Má nó, quá đau, quả thực là mất mạng.
Đây thật sự là Giải Độc Đan sao? Không phải đan dược giết người chứ?
Cả người Hắc Nô nhễ nhại mồ hôi, trán nổi gân xanh, cảm giác quặn đau này quả thực là muốn vặn nát thân thể hắn rồi.
- Ta muốn giết ngươi, còn cần tới độc sao?
Tần Trần liếc nhìn Hắc Nô một cái, cạn lời:
- Chút đau đớn này cũng chịu không được, còn muốn trở thành cường giả à? Nín thở ngưng thần, luyện hóa dược lực này ở trong thân thể mình.
- Vâng!
Vẻ mặt Hắc Nô buồn bã, vội vàng ngồi xếp bằng, gian nan luyện hóa dược lực trong cơ thể.
Nếu không phải hắn biết Tần Trần muốn giết chết hắn căn bản không cần lao lực như vậy, hắn cũng tưởng là Tần Trần muốn độc chết hắn đấy.
Nhưng trong lòng thì cạn lời, má nó, quá đau, quả thực giống như chém ngàn đao trên người, còn nói chút đau đớn này cũng chịu không được, ngươi có bản lĩnh thì thử xem.
Cũng không biết Trần thiếu luyện độc đan gì, không ngờ để cho mình thử nghiệm, đến lúc đó không cả người thối rữa mà chết à?
Hắn đang miên man suy nghĩ lại thấy Tần Trần cũng cầm lấy một viên thuốc và trực tiếp nuốt vào trong bụng, sau đó ngồi xếp bằng, bắt đầu luyện hóa.
Toàn bộ quá trình cực kỳ bình tĩnh, hắn căn bản không thấy Tần Trần rên một tiếng nào, dường như nuốt vào không phải cùng một loại đan dược với mình vậy.
Không phải chứ?
Hắc Nô há hốc mồm, nếu không phải tận mắt thấy Tần Trần dùng Giải Độc Đan tự luyện cùng loại với mình, dù thế nào Hắc Nô cũng sẽ không tin tưởng sau khi đan dược này vào cơ thể, Tần Trần sẽ có biểu hiện như thế này.
- Ta cũng không tin, Trần thiếu có thể kiên trì mà ta không kiên trì nổi.
Hắc Nô cắn răng, bắt đầu điên cuồng luyện hóa dược lực trong cơ thể.
Theo dược lực luyện hóa, cảm giác đau nhức này tới nhanh, đi cũng nhanh, lại như nước thủy triều hạ xuống là biến mất.
Ngay sau đó, một loại cảm giác cực kỳ khoan khoái từ trong thân thể Hắc Nô truyền ra ngoài, sung sướng mê người.
- Thật thoải mái, sao lại thư thái như vậy chứ?
Điều càng làm cho Hắc Nô khiếp sợ là không khí trong đầm lầy Hắc Tử có phần không chịu nổi, sau khi dùng Giải Độc Đan Tần Trần cho lại khiến cho hắn cảm thấy trong lành không gì sánh được.
Đồng thời trên người hắn xuất hiện nhất lớp mỏng chất màu đen theo trong lỗ chân lông chảy ra, bao trùm ở bên ngoài cơ thể của hắn, chỉ cần hơi rung lên là chúng hóa thành bụi bay tiêu tan ở trong không khí.
- Trần thiếu, Giải Độc Đan ban nãy...
Thấy Tần Trần mở mắt ra, cũng đã luyện hóa xong Giải Độc Đan, Hắc Nô vội vàng mở miệng hỏi, trong lòng hắn bây giờ có quá nhiều nghi ngờ.
Tần Trần liếc nhìn hắn nói:
- Ban nãy ta cho ngươi Giải Độc Đan là sau khi bản thiếu phân tích qua cấu tạo chướng khí của đầm lầy Hắc Tử, lợi dụng Huyết Tinh của Nê Long cùng với linh dược của đầm lầy Hắc Tử luyện được.
- Trước đó ngươi dùng Giải Độc Đan tuy cũng có khả năng loại bỏ được chướng khí nhưng người luyện hiển nhiên chỉ là một Luyện Dược sư tứ phẩm, đồng thời hắn luyện chế Giải Độc Đan, phương pháp áp dụng là một dạng phương pháp loại bỏ chướng khí.
- Ngoài mặt có khả năng phòng ngừa chướng khí xâm nhập bên trong cơ thể ngươi, trên thực tế cũng làm chưa hoàn toàn tốt, cho nên vẫn sẽ có một chút chướng khí lưu lại ở bên trong cơ thể ngươi.
Hắc Nô kinh ngạc nói:
- Ý ngươi là Giải Độc Đan ta dùng ban nãy không có hiệu quả?
- Cũng không phải là không có hiệu quả, chỉ là hiệu quả không có triệt để như vậy.
Tần Trần giải thích:
- Nếu như ngươi sống trong thời gian dài ở đầm lầy Hắc Tử, những chướng khí kia tiến vào bên trong cơ thể ngươi với số lượng không nhiều nhưng sẽ chậm rãi, ăn mòn kinh mạch của ngươi, thân thể của các ngươi, một khi tích góp đến số lượng nhất định sẽ bắt đầu xuất hiện phản ứng trúng độc.
