Vũ Thần Chúa Tể

Chương 596: Kiếm sắt rỉ phát uy

Chương Trước Chương Tiếp

Đó là thứ quỷ gì vậy?

Trong lòng Tần Trần chấn động, từng luồng khí tức màu đen liên tục ăn mòn tới, xuyên qua Thanh Liên Yêu Hỏa rót vào trong cơ thể hắn, khiến cho cả người hắn rét run, linh hồn dường như cũng muốn đông cứng lại.

Thậm chí máu trong cơ thể cũng đang chậm rãi mất đi.

Sau khi trận bàn tà ác màu đen kia hút được nhiều máu thì càng trở nên u ám đáng sợ hơn.

- Rầm rầm rầm...

Những tiếng nổ kinh người vang lên, các cờ trận xung quanh bị lực lượng kinh khủng này ảnh hưởng, từng cái không ngừng nổ tung và phát ra tiếng động nghe như tiếng sấm.

Trên mặt đất, mấy người Cát Bằng hóa thành xác khô cũng nổ tung, cơ thể bị nghiền nát, biến thành tro bụi tiêu tan.

Cả di tích dưới lòng đất chỉ còn lại một mình Tần Trần.

Nhưng Tần Trần đang phải đối mặt với tình trạng còn còn nguy hiểm hơn trước trăm lần.

Trong hư không, trận bàn tà ác màu đen điên cuồng chấn động, giống như một ma đầu từ trong Luyện Ngục đi ra liên tục thả ra những khí tức màu đen kinh người.

Nếu Tần Trần không có loại lửa ngịch thiên như Thanh Liên Yêu Hỏa, có lẽ hắn đã sớm cạn sạch máu, hồn phi phách tán giống như đám người Kỳ Ngọc Cương.

Nhưng dù vậy, đến bây giờ Tần Trần cũng đã là nỏ mạnh hết đà.

Hắn cảm giác được rõ ràng, Thanh Liên Yêu Hỏa chống đỡ khí tức màu đen kia đã càng lúc càng yếu, thậm chí có cảm giác chống đỡ không nổi.

- Không xong rồi, khí tức màu đen này rất cổ quái, cứ tiếp tục như thế nữa, một khi ta bị khí tức màu đen xâm nhập, có lẽ chắc chắn phải chết.

Mặc dù trên người còn rất nhiều lá bài, nhưng Tần Trần mơ hồ có cảm giác, chỉ cần mình vừa bị khí tức màu đen này xâm nhập, chắc chắn sẽ không kiên trì nổi, cũng sẽ hóa thành một cái xác khô.

Đây là một trực giác, mà Tần Trần vẫn luôn cực kỳ tin tưởng vào trực giác của mình.

Hắn lập tức vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết tới cực hạn, chân lực khủng khiếp trong cơ thể lập tức toả ra uy năng vô tận, đồng thời Thanh Liên Yêu Hỏa cũng bị hắn phát động đến mức tận cùng, thậm chí lực lượng huyết mạch Lôi Đình cũng bị hắn phát động, điên cuồng di chuyển ở trong thân thể.

Ầm!

Giờ phút này, có thể nói Tần Trần đã dùng hết tất cả năng lực phòng ngự trên thân, thậm chí còn điên cuồng hơn cả lúc đối phó với Kỳ Ngọc Cương.

Giờ phút này, sau khi huyết mạch Lôi Đình vừa ra, Tần Trần cảm giác được rõ ràng khí tức màu đen kia đã xâm nhập yếu hơn rất nhiều, những tiếng cười khằng khặc kỳ lạ vang vọng bên tai dường như cũng nhỏ hơn.

- Đi!

Sau khi làm được điểm này, Tần Trần không chạy trốn, ngược lại khó nhọc tiến về phía trận bàn tà ác.

Muốn đột phá Vũ Tông ngũ giai, hắn nhất định phải lấy được Khổ Vận Chi, bây giờ thật vất vả mới đi tới nơi này, sao hắn có thể bỏ đi như vậy được?

Điều bây giờ Tần Trần muốn làm là tới gần trận bàn tà ác màu đen kia, xem nó là thứ gì, xem có thể lợi dụng trình độ trận pháp của mình để phá hủy nó hay không.

Chỉ là Tần Trần mới vừa đi tới gần hai bước, khí tức tà ác màu đen kia lập tức càng thêm âm u lạnh lẽo, thậm chí muốn đông cứng linh hồn hắn lại.

Trong lúc kinh hãi, Tần Trần liền phát động Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng bao phủ lấy trận bàn tà ác, muốn lợi dụng Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng hủy diệt trận bàn tà ác.

Điều khiến cho Tần Trần vui mừng là bởi vì trong cơ thể Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng không có máu nên không bị khí tức màu đen kia giết chết, chỉ có điều cũng không có cách nào phá hủy được trận bàn tà ác, khí tức màu đen chấn động mãnh liệt, Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng căn bản không thể tới gần, liên tục bị đánh bay ra ngoài.

Thậm chí còn có một phần khí tức màu đen tiến vào trong thân thể Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng, khiến cho khí tức trên thân của Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng cũng trở nên âm u lạnh lẽo, giống sâu từ trong địa ngục đi ra.

Chẳng lẽ phải thật sự buông tha sao?

