Vũ Thần Chúa Tể

Chương 562: An bắc song ma

Chương Trước Chương Tiếp

Hắc Nô thấy đối phương xông qua liền hừ lạnh một tiếng, đứng ở phía trước Tần Trần, lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên gầy yếu.

Người này dường như cũng cảm giác được sát khí trên thân của Hắc Nô, nhưng hắn chẳng những không chậm lại mà còn chạy nhanh hơn.

Ngay lúc hắn sắp vọt tới trước mặt Tần Trần cùng Hắc Nô thì chợt dừng lại, lấy một chiếc nhẫn không gian trên người ném vội vào trong tay Tần Trần, sau đó hừ lạnh nói với hai gã Vũ Tông đuổi giết hắn:

- Ta biết các ngươi muốn cướp đồ trên người ta, nhưng ta tình nguyện cho người khác thứ này cũng không để các ngươi lấy được.

Nói xong lời này, hắn xoay người vòng qua bên cạnh Tần Trần cùng Hắc Nô, sau đó bay nhanh ra khỏi Hắc Tu Hội, hiển nhiên là muốn rời khỏi đây.

Hắc Nô sửng sốt, đối phương làm vậy là có ý gì? Bị người đuổi giết, không muốn để cho đối phương lấy được bảo vật, ngược lại ném cho một người lạ bên cạnh. Chuyện tốt như vậy mà Trần thiếu cũng có thể gặp được à?

Tần Trần nhếch môi cười lạnh.

Tên này chơi chiêu dẫn nước gây họa cho người, rõ ràng là muốn kéo sự chú ý của hai người kia tới trên thân của mình và Hắc Nô.

Trên chiếc nhẫn không gian này rõ ràng có cấm chế, cho dù là mình cũng không khả năng lập tức phá được cấp chế của một gã Vũ Tông, thăm dò đồ ở bên trong.

Nhưng Tần Trần có thể khẳng định, mặc dù không biết trong nhẫn này có gì, nhưng bên trong tuyệt đối không có thứ hai gã Vũ Tông muốn.

Chỉ có điều mưu kế của Vũ Tông gầy yếu có vẻ đã thành công.

Hai gã cường giả Vũ Tông truy sát Vũ Tông gầy yếu hơi do dự, tên Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ lập tức đuổi theo người đàn ông trung niên gầy yếu, mà một gã Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong khác lại lập tức lao tới trước mặt Tần Trần cùng Hắc Nô.

Không đợi hắn mở miệng nói chuyện, một sát cơ đã từ trên người hắn phát ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chiếc nhẫn không gian trên tay Tần Trần, sát ý rất rõ ràng không hề che giấu.

Mà cuộc tranh đấu đó cũng đã thu hút sự chú ý của không ít người, tất cả đều liên tục nhìn qua.

Không ngờ trong ánh mắt những người này không hề có vẻ gì bất ngờ hay kinh ngạc, hiển nhiên tranh đấu như vậy chắc hẳn thường thấy ở trong Hắc Tu Hội này, cũng không phải là chuyện lạ.

Hơn nữa Tần Trần còn phát hiện trong những người xung quanh có không ít người nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trong tay mình, tất cả đều lộ ra vẻ tham lam, có mấy Vũ giả dường như còn rục rịch, chỉ là mắt nhìn tên Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong đang ngăn cản hắn và Hắc Nô, dường như bởi vì e ngại đối phương nên mới không xông lên.

Tần Trần đã hiểu rõ, tuy phải giao nộp Chân thạch để được tiến vào Hắc Tu Hội, nhưng bên trong lại không có một nguyên tắc quản lý nghiêm ngặt, hơn nữa không cấm tranh đấu, hoặc có lẽ giết người ở chỗ này cũng sẽ không có ai quản, nếu không sao lâu như vậy mà không thấy người của Hắc Tu Hội ra mặt.

- Hắc Nô, chúng ta vẫn nên tranh thủ thời gian tìm hiểu tin tức đi.

Tần Trần lười xem tiếp, nói thẳng với Hắc Nô.

- Khoan đã, hai người các ngươi không thể đi được.

Hai người Tần Trần còn chưa đi, Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong ngăn cản hai người đã lạnh lùng mở miệng nói.

Hắn nhìn Hắc Nô phía trước Tần Trần lại nhìn Tần Trần, lúc này mới nói:

- Giao chiếc nhẫn không gian trong tay ngươi ra đây, sau đó để lại năm mươi viên Chân thạch hạ phẩm thì hai người các ngươi có thể đi.

Người này nói với giọng điệu lạnh lùng như đang ra lệnh.

