Tần Trần cũng không thèm nhìn mà trực tiếp thu hồi ba món đồ, sau đó nuốt vào mấy viên Dưỡng Chân đan.
Lúc trước, tuy Tần Trần không sao cả, thế nhưng cũng phải chịu một ít tổn thương, chân lực ở trong cơ thể cũng tiêu hao không ít.
Mà Dưỡng Chân đan, lại có thể dùng tốc độ cực nhanh khôi phục chân lực tiêu hao trong cơ thể hắn, tuy là đan dược bực này rất trân quý. Thế nhưng ở trong Hắc Tử Chiểu Trạch nguy hiểm trùng trùng, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm lúc nào này, mấy viên Dưỡng Chân đan đối với Tần Trần, không đáng là bao.
Sau khi dùng mấy viên đan dược, chỉ một lát sau, chân lực trên thân Tần Trần đã khôi phục được không ít.
Lúc này hắn mới mở mắt, trên mặt có chút cảm khái.
Vũ Tôn không hổ là Vũ Tôn, coi như Vũ Tôn lục giai sơ kỳ như Lưu Trạch, bởi vì quanh năm ngồi ở trên vị trí cao cho nên có thể nói bảo vật trên thân cực kỳ biến thái.
Lần này nếu như không phải hắn có vô số át chủ bài, đổi lại là các võ giả khác tới đây, dù có là một ít Vũ Tôn lục giai sơ kỳ, không chừng cũng phải chết ở trong tay Lưu Trạch này.
Đáng tiếc, người mà đối phương gặp phải là Tần Trần.
Cho nên hắn chỉ có thể ôm hận chết đi mà thôi.
- Trần thiếu, ngươi giết chết Lưu Trạch rồi sao?
Lúc trước Hắc Nô luôn ở bên cạnh nhìn hai người chiến đấu, thế nhưng lúc này ngay cả chính hắn cũng không nhịn được phải bước lên phía trước nhìn qua, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tin được.
Đây chính là Phó hội trưởng Cốc Phong thương hội, một trong những thế lực cao cấp nhất Biện Châu, cường giả Vũ Tôn lục giai sơ kỳ, không ngờ lại bị Trần thiếu dễ dàng diệt sát như vậy.
Chấn động!
Chấn động vô cùng!
Trước đó khi còn ở Cổ Nam Đô, tuy là Tần Trần lực chiến rất nhiều thiên tài của Huyền châu, thế nhưng Hắc Nô vẫn coi Tần Trần là một hậu bối mà thôi.
Cho dù là về sau hắn bị Tần Trần bắt được thì hắn cũng chỉ cho rằng Tần Trần lợi dụng trận pháp để vây khốn, cộng thêm sự biến thái của Thanh Liên Yêu Hỏa thì mới bắt được hắn mà thôi.
Nhưng hôm nay Hắc Nô mới hiểu rõ sự đáng sợ của Tần Trần đến mức nào, đây nào phải hậu bối gì chứ, rõ ràng là một vị cường giả mà hắn cần chiêm ngưỡng a.
- Được, quá tốt rồi!
Trong lòng Hắc Nô chấn động, đến bây giờ vẫn còn đang lẩm bẩm, hiển nhiên trong lòng hắn vẫn đang rung động không thôi.
- Chỉ là một Vũ Tôn lục giai sơ kỳ mà thôi, có cái gì đáng để ngạc nhiên cơ chứ, không bao lâu nữa, ngươi cũng có thể chém giết được hắn!
Tần Trần lại lơ đễnh, từ tốn nói.
Ta cũng có thể chém giết được sao?
Hắc Nô thì thào, hắn chỉ nghĩ rằng Tần Trần đang an ủi mình, ngay từ đầu khi lấy được Thiên Ma Phiên, quả thực hắn cũng từng có ý nghĩ như vậy, thế nhưng bây giờ hắn đã hiểu. Cho dù Lưu Trạch không có Ly Khám Thánh Kính, hắn muốn chém giết đối phương thì cũng không có khả năng a.
Theo tu vi của võ giả tăng lên, càng về sau thì mỗi cảnh giới nhỏ đều là khác biệt như trời và đất, như là một cái hào rộng khó có thể vượt qua được vậy.
Còn người biến thái giống như Tần Trần, chỉ là một ví dụ mà thôi.
- Trần thiếu, bây giờ chúng ta đi nơi nào?
Từ trong rung động phục hồi tinh thần lại, Hắc Nô hỏi một câu.
Hắn biết Tần Trần tới Hắc Tử Chiểu Trạch này là vì tìm kiếm Khổ Vận Chi, hiện giờ đã lấy được Khổ Vận Chi, chắc là đối phương sẽ rời khỏi nơi này.
Huống chi, bọn họ đã giết chết Lưu Trạch Phó hội trưởng của Cốc Phong thương hội, một khi bị người Cốc Phong thương hội phát hiện ra, đến lúc đó sẽ hậu hoạn vô cùng, nhất định phải mau chóng rời khỏi đây.
Tần Trần không trả lời mà chỉ liếc mắt nhìn Hắc Nô, nói:
- Thương thế trên người ngươi thế nào rồi?
Hắc Nô vội vàng nói:
- Mặc dù còn chưa khỏi hẳn, nhưng đã không có gì đáng ngại.
- Được, ngươi đi theo ta.
Vừa dứt lời, Tần Trần đi trước dẫn đường.
Hắc Nô thì đi theo ở phía sau.
Hai người nhanh chóng bay về phía trước, cũng không lâu sau, trong lòng Hắc Nô không nhịn được có chút nghi ngờ, nói:
- Trần thiếu, chúng ta đang đi nơi nào vậy? Dường như không giống như là đường trở về a.
