Vũ Thần Chúa Tể

Chương 590: Lại gặp vấn đề khó khăn

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn thấy thủ pháp của lão già ném ra trận kỳ, ánh mắt Tần Trần lập tức nghiêm lại.

Mà trong con ngươi Phí Dương cùng Cát Bằng cũng đầy vẻ nghiêm trọng cùng cảnh giác.

Trước đó, mấy người bọn họ phá trận pháp này lâu như vậy chỉ tìm ra một ít sơ hở, mà lão già này chỉ tốn chút thời gian đã tìm được cách phá trận pháp, đồng thời hóa giải thần tốc, hiển nhiên là một Tông sư trận pháp ngũ giai có trình độ rất cao.

Lúc đầu đối phương lộ ra tu vi Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong còn chưa đủ để làm cho hai người cảnh giác, nhưng cộng thêm thân phận tông sư Trận pháp, dĩ nhiên đã khiến cho hai người phải coi trọng.

- Tốt, các hạ đúng là không hổ danh Tông sư trận pháp ngũ giai, thủ đoạn tốt, nếu trong trận pháp này có bảo vật gì, bọn ta tất nhiên sẽ không bạc đãi các hạ.

Cát Bằng cùng Phí Dương trầm giọng nói.

Trước mắt cần phải ổn định đối phương đã.

- Mấy vị khách khí rồi. Lão hủ chỉ là có hơi ngạc nhiên về trận pháp này nên ngứa tay thôi. Nếu có bảo vật, tuyệt đối sẽ không tranh đoạt cùng mấy vị.

Lão già ôn tồn nói, ánh mắt cũng tập trung nhìn vào trận pháp phía trước, dường như đang quan sát toàn bộ cậu tạo của trận pháp để học tập.

Trong lòng Tần Trần thầm cười nhạt, từ khi lão già này vừa tiến vào, hắn đã thấy không thích hợp, bây giờ thấy thủ pháp phá trận của lão già này, hắn lập tức hiểu rõ nguyên nhân.

Lão già này đâu phải mới lần đầu tiên tới di tích trong lòng đất này. Thủ pháp phá trận của lão tuy có che giấu rất tốt, nhưng Tần Trần tinh mắt cỡ nào, liếc mắt đã nhìn ra đối phương căn bản rất hiểu rõ cách phá giải hai trận pháp này.

Tần Trần lập tức biết được lão già này chẳng những không phải mới lần đầu tiên tới đến di tích trong lòng đất này, thậm chí hai trận pháp ngũ giai vây quanh Khổ Vận Chi chính là do lão bố trí.

Rất có khả năng lần đầu tiên lão phát hiện ra nơi này, Khổ Vận Chi còn chưa chín, vì vậy mới bày ra hai trận pháp này, tính tới lúc nó chín sẽ tới.

Ai biết sau khi đi vào lại phát hiện đã có người nhanh chân đến trước, lão cố ý giả vờ như bản thân mới lần đầu tiên vô tình xông vào với mục đích là khiến cho đám người Cát Bằng mất cảnh giác, sau đó lấy danh nghĩa là phá trận để tham dự vào.

Thủ đoạn thật sâu. Trong lòng Tần Trần cười nhạt, mặc kệ lão già này tính kế gì, mình đều phải tuyệt đối cẩn thận.

Sau khi lão già liên tục ném ra cờ trận, màn ánh sáng vốn bao phủ nơi đây đã nhanh chóng giảm dần, sau một nén nhang thì hoàn toàn biến mất.

Cảnh tượng phía trước cũng hiện ra ở trước mặt mọi người.

Khi nhìn thấy trong trận pháp chỉ có một gốc linh dược, mấy người Cát Bằng đều lộ vẻ thất vọng. Chỉ là sau khi nhìn rõ linh dược, ai nấy đều khiếp sợ.

- Khổ Vận Chi, không ngờ là Khổ Vận Chi.

- Trong lời đồn đại có nói nó là thần dược có khả năng giải trừ đan độc, loại bỏ tất cả căn cơ bất ổn?

- Khổ Vận Chi màu tím, đó là bao nhiêu năm chứ? Không phải nghe đồn Khổ Vận Chi màu đỏ sao? Sao Khổ Vận Chi này lại là màu tím?

- Ta cũng không rõ lắm, nhưng đây tuyệt đối là Khổ Vận Chi không sai được.

Mấy người kích động tới mức sắc mặt ửng hồng, thậm chí cảm giác không thở nổi, từng cái người đều tâm huyết sôi trào.

Chỉ cần là Vũ giả Thiên Vũ Đại Lục gần như không có ai không dùng đan dược.

Đặc biệt là đám Vũ giả bình thường giống như đám người Cát Bằng có thiên phú mặc dù không yếu, nhưng lại không mấy kinh người, có khả năng đi đến một bước này, trở thành Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong đã thật sự phải trải qua quá nhiều nguy hiểm và cực khổ.

Thậm chí tăng lên một cấp cũng phải dùng rất nhiều đan dược, trải qua rèn luyện không phải dành cho con người.

Mà hôm nay, bọn họ còn thám hiểm, rèn luyện ở đầm lầy Hắc Tử là vì cái gì?

Còn chưa phải để một ngày kia có khả năng gõ cánh cửa Tôn giả, tiến vào cảnh giới Vũ Tôn lục giai sao!

Nhưng bọn họ đều rất rõ ràng, lấy thiên phú và thân thể của bọn họ mà muốn bước vào cảnh giới Vũ Tôn thì khó như lên trời.

