Vũ Thần Chúa Tể

Chương 582: Phát hiện hành tung

Chương Trước Chương Tiếp

- Trần thiếu, xảy ra chuyện gì vậy?

Hắc Nô vô cùng ngạc nhiên, hiển nhiên không hiểu về hành động của Tần Trần.

- Đừng nói chuyện.

Tần Trần khẽ quát một tiếng, sau khi đi tới trong bụi cỏ dại thì thần tốc ném xuống từng trận kỳ.

Trong nháy mắt, một trận pháp ẩn nấp cũng được tạo thành.

Tần Trần lo lắng, lại bổ sung thêm mấy trận kỳ che giấu trên trận kỳ ẩn nấp này, mãi đến cảm giác được đối phương sắp tới đây, Tần Trần mới dừng bố trí trận pháp và vung tay lên, vũng nước phía sau đồi nhỏ ngay lập tức mở ra một không gian thu hẹp.

- Xuống đi!

Tần Trần khẽ quát một tiếng, tiến vào trong đầm nước trước. Tuy Hắc Nô nghi ngờ nhưng vẫn nhảy xuống theo sát Tần Trần. Rất nhanh đầm nước khôi phục trở lại bình thường, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

- Bạch!

Trong nháy mắt khi hai người mới vừa tiến vào đầm nước, được che giấu xong, hai luồng sáng đột nhiên từ phía xa lướt đến, nhanh chóng tới gần, chỉ chớp mắt đã đến chỗ đám người Tần Trần chiến đấu trước đó.

- Là Lưu Trạch của Thương hội Cốc Phong.

Thông qua hình ảnh thị giác của trận pháp ẩn nấp, Tần Trần lập tức nhận ra được người tới không ngờ là Lưu Trạch của Thương hội Cốc Phong, còn có Thị Huyết Ma Nhân Cưu Ma Tâm đi theo bên cạnh hắn.

Khó trách lúc trước cảm giác quen thuộc như vậy, hóa ra là hai người kia.

Ánh mắt Tần Trần chợt lạnh, hắn tuyệt đối không tin hai người này chỉ tình cờ đi qua đây, xem tình hình thế này rõ ràng là nhằm vào mình.

Hắc Nô nấp trong bóng tối cũng bị dọa cho giật mình, trong lòng hoảng sợ: Tại sao lại là hai người này?

Tuy rất có lòng tin vào thực lực của mình, nhưng Hắc Nô hiểu rõ ràng, chênh lệch giữa Vũ Tôn lục giai cùng Vũ Tông ngũ giai quá lớn, cho dù có dựa vào Thiên Ma Phiên, hắn cũng không thể nào là đối thủ của Lưu Trạch.

Hơn nữa, Lưu Trạch còn là Phó hội trưởng Thương hội Cốc Phong, xem như một thương hội đứng đầu Biện Châu, trên thân Lưu Trạch làm sao lại không có bảo vật gì?

Nếu không phải Trần thiếu kịp thời phát hiện, nói không chừng mình và Trần thiếu đã bị lộ.

Hắc Nô nghĩ tới đây lại khiếp sợ nhìn Tần Trần.

Những ngày gần đây, bệnh trên người hắn từ từ giảm bớt, cảm giác tu vi rõ ràng đã tăng lên một chút, đồng thời sau khi lấy được Thiên Ma Phiên thì thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh.

Hắn thậm chí từng cho rằng đổi thành bây giờ mình đấu với Tần Trần một trận, bản thân không hẳn sẽ bị Tần Trần vây khốn như ở dãy núi Hắc Lĩnh.

Thế nhưng sau khi trải qua chuyện Âm Hồn Thú cùng chuyện lúc này, Hắc Nô đã hoàn toàn hiểu rõ, mặc dù thực lực của mình mạnh trở lại, vẫn không có cách nào vượt qua được khoảng cách với Tần Trần.

Cái khác không nói, chỉ riêng chuyện đám người Lưu Trạch đến, bản thân không có chút cảm giác nào, nhưng Trần thiếu lại có thể sớm phát hiện, chỉ riêng điểm này, bản thân vẫn còn kém rất rất xa.

- Lưu hội trưởng, bọn họ đâu?

Sau khi hạ xuống, Cưu Ma Tâm lập tức nhìn bốn phía, không nén được nghi ngờ hỏi.

- Kỳ quái, rõ ràng khí tức của hai người bọn họ lúc trước còn ở gần đây, sao chúng ta vừa mới qua đây, hai người này đã biến mất rồi?

Trong tay Lưu Trạch cầm một cái vòng tròn và nhìn xung quanh, vẻ mặt cũng nghi ngờ.

Vòng tròn này có khả năng điều tra ra được vị trí của Tần Trần cùng Hắc Nô, hắn dựa vào cái này mới có thể một đường đuổi tới.

Cưu Ma Tâm tiếp tục quan sát xung quanh nhưng vẫn không hề phát hiện ra thứ gì, nhíu mày nói:

- Lưu hội trưởng, có phải đồ trong tay ngài bị hỏng hay không...

- Hừ!

Ánh mắt Lưu Trạch lạnh lùng nhìn Cưu Ma Tâm nói:

- Ngươi đang nghi ngờ bản hội trưởng sao?

