Tần Trần tất nhiên không biết Lưu Trạch cùng Cưu Ma Tâm của Thương hội Cốc Phong cũng tiến vào đầm lầy Hắc Tử, đồng thời đang tìm kiếm mình.
Lúc này hắn được Hắc Nô dẫn đường, đang nhanh chóng hướng bay về phía chỗ di tích.
Lại qua nửa ngày, Tần Trần cảm giác được chướng khí xung quanh càng lúc càng đậm đặc, đồng thời trong đầm lầy cũng bắt đầu xuất hiện một ít linh dược bình thường.
Những linh dược này sinh trưởng ở trong đầm lầy Hắc Tử đều mang một loại lực âm u lạnh lão, dường như đã bị lây nhiễm, có chút khác biệt với linh dược bình thường.
Chẳng qua sau khi Tần Trần kiểm tra lại phát hiện, những lực âm u lạnh lẽo này cũng không có gì, dược tính của bản thân linh dược vẫn hệt với thứ mọc ở nơi khác, mà trong quá trình luyện đan dược, chỉ cần Luyện Dược sư muốn đều có thể dùng lửa luyện hóa những lực này trước, đến lúc đó chúng sẽ biến mất một cách tự nhiên.
Sau khi tìm được một ít linh dược, Tần Trần tìm một gò đất khô ráo và dừng lại.
Một ngày, hắn liền cảm giác thân thể của mình đã bị một ít chướng khí xâm nhập, nếu như loại bỏ chậm để chúng chậm rãi tích tụ ở trong thân thể hắn, sẽ phá hoại thân thể hắn.
Cho nên hắn nhất định phải mau chóng chế biến ra Giải Độc Đan chuyên dụng.
Chỉ là ngay khi Tần Trần vừa mới hạ xuống lại nghe trong gò núi kia có một tiếng gầm, không ngờ một con Nê Long ngũ giai vọt thẳng tới.
Chính xác là Huyết thú Nê Long kinh khủng với dáng vẻ như một con giun nhưng cũng không thật sự lớn, dài vài trượng, từ trong mặt đất lao ra liền vỡ ra, không ngờ tạo thành hàm răng hình vòng tròn thật lớn nhằm thẳng về phía Tần Trần mà cắn.
Đồng thời một lực hút cực kì khủng bố lôi kéo Tần Trần tiến vào trong miệng Nê Long.
Nhìn vô số những cái răng nhọn, Tần Trần cảm thấy cả người ớn lạnh, hắn phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt khi Nê Long lao từ trong đất ra đã vung kiếm chém tới.
Phụt!
Ai biết Nê Long này có lực phòng ngự cực kỳ đáng sợ, Tần Trần dùng toàn lực chém một kiếm cũng chỉ để lại vài vết lằn trên da nó, thậm chí không thể làm rách lớp da ngoài của nó.
Giờ này phút này, Tần Trần nóng lòng muốn đột phá đến ngũ giai, nếu như tu vi của hắn bây giờ là ngũ giai, làm sao có thể không phá nổi phòng ngự của một con Nê Long ngũ giai chứ?
Nê Long thấy Tần Trần còn dám phản kháng liền giận dữ, oanh, nửa đoạn thân thể còn lại được rút từ trong vũng bùn ra ngoài, mang theo một chùm nước bùn màu đen, thân thể to nặng đập mạnh về phía Tần Trần.
- Tự tìm cái chết!
Lúc này Hắc Nô cũng đã kịp phản ứng, gầm lên một tiếng, Thiên Ma Phiên trong nháy mắt cuốn ra.
Vù!
Ma khí màu đen lập tức bao phủ lấy thân thể khổng lồ của Nê Long.
- Rầm rầm rầm!
Lúc đầu Hắc Nô nghĩ dùng Thiên Ma Phiên đối phó Âm Hồn Thú rất nhẹ nhàng, vậy đối phó với Nê Long cũng dễ dàng như vậy, lại không ngờ khả năng kháng cự của Nê Long với ma khí màu đen Thiên Ma Phiên rất mạnh, dưới Thiên Ma Phiên cuồn cuộn lao xuống, nó điên cuồng vặn vẹo, thậm chí muốn xông ra khỏi ma khí màu đen vây quanh.
Tần Trần nhướng mày, hắn đột nhiên nghĩ đến Nê Long tuy cũng là một loại Huyết thú nhưng trên thực tế lại có trí tuệ cực thấp, chỉ có dục vọng cắn nuốt theo bản năng.
Mà Thiên Ma Phiên trên thực tế lại là một loại tà vật có khả năng nhằm vào linh hồn.
Nhưng Nê Long này vốn cũng không có tư duy gì, cộng thêm quanh năm ở trong đầm lầy Hắc Tử này, sống cùng bùn đen, đồng thời cắn nuốt nhiều vật chướng khí, vì vậy khả năng chống lại vật âm tà tất nhiên mạnh hơn.
Thế cho nên trong lúc nhất thời Thiên Ma Phiên lại không bắt được đối phương.
Nê Long bị Thiên Ma Phiên vây khốn cũng phẫn nộ, mở miệng lớn tức giận gào thét, đồng thời phun ra rất nhiều nước bùn nhờn về phía Tần Trần.