Không phải vì gì khác, mà nửa đời trước, bọn họ dùng quá nhiều đan dược, trong cơ thể tích tụ lại quá nhiều đan độc.

Ở trong thể chất như vậy, không có gì bất ngờ xảy ra, đời này có khả năng đạt đến nửa bước Vũ Tôn đã coi như phải cảm ơn trời đất rồi.

Vậy làm gì phải nói tới chuyện trở thành Vũ Tôn lục giai.

Nhưng hôm nay, tất cả đều sẽ thay đổi.

Khổ Vận Chi có khả năng loại bỏ tất cả đan độc, thay đổi trình trạng căn cơ bất ổn của Vũ giả.

Có thể nói đây là một loại thần dược, có hiệu quả với tất cả Vũ giả từ Vũ Vương thất giai trở xuống.

Một khi đã dùng qua, trong cơ thể Vũ giả bất luận có bao nhiêu đan độc đều có thể bị hoàn toàn loại bỏ, căn cơ cũng được đánh cho vững chắc chưa từng có.

Đến lúc đó, bước vào Vũ Tôn lục giai sẽ không chỉ là mộng tưởng nữa.

Thậm chí, sau này nếu còn có kỳ ngộ có thể thăm dò đến cảnh giới Vũ Vương trong truyền thuyết cũng không chừng.

- Tốt, quá tốt rồi. Đại ca, ta đi tới hái.

Thân hình khẽ động, Vũ Tông gầy yếu Phương Điền là người đầu tiên nhịn không được liền xông tới, muốn hái Khổ Vận Chi xuống.

Chỉ là không đợi hắn đi tới trước Khổ Vận Chi, đột nhiên ầm một tiếng, vô số điện quang bắt đầu khởi động, từng cấm chế khủng khiếp lập tức hiện ở trong bãi cát xung quanh Khổ Vận Chi.

Trong giây lát, Phương Điền bị rất nhiều cấm chế bao quanh, áo giáp trên người bị nghiền nát, ầm một tiếng, cả người nặng nề bay ra ngoài, mở miệng phun ra một ngụm máu.

- Không phải trận pháp đã phá rồi sao? Đây là thứ quỷ gì vậy?

Cát Bằng vốn có chút bất mãn khi thấy Phương Điền kích động ra tay, sau khi nhìn thấy cảnh như vậy liền cả kinh nói.

- Là cấm chế, nếu như ta không nhìn lầm, ở bên ngoài Khổ Vận Chi, còn có một cấm chế.

Phí Dương nhìn chằm chằm vào Khổ Vận Chi trước mặt và trầm giọng nói ra, đồng thời tâm tình cũng không còn kích động như trước nữa.

- Cấm chế, cấm chế quỷ gì nữa? Ta cũng không tin trận pháp ngũ giai đã phá, cấm chế này lại có thể làm khó được ta.

Cát Bằng giơ Lang Nha Bổng lên và đập xuống cấm chế bên ngoài Khổ Vận Chi.

Chỉ nghe có tiếng động nặng nề vang lên, vô số cấm chế lại hiện lên. Ầm một tiếng, Cát Bằng bị đánh bay ra ngoài, miệng mũi đều tràn ra máu, thế nhưng cấm chế bên ngoài Khổ Vận Chi lại không có chút tổn hại nào, thậm chí ngay cả cát đá bên ngoài Khổ Vận Chi cũng không hề bị ảnh hưởng.

Mấy người nhất thời hít sâu một hơi.

Cát Bằng đã xem như là một trong ba người có tu vi cao nhất, một đòn toàn lực của hắn thậm chí không thể làm một hạt cát chấn động, ngược lại bản thân đã bị thương nặng, cấm chế này rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ?

- Tuyệt đối không thể dùng sức mạnh công kích là có thể phá tan cấm chế này được. Nếu như dùng sức mạnh công kích, đừng nói là đám người chúng ta, cho dù là Vũ Tôn lục giai đỉnh phong, chỉ sợ cũng không có cách phá tan được nơi này.

Lão già râu tóc hoa râm bỗng nhiên nói một tiếng.

Gương mặt của mấy người Phí Dương cùng Cát Bằng giật giật vài cái, đối mặt với trọng bảo như thế mà bọn họ lại không cách nào lấy được, trong lòng uất ức tới mức nào chứ?

Lúc này Tần Trần rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao trước đây Hắc Nô nói Khổ Vận Chi này đáng sợ, mặc dù cấm chế này chỉ là một cấm chế phòng ngự, nhưng một khi bị công kích tuyệt đối sẽ phát ra lực lượng phản kích chưa từng thấy.

Lúc này Cát Bằng lại đi tới, hắn lau vết máu bên khóe miệng và chắp tay nói với lão già kia:

- Các hạ, nếu ngươi biết đây là cấm chế, có cách nào phá hủy được nó không.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía lão già tóc trắng.

Lão già kia bị mọi người nhìn thì nhíu mày nói:

- Cấm chế này có đẳng cấp cực cao, còn phải cao hơn hai trận pháp ngũ giai lúc trước. Cho dù lão phu là Tông sư trận pháp ngũ giai cũng không dám nói nhất định có cách phá được. May là cấm chế này chắc là một cấm chế phòng ngự, nếu chúng ta không quá mức lỗ mãng tấn công thì sẽ không nguy hiểm tới tính mạng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)