Vũ Thần Chúa Tể

Chương 601: Huyết hải thâm cừu

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh âm mê hoặc của Lưu Trạch vang lên trong đầu Hắc Nô, liên tiếp đánh thẳng vào tâm thần Hắc Nô.

Chuyện này đối với bất kỳ một tên võ giả nào mà nói, quả thực đều là dụ hoặc cực lớn, không gì có thể sánh được.

- Các hạ có nghe thấy không, Lưu Trạch hội trưởng đã đồng ý tha cho ngươi một mạng, ngươi còn do dự cái gì nữa chứ? Nói thật, các hạ cũng coi như là một hảo hán. Bằng vào thực lực bực này mà lại không có một chút tiếng tăm gì ở trong Hắc Tử Chiểu Trạch. Chuyện này làm cho lão phu có chút kính nể, sao các hạ không nói ra chỗ ở của thiếu niên kia rồi rời khỏi nơi này cơ chứ?

Thị Huyết Ma Nhân Cưu Ma Tâm cũng tấn công, cười lạnh nói thêm một câu.

- Lấy tu vi của các hạ, một khi rời khỏi Hắc Tử Chiểu Trạch, đâu đâu mà không phải là thiên hạ cơ chứ? Hà tất phải ở lại bên cạnh thiếu niên kia làm người trung nghĩa.

- Lời Ma Tâm nói chính là suy nghĩ của lão phu. Nói thật, lão phu cũng không muốn người mạnh như các hạ lại phải chết uổng ở chỗ này, sao ngươi không đầu hàng, dẫn chúng ta đi tìm tiểu tử kia. Chỉ cần giết chết tiểu tử kia thì lão phu sẽ thả ngươi đi, quyết không nuốt lời.

Hai người luân phiên xuất thủ, gắt gao áp chế Hắc Nô, ánh sáng màu trắng đầy trời điên cuồng trùng kích xuống, áp chế Thiên Ma Phiên của Hắc Nô vào một góc. Đồng thời chiến đao trong tay Cưu Ma Tâm cũng hóa thành đao ảnh đầy trời, trảm vào bên cạnh Hắc Nô.

Phốc phốc phốc!

Cả người Hắc Nô tràn ngập máu tươi, thân thể lảo đảo.

- Thế nào, suy nghĩ thật kỹ đi. Nếu như ngươi không đầu hàng thì ngày hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi, hà tất phải ngu trung như vậy chứ?

Công kích kinh khủng như là đại dương mênh mông, gắt gao áp chế Hắc Nô, khiến cho hắn cảm thấy hít thở khó khăn, đau đớn kịch liệt giống như từng lưỡi đao sắc bén liên tiếp cắt lên trên thân thể của hắn.

Đầu hàng sao?

Hắc Nô cười khổ, trong lòng không nhịn được run lên.

Quả thực, đầu hàng là một việc cực kỳ đơn giản!

Chỉ cần một câu nói vô cùng đơn giản thì tất cả thống khổ, sự xoắn xuýt đều sẽ tiêu tan thành mây khói.

Huống chi chuyện này lại liên quan tới mạng sống, ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, phản bội một lần thì tính là gì cơ chứ?

Thế nhưng chẳng biết tại sao, khi nghĩ đến Tần Trần, trong lòng Hắc Nô lại có một chút chống cự khó hiểu.

- Ha ha, ha ha ha!

Hắc Nô không nhịn được ngửa mặt lên trời cười ha hả, dùng giọng giễu cợt nói:

- Muốn ta phản bội Trần thiếu sao, ta nhổ vào!

Hắn phun ra một bãi nước miếng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh miệt và khinh thường.

Sắc mặt Lưu Trạch trầm xuống, lạnh giọng nói:

- Hừ, quả thực là không biết sống chết.

- Không biết sống chết?

Hắc Nô cười nhạt:

- Lưu Trạch, ngươi nghĩ đi đâu vậy? Ngươi mà cũng xứng để bản tọa đầu hàng sao? Ta khuyên các ngươi đừng có nằm mơ nữa, tuy Hắc Nô ta không phải là nhân vật đầu đội trời chân đạp đất gì. Thế nhưng muốn làm cho ta phản bội Trần thiếu, xin lỗi, ta không làm được, Hắc Nô ta không phải là người mà các ngươi có thể sai khiến.

Khi nói ra những lời này, đột nhiên trong lòng Hắc Nô cảm thấy thông suốt, như vừa giành được cuộc sống mới vậy.

- Ngươi tự tìm cái chết!

Thị Huyết Ma Nhân Cưu Ma Tâm nghe vậy lập tức tức giận, công kích trong tay lại càng điên cuồng, để lại từng vết máu ở trên thân thể Hắc Nô.

- Đáng chết, ngươi đã muốn tìm chết thì Thị Huyết Ma Nhân ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Cưu Ma Tâm dữ tợn, phẫn nộ quát. Hiển nhiên hắn đã động sát tâm.

- Đến đây đi.

Hắc Nô quát lạnh một tiếng, sắc mặt cũng càng dữ tợn, oanh, trong công kích mạnh mẽ, hắn nắm bắt cơ hội, liều mạng thân thể bị trọng thương mà vung vẩy Thiên Ma Phiên hung hăng quét vào trên thân Cưu Ma Tâm.

Phốc!

Cưu Ma Tâm trực tiếp phun ra một ngụm máu, nhưng hành động này lại càng chọc giận Lưu Trạch và Cưu Ma Tâm. Hai người biết Hắc Nô không chịu đầu hàng, nói ra chỗ ở của Tần Trần cho nên bọn họ cũng không cho Hắc Nô cơ hội hoàn thủ mà bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình.

