Vũ Thần Chúa Tể

Chương 563: Tiền bối tha mạng

Chương Trước Chương Tiếp

Thủ đoạn thật độc ác.

Mặc dù Tần Trần biết ở đây có thể tuỳ tiện ra tay, nhưng không ngờ hai người này nói giết người liền giết người, căn bản không để ý tới tính mạng người khác.

Hơn nữa hai người này có danh hiệu hình như là An Bắc Song Ma gì đó, hiển nhiên cũng không phải là người tốt. Lúc đầu Tần Trần còn không tính làm gì, nhưng lúc này sát ý thoáng cái đã tràn ra.

Hắn lạnh lùng nói:

- Hắc Nô, còn chờ gì nữa?

- Vâng, Trần thiếu.

Hắc Nô đã sớm ở bên cạnh chờ lệnh của Tần Trần quá lâu rồi. Nói thật, trước đó Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong ra vẻ ta đây ở trước mặt hắn, hắn đã rất khó chịu, nhưng không có mệnh lệnh của Tần Trần, hắn cũng không dám tùy tiện ra tay.

Bây giờ nếu Tần Trần mở miệng, sao hắn còn phải do dự chứ?

Tần Trần vừa ra lệnh, chân lực trong cơ thể hắn điên cuồng tràn ra, đồng thời Thiên Ma Phiên lập tức xuất hiện ở trong tay hắn, thoáng cái bao phủ lấy An Bắc Song Ma.

An Bắc Song Ma cũng là Vũ giả coi như có chút tiếng tăm ở Biện Châu, tên đại ca kia là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ, Hắc Nô đương nhiên sẽ không khinh thường. Hơn nữa, hắn cũng căn bản không muốn cho hai người có bất kỳ cơ hội sống sót nào. Vì vậy hắn vừa xông lên đã thi triển ra Thiên Ma Phiên, vô số ma khí màu đen lập tức cuốn tới.

Thấy một lớn một nhỏ xa lạ ở trước mặt An Bắc Song Ma không ngờ còn kiêu ngạo như vậy, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người khác xung quanh, đặc biệt An Bắc Song Ma còn vô cùng nổi tiếng ở Hắc Tu Hội này, có thể nói là giết người như ngóe, lại thêm thực lực kinh người, có không ít người sợ bọn chúng.

Nhưng Hắc Nô vừa thi triển ra Thiên Ma Phiên, rất nhiều cao thủ xung quanh liền biết hai người một lớn một nhỏ này hiển nhiên cũng không phải là người đơn giản.

Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ thấy Hắc Nô lấy ra chân bảo, còn dám ra tay với mình thì lập tức cười lạnh. An Bắc Song Ma có thể ngang dọc ở chỗ này lâu như vậy, sao có thể cho bất kỳ người nào ngăn cản được? Hắn căn bản không để ý tới công kích của Hắc Nô, ngược lại càng huy động ánh đao của mình, muốn một đao chém chết Tần Trần.

Đồng thời Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong đứng ở bên cạnh hắn cũng không đứng yên. Khi Hắc Nô ra tay, hắn cũng rút ra một thanh chiến đao, trực tiếp chém về phía nửa người dưới của Hắc Nô.

An Bắc Song Ma quen biết nhiều năm, có thể nói là phối hợp rất hoàn mỹ, hắn biết rõ suy nghĩ của đại ca mình, tất nhiên là chém giết thiếu niên kia, cướp chiếc nhẫn không gian trước, sau đó liên thủ với hắn để đối phó người khoác áo choàng kia.

Khí tức trên thân người khoác áo choàng kia mặc dù không yếu, nhưng một khi thiếu niên chết đi, hắn và đại ca liên thủ, chỉ cần không phải là cao thủ cấp Vũ Tôn đều có thể đối phó được.

Bởi vì nghĩ vậy, Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong yếu hơn một chút cầm chiến đao trong tay tấn công càng thêm mãnh liệt, hiển nhiên không chỉ muốn ngăn cản Hắc Nô, còn tính nhân lúc Hắc Nô giải cứu Tần Trần sẽ đánh hắn trọng thương.

Chỉ là hắn vừa định vung chiến đáo của mình nhanh hơn, lại phát hiện chiến đao trong tay thoáng cái trở nên nặng nề giống như cả người chìm trong vũng bùn, thậm chí ngay cả chân lực vận chuyển trong cơ thể cũng trở nên vô cùng chật vật.

Một khí tức mãnh liệt và đáng sợ vô cùng, lập tức lao về phía chân lực bên ngoài cơ thể hắn. Ngay sau đó một sương mù màu đen mang theo hơi lạnh vô tận thoáng cái đã tiến vào thân thể hắn.

Không được, đá trúng tấm bảng sắt rồi.

Nhị đệ trong An Bắc Song Ma lập tức biến sắc, lúc này hắn khẳng định Hắc Nô mặc dù không phải là Vũ Tôn lục giai, nhưng ít ra cũng là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, hắn như vậy lại muốn đối phó với một Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong sao?

