Vũ Thần Chúa Tể

Chương 583: Dương đông kích tây

Chương Trước Chương Tiếp

Ấn ký này vô cùng bí mật, hơn nữa thủ pháp cực kỳ cổ quái, thế nên tinh thần lực hắn mãi không phát hiện ra.

Trên thực tế, trước đây khi Tần Trần phát động Thanh Liên Yêu Hỏa bao trùm toàn thân đã mơ hồ nhận thấy được một vài điều cổ quái, nhưng lúc đó hắn tập trung chú ý vào Âm Hồn Thú màu đỏ sậm nên không để ý lắm.

Lại thêm, này ấn ký vẫn ở trên tay áo của hắn chứ không phải là trên thân.

- Đúng là tên giảo hoạt.

Nếu như đối phương lưu ấn ký ở trên người hắn, lấy sự cẩn thận của Tần Trần, chỉ sợ đã sớm phát hiện ra, nhưng đằng này lại lưu lại ở trên tay áo, Tần Trần sẽ không vô duyên vô cớ dùng Thanh Liên Yêu Hỏa đốt cháy thân thể mình, ngược lại sẽ bảo vệ quần áo, cho nên không thể lập tức phát hiện ra.

- Trần thiếu, làm sao vậy?

Lúc này Hắc Nô cũng nhìn qua, trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ đối phương để lại ấn ký ở trên người chúng ta sao?

Hắn không phải kẻ ngu ngốc, theo cuộc nói chuyện của đám người Lưu Trạch trước đó cùng với biểu hiện của Tần Trần, hắn cũng biết trên người hẳn có lưu ấn ký truy tìm tung tích, bằng không đối phương không có khả năng tìm đến nhanh như vậy.

Tần Trần gật đầu.

Hơn nữa lúc này hắn cũng đã nghĩ ra cơ hội đối phương để xuống ấn ký, chắc là thời điểm cho đan dược ở trên quảng trường Hắc Chiểu lúc trước.

Khó trách Lưu Trạch lại chủ động nói muốn cho đan dược để bồi thường bọn họ, hơn nữa đan dược kia chẳng những bỏ ở trong bình thuốc, còn đặc biệt dùng một hộp ngọc gói lại.

Xem ra, hẳn là hắn đã động tay chân ở trên hộp ngọc.

- Tên đê tiện này, bản tọa sớm muộn gì cũng phải cho hắn biết cái gì gọi là hối hận.

Mắt Hắc Nô lóe lên ánh sáng lạnh nói, sau đó quay sang Tần Trần nói tiếp:

- Trần thiếu, ngươi đã phát hiện ra ấn ký thì hủy ấn ký này đi, trên người ta hẳn cũng có, ta xem như vậy hai người này còn đuổi theo tung tích chúng ta nữa không.

- Không được.

Ai ngờ Tần Trần lại lắc đầu.

Sắc mặt hắn nghiêm trọng, lạnh lùng nói:

- Bây giờ còn không thể xóa bỏ ấn ký được, hơn nữa mấu chốt nhất bây giờ vẫn là Lưu Trạch cùng Cưu Ma Tâm cũng biết phương hướng chúng ta muốn đi.

Giọng điệu Tần Trần nặng nề.

Đây mới là điều hắn lo lắng nhất, lấy tu vi của Lưu Trạch, một khi đi ngang qua di tích dưới lòng đất mà Hắc Nô đã nói, chưa chắc đã không phát hiện ra được manh mối.

Nếu như vậy, tình hình sẽ nguy hiểm.

Nghĩ tới đây, hắn vội vàng quay đầu nhìn về phía Hắc Nô, trầm giọng nói:

- Hắc Nô, ta có một nhiệm vụ giao cho ngươi, chẳng qua sẽ có chút nguy hiểm.

- Trần thiếu ngươi cứ nói, Hắc Nô chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Hắc Nô ngược lại rất quả quyết.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn cũng hiểu rõ, dựa vào chính mình mà muốn đột phá Vũ Tôn lục giai thì quá khó khăn, nhưng đi theo chân Tần Trần lại có thể sẽ rất đơn giản.

- Được.

Tần Trần không nói gì nữa, hắn cẩn thận đánh ra từng đạo cấm chế, bóc xuống ấn ký truy tìm tung tích trên tay áo của mình xuống, sau đó lấy ra một hộp ngọc và bỏ vào.

Sau đó, hắn cũng tìm ra ấn ký truy tìm dấu vết trên người Hắc Nô, cũng dùng cấm chế cướp đoạt và bỏ vào trong hộp ngọc.

- Đây chính là hai ấn ký truy tìm tung tích Lưu Trạch lưu lại trước đó, ta cần ngươi mang theo cái hộp ngọc này, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây, đi theo phương hướng kia càng xa càng tốt.

Tần Trần giao hộp ngọc cho Hắc Nô, trầm giọng nói.

- Ngươi muốn để ta dụ đám người Lưu Trạch đi à?

Hắc Nô lập tức hiểu ra, nhìn Tần Trần nghi ngờ nói:

- Nhưng nếu ta đi, ngươi làm sao tìm được di tích dưới lòng đất kia?

- Không phải ngươi cho ta một tấm bản đồ sao? Hơn nữa, ngươi cũng đã đánh dấu vị trí cụ thể ở trên đó. Tuy nơi đó có một trận pháp che giấu cực kỳ mạnh mẽ nhưng có những tin tức này, bản thiếu muốn tìm đến chỗ đó vẫn rất dễ dàng, hơn nữa trên người ta còn có Tầm Linh Trùng, Tầm Linh Trùng cực kỳ nhạy cảm với thiên tài dị bảo, chỉ cần tới chỗ đó sẽ không thể không phát hiện ra cấm địa.