- Giết hắn.

Hai người quát lạnh, toàn lực ra tay.

- A!

Hắc Nô kêu thảm, trên thân lại có thêm mấy vết thương, miệng không ngừng có máu tươi phun ra, nhưng ánh mắt của hắn lại tràn ngập vẻ kiên quyết trước nay chưa từng có.

- Ha ha, không ngờ Huyết Trùng Nhân Ma ta lại có một ngày trung nghĩa như thế.

Hắn thì thào, ánh mắt từ từ mơ hồ, thậm chí hắn còn cảm nhận được chân lực trong cơ thể đang chậm rãi tán đi, là dấu hiệu của sinh mệnh đang trôi qua.

- Chết!

Thị Huyết Ma Nhân điên cuồng hét lên một tiếng, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn và cuồng vọng, hai tay hắn giơ chiến đao lên cao, miệng cười gằn điên cuồng chém xuống chỗ Hắc Nô.

- Rốt cuộc ta vẫn phải chết sao?

Trong lòng Hắc Nô đau khổ, trong ánh mắt mang theo một chút tuyệt vọng.

Giờ khắc này, hắn nhớ tới những chuyện bản thân đã từng trải qua.

Khi còn bé, hắn sinh ra trong một đại gia tộc thuộc một vương triều, cũng được coi như là đệ tử thiên tài tiếng tăm lừng lẫy của vương triều đó. Từ nhỏ đã có vô số người ngưỡng mộ hắn.

Thế nhưng đêm hôm ấy, ác mộng ập đến, gia tộc hắn gặp phải tai họa ngập đầu, chỉ có một mình hắn trốn thoát được.

Hắn cõng trên lưng thâm cừu đại hận của cả gia tộc, trong lúc chạy trốn hắn tiến vào một tuyệt địa, đi lòng vòng một năm ở trong núi sâu nguy hiểm, mãi mới thoát khỏi địch nhân đang đuổi giết hắn. Cuối cùng đi ra ngoài sơn mạch, tới một nơi mới, mai danh ẩn tích.

Năm đó, hắn mới mười ba tuổi.

Hắc Nô chạy thoát phải chôn thù hận thật sâu trong lòng, không dám nói với người khác. Hắn muốn báo thù, nhưng địch nhân lại cường đại tới mức làm cho hắn không dám suy nghĩ tới việc báo thù.

Hắn đã quên mất tên mình, trở thành một người lưu lạc.

Hắn liên tục cố gắng, đi du lịch khắp cả vương triều, thế nhưng khi màn đêm buông xuống, khi chỉ có một mình thì hắn lại nhớ tới cảnh đồ sát kia, trong lòng khóc không thành tiếng.

Vì báo thù, hắn đã quên cái gì gọi là đạo đức, quên cái gì là tôn nghiêm, hắn dùng mọi cách để làm cho mình trở nên mạnh mẽ, giúp bản thân đi xa hơn trên con đường trở thành cường giả.

Thế nhưng địa vị của cừu nhân hắn quá đáng sợ, đồng thời lại có thực lực cường đại, làm cho hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Mãi đến mấy năm trước hắn lấy được Thanh Liên Yêu Hỏa và hồ lô màu đen ở bên trong Hắc Tử Chiểu Trạch thì hắn mới nhìn thấy một chút hy vọng báo thù.

Vì làm cho mình trở nên mạnh mẽ mà hắn không ngừng nuôi dưỡng linh trùng, vì đề thăng thực lực của Thanh Liên Yêu Hỏa mà hắn đã phải giết hại vô số người. Ở trong Đại Uy vương triều hắn có danh hiệu đáng sợ là Huyết Trùng Nhân Ma, trở thành công địch của rất nhiều thế lực, là đối tượng mà tất cả mọi người đều muốn diệt trừ.

Mỗi khi đêm khuya đến, khi hắn nhìn khuôn mặt bị tàn phá tới mức hoàn toàn thay đổi, chỉ có thể ẩn giấu ở phía dưới áo choàng của mình, trong lòng hắn như đang rỉ máu.

Hắn cười như điên, hắn sa ngã, vì báo thù hắn mà tình nguyện trở thành Ma, trên tay nhuộm đầy máu tươi!

Mà khi hắn phát hiện ra tu vi của mình bị vây ở ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, không còn cách nào tiến thêm được nữa, hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Bởi vì hắn biết, không bước vào Vũ Tôn thì hắn không thể đối đầu được với gia tộc của cừu nhân, đó là một quái vật lớn, dùng lực lượng của hắn, còn xa không đủ.

Cho dù là Vũ Tôn lục giai thì cũng chỉ miễn cưỡng có một tia hy vọng mà thôi.

Ngày đó, hắn khóc.

Khóc tới mức ngất đi, lòng như tro tàn.

Những năm gần đây, chính hắn cũng không biết bản thân đã sống như thế nào, hắn chỉ biết mình đã liên tục tu luyện, liên tục giết người để đề thăng thực lực mình, giống như là cuồng ma vậy.

Nhưng mà cuối cùng, thứ hắn phải đối mặt lại là kết cục như vậy.

Hắn không cam lòng!

Cho nên hắn lại càng trở nên điên dại, càng không kiêng nể gì cả.

Ngay khi hắn tuyệt vọng nhất, hắn gặp Tần Trần.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)