Rất nhiều Vũ giả cùng đứng ở trên truyền tống trận để truyền tống đi dường như đều biết Tần Trần cùng Hắc Nô lợi hại, cũng không có ai dám đi tới trêu chọc.
Hiếm khi được thanh nhàn, Tần Trần âm thầm thăm dò truyền tống trận dưới chân.
Cả truyền tống trận hết sức phức tạp, có khoảng hơn một nghìn trận cơ phức tạp tập trung một chỗ, nhìn qua chắc là trận pháp ngũ giai đỉnh phong.
Loại trận pháp phạm vi truyền tống này thường từ mấy nghìn đến hơn vạn dặm, thế nhưng suy nghĩ đến việc phải bảo đảm độ chính xác, Tần Trần đoán khoảng cách truyền tống là mấy ngàn dặm.
Với khoảng cách như vậy, Vũ giả bình thường thật sự phải cần ít nhất mấy ngày mới có thể chạy tới.
Mà tuy Tần Trần có Thiết Vũ Ưng nhưng ở trong đầm lầy Hắc Tử, bên ngoài Huyết thú bình thường, còn lại đi vào sẽ bị chướng khí đáng sợ độc chết, cho nên bọn họ sử dụng truyền tống trận thật sự là cách tiện nhất.
- Trần thiếu, ngươi không dùng Giải Độc Đan thật sự không sao chứ?
Hắc Nô lo lắng nhìn Tần Trần.
Trước đó, sau khi hắn mua được Giải Độc Đan cùng chướng khí, Tần Trần chỉ liếc mắt nhìn qua xong cũng không dùng, khiến hắn có chút lo lắng.
Tần Trần cười nói:
- Yên tâm đi, ban nãy ngươi đưa chướng khí qua, ta đã xem thử rồi, xác định rất lợi hại, nhưng không chắc có thể độc được ta, còn cụ thể thế nào phải chờ chúng ta tiến vào đầm lầy Hắc Tử mới biết được.
Hắc Nô chỉ có thể gật đầu.
Sau khi người đến đông đủ, rất nhanh đã có người của Thiên Trận Môn tới phát động truyền tống trận.
Vù vù!
Một hào quang màu trắng bốc lên, hoàn toàn bao phủ lấy một trăm người trên truyền tống trận.
Tần Trần chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể dường như đã tiến vào một thông đạo hư vô, chờ hắn tỉnh táo lại thì đã xuất hiện ở một nơi thiên địa cực kỳ mênh mông cùng u ám.
- Nơi này chính là đầm lầy Hắc Tử à?
Phóng tầm mắt nhìn ra, phía trước là một mảnh thiên địa màu đen, dưới bầu trời u ám là một đầm nước màu đen mênh mông bát ngát, khắp nơi đều thấy có bùn lầy, vũng nước cùng bèo màu đen lan tràn về phía xa.
Tần Trần đi vào, cảm giác đầu tiên là hoang vắng, âm u lạnh lẽo.
Ở chỗ này giống như một địa ngục khiến cho người ta có cảm giác rất không cảm thấy.
Đồng thời Tần Trần cũng phát hiện ở trong thiên địa này có khí màu đen nhạt quanh quẩn, khí này tản mát ở trong thiên địa, nhìn như vô hại lại ẩn chứa độc tố rất mạnh, có thể ở trong khoảng thời gian cực ngắn phá hoại cơ năng sinh lý của Vũ giả.
- Đây chính là chướng khí cực kì khủng bố trong đầm lầy Hắc Tử này.
Tần Trần vừa có suy nghĩ, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy một gã Vũ giả đi trước bọn họ đang điên cuồng lấy tay gãi mặt, trên mặt hắn nhanh chóng thối rữa, rất nhanh thì xuất hiện từng lỗ máu.
Thế nhưng hắn lại không cảm giác được, vẫn điên cuồng gãi, chỉ chốc lát sau, da trên người đã hoàn toàn thối rữa, hắn quỳ trên mặt đất hoảng sợ nói với một Vũ giả bên cạnh:
- Mau cứu ta... xin ngươi... ngươi... Mau cứu ta!
Thế nhưng tất cả Vũ giả xung quanh đều hoảng sợ tản ra giống như đang nhìn một bệnh ôn dịch, người nọ đau khổ đưa tay ra, chứng kiến xung quanh chỉ có Tần Trần không di chuyển thì gian nan đưa tay phải về phía Tần Trần, đồng thời trong mắt lộ ra khát vọng, ánh sáng cầu sinh như muốn nói gì đó.
Chỉ là hắn còn chưa nói dứt lời thì thân thể đã cứng đờ, hoàn toàn không còn hơi thở.
Thế nhưng thân thể hắn vẫn tiếp tục thối rữa, chỉ một lát sau đã biến thành một đống bùn nhão, thậm chí ngay cả xương cũng hóa thành bùn, nếu không phải có chiếc nhẫn trữ vật ở đó, thậm chí không ai nhìn ra được nơi này đã từng có một Vũ giả.
