Tần Trần cười lạnh một tiếng, hắn không biết Cưu Ma Tâm mời mình với mục đích gì, nhưng bất kể là mục đích gì, đối phương là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, bây giờ hắn còn chưa sợ.
Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ từng bị hắn giết chết cũng không phải một hai người.
Chỉ cần không phải Vũ Tôn lục giai, Tần Trần đều sẽ không để ở trong lòng.
Hơn nữa Tần Trần không tin, Cưu Ma Tâm sẽ thật sự tốt bụng mời mình tới như vậy. theo cách hành xử của Thẩm Bằng cũng có thể thấy được nhóm người này căn bản coi trời bằng vung.
Cưu Ma Tâm là người đứng đầu trong nhóm người này, không thể không hay biết gì về hành vi của Thẩm Bằng, mà hắn chấp nhận hành động này thì hiển nhiên cũng không phải là loại người tốt lành gì.
Hơn nữa, Cưu Ma Tâm còn có một danh hiệu Thị Huyết Ma Nhân.
Lúc này hắn chắp tay nói:
- Đa tạ các hạ, chẳng qua Bản thiếu cũng không có hứng thú gì với chuyện tới chỗ của các hạ ngồi, nếu như không có chuyện gì nữa, các hạ vẫn là mời người khác đi.
Đối phương không tới gây rắc rối cho mình thì Tần Trần cũng lười dây dưa với đối phương.
Chỉ là Tần Trần không nghĩ tới, hắn vừa dứt lời, Cưu Ma Tâm trước đí còn cười tủm tỉm lập tức trầm mặt xuống, sau đó có một hàn khí kinh người liền bao phủ cả quảng trường, sát cơ nồng đậm kia gần như muốn cuốn ra cả quảng trường.
- Tiểu huynh đệ nói vậy là có ý gì, Cưu Ma Tâm ta có lòng tốt mời ngươi qua ngồi, ngươi không ngờ lại từ chối, đây là không nể mặt Cưu Ma Tâm ta sao? Hả?
Cưu Ma Tâm hừ lạnh một tiếng, sát cơ cả người phát ra, hắn híp mắt lại, sát khí điên cuồng thậm chí ép cho không ít người xung quanh phải lui lại, hai huynh muội Doãn gia còn đau đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.
Tần Trần nghe được lời này, cảm giác được sát khí không kiêng nể thì lập tức nổi giận. Thái độ khiêm tốn của tên này lúc trước căn bản chỉ là đang làm dáng một chút mà thôi, hắn lập tức lạnh lùng nói:
- Đúng, bản thiếu đúng là không nể mặt ngươi, ngươi muốn làm thế nào chứ?
- Giỏi lắm, ngươi là muốn chết!
Lúc đầu Cưu Ma Tâm cho mình vừa đe doạ như thế, đối phương có cuồng vọng mấy đi nữa, cũng phải suy nghĩ lại, nói không chừng sẽ nói vài lời xã giao, đồng ý với yêu cầu của bản thân, ai biết lại nói ra lời như vậy.
Trong lòng hắn tức giận không thể kìm chế được nữa.
Theo hắn, bản thân mình ăn nói tử tế là đã cho đối phương mặt mũi, hơn nữa còn là thấy đối phương tuổi còn trẻ nhưng tu vi không tệ, có thể là có chỗ dựa.
Ai biết đối phương không cho mình chút mặt mũi nào, hơn nữa còn từ chối ngay tại chỗ, còn nói thẳng là không nể mặt mình, nếu mình còn không có hành động gì, sau này làm sao tiếp tục lăn lộn ở Hắc Chiểu Thành được nữa, có lẽ biệt danh Thị Huyết Ma Nhân sẽ trở thành một trò cười.
- Kẻ tự tìm cái chết là ngươi, cút cho ta!
Tần Trần không muốn nói nhiều với đối phương nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng, kiếm sắt rỉ thần bí mang theo một ánh sáng màu đen lao tới.
Kiếm khí đầy trời hóa thành một kiếm ý khủng khiếp, giống như một ngọn núi lớn bao phủ xung quanh Cưu Ma Tâm, đổ ập xuống người Cưu Ma Tâm.
- To gan!
Cưu Ma Tâm tức muốn nổ phổi. Lúc đầu hắn nghĩ đối phương có hậu trường lớn hơn nữa, ở trước mặt mình cũng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, cẩn thận dè dặt, không nghĩ tới người này không nói hai lời, nói ra tay liền ra tay.
Đây quả thực là lật trời rồi.
Không đợi Tần Trần hoàn toàn kích phát kiếm ý, trong tay Cưu Ma Tâm lập tức rút ra một thanh loan đao, thanh loan đao màu đen này hiện lên vô số ánh sáng màu đen giống như một đám mực nước đậm tới mức không tan, thoáng cái liền bọc lấy kiếm khí của Tần Trần.
