Vũ Thần Chúa Tể

Chương 574: Thiên trận môn

Chương Trước Chương Tiếp

Hắc Nô thấy Tần Trần trả lại đan dược, mặc dù không nỡ nhưng vẫn ném trả lại đan dược cho Lưu Trạch.

Ánh mắt Lưu Trạch lòe sáng, kết quả nhận lại hộp ngọc nhưng không nói gì nữa.

- Chúng ta đi thôi!

Tần Trần lại không muốn nói nhiều với Lưu Trạch, mà nói với huynh muội Doãn gia đã kinh ngạc đến ngây người bên cạnh:

- Tìm một chỗ, nói cho ta nghe về chuyện thông đạo truyền tống.

- Vâng!

Lúc này huynh muội Doãn gia mới phục hồi tinh thần lại, bọn họ không nghĩ tới một thiếu niên do mình tuỳ tiện nhắc nhở lại có thân phận cùng thực lực như vậy, thậm chí ngay cả Lưu hội phó của Thương hội Cốc Phong cũng không sợ, tâm thần bất an đi cùng Tần Trần rời khỏi quảng trường.

Nhìn theo bóng lưng mấy người Tần Trần rời đi, Lưu Trạch híp mắt lại, trong mắt thoáng hiện vẻ sắc bén, sau đó quay đầu hừ lạnh nói với Cưu Ma Tâm:

- Có chút chuyện nhỏ như vậy cũng không giải quyết được, còn gây ra động tĩnh lớn như vậy, đây là đan dược chữa thương, ngươi cầm tạm dùng đi.

- Vâng, Lưu hội phó!

Cưu Ma Tâm tiếp nhận đan dược chữa thương và vội vàng uống vào, nhưng trong lòng cảm thấy xấu hổ cùng giận dữ

Lưu Trạch không để ý đến suy nghĩ trong lòng Cưu Ma Tâm, lớn tiếng nói với những Vũ giả vẫn còn tập trung quanh đó còn chưa chịu rời đi:

- Các vị, hôm nay là Thương hội Cốc Phong ta quản lý người dưới không nghiêm, đã khiến cho các vị chê cười rồi. Mong các vị hãy yên tâm, Thương hội Cốc Phong ta là một thương hội lớn nhất ở Biện Châu có lịch sử hơn một nghìn năm, việc buôn bán có thể nói là không lừa dối, sau này nếu các vị muốn thông qua thông đạo truyền tống tiến vào đầm lầy Hắc Tử, đại khái đi theo thông đạo của Thương hội Cốc Phong ta. Lưu Trạch ta ở chỗ này cam đoan, nếu có ai chịu thiệt thòi ở Thương hội Cốc Phong ta thì đại khái cứ tìm lão phu, lão phu chắc chắn sẽ trả lại công bằng cho người đó.

- Được!

Lưu Trạch vừa nói dứt lời, trên quảng trường lập tức truyền đến rất nhiều tiếng khen ngợi, thậm chí có không ít người còn vỗ tay.

Nhưng cũng có một ít người cười lạnh, những người này đều là Vũ giả đã ở lâu bên trong Hắc Chiểu Thành, hiểu rất rõ về các thế lực, nhắc tới Thương hội Cốc Phong biết làm ăn đúng quy củ có là lừa gạt quỷ đi.

Sau khi Lưu Trạch nói xong lời này liền dẫn đám người Cưu Ma Tâm rời khỏi quảng trường.

Trên đường, Cưu Ma Tâm có chút không cam lòng nói:

- Lưu hội phó, chẳng lẽ cứ bỏ qua cho bọn họ như vậy sao?

- Hừ, ngươi chỉ cần quản tốt chuyện của mình là được rồi.

Lưu Trạch hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ sắc bén:

- Bảo người của ngươi kiếm khách, ngươi xem ngươi làm ra chuyện gì. Những ngày gần đây, càng ngày sẽ càng có nhiều Vũ giả tiến vào đầm lầy Hắc Tử, nếu ngươi phá hỏng danh tiếng của Thương hội Cốc Phong ta, vậy làm sao còn khách mà kiếm nữa? Mấy ngày kế tiếp, ngươi an phận một chút cho ta, thủ đoạn trước đây cũng tận lực khiêm tốn một chút, có nghe không!

Cưu Ma Tâm cúi đầu nói:

- Vâng, thuộc hạ nghe rõ.

- Còn hai tên kia.

Trong mắt Lưu Trạch lóe lên ánh sáng lạnh, nhếch môi cười lạnh nói:

- Đắc tội Thương hội Cốc Phong ta nào có dễ dàng như vậy, nói thôi là thôi à? Chẳng qua bây giờ không vội đáp trả bọn họ, còn không phải lúc, chờ bọn họ tiến vào đầm lầy Hắc Tử sẽ có cơ hội, gấp cái gì.

Trong mắt Cưu Ma Tâm đầy hưng phấn, liếm đầu lưỡi nói:

- Thuộc hạ hiểu rõ, đến lúc đó để lại tên tiểu tử ra vẻ ta đây kia lại cho ta, mặc kệ hắn là thiên tài của thế lực nào, Cưu Ma Tâm ta đều có thể làm cho hắn biết danh hiệu Thị Huyết Ma Nhân của ta rốt cuộc có thế nào, khà khà khà.

Cưu Ma Tâm cười gằn.