- Hừ, thằng nhãi này quá xui xẻo, mới đó đã bị chướng khí nhập thể mà mất mạng, chắc mua phải Giải Độc Đan giả rồi!
Một gã Vũ giả trung niên tu vi ngũ giai hậu kỳ hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đầy vẻ trào phúng, đồng thời ánh mắt của hắn lại chăm chú nhìn chiếc nhẫn không gian cách phía trước Tần Trần không xa, do Vũ giả trước đó chết đi để lại.
Không chỉ là hắn, cũng có ánh mắt của vài Vũ giả lập loè nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn không gian, hiển nhiên muốn ngấp nghé.
- Các vị, ta đi trước.
Lúc này một gã Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong ôm quyền chào Tần Trần cùng mọi người, chọn một hướng và nhanh chóng biến mất.
Tất cả mọi người sững sờ nhìn hành động của người nọ, sau đó nhanh chóng phản ứng được, hai người trước mặt lúc trước ở quảng trường Hắc Chiểu thậm chí dám giết người của Thị Huyết Ma Nhân Cưu Ma Tâm, muốn cướp đi chiếc nhẫn không gian ở trước mặt hắn, vậy không phải là tìm chết sao?
Lúc này trong rất nhiều võ giả còn lại cũng có không ít người lập thành tổ nhỏ và rời đi.
Đám người này vừa tách ra, rất nhanh trên trăm Vũ giả ở đây chỉ còn lác đác vài người.
- Tiền bối, người vừa chết là bằng hữu của chúng ta, chúng ta muốn mang chiếc nhẫn không gian của hắn về cho người nhà hắn, ta có thể...
Lúc này có hai gã Vũ Tông ngũ giai trung kỳ cẩn thận đi tới, khẩn trương nhìn về phía Tần Trần.
- Bằng hữu của các ngươi à? Sao vừa rồi bản tọa o không nhìn thấy các ngươi ra tay cứu giúp?
Hắc Nô cười lạnh một tiếng và khoát tay, chiếc nhẫn không gian trực tiếp rơi vào trong tay hắn, sau đó ánh mắt hắn lạnh lẽo nói:
- Cút!
- Vâng, vâng, vãn bối cút ngay!
Hai gã này không dám nói gì nữa, vội vàng bay đi.
- Còn nói bằng hữu!
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Hắc Nô cười lạnh một tiến. Nếu ba người bọn họ thật sự là bằng hữu, tại sao chỉ có Giải Độc Đan của tên này có vấn đề và gặp chuyện, hai người bọn họ lại không sao?
Hiển nhiên ba người bọn họ dùng không phải cùng một loại Giải Độc Đan, có thể thấy được cho dù bọn họ là bằng hữu cũng không đặc biệt thân thiết, nếu không sẽ không đến mức thấy chết mà không cứu, thậm chí ngay cả dùng Giải Độc Đan cũng không giống nhau.
- Trần thiếu, ngươi không sao chứ?
Lúc này Hắc Nô khẩn trương nhìn về phía Tần Trần, bởi vì hắn biết Tần Trần không có dùng Giải Độc Đan.
- Ta không sao.
Tần Trần nhíu mày, sở dĩ hắn không dùng Giải Độc Đan là bởi vì hắn biết mình tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết, đồng thời còn tu luyện Bất Diệt Thánh Thể, hai loại công pháp này có khả năng kháng độc tố rất cao.
Chỉ là sau khi đi vào Tần Trần mới phát hiện ra bản thân mình đã xem nhẹ chướng khí trong này.
Tuy Bất Diệt Thánh Thể cùng Cửu Tinh Thần Đế Quyết có khả năng ngăn cản chướng khí xâm lấn, nhưng trên thực tế, chướng khí nơi này vẫn chậm rãi theo lỗ chân lông thâm nhập vào trong cơ thể hắn.
Trong khoảng thời gian ngắn không nhìn thấy gì, nhưng một lúc sau tuyệt đối sẽ tạo thành tổn thương rất lớn cho thân thể hắn.
Chẳng qua Tần Trần tạm thời còn không nóng nảy, hắn chuẩn bị sau đó sẽ giành thời gian nghiên cứu kỹ chướng khí ở đây, sau đó mới điều chế Giải Độc Đan đặc biệt.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Ngay khi Tần Trần cùng Hắc Nô cũng dự định rời đi, lại có một tiếng kêu thảm truyền đến, các Vũ giả chưa rời đi đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào nơi phát ra tiếng kêu thảm, hai gã Vũ Tông bị Hắc Nô đánh đuổi đột nhiên kêu thảm một tiếng, da thịt trên người nhanh chóng khô quắt lại, sau đó hóa thành hai thi thể khô, ngã xuống đất.
Tần Trần cũng sững sờ nhìn nơi hai người vừa ngã xuống với ánh mắt nặng nề, vẻ mặt nghiêm túc. =
Tinh thần lực hắn căn bản không cảm giác được bất kỳ vật gì, hai gã Vũ Tông đã trực tiếp chết như vậy?