Tần Trần thoáng sửng sốt, mãi một lúc sau mới hồi phục tinh thần, cười lạnh nói:

- Dựa vào cái gì chứ?

Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong này đúng là cuồng vọng, muốn chiếc nhân không gian do người kia đưa cho mình thì thật ra không có thể nói là quá đáng, nhưng lại còn muốn mình lấy ra năm mươi viên Chân thạch hạ phẩm, vậy rõ ràng là quá đáng rồi.

Trên thân Hắc Nô trực tiếp phát ra khí lạnh.

Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong nhíu mày nói:

- Chiếc nhẫn không gian kia vốn là của hai huynh đệ An Bắc Song Ma ta, còn năm mươi viên Chân thạch hạ phẩm la ngươi bồi thường tổn thất của hai huynh đệ chúng ta. Nếu không phải hai người các ngươi xuất hiện ở đây, sao ta phải ở lại, đã sớm đuổi theo tên vừa nãy rồi.

Tần Trần cười nhạt, đây là lý do gì vậy? Chỉ bởi vì chúng ta xuất hiện ở đây nên phải bồi thường Chân thạch cho hắn à? Hai người này còn làm mình tốn thời gian, có phải mình cũng nên bắt bọn họ bồi thường hay không?

- Cút!

Tần Trần trực tiếp quát lạnh.

- Ngươi nói gì?

Ánh mắt Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong thoáng cái chợt lạnh, hắn mắt nhìn Hắc Nô nói:

- Nếu không phải nể mặt trưởng bối của ngươi, đừng nói năm mươi viên Chân thạch hạ phẩm, ngay cả ngươi ta cũng muốn lưu lại, không ngờ ngươi lại không biết điều, bây giờ tăng giá, để lại chiếc nhẫn không gian cùng một trăm viên Chân thạch hạ phẩm, sau đó biến, bằng không... Hừ!

Vũ Tông hừ lạnh một tiếng, tuy không nói tiếp, nhưng ánh mắt lạnh lùng cùng sát khí nồng đậm kia đã thể hiện rõ ý của hắn.

Tần Trần tức giận cười ngược, lạnh lùng nói:

- Ta cũng sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng, cút ngay, bằng không tự gánh lấy hậu quả.

Hắn đương nhiên biết ý của Vũ Tông này, hắn là nể mặt Hắc Nô, lúc này mới chỉ đòi mình năm mươi viên Chân thạch hạ phẩm, dường như đã là chuyện vô cùng nhân từ rồi.

Vũ Tông nghe Tần Trần lại còn dám bảo hắn biến thì tức tới đen mặt, hơi lạnh trên thân đã muốn đóng thành băng, cả giận nói:

- Ngươi tự tìm cái chết!

Hắn vừa dứt lời, từ trên người hắn liền phát ra một khí tức đáng sợ, giơ tay lên định ra tay với Tần Trần.

Đúng lúc này, đột nhiên một bóng dáng lóe lên, đó chính là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đuổi theo Vũ giả gầy yếu trước đó. Chỉ một thoáng hắn đã tới bên cạnh Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong đang muốn ra tay, nhíu mày nói:

- Chuyện gì xảy ra vậy? Ngươi ở đây giở trò quỷ gì thế? Lâu như vậy cũng không đuổi theo?

Nhìn thấy Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ này, Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong dường như quên mất chuyện định ra tay với Tần Trần, vội vàng nói:

- Đại ca, ngươi giải quyết xong rồi sao?

Sắc mặt Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ lạnh như băng nói:

- Tiểu tử kia chạy quá nhanh, ta không bắt được. Ngược lại ngươi cứ ở đây làm gì? Nếu như ngươi ban nãy cũng đuổi theo, ta sao có thể để hắn chạy thoát chứ?.

Nói đến đây, giọng nói của hắn đầy vẻ giận dữ.

- Cái gì, để cho hắn trốn thoát rồi à?

Sắc mặt Vũ Tông ngũ giai trung kỳ đỉnh phong này lập tức trở nên khó coi nói:

- Đại ca, thằng nhãi này cầm chiếc nhẫn không gian không bằng lòng giao ra, cho nên ta mới tốn nhiều thời gian như vậy.

- Phế vật, có chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong.

Sau khi Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ nghe xong thì quá tức giận, sát ý thoáng cái đã phát ra:

- Vậy ngươi nói nhiều với hắn làm gì, không giao ra thì giết luôn là được rồi.

Hắn còn chưa nói dứt lời, một ánh đao màu đen đã bổ xuống đỉnh đầu của Tần Trần. Sát khí nồng đầm lập tức bao phủ lấy Tần Trần, không ngờ lại muốn chém Tần Trần thành hai đoạn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)