Trong lòng Tần Trần vô cùng đau khổ, thật vất vả mới đi tới nơi này, nhưng vào thời điểm quan trọng lại xuất hiện một tình trạng như vậy.

Trong lòng hắn cực kỳ không cam chịu, nhưng Tần Trần cũng biết, nếu như mình không rời khỏi đây, một khi bị khí tức màu đen xâm nhập, như vậy sẽ không đơn giản là không chiếm được Khổ Vận Chi nữa, mà là sẽ chết ở chỗ này.

Tần Trần nghĩ tới đây thì lập tức xoay người định rời đi.

Nhưng hắn vừa mới chuẩn bị lui lại, trận bàn tà ác như có trí khôn lập tức phát ra những tiếng u u, ngay sau đó có rất nhiều khí tức màu đen điên cuồng phun mạnh ra, không ngờ hóa thành một bộ xương màu đen thật lớn điên cuồng đánh về phía Tần Trần.

Hiển nhiên nó căn bản không muốn hắn rời khỏi nơi này.

Sắc mặt Tần Trần đại biến, vội vàng lui lại, nhưng đã không kịp nữa, trong phút chốc khí tức màu đen kia trở nên mạnh hơn gấp đôi, thoáng cái xuyên qua phòng ngự Thanh Liên Yêu Hỏa của hắn, trong nháy mắt rót vào trong cơ thể hắn.

- Không tốt.

Tần Trần kinh hãi, vội vàng phát động lực lượng huyết mạch Lôi Đình, tia sét từ trên người hắn phóng ra đầy trời, nhưng cũng vô dụng, hắn rõ ràng cảm ứng được từng lực lượng lạnh lẽo đang nhanh chóng xâm nhập thân thể hắn, cắn nuốt máu trong cơ thể hắn.

Khi thấy máu trong thân thể sắp bị khí tức màu đen này cắn nuốt, thanh kiếm rỉ thần bí trong tay Tần Trần đột nhiên nóng lên.

- Vù vù!

Ngay sau đó, trên thanh kiếm rỉ thần bí lóe sáng, đột nhiên xuất hiện một lực hút thần bí hóa thành một vòng xoáy, phát ra lực căn nuốt kinh người đối với xung quanh.

Mặc dù khí tức màu đen kia không có mặt mũi nhưng Tần Trần lại cảm giác được, lúc này những khí tức màu đen kia lộ ra tâm trạng sợ hãi, sau đó điên cuồng rời khỏi cơ thể của Tần Trần, cố gắng thoát khỏi thân thể hắn.

Thế nhưng lực cắn nuốt trên thanh kiếm rỉ thần bí quá mạnh, trong giây lát, tất cả khí tức màu đen đều bị cắn nuốt, thậm chí liên tục có khí tức màu đen từ trong trận bàn tà ác ra đang chảy ngược vào vẫn không ngừng bị thanh kiếm rỉ thần bí cắn nuốt.

Trận bàn tà ác vốn lở lửng giữa không trung, ma uy đại phát, lúc này run rẩy dữ dội giống như một đứa trẻ run rẩy lộ ra sự hoảng sợ tuyệt vọng.

Cũng không biết qua bao lâu, sau khi tất cả khí tức màu đen đều bị thanh kiếm rỉ thần bí hút hết, chỉ nghe rắc một tiếng, ánh sáng trên trận bàn tà ác lập tức ảm đạm, cuối cùng vỡ vụn ra, hoá thành bụi phấn tiêu tán trong không khí.

Mà sauk hi thanh kiếm rỉ thần bí hấp thu hết tất cả khí tức tà ác cũng lại trở nên ảm đạm, thân kiếm cũng không còn nóng bỏng, khôi phục lại vẻ bóng loáng cổ xưa vốn có.

- Chuyện này...

Tần Trần ngơ ngác cầm thanh kiếm rỉ thần bí trong tay, vẻ mặt đờ đẫn.

Loại tình huống này cũng không phải mới xảy ra lần đầu.

Lúc trước ở Đại Tề quốc, khi Tần Trần tiến vào Cát gia tìm kiếm Long Hồn Ngọc từng bị một nhân vật khủng bố đoạt xác, cuối cùng cũng là sách cổ phát uy mới đuổi được nhân vật khủng bố đoạt xác ra ngoài.

Cuối cùng, linh hồn của cường giả cũng bị thanh kiếm rỉ thần bí thu nhận, cảnh tượng chẳng khác nào bây giờ.

Suy nghĩ tới thanh kiếm rỉ thần bí trong tay, mặc kệ Tần Trần dò xét thế nào cũng không tìm ra được manh mối gì.

Nhưng Tần Trần biết rõ, thanh kiếm rỉ thần bí này được lấy từ trong đất của di tích viễn cổ ra tuyệt đối không đơn giản như những gì mình thấy.

Bằng không, lấy thân phận đại sư luyện khí của hắn đã loại bỏ hết rỉ rét trên thanh kiếm rỉ thần bí kia. Nhưng trước đây hắn từng thử qua nhiều lần cũng không cách nào loại bỏ hết rỉ sét kia đi, cực kỳ quỷ dị!

Ngược lại lần này sau khi hấp thu nhiều khí tức màu đen, rỉ sét phía trên thanh kiếm rỉ thần bí lại dường mờ đi, thân kiếm dường như cũng bóng loáng hơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)