Mà điều càng khiến cho bọn họ kinh hãi là thái độ của Hắc Nô đối với Tần Trần, một cao thủ như vậy ở trước mặt thiếu niên Tần Trần này lại cung kính, rõ ràng là thủ hạ đi theo Tần Trần. Thiếu niên này rốt cuộc có thân phận gì?
Hoàng tử của Đại Uy vương triều sao? Hay là công tử của thế lực hoặc tông môn đứng đầu vương triều?
Không ít Vũ giả vốn tham lam nhìn chiếc nhẫn không gian trong tay Tần Trần, tất cả đều thu lại ánh mắt, thậm chí cúi đầu, chỉ lo sẽ làm Tần Trần thấy phản cảm, còn len lén lùi lại phía sau.
Ngay cả An Bắc Song Ma còn bị một chiêu giết chết, có lẽ phần lớn người ở đây bị đối phương giết chết, cũng chỉ là chuyện một chiêu thôi.
Cảm giác được đám người xung quanh run sợ, trong lòng Hắc Nô lại âm thầm đắc ý.
Đi theo chủ nhân đúng là tốt!
Hắn dám khẳng định, nếu không phải Tần Trần đưa Thiên Ma Phiên cho hắn, giúp hắn luyện một phen, đồng thời nói cho hắn biết cách khống chế, cho dù trước đây hắn có Hỏa Luyện Trùng cũng sẽ không giống bây giờ, một chiêu là có thể giết chết một gã Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ.
Hơn nữa, hắn kích phát Thiên Ma Phiên còn không hề có tác dụng phụ nào.
Khi Tần Trần tiếp nhận chiếc nhẫn không gian do Hắc Nô đưa qua, từ trong Hắc Tu Hội tự nhiên có hai gã người Vũ giả Thiên cấp mặc võ bào giống nhau từ chỗ nào đó bước ra. Hai người mỗi người mang một thi thể, nhanh chóng lui ra ngoài, biến mất khỏi quảng trường.
Quảng trường vốn có hai thi thể đã trở lại sạch sẽ.
- Trần thiếu, hai người ban nãy là nhân viên dọn dẹp Hắc Tu Hội.
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Tần Trần, lúc này Hắc Nô liền giải thích.
Tần Trần nhíu mày, sau khi xung đột xảy ra, Hắc Tu Hội chẳng quan tâm, cuộc chiến đấu vừa kết thúc lại nhanh chóng dọn sạch thi thể, cho dù Tần Trần quen nhìn thấy cá lớn nuốt cá bé, nhưng địa phương trắng trợn như Hắc Tu Hội vẫn khiến hắn cảm thấy khó chịu.
- Chúng ta đi tìm hiểu tin tức thôi, tìm hiểu xong thì rời khỏi đây.
Tần Trần lãnh đạm nói.
- Vâng.
Hắc Nô gật đầu.
Chỉ là không đợi hắn dẫn theo Tần Trần đi về phía trước, chỉ thấy một lão già mặc trường bào màu đen đi qua, trường bào trên thân người này rất giống với kiểu dáng trường bào của hộ vệ Hắc Tu Hội, ngoại trừ phía trên tay áo có viền vàng, hắn thấy cơ bản không có gì khác, đồng thời ngực cũng có thêu ký hiệu của Hắc Tu Hội.
Thế nhưng chất liệu quần áo của hắn lại tốt hơn Vũ giả Hắc Tu Hội kia rất nhiều, đồng thời khí tức trên thân cũng càng đáng sợ hơn, hiển nhiên đây cũng là một gã Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ.
Lão già này đi tới trước mặt Tần Trần cùng Hắc Nô liền mỉm cười, chắp tay nói:
- Chắc hai vị bằng hữu lần đầu tiên đến Hắc Tu Hội chúng ta đúng không? Lão hủ là quản sự Hắc Tu Hội, lúc trước ta thấy hai vị có thân thủ bất phàm nên đặc biệt mời hai vị đến lầu các của Hắc Tu Hội ta ngồi, không biết ý của hai vị thế nào.
Lão già này vừa nói xong, không ít Vũ giả xung quanh liền lộ ra vẻ mặt ao ước, dường như bọn họ cũng mong được quản sự Hắc Tu Hội mời giống như Tần Trần.
Tần Trần nghe quản sự của Hắc Tu Hội nói vậy liền mơ hồ hiểu rõ mục đích của Hắc Tu Hội, Hắc Tu Hội không cấm các võ giả ra tay với nhau, hiển nhiên là muốn từ đó phát hiện ra người lợi hại, sau đó tiến hành lôi kéo.
Như vậy, thế lực của Hắc Tu Hội tất nhiên sẽ giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.
Đương nhiên trong đó có một tiền đề, chính là chỗ của Hắc Tu Hội nhất định phải cung cấp được thứ có thể làm cho những cao thủ này lưu ý, bằng không căn bản không thể thu hút người khác, nói vậy trong Hắc Tu Hội nhất định sẽ có bảo vật gì đó thu hút được cao thủ.
- Ha hả, dễ nói, dễ nói.
Hắc Nô hiển nhiên biết Tần Trần không quen thuộc với quy định của Hắc Tu Hội, lúc này vừa cười vừa nói.
- Vậy mời hai vị.