Chứng kiến những thứ buồn nôn này, Tần Trần vội vàng lui lại, chỉ thấy những bùn nhờn này rơi vào phía trên đầm lầy Hắc Tử lập tức phát ra những tiếng ăn mòn xèo xèo, từng khí tanh hôi màu đen phả đến, bùn đen trên đầm lầy Hắc Tử đều bị ăn mòn ra từng lỗ lớn.
Tần Trần không có hứng thú chiến đấu với thứ buồn nôn này nên trực tiếp lấy hồ lô màu đen ra và mở nút, chỉ nghe được có tiếng vù vù vang lên, vô số Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng lập tức bay ra ngoài.
Lúc đầu Tần Trần còn lo lắng Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng sẽ không quen với môi trường ở đầm lầy Hắc Tử, nhưng không nghĩ tới sau khi đi ra, Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng rõ ràng hưng phấn, sau đó hóa thành một đám mây màu đen, thoáng cái đã vây quanh Nê Long.
Nê Long vốn còn có thể kiên trì chống lại ma khí đã bị Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng tập kích, lập tức phát ra tiếng kêu đau đớn, thân thể lăn lộn kịch liệt, đồng thời điên cuồng phun ra dịch nhờn kịch độc.
Nhưng Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng hiển nhiên không sợ hãi, thậm chí những dịch nhờn khả năng ăn mòn đầm lầy Hắc Tử rơi vào trên thân những con trùng này lại căn bản là không có cách ăn mòn chúng nó.
Thoáng chốc, Nê Long trước đó còn diễu võ dương oai đã hoàn toàn xụi lơ, cuối cùng không còn hơi thở.
Lực Huyết thú trên người nó đã hoàn toàn bị Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng thu nhận, chẳng còn lại gì.
- Hắc Nô, tìm Huyết Tinh của Nê Long này ra cho ta.
Sau khi Tần Trần triệu hồi Phệ Khí Nghĩ cùng Hỏa Luyện Trùng lại nói với Hắc Nô.
- À?
Thấy Nê Long trước mặt vô cùng xấu xí, Hắc Nô lập tức xanh cả mặt, hắn tình nguyện để Tần Trần bảo hắn đi chiến đấu cùng một Vũ Tôn, cũng không muốn Nê Long, tìm ra Huyết Tinh của nó.
Thế nhưng Tần Trần phân phó, hắn tất nhiên không thể không nghe, chỉ có thể đào huyết tinh kia trong vẻ mặt cầu xin.
Sau đó hắn phiền muộn không gì sánh được, dùng nhiều nước tẩy trừ, mới chuyển cho Tần Trần.
Thể tích của Nê Long này cực lớn, nhưng Huyết Tinh lại nhỏ bằng nắm đấm của người bình thường, giống như một viên thủy tinh màu đen, bên trong còn có khí màu đen quanh quẩn.
- Ngươi đừng xem thường Huyết Tinh của con Nê Long này, ở đầm lầy Hắc Tử này, nó có thể cứu ngươi một mạng đấy.
Sau khi Tần Trần nói với Hắc Nô một tiếng liền lây ra rất nhiều linh dược trên người, bắt đầu luyện.
- Trần thiếu làm gì vậy?
Hắc Nô nghi ngờ.
Chỉ thấy Tần Trần lây ra đều là linh dược có được từ trong đầm lầy Hắc Tử đư, còn có vái thứ nhận được từ trong nhẫn không gian của An Bắc Song Ma, thần tốc ném vào trong lò đan.
Sau một nén nhang, một mùi thoang thoảng từ trong lò luyện đan bay ra.
Lúc này Tần Trần mới thả Huyết Tinh của Nê Long vào lò luyện đan.
Sau đó, hắn bắt đầu dùng Thanh Liên Yêu Hỏa tiến hành chế luyện.
Say khi Hắc Nô lấy được Thanh Liên Yêu Hỏa, bản thân đã có chút trình độ về phương diện luyện dược cùng huyết mạch, nhưng sau khi chứng kiến Tần Trần chế luyện lại hoàn toàn không hiểu hắn chế luyện thế nào.
Chỉ trong thoáng chốc, Tần Trần đã dừng luyện dược, đồng thời trong lò luyện đan có thêm mười hai viên đan dược màu đen.
- Đây là sáu viên Giải Độc Đan, ngươi cầm lấy dùng trước một viên đã.
Tần Trần lấy ra sáu viên thuốc đưa cho Hắc Nô rồi nói ra.
- Trần thiếu, ta đã dùng qua Giải Độc Đan.
Hắc Nô nghi ngờ nói.
- Bảo ngươi dùng thì ngươi cứ dùng đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì.
Tần Trần trừng mắt với hắn.
Hắc Nô chỉ có thể ngoan ngoãn nuốt một viên thuốc vào.
Chỉ là một viên Giải Độc Đan vừa vào bụng, một cảm giác đau nhức lập tức lan tràn trong dạ dày hắn.
- Trần thiếu, ngươi không phải muốn độc chết ta chứ?
Hắc Nô đau đớn kêu một tiếng, mặt cũng tái xanh, cơ thể co quắp.