Dựa theo ý nghĩ của Cưu Ma Tâm, một khi hắn phát động đao pháp, ánh đao có thể dễ dàng tiêu diệt kiếm khí của đối phương, sau đó vô số đao khí sẽ gây ra tổn thương cho đối phương, vây khốn đối phương, cuối cùng chém đối phương thành mảnh vụn.
- Phụt phụt phụt!
Loan đao màu đen phát ra đao khí cùng kiếm khí do Tần Trần chém ra va chạm vào nhau, trong nháy mắt phát ra những tiếng phụt phụt, giống như vũ khí sắc bén đâm vào trong vải vóc, lại có cảm giác như lún trong vũng bùn.
- Keng!
Cuối cùng loan đao cùng trường kiếm va chạm vào nhau phát ra một tiếng động chói tai khiến cho không ít Vũ giả ở đây đều đau đớn che tai, sát khí mạnh mẽ phát ra khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ lui lại.
Ầm ầm!
Nơi đao kiếm va chạm thoáng cái liền nổ tung. Chỉ thấy Tần Trần bị lực va chạm đánh bay hơn mười thước, trái lại Cưu Ma Tâm vẫn đứng yên không hề dao động
- Tiểu tử này thật đáng sợ, không ngờ lại ngăn cản được một đòn của Cưu Ma Tâm, khó trách kiêu ngạo như thế?
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, mặc dù có hiểu biết nhất định về thực lực của Tần Trần, nhưng chứng kiến cảnh tượng này, mọi vẫn vẫn hít sâu một hơi, mãi một lúc mới lấy lại tinh thần.
Đây chính là Thị Huyết Ma Nhân Cưu Ma Tâm, nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Hắc Chiểu Thành, trong mắt mọi người, ban nãy mặc dù chỉ là một đòn tiện tay của Cưu Ma Tâm nhưng hoàn toàn đủ để giết chết Tần Trần, thậm chí chém thành cặn bã, nhưng không ngờ kết quả chỉ khiến Tần Trần lùi lại hơn mười thước.
Tuy Cưu Ma Tâm chiếm hết thượng phong, nhưng kết quả như vậy vẫn vượt xa tưởng tượng của mọi người.
- Đây chính là thực lực của ngươi, không gì nữa không? Cũng không biết lấy bản lĩnh đâu ra mà cuồng vọng như vậy.
Điều càng khiến người ta kinh hãi là sau khi đứng vững, tiểu tử kia lại còn cười nhạt nói với Cưu Ma Tâm một câu như vậy, thậm chí trong lời nói đầy vẻ trào phúng.
Thằng nhãi này điên rồi hay sao?
Một đòn ban nãy, Tần Trần lại ra tay trước, Cưu Ma Tâm chỉ tùy ý đánh trả mà thôi. Dù là vậy, Tần Trần cũng bị đánh bay ra ngoài, mà Cưu Ma Tâm vẫn không nhúc nhích. Nhưng Tần Trần chẳng những không có vẻ kính sợ, lại còn có can đảm chế giễu Cưu Ma Tâm, làm vậy không phải là tự tìm cái chết thì là cái gì?
Mọi người không biết, lúc này chỉ có bản thân Cưu Ma Tâm biết trong một đòn trước đó hắn đã chịu thua thiệt lớn tới mức nào.
Sau khi chân lực va chạm nổ mạnh truyền tới, Tần Trần lập tức rút lui, đồng thời lợi dụng lực lượng rời đi, khiến tất cả lực va chạm đều được hóa giải hết, vì vậy căn bản không chịu chút tổn thương nào.
Ngược lại thì hắn quyết chống lại không nhúc nhích, mặc dù xem có vẻ tiêu sái nhưng thật ra kinh mạch trong cơ thể đã bị một chút nột thương, thậm chí suýt nữa phun ra máu, hắn phải cố nhịn xuống.
- Tiểu tử, ngươi thật là to gan, hôm nay ta không dạy cho ngươi một bài học, ta không gọi là Thị Huyết Ma Nhân nữa.
Cưu Ma Tâm nổi giận gầm lên một tiếng, sát cơ trên thân điên cuồng bạo phát, hắn biết nếu hôm nay không thể cho Tần Trần một bài học ở trước mặt tất cả mọi người, vậy sau này hắn cũng đừng mong lăn lộn tiếp ở Hắc Chiểu Thành nữa.
Ầm!
Từ trên người hắn bạo phát một khí tức khiếp người giống như biển lớn, hắn giơ loan đao lên, trong nháy mắt đao khí kinh người như vỡ đê liền điên cuồng tràn về phía Tần Trần, khí tức kinh người làm cho tất cả mọi người ở đây đều vội vàng lùi lại, căn bản không dám chịu đựng.
Đây chính là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong sao? Đây chính là thực lực của Thị Huyết Ma Nhân sao?
Đáng sợ, thật đáng sợ!
Sắc mặt tất cả mọi người đều tái nhợt, vẻ mặt kinh sợ, hoảng hốt nhìn Tần Trần. Bọn họ biết, mặc kệ Tần Trần có hậu trường gì, lần này chắc chắn phải chết.