- Mặc dù là tích góp đến số lượng nhất định cũng không đủ để độc đến ngươi, nhưng sau khi ra khỏi đầm lầy Hắc Tử, những chướng khí này sẽ tiếp tục ở lại trong thân thể ngươi như một dạng bệnh kín, tạo thành ảnh hưởng lớn đối với chuyện đột phá của ngươi sau này.
- Mà Giải Độc Đan ta vừa luyện ra sẽ hoàn toàn loại bỏ độc tố lưu lại ở bên trong cơ thể ngươi, để cho cơ thể ngươi theo trạng thái nào đó trở lại vô hại.
Nghe được Tần Trần giải thích, Hắc Nô không khỏi hít sâu một hơi, hắn không biết hóa ra Giải Độc Đan của hắn căn bản là không có cách hoàn toàn loại bỏ được chướng khí, sẽ tạo thành tổn thương lớn đối với thân thể hắn như vậy.
Khó trách bên ngoài cơ thể của hắn xuất hiện một lớp đen xì, chắc đó chính là thứ chướng khí kia lưu lại trong cơ thể hắn như lời Trần thiếu đã nói.
Mà sau khi uống Giải Độc Đan do Trần thiếu cho, Hắc Nô cảm giác thân thể mình như được gột rửa, rất thoải mái thông suốt.
Hiển nhiên những chướng khí trước đó lưu lại trong cơ thể hắn không biết bao nhiêu năm đã được hoàn toàn loại bỏ.
Thật đáng sợ, Trần thiếu tới đầm lầy Hắc Tử lần đầu tiên, chỉ vẻn vẹn quan sát một ngày đã có thể luyện ra Giải Độc Đan như vậy, trên phương diện luyện đan dược, trình độ của Trần thiếu rốt cuộc đáng sợ tới mức nào?
Lại một lần nữa, Hắc Nô khiếp sợ trước trình độ luyện đan dược của Tần Trần.
- Đi thôi, tuy Giải Độc Đan này của ta có công hiệu đặc biệt, nhưng cũng không phải là vạn năng, chướng khí nơi này quá nặng nề, nếu nửa tháng sau, ngươi thấy thân thể có một chút khó chịu lại dùng một viên, sáu miếng Giải Độc Đan hoàn toàn đủ cho chúng ta ở lại trong này ít nhất ba tháng.
Tần Trần lại không để ý tới chuyện này, dẫn theo Hắc Nô lao về phía trước. So sánh Giải Độc Đan, Tần Trần hiển nhiên càng chú ý tới Khổ Vận Chi hơn.
Sau khi loại bỏ bệnh kín trong cơ thể, tốc độ Hắc Nô cùng Tần Trần lao đi trong đầm lầy Hắc Tử càng nhanh hơn.
Hai ngày sau, hai người đã không xa di tích dưới lòng đất mà Hắc Nô đã nhắc tới.
- Trần thiếu, chỗ lúc đầu ta tìm được Thanh Liên Yêu Hỏa cách phía trước hơn ngàn dặm, nơi đó có một trận pháp khó hiểu. Ta cũng ngoài ý muốn mới tiến vào được. Bây giờ xem ra, chắc là kẻ khác trong Hắc Chiểu Thành tìm được một phần của di tích dưới lòng đất, hy vọng không bị người ta phát hiện ra.
Hắc Nô lo lắng nói.
- Đi thôi!
Trong lòng Tần Trần cũng có chút khẩn trương, lúc này bay vút ra, khoảng cách hơn ngàn dặm đối với hai người chẳng qua chỉ là nửa canh giờ mà thôi.
Nhưng Tần Trần vừa mới chuẩn bị xuất phát, đột nhiên cảm giác được trong hư không phía trước có gì đó không ổn.
Lúc này Tần Trần luôn chú ý tới tình hình xung quanh, không hề do dự liền quét một lực linh hồn qua, mấy cái bóng mờ nhạt lập tức hiện ra ở trước mặt hắn, chẳng những tốc độ nhanh như quỷ mị, hơn nữa căn bản không có chút sát cơ nào lộ ra.
Quả nhiên là Âm Hồn Thú.
Lúc này Tần Trần liền hít sâu một hơi.
Âm Hồn Thú này thật đáng sợ, khi ra tay cũng không có chút sát cơ nào, có thể nói là khó lòng phòng bị.
Nếu không phải hắn luôn cảnh giác, chú ý xung quanh, chờ mấy con Âm Hồn Thú tới sát người mình mới phản ứng thì không chừng đã quá muộn rồi.
Trong lòng Tần Trần nghĩ, không do dự cầm thanh kiếm rỉ thần bí bổ ra, ánh kiếm với tia sét giăng đầy trời lập tức bao phủ trong phạm vi mấy trượng.
Lốp bốp!
Khi tia sét đánh xuống, mấy con Âm Hồn Thú lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.
- Ha ha, là Âm Hồn Thú!
Hắc Nô cũng vui mừng. Những ngày gần đây, hắn luôn tìm kiếm Âm Hồn Thú, muốn Thiên Ma Phiên của mình mạnh hơn, chỉ là mãi không có phát hiện ra tung tích của Âm Hồn Thú, không nghĩ tới bây giờ thoáng cái lại xuất hiện tới năm sáu con.