Sau khi Hắc Nô thần phục Tần Trần, Tầm Linh Trùng tất nhiên cũng đến trong tay của Tần Trần.

- Ta hiểu.

Hắc Nô trầm tư một lát liền hiểu rõ cách này có thể thực hiện được.

Vấn đề duy nhất chính là hắn có thể tránh thoát khỏi đám Lưu Trạch đuổi theo không.

- Ngươi không cần mang theo hộp ngọc này chạy, chỉ cần dụ bọn họ đi đủ xa thì đặt hộp ngọc này lên người một vài Huyết thú trong đầm lầy Hắc Tử này, vậy là ngươi có thể thoát thân.

Tần Trần nói.

Mắt Hắc Nô liền sáng lên:

- Ta hiểu rôi.

Lại giống như Nê Long trước đó, hắn chỉ cần ném hộp ngọc này vào trong miệng Nê Long, đến lúc đó đám người Lưu Trạch tất nhiên chỉ có thể đuổi theo hướng của Nê Long, mà hắn lại có thể thuận lợi thoát thân.

Sau khi bàn bạc kế hoạch xong, Tần Trần đánh một lực Thanh Liên Yêu Hỏa vào trong cơ thể của Hắc Nô.

- Trong đầm lầy Hắc Tử này, nguy hiểm nhất vẫn là Âm Hồn Thú, ngươi có Thiên Ma Phiên lại có lực Thanh Liên Yêu Hỏa do ta đánh vào bên trong cơ thể ngươi, cho dù có gặp phải Âm Hồn Thú cũng sẽ không có nguy hiểm gì, một khi thoát khỏi đám người Lưu Trạch, ngươi có thể tìm một chỗ ẩn nấp, sau khi ta lấy đến Khổ Vận Chi sẽ lập tức tìm tới chỗ ngươi.

- Hắc hắc, Trần thiếu, ngươi yên tâm đi, nơi này rất gần với chỗ di tích dưới lòng đất mà ta đã phát hiện, mấy năm trước lão Hắc ta ở chỗ này xông xáo rất lâu nên rất quen thuộc với địa hình ở đây. Lưu Trạch muốn bắt được ta cũng không dễ dàng như vậy đâu. Đã như vậy, Trần thiếu, ta liền đi trước đây.

Hắc Nô nói xong lập tức ra khỏi trận pháp ẩn nấp và bay nhah về một hướng khác, thoáng cái thân hình đã biến mất.

Lúc này ở cách đó mấy trăm dặm.

- Hả?

Lưu Trạch đang một đường đi về phía đông nam chợt dừng lại.

- Lưu hội trưởng, làm sao vậy?

Cưu Ma Tâm cũng kinh ngạc dừng lại.

Lưu Trạch nhíu mày, nhìn vòng tròn trong tay vòng nghi ngờ nói:

- Lại có thể cảm ứng được ấn ký truy tìm dấu vết của hai tên kia.

- Chuyện này...

Cưu Ma Tâm sửng sốt:

- Chúng ta làm sao bây giờ?

Lưu Trạch suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói:

- Chỗ ấn ký truy tìm tung tích ở ngay gần chỗ lúc trước, chắc hai người bọn họ tiến vào mộtcái địa phương cổ quái, hoặc vì nguyên nhân gì đó mới dẫn tới dụng cụ dò xét không có tín hiệu của ấn ký truy tìm tung tích, sau khi rời khỏi đó thì tín hiệu lại xuất hiện.

- Chẳng qua cổ quái là lần này bọn họ không đi theo hướng đông nam qua đây, ngược lại đi theo hướng đông bắc.

Cưu Ma Tâm nghi ngờ nói:

- Chẳng lẽ là bọn họ phát hiện ra ấn ký truy tìm tung tích?

- Tuyệt đối không thể.

Lưu Trạch lắc đầu, tự tin nói:

- Cho dù là Vũ Tôn lục giai cũng chưa chắc có thể phát giác hiện ấn ký truy tìm tung tích này của ta, hai người bọn họ chỉ là Vũ Tông ngũ giai, làm sao có thể phát hiện, chắc là ngoài ý muốn thôi.

Nói đến đây, Lưu Trạch nhe răng cười:

- Đi, chúng ta lập tức tới đó, lúc trước để cho bọn họ thoát được một kiếp, lần này, bọn họ không may mắn như vậy đâu.

Vừa nói dứt lời, Lưu Trạch cùng Cưu Ma Tâm đổi hướng, nhanh chóng bay về chỗ ấn ký truy tìm tung tích đang di chuyển.

Tần Trần ở trong trận pháp ẩn núp một lát mới thu hồi trận pháp ẩn nấp và lao về phía đông.

Sau nửa canh giờ, Tần Trần đã tới gần chỗ Hắc Nô đánh dấu ở trên bản đồ.

- Chính là ở gần đây.

Tần Trần cất bản đồ và bay nhanh, phía trước đột nhiên xuất hiện một hồ nước, nói là hồ nước nhưng thật ra chỉ là một đầm nước hơi lớn một chút mà thôi.

- Chính là chỗ này.

Mắt Tần Trần sáng lên, chớp mắt đã hạ xuống bên bờ hồ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)