Cưu Ma Tâm bị dọa cho giật mình, vội vàng sợ hãi nói:

- Không phải, không phải... Thuộc hạ không dám.

- Vậy thì tốt.

Lưu Trạch hừ lạnh một tiếng, hắn chau mày, cầm vòng tròn tìm kiếm xung quanh nơi đây.

Trước đó, vị trí của Tần Trần cùng Hắc Nô vẫn luôn hiện ra trên vòng tròn này, bọn họ đuổi suốt hai ngày, mới không dễ dàng gì đi qua được, nhưng vừa đến nơi, khí tức của Tần Trần cùng Hắc Nô liền biến mất, điều này làm cho Lưu Trạch cũng rất nghi ngờ.

- Có phải hai người bọn họ đã chết không?

Cưu Ma Tâm nghĩ đến một khả năng.

Lưu Trạch lắc đầu:

- Mặc dù hai người bọn họ chết, căn cứ vào dụng cụ này vẫn có thể tìm tới chỗ thi thể của bọn họ, kỳ quái...

Lưu Trạch vừa nói vừa tiếp tục về phía trước.

Nhìn Lưu Trạch càng ngày càng tới gần nơi này, Tần Trần cùng Hắc Nô cũng thấy căng thẳng.

Mặc dù rất tự tin vào trận pháp che giấu của bản thân, nhưng dù sao Lưu Trạch cũng là Vũ Tôn lục giai, bản thân Tần Trần cũng không dám khẳng định có thể giấu diếm được đối phương.

Một khi bị hắn phát hiện...

Tâm trạng Tần Trần khẩn trương, nắm chặt thanh kiếm rỉ thần bí và nháy mắt với Hắc Nô, dĩ nhiên là chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Mà lúc này, Lưu Trạch chậm rãi đi về phía bụi cỏ trong đầm nước, ánh mắt sáng như đuốc tìm kiếm.

Hắn bước từng bước cực kỳ cảnh giác, hiển nhiên là một người cực kỳ tinh tế tỉ mỉ.

Khi thấy Lưu Trạch sắp tiến vào gần đầm nước, xông vào bụi cỏ hoang này.

- Lưu hội trưởng, ở đây có dấu vết chiến đấu.

Đột nhiên truyền đến tiếng kêu kinh ngạc của Cưu Ma Tâm.

Lưu Trạch dừng bước lại, nhanh chóng lao về phía Cưu Ma Tâm.

Phía dưới đầm nước, sau lưng Tần Trần cùng Hắc Nô đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, cả hai đều thở phào một cái.

Nếu quả thật bị Lưu Trạch phát hiện, đây tuyệt đối sẽ là một trận huyết chiến.

Chỉ vẻn vẹn mười mấy lần hít thở, Lưu Trạch đã đến chỗ Cưu Ma Tâm nói, tỉ mỉ quan sát và cảm nhận, ánh mắt lập tức nghiêm trọng:

- Nơi này quả thực có chân lực lưu lại, còn có một khí cực kỳ âm lãnh cùng nóng bỏng, khi tức này còn chưa tan đi, hiển nhiên cuộc chiến đấu mới diễn ra không lâu.

Giọng điệu Lưu Trạch đột nhiên sắc bén, ánh mắt của hắn như điện lướt nhanh ra xung quanh và trầm giọng nói:

- Nói như vậy, máy này không sai, ban nãy hai người bọn họ tuyệt đối từng chiến đấu ở đây, chẳng qua không biết vì nguyên nhân gì, khí tức ký hiệu mà bản hội trưởng lưu lại ở trên người bọn họ lại biến mất, nói không chừng là đã bị phá hỏng trong lúc chiến đấu!

Cưu Ma Tâm nói:

- Chúng ta làm sao bây giờ?

Lưu Trạch cười lạnh:

- Căn cứ vào biểu hiện trên vòng tròn có thể thấy, hai ngày nay, hai người bọn họ vẫn đi về hướng đông nam, nói cách khác, điểm bọn họ muốn tới nằm ở hướng đông nam, chỗ ấy rất gần với vị trí phát hiện di tích dưới lòng đất. Nói cách khác, mặc kệ trước đó ở chỗ này phát sinh cái gì, chỉ cần bọn họ không chết thì khẳng định vẫn có thể đi theo hướng đó. Chỉ cần chúng ta cứ đuổi qua là được.

Cưu Ma Tâm nghe vậy, lập tức cười nhe răng, cung kính nói:

- Lưu hội trưởng anh minh.

- Đi!

Hai người không ở lại lâu, lúc này bay vút về phía di tích dưới lòng đất theo hướng đám người Tần Trần đã đi.

Đợi đến khi hai người rời khỏi đó, Tần Trần cùng Hắc Nô mới từ trong đầm nước đi ra.

- Trần thiếu.

Hắc Nô vừa ra liền nhìn về phía Tần Trần.

- Ngươi tạm thời đừng nói gì cả.

Sắc mặt Tần Trần ngưng trọng, hắn nhắm mắt lại, linh hồn lực cường đại lập tức tản ra tìm kiếm ở trên người mình.

- Tìm được rồi!

Sau mấy lần tìm kiếm, Tần Trần rốt cục tìm được một ấn ký cực kỳ kín đáo ở phía trên tay áo của mình, sắc mặt lập tức khó coi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)