Quản sự Hắc Tu Hội mỉm cười. Hắn đi trước dẫn đường, Tần Trần cùng Hắc Nô đi dọc theo quảng trường, rất nhanh đã đi tới một tòa kiến trúc.
Vừa mới đi vào, Tần Trần lập tức cảm giác được một chân khí thiên địa càng thêm nồng đậm.
- Chân khí thật nồng đậm, xem ra ở này cũng không chỉ có một Tụ Khí Trận, rất có thể phía dưới còn có một chân mạch, cho dù không phải là chân mạch hoàn chỉnh, cũng rất có thể là một mạch sắp hết, nếu không thì không thể nào có chân khí nồng đậm như vậy.
Đồng thời Tần Trần phát hiện, sau khi tiến vào kiến trúc, đập vào mi mắt không ngờ là một đại sảnh rộng lớn. Trong đại sảnh này có rất nhiều tủ hàng, trong tủ hàng để rất nhiều linh dược kinh người.
Tần Trần tròn mắt nhìn. Những linh dược được trưng bày ở đây đều có phẩm cấp không thấp, trong đó thậm chí có không ít linh dược ngũ giai cực kỳ trân quý.
Trước đó khi ở bên ngoài quảng trường cũng có không ít Vũ giả bày sạp. Tần Trần cũng thấy không ít đồ xem như không tệ, nhưng so với đồ trong đại sảnh này lại kém hơn nhiều, căn bản là không ở cùng một cấp bậc.
- Ha hả, hai vị hẳn mới lần đầu tiên tới Hắc Chiểu Thành đúng không?
Thấy vẻ mặt của Tần Trần, quản sự Hắc Tu Hội vừa cười vừa nói.
Hắn dẫn hai người vào trong một gian phòng.
- Lão phu liền đi thẳng vào vấn đề, không biết hai vị có hứng thú trở thành khách quý của Hắc Tu Hội không?
Lão già nhìn Tần Trần cùng Hắc Nô:
- Trở thành khách quý của Hắc Tu Hội sẽ có rất nhiều lợi ích, đơn giản nhất là ra vào Hắc Tu Hội không cần giao nộp Chân thạch, đương nhiên hai vị khẳng định không để ý tới điều này, nhưng trừ cái đó ra, sau này nếu hai vị có vật gì cần gửi bán, cũng có thể đặt ở trong đại sảnh giao dịch của Hắc Tu Hội ta, Hắc Tu Hội chúng ta cam đoan sẽ chỉ thu tiền thuê thấp nhất, trừ hai điểm này ra còn có những lợi ích khác...
Lão già giải thích tới đó thì Hắc Nô lại cười rộ lên, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài màu bạc ném thẳng lên trên bàn nói:
- Trở thành quý khách thì không cần, thật ra bản tọa vốn chính là khách quý thẻ bạc của Hắc Tu Hội các người.
Lão già thoáng sửng sốt, vẻ mặt hết sức cổ quái, có cảm giác như muốn cười không được, muốn khóc không xong, chợt lão nói tiếp:
- Hóa ra các hạ là khách quý thẻ bạc của Hắc Tu Hội chúng ta, lão phu đúng là có mắt không nhìn được núi thái sơn. Chẳng qua vì sao lão phu ở đây lại chưa từng gặp qua các hạ?
Trên mặt lão già lộ vẻ nghi ngờ. Hắn làm quản sự ở đây cũng đã hai năm, còn chưa từng gặp qua Hắc Nô, cho nên mới tưởng Hắc Nô mới nhận được tin tức gần đây, là cao thủ mới đến Hắc Chiểu Thành nên muốn tiến hành lôi kéo.
- Ta trở thành khách quý thẻ bạc từ mấy năm trước, mấy năm nay chưa từng tới, ngươi chưa gặp qua cũng là chuyện bình thường.
Mấy năm trước Hắc Nô từng ở lại Hắc Chiểu Thành một thời gian ngắn, nhưng từ lúc lấy được Thanh Liên Yêu Hỏa cùng hồ lô màu đen, hắn liền rời khỏi Hắc Chiểu Thành, dùng thời gian mấy năm ngắn ngủi ở bên ngoài đã đánh ra một danh hiệu Huyết Trùng Nhân Ma.
Đây là lần đầu tiên hắn trở về Hắc Chiểu Thành sau khi trở thành Huyết Trùng Nhân Ma, vì vậy đối phương không biết hắn cũng rất bình thường.
- Lần này chúng ta tới đây là muốn lấy được tin tức khác thường của đầm lầy Hắc Tử, xem như khách quý thẻ bạc tìm hiểu một tin tức, hẳn không có vấn đề gì chứ?
Hắc Nô thản nhiên nói.
- Tất nhiên là không thành vấn đề.
Lúc này lão già cười rộ lên:
- Hóa ra các hạ muốn hỏi dò về tin tức của đầm lầy Hắc Tử. Ở đây có hai ngọc giản tin tức, hai vị chỉ cần dùng thần thức là có thể biết nguyên nhân.
Lúc này lão gì đưa ra hai cái ngọc giản, hiển nhiên mỗi ngày có quá nhiều người đến Hắc Tu Hội tìm hiểu tin tức nên nó được chế tạo thành ngọc giản, có thể trực tiếp tiến hành tra cứu.