Vũ Thần Chúa Tể

Chương 567: Mạc kình khiếp sợ

Chương Trước Chương Tiếp

- Tự nguyện là tốt rồi, đa tạ tin tức của các hạ, cáo từ.

Tần Trần không đợi lão già kia nói hết đã chắp tay chào rồi trực tiếp xoay người rời đi.

Hắc Nô cũng đi theo Tần Trần rời khỏi Hắc Tu Hội, chỉ còn lại lão già kia đang ngây người, không ngờ sẽ là một kết quả như vậy.

Sau khi hai người rời khỏi phạm vi của Hắc Tu Hội, Hắc Nô mới nghi ngờ hỏi:

- Trần thiếu, vì sao chúng ta không chấp nhận lời mời của Hắc Tu Hội?

Bây giờ hắn vẫn không hiểu, Hắc Tu Hội này tương đương với đám người đứng đầu của Hắc Chiểu Thành, đắc tội Hắc Tu Hội có lẽ còn đáng sợ hơn đắc tội Ngự Thú sơn trang nhiều.

Tần Trần cười nhạt nói:

- Ngươi cho rằng Hắc Tu Hội có gì tốt? Sở dĩ hắn mời chúng ta, chắc là nhìn trúng thực lực của chúng ta, muốn nhận được càng nhiều lợi ích hơn trong cuộc tranh đoạt ở đầm lầy Hắc Tử, hơn nữa Bản thiếu rất không thích phong cách của loại thế lực này, không muốn là không nghĩ, nào có nhiều tại sao như vậy!

Hắc Nô bĩu môi, có phần không đồng ý nhưng chỉ có thể cảm thán: Trần thiếu đúng là Trần thiếu, tùy hứng!

- Được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều, ban nãy quản sự Hắc Tu Hội nói có tổng cộng bốn thế lực nắm giữ thông đạo, ta đi tới quảng trường trung tâm của Hắc Chiểu Thành xem thử còn có những thế lực nào có thông đạo, ngươi đi mua một ít Giải Độc Đan của Hắc Chiểu Thành, tốt nhất lấy thêm một ít chướng khí trong Hắc Chiểu Thành qua đây, ta cần phải nghiên cứu một chút.

Muốn đi vào đầm lầy Hắc Tử thì nhất định phải giải quyết chuyện Giải Độc Đan, Tần Trần cũng hiểu rõ tin tức di tích dưới lòng đất mới được truyền ra từ hai ngày trước, nhưng người trong Hắc Chiểu Thành cũng không ồ ạt tràn vào trong đầm lầy Hắc Tử, thật ra nguyên nhân rất lớn là vì còn chưa hoàn toàn giải quyết được chuyện Giải Độc Đan, dẫn tới không ít người cũng không dám tùy tiện xông vào nơi quá sâu.

- Vâng, Trần thiếu.

Hắc Nô gật đầu, chạy nhanh về phía nơi xa. Hắn có chút quen thuộc với Hắc Chiểu Thành, nên cũng hiểu được nơi mua Giải Độc Đan cùng lấy được chướng khí.

Lúc này, ở một căn phòng sâu bên trong Hắc Tu Hội, quản sự trước đó mời Tần Trần đang cung kính đứng ở trước mặt một người đàn ông trung niên.

- Ngươi nói hai người bọn họ không đồng ý vào Hắc Tu Hội ta à?

Nam tử trung tuổi kia nhíu mày nói ra.

Lúc này lão già này đã sớm không còn vẻ thản nhiên như lúc đối mặt với đám người Tần Trần, vẻ mặt khẩn trương cúi người nói:

- Vâng, Phó hội trưởng, ta đã nói cho bọn họ biết những lợi ích của Hắc Tu Hội chúng ta, hơn nữa một người trong đó còn là khách quý thẻ bạc Hắc Tu Hội chúng ta, chẳng qua mấy năm qua không tới Hắc Chiểu Thành.

Lúc này một người đàn ông bên cạnh Phó hội trưởng lạnh lùng nói:

- Nếu là khách quý thẻ bạc của Hắc Tu Hội ta thì không thể không biết đãi ngộ khách quý thẻ vàng của Hắc Tu Hội chúng ta. Hừ, hai người này có can đảm từ chối Hắc Tu Hội chúng ta, không khỏi quá xem thường Hắc Tu Hội chúng ta đi. Có cần ta phái người điều tra bọn họ, xem kết quả là ai lại gan to như vậy không?

Phó hội trưởng xua tay nói:

- Khỏi cần, mặc dù tên đó có thể một chiêu giết chết An Bắc Song Ma cũng chỉ là bởi vì một chân bảo hết sức cổ quái thôi, thực lực thật sự chỉ ở ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, không tính là gì, đồng thời sẽ không có thân phận gì quá mức nghịch thiên, bằng không mấy năm trước từng đến Hắc Tu Hội ta cũng không thể chỉ là một khách quý thẻ bạc. Hơn nữa...

Phó hội trưởng nói tiếp:

- Gần đây chuyện di tích dưới lòng đất đã truyền tới rất nhiều nơi trong vương triều, hơn nữa nghe nói Đại Hạ vương triều cùng Đại Chu vương triều bên kia cũng đã nghe tin lập tức hành động, rất nhiều cao thủ đều chen chúc tới, không cần thiết lãng phí thời gian trên thân hai người còn chưa đạt tới Vũ Tôn này.

