Vũ Thần Chúa Tể

Chương 568: Thương hội cốc phong

Chương Trước Chương Tiếp

Quảng trường Hắc Chiểu Thành là một quảng trường lớn nhất nằm ở trung tâm của Hắc Chiểu Thành, nghe nói bốn truyền tống trận đều được thiết lập ở đây.

Lúc đầu, Tần Trần nghĩ người ở đây chắc chắn sẽ không quá nhiều, dù sao rất nhiều người tới nơi này để mượn dùng thông đạo truyền tống, từng nhóm người rời đi như vậy trên trên quảng trường chắc chắn sẽ không tập trung quá nhiều người.

Thế nhưng Tần Trần vừa đến quảng trường liền biết mình hoàn toàn nghĩ nhầm rồi, nơi này trừ là một [điểm truyền tống] ra, lại là khu vực buôn bán đông đúc.

Trừ khoảng trống lớn ở giữa quảng trường, ở phía ngoài quảng trường, khắp nơi đều thấy từng quán hàng, thậm chí xung quanh quảng trường còn có từng quầy nho nhỏ bán ra đủ loại bảo vật cùng đồ đạc.

Trong đó không chỉ có các loại linh dược đồ đạc lấy được từ trong đầm lầy Hắc Tử, thậm chí bao gồm các loại đan dược, linh sủng, thậm chí bảo binh, nói chung cần gì đều có.

Cảnh tượng náo nhiệt như vậy hoàn toàn ngoài dự đoán của Tần Trần.

Hắc Nô đi đâu vậy? Tần Trần lại nghi ngờ, ở đây cũng có bán Giải Độc Đan. Hắc Nô muốn mua Giải Độc Đan hoàn toàn có thể đi cùng mình.

Có lẽ là hắn có cách riêng.

Trong đầu nghĩ vậy, Tần Trần liền không suy nghĩ thêm nữa, chậm rãi đi vào quảng trường.

Hắn mới vừa tiến vào trong quảng trường, còn chưa kịp xem xét tỉ mỉ xung quanh đã thấy có một bóng người chặn ở trước mặt hắn.

Chỉ thấy đây là một người đàn ông trung niên mặt hơi dài, dáng vẻ chẳng ra sao cả. Rõ ràng là trung niên, tóc trên đầu chỉ lác đác mấy sợi, từng sợi được tách ra trên đỉnh đầu, cố gắng làm bớt cảm giác thưa, hiển nhiên đã cố gắng chỉnh sửa qua.

Người này cản đường của Tần Trần, không đợi Tần Trần mở miệng đã cười hì hì giơ tay lên nói:

- Vị công tử này đến đây có phải là muốn lợi dụng thông đạo truyền tống tiến vào dầm lầy Hắc Tử đúng không?

Tần Trần hơi ngẩn người rồi gật đầu nói:

- Không sai, ta muốn mượn dùng thông đạo truyền tống tiến vào đầm lầy Hắc Tử, không biết các hạ là người của thông đạo truyền tống nào?

Hắn liếc mắt liền nhìn ra, người đàn ông trung niên mặt dài này chắc là một người của thông đạo truyền tống tới lôi kéo làm ăn.

Người đàn ông trung niên mặt dài nghe được Tần Trần nói vậy thì nụ cười trên mặt càng thêm nhiệt tình, hắn lập tức nói:

- Vậy thì quá tốt rồi, công tử cứ đi vào thông đạo truyền tống của thương hội Cốc Phong chúng ta là được rồi, thông đạo truyền tống của thương hội Cốc Phong chúng ta có giá cả vừa phải, không lừa dối, hơn nữa theo thông đạo truyền tống của thương hội Cốc Phong chúng ta đi vào Vũ giả, tỉ lệ thương vong cũng rất thấp, không cần lo lắng về khả năng an toàn, mấu chốt nhất là giá cả rẻ nhất.

Người đàn ông trung niên mặt dài vừa nói, căn bản không chờ Tần Trần trả lời đã muốn dẫn Tần Trần đi vào bên trong.

Tần Trần không rõ về bốn thế lực nắm giữ thông đạo truyền tống, vừa nghe vậy cũng biết người đàn ông trung niên mặt dài này chắc là người của một trong các thông đạo. Nói như vậy, Thương hội Cốc Phong chắc cũng là một trong những thế lực nắm giữ bốn thông đạo truyền tống một.

Hắn đang muốn đi theo xem thử, lại nghe bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng nhắc nhở:

- Tiểu huynh đệ, ngươi đừng để tên này lừa gạt, hắn căn bản không phải là người của thương hội Cốc Phong, chỉ là một tên dẫn mối thôi. Ngươi qua đó, cẩn thận bị hắn lừa đấy.

Tần Trần nghe được giọng nói này lập tức dừng lại, liền thấy từ bên cạnh có một nam và một nữ khoảng hơn ba mươi tuổi. Nam tử kia thật sự là cao gầy trong teo, tu vi là ngũ giai trung kỳ, còn cô gái kia trông còn tạm được nhưng không tính là quá đẹp, chính là loại vừa nhìn xem như tạm được, thực lực là ngũ giai sơ kỳ.

