Điều này có chút kinh khủng.
Hắc Tu Hội là thế lực đứng đầu Hắc Chiểu Thành, đồng thời có danh tiếng lừng lẫy trong cả Biện Châu, thuộc về một trong những thế lực khủng bố nhất ở gần đầm lầy Hắc Tử.
Có thể nói trở thành khách quý thẻ vàng, được Hắc Tu Hội che chở, trên cơ bản trừ khi giữa hai bên có thù hận ngập trời, ở trong Đầm lầy Hắc Tử căn bản không có ai dám động tới ngươi.
Đây đã coi như là một phúc lợi cực kì kinh người. Dù sao ở trong đầm lầy Hắc Tử, mọi người đều vì tìm kiếm linh dược mà thường xảy ra xung đột cùng chém giết, trở thành khách quý thẻ vàng của Hắc Tu Hội, cơ bản xem như có được một kim bài miễn tử.
Có thể nói ở trong Hắc Tu Hội, khách quý thẻ bạc chỉ tương đương với một hội viên, mà khách quý thẻ vàng mới chân chính là người của Hắc Tu Hội.
Nói chung, chỉ có thế lực đỉnh phong như Ngự Thú sơn trang có cao thủ Vũ Tôn mới có thể hưởng thụ được làm khách quý thẻ vàng.
Đương nhiên trở thành khách quý thẻ vàng có thể hưởng thụ được những phúc lợi này, cũng phải có điều bỏ ra tương tự, chính là một khi Hắc Tu Hội xuất hiện nguy hiểm gì, nhất định phải tiến hành bảo vệ, đồng thời ở trong đầm lầy Hắc Tử lấy được linh dược, một khi muốn bán ra lại nhất định phải ưu tiên cung cấp cho Hắc Tu Hội.
Mà hôm nay nếu lão già kia mời mình và Trần thiếu trở thành khách quý thẻ vàng, hiển nhiên sẽ xem bọn họ cùng cấp với cao thủ Vũ Tôn.
Cho dù là Hắc Nô cũng không khỏi kích động, nếu chỉ là một mình hắn, nói không chừng đã nhận lời, nhưng bây giờ hắn đi theo Tần Trần, tất nhiên không thể làm chủ.
Chỉ là thấy được Trần thiếu có hơi ngốc, nếu muốn đi vào đầm lầy Hắc Tử tìm kiếm Khổ Vận Chi, Hắc Nô biết làm như vậy tuyệt đối chỉ có lợi mà không có hại.
Đương nhiên hắn căn bản không dám nói ra lời này.
- Hai vị vội vàng như thế, chắc cũng muốn sớm di tích dưới lòng đất để tìm kiếm bảo vật, thế lực trong Hắc Chiểu Thành hôm nay có thông đạo truyền tống có thể nối liền với đầm lầy Hắc Tử cũng chỉ vẻn vẹn mấy nhà, hai vị chỉ cần trở thành khách quý thẻ vàng của Hắc Tu Hội ta cũng sẽ được sử dụng thông đạo truyền tống miễn phí, chẳng lẽ hai vị thật sự không muốn vào Hắc Tu Hội ta?
Lúc đầu, lão già kia coi là Tần Trần cùng Hắc Nô nhất định sẽ nhận lời không hề do dự, ai biết lại trực tiếp từ chối. Sau khi sững sờ một lúc cũng không biết nói gì cho phải, lát sau thấy Tần Trần đang chuẩn bị muốn đi mới lo lắng mở miệng.
- Thông đạo truyền tống, thông đạo truyền tống gì vậy?
Tần Trần nhíu mày.
Hắc Nô bên cạnh cũng sửng sốt, sau khi cảm giác được ánh mắt của Tần Trần thì trên mặt cũng lộ vẻ buồn bực.
Quản sự Hắc Tu Hội lập tức hiểu rõ hai người chưa từng nghe nói về thông đạo truyền tống, lập tức thở phào một cái, cười nói:
- Khó trách hai vị lại từ chối trở thành khách quý thẻ vàng của Hắc Tu Hội chúng ta, hóa ra không biết chuyện thông đạo truyền tống, xem ra các hạ có ít nhất hai năm không trở lại Hắc Chiểu Thành đi.
Quản sự tiếp tục cười nói:
- Thật ra mấy năm trước, không có thông đạo truyền tống tới đầm lầy Hắc Tử, về sau linh dược tìm kiếm được ở bên ngoài càng ngày càng ít, nhưng nguy cơ lại không vì vậy mà giảm, cho nen mấy năm trước, mấy thế lực lớn trong Hắc Chiểu Thành ta đã quyết định thành lập một thông đạo truyền tống, xem như bớt thời gian đi từ phía ngoài rìa đầm lầy Hắc Tử tiến vào trung tâm của đầm lầy Hắc Tử, cũng giảm bớt nguy hiểm cho Vũ giả.