- Ta có nói chúng ta về sao?
Tần Trần quay đầu hỏi lại một câu.
- Chuyện này...
Hắc Nô sửng sốt, hiện tại đã tìm được Khổ Vận Chi, không quay về thì còn có thể đi đâu được chứ?
Tuy là trong lòng hắn nghi hoặc, nhưng hắn cũng không tiếp tục hỏi, mà ngoan ngoãn đi theo sau lưng Tần Trần.
Sau nửa canh giờ, Hắc Nô dần dần hiểu rõ, hắn đã phát hiện ra, nơi mà Tần Trần đi lại là Khổ Vận bí cảnh mà mình nói cho hắn biết.
Chỉ là hiện tại đã chiếm được Khổ Vận Chi, Trần thiếu lại trở về đây làm cái gì cơ chứ?
Chỉ là bây giờ đối với lời nói của Tần Trần, Hắc Nô nói gì nghe nấy, đừng nói là dẫn hắn tới nơi này, coi như dẫn hắn đi tới tổng bộ Cốc Phong thương hội thì hắn cũng không nhíu mày lấy một cái.
Tần Trần lại lần nữa đến mảnh hồ nước kia, sau đó mang theo Hắc Nô tiến vào trong không gian di tích bên dưới hồ.
- Hắc Nô, chúng ta ở nơi này tu luyện, chờ khi nào ngươi đột phá Vũ Tôn thì chúng ta lại đi ra ngoài.
Tần Trần chỉ vào không gian di tích có chút hỗn độn ở phía dưới rồi nói.
Đột phá Vũ Tôn?
Vốn Hắc Nô đang quan sát không gian di tích này, nhìn thấy cảnh tượng hỗn độn ở trước mắt là hắn lập tức biết sau khi Trần thiếu đến nơi này đã phải trải qua một trận chiến đấu khốc liệt. Nhưng khi hắn nghe thấy Tần Trần nói vậy, trong lòng không khỏi sửng sốt một chút.
- Trần thiếu, chờ tới lúc ta đột phá Vũ Tôn, chuyện này...
Hắc Nô không có một chút lòng tin nào đối với mình.
- Ngươi yên tâm, nếu ta đã nói như vậy thì chắc chắn ngươi sẽ làm được.
Tần Trần dùng giọng khẳng định nói ra một câu.
Trên người hắn còn có hai viên Khổ Vận đan, cùng với sáu miếng đan dược được luyện chế ra từ Ô Lãm Căn, mấy thứ này đủ để giúp cho Hắc Nô đột phá đến cảnh giới Vũ Tôn.
Ngay từ đầu, Tần Trần cũng không có dự định đưa Khổ Vận đan cho Hắc Nô dùng, thế nhưng trải qua trận chiến đấu trước đó, Tần Trần cũng đã có chút tín nhiệm với Hắc Nô, cho nên hắn cũng không che dấu nữa.
Huống chi, sau khi hắn đột phá Vũ Tông, thực lực Hắc Nô không những không thể mang đến trợ giúp cho hắn, thậm chí còn kéo chân sau của hắn. Cho nên cũng cần nhanh chóng giúp đối phương đột phá.
Hơn nữa, khi nhìn thấy di tích dưới lòng đất này, Tần Trần cũng có chút hứng thú đối với Hắc Tử Chiểu Trạch này. Hiếm khi tới Hắc Tử Chiểu Trạch một lần, hắn cũng không muốn lập tức rời khỏi mà hắn muốn tỉ mỉ tìm kiếm một chút, tìm hiểu rõ về Hắc Tử Chiểu Trạch này.
Dù sao, hắn nghi ngờ Thanh Liên Yêu Hỏa và hồ lô màu đen cùng với Khổ Vận Chi ở nơi này là do một đại năng từ thời viễn cổ để lại.
Hiện giờ mấy thứ này bị hắn cầm đi, chẳng khác gì là động vào bảo vật của người khác, nếu như có thời gian thì nên tìm hiểu là hơn.
- Không cần phải nói lời thừa, ở chỗ ta có mấy viên đan dược, cùng với một công pháp vận hành chân lực, ngươi trị liệu qua thương thế trên người một chút đi. Đồng thời cũng điều dưỡng thân thể một chút, chờ khi nào thân thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong thì tới tìm ta.
Tần Trần không đợi Hắc Nô nói thêm gì mà trực tiếp đưa một bình đan dược.
Hai tay Hắc Nô run run, tuy là trong lòng hắn vẫn còn còn có chút khó có thể tin được, thế nhưng ở lâu như vậy với Tần Trần, hắn chưa từng thấy Tần Trần nuốt lời lần nào.
Ta có thể đột phá đến Vũ Tôn hay sao?
Trong lòng mang theo sự kích động và nghi ngờ, lúc này Hắc Nô mới bắt đầu chữa thương tu luyện ở trong di tích dưới lòng đất.
Khi Hắc Nô chữa thương thì Tần Trần nhanh chóng bố trí trận pháp ở trong di tích, trên thực tế, trước đó hắn cũng chỉ mới đột phá Vũ Tông. Bản thân còn có rất nhiều thứ cần cảm ngộ, chỉ vì vội vã cứu viện Hắc Nô cho nên hắn mới đành tạm gác lại mà thôi.
Hiện tại, Hắc Nô đang chuẩn bị đột phá, đương nhiên hắn cũng cần một hoàn cảnh yên tĩnh để cảm ngộ lại.
Mà nơi đây tuy là bí ẩn, nhưng không chừng trong lúc vô ý sẽ có ai đó xông vào, cho nên bố trí một cái trận pháp là tốt nhất.