Vũ Thần Chúa Tể

Chương 558: Quỳ xuống cho ta

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy thiếu chủ của mình nhíu mày, mấy tên kỵ sĩ đi theo Mạc Tường lập tức sa sầm mặt lại, một người trong đó cưỡi Huyết thú mặc giáp sắt đi tới trước mặt Tần Trần cùng người khoác áo choàng, cầm chiến đao trong tay chỉ tới và quát lạnh:

- Chẳng lẽ hai người các ngươi không nhìn thấy thiếu gia của chúng ta muốn vào thành sao? Còn không cút ngay cho ta, đứng ở chỗ này là muốn chết phải không?

Kỵ sĩ này tức giận bừng bừng, không coi ai ra gì, lỗ mũi giống như mọc ở trên không trung, rõ ràng chính là kẻ quen thói cao ngạo.

Sắc mặt người khoác áo choàng lập tức trở nên khó xem, tên này thật to gan, dám dùng chiến đao chỉ vào mình. Hắn không nhịn được hừ lạnh một tiếng:

- Con mắt chó nào của ngươi chứng kiến ta ngăn cản ngươi và thiếu gia các ngươi? Ngự Thú sơn trang đúng là mạnh, nhưng không thể không kiêng nể gì như vậy chứ?

- Ngươi tự tìm cái chết.

kỵ sĩ cưỡi trên lưng Huyết thú mặc giáp sắt nghe vậy liền nổi giận gầm lên một tiếng, chiến đao chợt bổ xuống. Vù, chiến đao sắc bén mang theo tiếng xé gió dường như trong nháy mắt sẽ đến đỉnh đầu của người khoác áo choàng, sức lực mạnh đủ để chém một gã Vũ Tông ngũ giai sơ kỳ thành hai khúc.

Người khoác áo choàng hơi híp mắt lại, thủ đoạn thật độc ác. Hắn ai chứ? Mặc dù chỉ là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, nhưng danh hiệu Huyết Trùng Nhân Ma vang dội trong cả Đại Uy vương triều, từ lúc nào lại bị một tên Vũ Tông ngũ giai trung kỳ nhỏ bé làm nhục như vậy?

- Tự tìm cái chết chắc là ngươi mới đúng.

Tiếng hừ lạnh vang lên, trong nháy mắt khi chiến đao của đối phương sắp bổ trúng đầu hắn, người khoác áo choàng chợt đá vào trên ngực của con Huyết thú mặc giáp sắt, chỉ nghe rầm một tiếng, Huyết thú mặc giáp sắt phát ra một tiếng rống thảm thiết, ngực lập tức xuất hiện một lỗ máu, bay ra ngoài, nằm trên mặt đất, máu tươi từ trong lỗ máu ồ ồ chảy ra, mắt thấy không sống được nữa.

- Ngươi lại giết Huyết sủng của ta?!

Kỵ sĩ kia cũng bị bay ra ngoài theo Huyết thú, hắn cảm giác ngồi không vững nên vội vàng xoay người rơi xuống, sau đó liền thấy cảnh tượng Huyết thú ngã xuống đất, hai mắt lập tức đỏ ngầu.

Mỗi Vũ giả Ngự Thú sơn trang đều có Huyết sủng của riêng mình, những Huyết sủng này chẳng khác nào huynh đệ, trong lòng hắn vô cùng tức giận.

Người thanh niên môi mỏng kia cũng biến sắc, cả giận nói:

- Dám đụng đến người của Ngự Thú sơn trang chúng ta, bắt hắn lại cho ta. Bản thiếu chủ muốn cho hắn biết, đắc tội Ngự Thú sơn trang ta sẽ có hậu quả gì.

Các kỵ sĩ khác căn bản không cần Mạc Tường phân phó, tất cả đều rút chiến đao ra, trong nháy mắt bao vây người khoác áo choàng cùng Tần Trần, trên thân bọn chúng lộ rõ sát khí.

Bọn chúng luôn hoành hành đã quen, cho tới bây giờ chưa từng thấy người nào dám ra tay với Ngự Thú sơn trang của bọn chúng.