- Hai năm trước, mấy thế lực lớn của Hắc Chiểu Thành chúng ta liên kết với vương triều Thiên Trận Môn, tổng cộng thành lập bốn thông đạo truyền tống, lần lượt do bốn thế lực Hắc Chiểu Thành quản lý. Hắc Tu Hội ta cũng quản lý một thông đạo truyền tống tiến vào đầm lầy Hắc Tử. Muốn đi vào đầm lầy Hắc Tử thám hiểm, nhất định phải did qua bốn thông đạo này. Mà những thông đạo này cũng cần thu lệ phí, đồng thời thiết lập các điều kiện. Nếu các hạ muốn đi tới di tích dưới lòng đất thì tốt nhất trở thành khách quý thẻ vàng của Hắc Tu Hội ta, chẳng những sử dụng thông đạo không thu phí, đồng thời khoảng cách [điểm truyền tống] tới di tích dưới lòng đất cũng là gần nhất.
Tần Trần hiểu rõ, cái gọi là thông đạo truyền tống tương đương với một cứ điểm giao thông giúp người ta truyền tống đến trong đầm lầy Hắc Tử.
- Vậy chẳng lẽ trừ bốn thông đạo truyền tống này thì không thể trực tiếp tiến vào đầm lầy Hắc Tử à?
Tần Trần lại nói.
- Cái này thì thật ra không phải.
Lão già cười, sau đó ý vị thâm trường nhìn Tần Trần nói:
- Thế nhưng gần như tất cả Vũ giả Hắc Chiểu Thành bây giờ tiến vào đầm lầy Hắc Tử đều sẽ thông qua thông đạo truyền tống, không chỉ bởi vì dựa vào thông đạo truyền tống có thể tiết kiệm mấy ngày, sau khi thông đạo thành lập, Huyết thú ở phạm vi bên ngoài đầm lầy Hắc Tử không có ai chém giết cũng càng ngày càng nguy hiểm, ngay từ đầu còn rất nhiều Vũ giả không thông qua thông đạo tiến vào, thế nhưng rất nhiều người trong đó đều bị Huyết thú phạm vi bên ngoài của đầm lầy Hắc Tử giết chết, lâu ngày, gần như tất cả mọi người sẽ theo thông đạo tiến vào, như vậy an toàn hơn.
- Lại lấy ví dụ, nếu hai vị muốn tới di tích dưới lòng đất bên trong đầm lầy Hắc Tử mà không thông qua thông đạo truyền tống, chỉ đi bộ tới chỗ di tích đã mất ít nhất mấy ngày, khi đó, có lẽ trong di tích cũng chẳng còn bảo vật gì nữa. Hai vị thấy thế nào?
Ánh mắt lão già thâm thúy, ý vị thâm trường.
Tần Trần nghe vậy lập tức bừng tỉnh, cũng nhìn chằm chằm vào lão già kia.
Đối phương nói Huyết thú ở phía ngoài đầm lầy Hắc Tử không ai chém giết, dẫn tới bên ngoài càng ngày càng nguy hiểm, Tần Trần khẳng định không tin.
Dựa theo một đạo lý, nơi nguy hiểm thì bên ngoài nhất định là an toàn nhất, càng vào bên trong càng nguy hiểm, cho dù Huyết thú phía ngoài không ai chém giết, dẫn tới số lượng nhiều, nhưng chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi cũng không nguy hiểm đến mức đó.
Liên tưởng đến muốn đi qua thông đạo này phải nộp lệ phí, Tần Trần có thể khẳng định khi thông đạo mới vừa mở ra, có lẽ rất nhiều Vũ giả không đi qua thông đạo truyền tống, trực tiếp tiến vào đầm lầy Hắc Tử lại chết đi căn bản không phải bị Huyết thú giết chết, mà bị bốn thế lực lớn có thông đạo chém giết.
Dù sao đây cũng là một cuộc mua bán không bỏ vốn, coi như là một lối đi thu lấy mười miếng Chân thạch hạ phẩm, những năm gần đây cũng là một con số kinh người.
Vì lợi ích này, rất nhiều thế lực của Hắc Chiểu Thành cho dù có làm ra chuyện gì cũng chẳng có gì lạ.
Nghĩ tới đây, Tần Trần càng không có hứng thú với Hắc Tu Hội thì, thậm chí có vẻ chán ghét, khoát tay nói:
- Đa tạ ý tốt của các hạ, tại hạ không nhận nổi lợi ích của khách quý thẻ vàng này, vẫn là lần sau bàn tiếp đi.
Tần Trần nói xong liền xoay người muốn rời đi.
Lão già biến sắc, giọng nói đột nhiên trở nên lạnh lùng:
- Các hạ thật sự định từ chối lời mời của Hắc Tu Hội ta sao?
Lão già không ngờ mình đã nói tới mức này, Tần Trần vẫn tù chối. Lão ta trở thành quản sự Hắc Tu Hội cũng đã mấy năm, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người sẽ từ chối lời mời của Hắc Tu Hội bọn họ, mà còn là yêu cầu khách quý thẻ vàng.
Tần Trần nhíu mày nhìn lão già kia nói:
- Chẳng lẽ nhất định phải đồng ý, không đồng ý thì không được đi à?
Trên người Hắc Nô phát ra hơi lạnh.
Lão già cảm giác được bầu không khí trong phòng muốn đóng băng, vội vã cười lắc đầu nói:
- Vậy thì cũng không phải, lời mời của Hắc Tu Hội chúng ta đều là từ nguyện, chẳng qua...