhận công kích đáng sợ bực nào.

Trong ánh đao, thân hình của Lý Thanh Phong mơ hồ, như lá rách trong gió, làm cho người không khỏi chảy mồ hôi lạnh.

Bỗng nhiên...

- Thiết Bá Quyền... Lực Bá Sơn Nhạc!

Một tiếng gầm khẽ vang lên nặng nề, oanh, ánh đao khắp trời nổ tung, theo đó Lý Thanh Phong giậm chẫn bước ra, bước chân hắn trầm ổn, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lộng lẫy như tinh huy trong màn đêm. Đạp xuống một bước, khí thế của hắn liền dâng lên một phần, sau đó thiết quyền ngăm đen liên tiếp đánh ra.

Rầm rầm rầm!

Vương Khải Minh bổ ra ánh đao nào cũng đều nổ tung, yếu đuối không chịu nổi.

- Đáng giận!

Ánh mắt của Vương Khải Minh lạnh lẽo, bộc phát ra ánh đao lăng liệt, một đao chém ra liền có hoa quang kinh thiên phóng lên trời.

Nhưng Lý Thanh Phong không phải người tầm thường, thân là đệ tử Hầu môn, hắn có tài nguyên phong phú, đã sớm củng cố chân khí Địa cấp, cộng thêm tu luyện công pháp đỉnh phong của Đại Tề Quốc, nên chân khí hùng hậu thâm trầm, kéo dài không dứt, mặc cho Vương Khải Minh có tấn công mãnh liệt và mạnh mẽ đến thế nào thì cũng không ngăn cản được bước chân của hắn.

Càng làm cho người ta tuyệt vọng là nét mặt của hắn bình thản lạnh lùng, không sinh gợn sóng, như chưa dùng toàn lực.

Ầm!

Đi đến trước người Vương Khải Minh, Lý Thanh Phong vung ra một quyền, quyền phong màu đen như long cuốn phóng lên cao, xì… quần áo trên người Vương Khải Minh bị xé rách lộ ra bắp thịt cân đối.

Trên thân thể gầy gò, vết thương nằm chi chít, có vết đao, vết kiếm và vết trảo, vết cắn xé của dã thú. Mỗi một đạo đều làm cho người ta lộ ra vẻ kinh động, hét lên kinh ngạc.

Vết thương chi chít, kinh khủng và dữ tợn, làm cho người ta không dám tưởng tượng hắn đã từng chịu qua bao nhiêu thống khổ.

Hắn chỉ là một học viên của Thiên Tinh Học Viện, thiếu niên mười bảy tuổi mà thôi!

Nhưng vết thương trên người hắn, có thể so với lão binh bách chiến, một võ giả trưởng thành trải qua sinh tử.

Lúc này mọi người mới nhớ đến thân phận của Vương Khải Minh... Bình dân, bình dân tầng chót của Đại Tề Quốc.

Từ một bình dân trong xã hội đi đến đệ nhất học viện của vương đô, thiên tài đứng đầu Thiên Tinh Học Viện, Vương Khải Minh đã trả giá rất nhiều, hơn gấp mười lần những con cháu quý tộc kia, thậm chí gấp trăm lần.

Đột nhiên trên đài biến hóa lần nữa.

Một quyền của Lý Thanh Phong đánh vào chiến đao trên tay Vương Khải Minh, trong nháy mặt đánh bay Vương Khải Minh ra hơn mười mét. Hai chân của hắn ghìm chặt vào mặt đất, mới tận lực bình ổn thân hình, lôi đài bằng nham thạch cứng rắn đã phân thành hai vết tích rõ ràng.

Một ít máu tươi chảy xuống từ trên khóe miệng của hắn.

- Chỉ có chút thực lực ấy sao? Khà khà, bình dân cuối cùng chỉ là bình dân, cho dù cố gắng thế nào cũng không thoát được vận mệnh thất bại, thế giới này là của quý tộc! Cẩu, đừng bao giờ nghĩ trở thành người thượng đẳng.

Lý Thanh Phong nói khẽ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Khải Minh, trào phúng không kiêng kị chút nào.

Tĩnh!

Không ai ngờ trận đấu này sẽ diễn ra như vậy, lời nói của Lý Thanh Phong đâm vào trong tai của mọi người khiến cho không ít con cháu bình dân nắm chặt hai tay, vẻ mặt đỏ lên.

Nhưng…

Bọn họ không thể không thừa nhận Lý Thanh Phong nói đúng. Bình dân muốn trở thành người thượng đẳng là rất khó, cho dù là thiên tài như Vương Khải Minh, một khi tốt nghiệp Thiên Tinh Học Viện, muốn kiếm tài nguyên tu luyện cũng chỉ có thể làm tôi tớ cho quan lại quý nhân.

Đương nhiên cũng có con đường khác, chính là mạo hiểm đi vào sâm lâm đầy huyết thú hiểm nguy. Con đường này có tỉ lệ tử vọng cực cao, 99% người chưa trở thành cường giả đã chết vì trở thành thức ăn của huyết thú.

Thế giới này vốn phân chia giai cấp vô cùng tàn khốc.

- Thu hồi cao ngạo của ngươi đi, ta còn chưa thua!

Lau đi máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt của Vương Khải Minh cao ngạo chưa từng có, như là cô lang.

- Ta nhận nhiều thống khổ như vậy, một ngày luyện đao mười canh giờ, ngủ cũng ôm đao, liên tục đi dã ngoại tàn sát, liều mạng chính là muốn nghịch thiên cải mệnh, trở thành cường giả chân chính. Ta sẽ cho ngươi hiểu, người, không phải cao quý từ nhỏ, cường giả chân chính cũng có thể quật khởi trong ao bùn!

Mỗi một chữ một câu Vương Khải Minh nói ra, rất cao ngạo, thanh âm to lớn vang vọng toàn bộ quảng trường.

Đây là lần đầu tiên trong kỳ thi cuối năm hắn nói nhiều đến vậy, nhưng rung động nội tâm từng người.

Cho dù là Linh Võ Vương Tiêu Chiến cũng không nhịn được động dung, từ trên người Vương Khải Minh, hắn như thấy mình hồi còn trẻ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️