Hai người này vừa xuất hiện lại lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên mặt dài kia, vẻ mặt hết sức khó coi.

- Ồ, đây không phải là hai huynh muội Doãn gia sao? Làm sao, vết thương trên người mau lành như vậy à? Lành vết thương thì cút sang một bên, ở chỗ này lải nhải, phá hỏng danh dự của lão tử, có tin ta không khách khí với các ngươi hay không?

Vẻ mặt người đàn ông trung niên mặt dài lập tức lạnh xuống, nhìn hai huynh muội này với vẻ châm chọc, trong con ngươi lóe lên vẻ hung ác, đồng thời nói với Tần Trần:

- Vị tiểu huynh đệ này đừng nghe bọn họ nói bậy, Thẩm mỗ ở dây lôi kéo người cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu quả thật lừa người thì sao có thể sống đến bây giờ? Yên tâm đi theo ta vào thông đạo truyền tống bên này, cam đoan tiểu huynh đệ ngươi sẽ thoả mãn. Hơn nữa tiểu huynh đệ ngươi cũng đến đây vì di tích dưới lòng đất đúng không? Ở bên chỗ chúng ta sẽ có cao thủ đặc biệt dẫn các ngươi xuống đất xuống di tích thăm dò, còn thuận lợi hơn các bên khác nhiều.

Hắn vừa nói vừa tính kéo Tần Trần tiếp tục đi phía trước.

Tần Trần nghe hai bên nói chuyện, trong lòng không khỏi nghi ngờ. Chẳng lẽ thông đạo này còn có gì mờ ám sao? Không phải trả thù lao là có thể sử dụng à? Làm sao nghe giống như còn có chuyện khác vậy? Trong lòng hắn lập tức muốn đi gặp hai huynh muội kia để hỏi thăm.

Hắn có cảm giác hai huynh muội này không giống với người nói bậy.

Nếu hai huynh muội đã nhắc nhở Tần Trần thì mục đích chính là không muốn để cho Tần Trần bị nam nhân mặt dài dẫn đi, bọn họ liền nói:

- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi chắc mới đến Hắc Chiểu Thành lần đầu tiên, nếu như thuận tiện, chúng ta có thể tìm một chỗ ngồi xuống, ta nói tỉ mỉ về chuyện thông đạo truyền tống cho ngươi nghe, bớt cho một vài người bất lương lừa gạt, đến lúc đó không chiếm được bảo vật không sao, nếu ngay cả mạng cũng mất thì hối hận cũng không kịp đấy.

Bây giờ Tần Trần đã không vội đi tìm thông đạo truyền tống liền gật đầu, vừa định đi cùng hai huynh muội này, lại thấy nam tử trung tuổi kia hung hăng nhìn chằm chằm vào hai huynh muội nói:

- Doãn Phong, ngươi thật lòng muốn chống đối lại Thẩm Bằng ta đúng không, còn dám phá hỏng việc buôn bán của ta, có tin ta làm cho hai huynh muội các ngươi không sống qua ngày mai không!

- Làm sao, chẳng lẽ ta nói không phải là sự thật à?

Ánh mắt nam tử bị gọi là Doãn Phong trở nên lạnh lẽo.

Nữ tử bên cạnh liền kéo tay áo hắn một cái, trên mặt có vẻ khẩn trương, hiển nhiên không muốn để cho đại ca của mình phát sinh xung đột với nam tử mặt dài này.

- Ngươi chờ đấy.

Nam tử mặt dài lạnh lùng nhìn huynh muội Doãn gia, sau đó nói với Tần Trần:

- Tiểu huynh đệ đi theo ta đi, đừng nghe hai tên đó nói bậy.

Hắn nói xong liền tóm lấy y phục của Tần Trần, hiển nhiên căn bản không muốn để cho Tần Trần đi theo hai huynh muội đó.

Sắc mặt Tần Trần liền lạnh xuống, mặc kệ hai phe này ai đúng ai sai, người đàn ông trung niên mặt dài này hành động như vậy cũng quá bá đạo rồi, không ngờ căn bản không muốn để cho bản thân mình nghe giải thích, còn muốn trực tiếp đưa mình đi.

Ánh mắt hắn lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói với người đàn ông trung niên mặt dài:

- Đừng đụng vào ta, cút!

Người đàn ông trung niên mặt dài thấy Tần Trần bảo mình cút thì có vẻ không tin nổi, một lát sau mới có phản ứng, gương mặt vốn đang cười tủm tỉm lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Ngươi bảo ta cút à? Tên tiểu tử như ngươi cũng dám bảo ta cút sao? Ta cho ngươi một cơ hội, lập tức đi theo ta, từ thông đạo bên ta tiến vào đầm lầy Hắc Tử, ta có thể tha cho tội bất kính của ngươi, bằng không, Hừ!

Một sát ý lạnh như băng từ trên người hắn tràn ra, thái độ thay đổi cực nhanh, căn bản chỉ trong chớp mắt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)