- Điều ngươi phải làm bây giờ là chú ý cao thủ của những thế lực đứng đầu vương triều đi tới Hắc Chiểu Thành ta, Hắc Tu Hội ta không cầu có thể chiếm số một nhưng cũng không thể để kẻ khác nhanh chân đến trước, cướp đi bảo vật thật sự được.

- Vâng.

Nam tử ngồi ở bên cạnh Phó hội trưởng lập tức gật đầu nói.

Chẳng qua Hắc Tu Hội không để ý tới Tần Trần cùng Hắc Nô, chuyện xảy ra ở Hắc Tu Hội trước đó lại lập tức truyền tới vị trí trụ sở của Ngự Thú sơn trang.

- Ngươi nói người mặc áo choàng đã ra tay với Mạc Tường ở cửa thành chỉ dùng một chiêu liền giết chết An Bắc Song Ma à?

Phía trên đại sảnh, Mạc Kình đứng lên, ấm trà nóng trên bàn lập tức rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh, nhưng hắn chẳng hề hay biết.

- Vâng, Kình phó trang chủ, hơn nữa hai người kia còn được quản sự Hắc Tu Hội mời vào.

Một đệ tử Ngự Thú sơn trang khẩn trương nói.

- Nói như vậy, Hắc Tu Hội đã mời hai tên kia? Bọn họ trở thành khách quý của Hắc Tu Hội rồi soa?

Mạc Kình nhíu mày.

Mạc Tường lập tức đứng lên, hưng phấn nói:

- Kình thúc, nếu tìm được hai tên kia, vậy còn chờ gì nữa, lập tức dẫn người đi tới Hắc Tu Hội, dẫn hai tên kia ra. Ta cũng không tin, hai người này cho dù có trở thành khách quý của Hắc Tu Hội, Hắc Tu Hội sẽ không nể mặt Ngự Thú sơn trang ta.

- Ngươi ngồi xuống cho ta.

Mạc Kình nghe nói thế thì lập tức quay đầu nhìn về phía Mạc Tường, quát lạnh một tiếng.

- Kình thúc...

Vẻ mặt Mạc Tường sửng sốt, hiển nhiên không hiểu tại sao Kình thúc lại muốn quát hắn, chẳng lẽ hắn nói sai sao?

- Tạm thời không cần quan tâm tới hai tên kia, phái người âm thầm theo dõi là được rồi, nhớ kỹ, tuyệt đối không được đả thảo kinh xà, bớt làm bọn họ chú ý.

Mạc Kình phân phó kẻ dưới.

- Vâng.

Lúc này đệ tử Ngự Thú sơn trang gật đầu.

Mạc Tường nghe nói thế liền nhảy dựng lên:

- Kình thúc, thú làm gì vậy? Không phải là thúc sợ bọn họ chứ?

Mạc Kình nhìn Mạc Tường với ánh mắt không vừa lòng, lạnh lùng nói:

- Ngươi còn có mặt mũi nói à? Ngươi suýt nữa đã chết đấy, ngươi biết không? Tên kia có thể giết An Bắc Song Ma, khi ở trước cửa thành muốn giết ngươi chẳng phải là dễ dàng sao? Nếu ngươi chết, bảo ta ăn nói với đại ca thế nào hả?

Lúc này Mạc Tường mới chợt nhận ra, đúng vậy, nếu đối phương có thể một chiêu giết chết An Bắc Song Ma, trước đó giết chết hắn cũng chỉ là một chuyện rất thoải mái.

Nghĩ đến mình đi dạo một vòng trước quỷ môn quan, Mạc Tường lập tức sợ hãi, mồ hôi lạnh túa ra, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Ta không phải không có việc gì sao? Điều này chứng tỏ đối phương nhất định là sợ Ngự Thú sơn trang chúng ta.

- Lần này ngươi may mắn thôi. Ta thấy ngươi cũng nên sửa lại tính cách của mình đi. Chờ đại ca qua đây, ta nhất định sẽ nói rõ ràng với hắn.

Mạc Kình trầm giọng nói:

- Nếu đối phương có thể một chiêu giết chết An Bắc Song Ma, cho dù không phải là nửa bước Vũ Tôn, cũng không kém bao nhiêu, lấy thực lực ta mà muốn giết bọn họ chắc chắn sẽ không phải là chuyện dễ dàng gì.

- Hơn nữa, Hắc Tu Hội có nể mặt chúng ta, dù cho đối phương là khách quý thẻ vàng cũng sẽ giao người ra, mặc cho chúng ta ra tay, nhưng Ngự Thú sơn trang chúng ta cũng nhất định phải đánh đổi một số thứ, nếu không Hắc Tu Hội chẳng phải đã tự đập bảng hiệu của mình à?

- Là chút chuyện nhỏ như vậy mà trả giá lớn, hơn nữa còn ở thời điểm trước mắt, ngươi thấy có đáng giá không? Hai ngày này, ngươi cứ chờ ở trong phủ đệ, không cho phép ra ngoài nửa bước, chuyện này chờ trang chủ đại nhân qua đây lại tính tiếp.

Mạc Kình híp mắt nói.

Tần Trần tất nhiên không biết chuyện xảy ra ở chỗ của Ngự Thú sơn trang. Lúc này hắn, đã tới trên quảng trường trung tâm của Hắc Chiểu Thành.

Vừa tiến vào phạm vi quảng trường, những tiếng ầm ĩ kinh người liền truyền vào trong tai của Tần Trần, phóng tầm mắt nhìn ra, cả quảng trường Hắc Chiểu Thành gần như là kín người hết chỗ, khắp nơi đều thấy đầu người nhốn nháo, khí tức hung tợn xông thẳng lên trời, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)