- Đại ca...

Hắn khiếp sợ kêu lên, muốn nhắc nhở đại ca hắn, nhưng còn chưa nói ra lời đã thấy ma khí màu đen trong nháy mắt hoàn toàn bọc kín lây hắn. Ngay sau đó hơi lạnh như băng lập tức tràn vào trong thân thể hắn, hắn chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân và đầu óc đau nhức, sau một giây thì trước mắt tối sầm lại, đã hoàn toàn không có ý thức.

Ở dưới Thiên Ma Phiên, hắn trực tiếp bị luyện hóa thành hư vô, ngay cả linh hồn cũng bị xóa sạch, thân thể còn trực tiếp trở thành một bộ xác khô.

- Nhị đệ.

Lão đại An Bắc Song Ma nhìn thấy cảnh như vậy thì viền mắt chợt đỏ, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.

Hắn ra tay thậm chí còn trước cả người khoác áo choàng này, nhưng chiến đao trong tay hắn thậm chí không chém nổi thiếu niên kia. Người khoác áo choàng ra tay sau, vậy mà đã giết chết Nhị đệ của hắn, thủ đoạn cùng tốc độ như vậy, bảo hắn làm sao có thể không sợ được?

Hắn biết rõ, thực lực của Nhị đệ mặc không bằng mình, nhưng dù gì cũng là Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong, trừ Vũ Tôn lục cấp, cho dù là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong muốn giết nhị đệ của hắn, cũng không có khả năng một chiêu liền giết chết chứ?

Giờ phút này, lão đại trong An Bắc Song Ma đã không còn tâm tư giết Tần Trần nữa, thấy ma khí màu đen bao phủ về phía hắn, hắn liền buông tha ý định giết Tần Trần, vội vàng trở tay chém một đao về phía ma khí màu đen.

- Ầm!

Ánh đao chói lòa hóa thành một đường cầu vồng lập tức chém vào khí đen đầy trời. Lão đại của An Bắc Song Ma thở phào một hơi, tảng đá đè nặng trong lòng còn chưa kịp hạ xuống, liền thấy sương mù màu đen phía trước bị mình chém trúng lại không hề có dấu hiệu biến mất, ngược lại lập tức lớn hơn, thoáng cái đã cắn nuốt lấy hắn.

Không được, thực lực của người này mạnh hơn mình quá nhiều.

Lão đại của An Bắc Song Ma liền biến sắc, thừa nhận một đao của mình không hề không có chút tác dụng nào. Đây là tu vi gì vậy?... Ít nhất cũng phải là nửa bước Vũ Tôn mới có thể làm được.

- Tiền bối, tại hạ có mắt không nhìn được núi thái sơn, tha...

Trong ma khí màu đen, hắn hoảng sợ liền xin tha, nhưng còn chưa nói hết lời thì có vô số ma khí lập tức tràn vào trong cơ thể hắn, vẻ mặt hắn cứng đờ, miệng há ta, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ rồi lập tức mất đi hơi thở của sinh mạng, hóa thành một thi thể.

Toàn bộ quá trình nói ra thì dài nhưng thật sự chỉ trong chớp mắt, An Bắc Song Ma ra tay với Tần Trần đã ngã xuống, trở thành hai xác chết.

Sau khi Thiên Ma Phiên thu nhận sát khí cùng oán khí của hai người, ánh sáng màu đen lưu chuyển dường như càng thêm nồng đậm, trong nháy mắt đã bị Hắc Nô thu lại.

Sau đó Hắc Nô thu chiếc nhẫn không gian trên thân hai người vào trong tay, cung kính đưa đến trước mặt Tần Trần nói:

- Trần thiếu, đã giải quyết xong.

Còn thân hộ giáp cùng chiến đao trong tay An Bắc Song Ma, Hắc Nô lại không cầm, hiển nhiên không để vào trong mắt.

Quảng trường vốn cực kỳ yên tĩnh, trong nháy mắt lại càng yên tĩnh hơn, thậm chí còn mang theo chút hơi lạnh, tất cả Vũ giả xung quanh đều hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, thậm chí rất nhiều người trong đó không dám nhìn thẳng vào Tần Trần cùng Hắc Nô.

Đây chính là An Bắc Song Ma đấy, bọn họ ở Hắc Chiểu Thành cũng xem như là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, mặc dù không có cách nào so sánh với những cường giả của thế lực hàng đầu kia nhưng người bình thường cũng không dám đắc tội.

Không ngờ hai người cao thủ như vậy ở trước mặt người khoác áo choàng này lại không chịu nổi một chiêu đã bị giết chết, thậm chí không có chút khả năng phản kháng nào. Đây là thủ đoạn gì thế?

Nếu không phải trên thân của Hắc Nô không có khí tức của Vũ Tôn, những người này thậm chí có thể tưởng đối phương là Vũ Tôn lục giai mất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)