Lúc này Tần Trần được huynh muội Doãn gia dẫn đường, đi tới trong ngỏ ngách của quảng trường, ở đó không có ai nên rất yên tĩnh.

- Ban nãy đa tạ hai vị nhắc nhở, tại hạ là Tần Trần, vị này chính là Hắc Nô tùy tùng của ta. Không biết hai vị là?

Tần Trần dừng lại một cái rồi chắp tay hỏi.

Doãn Phong vội vàng chắp tay nói:

- Doãn Phong ra mắt Trần thiếu, vị này chính là muội muội ta Doãn Hồng.

- Doãn Hồng ra mắt Trần thiếu cùng vị tiền bối đây.

Doãn Hồng cũng vội vàng cung kính nói.

- Không cần khách khí, rốt cuộc bốn cái thông đạo truyền tống là thế nào, ngươi nói cho ta nghe thử đi?

Tần Trần khoát tay, trực tiếp nói vào điểm chính.

Doãn Phong vội vàng trả lời:

- Trần thiếu, là như thế này. Ở Hắc Chiểu Thành chúng ta tổng cộng có bốn thông đạo truyền tống, lần lượt do bốn thế lực khống chế, mà bất luận đi theo thông đạo truyền tống nào đều có thể cho bốn thế lực này lợi ích, Thương hội Cốc Phong trước đó chính là một trong bốn thế lực này, thế lực khác nhau thì thu phí cũng không giống nhau.

- Thu phí khác nhau à?

Tần Trần ngẩn người, hắn còn tưởng cùng lập ra thông đạo truyền tống thì mức thu lệ phí đều giống nhau, không nghĩ tới lại khác nhau.

- Vâng, thu phí khác nhau.

Doãn Phong gật đầu nói:

- Bốn thế lực này theo thứ tự là Hắc Tu Hội, Thương hội Cốc Phong, Thiên Trận Môn, còn có Mục Tâm Phủ. Trong Hắc Tu Hội là thế lực địa phương của Hắc Chiểu Thành Thương hội Cốc Phong là thương hội đứng đầu Biện Châu, trước khi lập ra thông đạo đã kinh doanh buôn bán ở đầm lầy Hắc Tử. Thiên Trận Môn là tông môn trận pháp đứng đầu Đại Uy vương triều. Còn Mục Tâm Phủ là thế lực của thành chủ Mục Tâm Thành của Biện Châu chúng ta.

- Có phải Thiên Trận Môn là tông môn trận pháp thiết lập truyền tống trận không?

Tần Trần đột nhiên nói một câu.

- Vâng.

Doãn Phong giải thích:

- Thật ra bốn truyền tống trận đi từ Hắc Chiểu Thành thông tới đầm lầy Hắc Tử đều do Thiên Trận Môn thiết lập, chính bởi vậy, Thiên Trận Môn mới có thể chiếm giữ một thông đạo truyền tống ở Hắc Chiểu Thành, nhưng thế lực của Thiên Trận Môn thật ra cũng không phải ở Biện Châu.

- Mà trong đó, muốn sử dụng thông đạo truyền tống của Hắc Tu Hội, Thương hội Cốc Phong, Mục Tâm Phủ, chi phí thu giống nhau, đều là một lần truyền tống một người ba mươi Chân thạch hạ phẩm, đồng thời nhất định phải nộp lên hơn ba phần thu hoạch được ở trong đầm lầy Hắc Tử.

Tần Trần đột nhiên nhíu mày nói:

- Còn nộp lên trên ba phần thu hoạch à?

Nếu vậy, đây quả thật là quá lãi.

- Vâng, nếu từ ba thông đạo truyền tống này đi, đều phải nộp lên trên.

- Vậy đối phương làm thế nào để xác định ngươi thu hoạch được bao nhiêu?

Tần Trần nhíu mày, ví dụ ta thu được mười cây linh dược, chỉ nói lấy được năm cây, chẵng lẽ đối phương biết được sao?

- Cụ thể làm thế nào thì ta cũng không rõ lắm, nhưng bất kể chúng ta đi theo thông đạo nào vào đầm lầy Hắc Tử kia, đến lúc đó cũng phải từ thông đạo đó đi ra, ở cửa thông đạo sẽ có một thiết bị thăm dò, chỉ cần trong vật không gian có đồ lấy được ở đầm lầy Hắc Tử đều sẽ bị tìm ra được, cho nên căn bản không giấu được.

Dường như biết Tần Trần không hiểu mấy về Hắc Chiểu Thành nên Doãn Phong giải thích rất cặn kẽ.

- Trước đó ngươi nói ba thông đạo, chẳng lẽ thông đạo thứ tư của Thiên Trận Môn không giống vậy?

Tần Trần đột nhiên nói.

Doãn Phong gật đầu nói:

- Thiên Trận Môn thu lệ phí đúng là khác với ba thế lực lớn khác, bọn họ chỉ lấy phí truyền tống một lần là một trăm Chân thạch hạ phẩm, nhưng sẽ không bắt ngươi nộp đồ lấy được ở trong đầm lầy Hắc Tử.

- Ahhh, nhiều như vậy sao?

Tần Trần hít sâu một hơi.

Một trăm Chân thạch hạ phẩm có vẻ không nhiều lắm, nhưng không phải mỗi lần đều có thể có thu hoạch, qua mấy lần chẳng phải là một con số nhỏ.

Nghe Doãn Phong vừa nói như thế, hắn cuối cùng đã biết nội tình trong đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)