Sát khí kia lập tức dẫn tới rất nhiều Vũ giả xung quanh hoảng sợ, ai nấy đều xì xào bàn tán.

- Hai người này là ai vậy?

- Bọn họ muốn chết sao, dám ra tay với người của Ngự Thú sơn trang.

- Không muốn sống nữa rồi.

- Nhanh, nhanh tránh ra.

Tất cả Vũ giả ở cổng thành Hắc Chiểu Thành đều hoảng hốt tránh ra, sau đó khiếp sợ nhìn Tần Trần cùng người khoác áo choàng.

Ở Biện Châu, Ngự Thú sơn trang là một trong những thế lực cao cấp nhất, có thể nói là trời ở Biện Châu, hai người này cũng dám ra tay với người của Ngự Thú sơn trang, mọi người đều có thể đoán được kết quả của hai người bọn họ. Chẳng cần biết bọn họ là ai, có bối cảnh gì, đều chỉ có một con đường chết.

Mạc Tường của Ngự Thú sơn trang hiển nhiên cũng có suy nghĩ tương tự, hắn chỉ vào người khoác áo choàng cùng Tần Trần nói:

- Bắt hai người bọn chúng lại cho ta, đừng vội giết bọn chúng, ta muốn chậm rãi tra trấn bọn họ, làm cho bọn họ biết kết quả khi đắc tội Ngự Thú sơn trang là thế nào.

- Vâng, thiếu chủ!

Vừa dứt lời, nhóm người áo đen lập tức nhào về phía người khoác áo choàng cùng Tần Trần.

- Tự tìm cái chết!

Thấy thế, người khoác áo choàng cười lạnh một tiếng, lắc người xông vào trong đám người.

Rầm rầm rầm.

Chỉ nghe được mấy tiếng sấm nặng nề vang lên, mấy tên kỵ sĩ với khí thế hung hăng lập tức kêu thảm, bị đánh bay ra ngoài, từng tên ngã khỏi lưng của Huyết thú mặc giáp sắt, rên rỉ không ngừng.

Cái gì? Cảnh tượng này lập tức làm mọi người kinh ngạc đến ngây người. Người khoác áo choàng này là ai, cũng quá mạnh đi. Những kỵ sĩ Ngự Thú sơn trang này đều là cường giả Vũ Tông ngũ giai lại bị người khoác áo choàng này đánh vài cái liền thua giống như giết gà vậy, thật đáng sợ.

Ngay cả vài tên thành vệ Hắc Chiểu Thành cũng hoảng sợ.

Còn mấy tên kỵ sĩ của Ngự Thú sơn trang lại càng kinh hãi hơn, bọn chúng nằm trên mặt đất, hoảng sợ nhìn người khoác áo choàng cùng Tần Trần. Trong nháy mắt khi người khoác áo choàng ra tay, bọn chúng liền biết mình đá trúng tấm sắt lớn rồi, ai nấy đều kinh sợ.

- Lớn mật, dám đả thương người của Ngự Thú sơn trang, hai người các ngươi rốt cuộc là ai hả?

Dưới tình huống như vậy, Mạc Tường chẳng những không hoảng sợ, ngược lại càng giận dữ hơn, điều khiển Thị Huyết Yêu Lang đánh về phía Tần Trần.

Vù!

trên lưng Yêu Lang dữ tợn, Mạc Tường nhìn chằm chằm vào Tần Trần, hắn biết rõ mấy tên kỵ sĩ bảo vệ mình đều đã thua, lấy thực lực của hắn căn bản không thể nào là đối thủ của người khoác áo choàng, kế trước mắt chính là bắt được thiếu niên đi cùng người khoác áo choàng kia trước.

Chỉ cần bắt được thiếu niên kia, người khoác áo choàng kia dĩ nhiên sẽ sợ ném chuột vỡ đồ, đến lúc đó thông báo cho Kình thúc trong Hắc Chiểu Thành qua đây, hai người này cho dù có chắp cánh cũng khó trốn thoát.

Trước mắt bao người, lợi trảo của Thị Huyết Yêu Lang lập tức vung về phái Tần Trần.

- Không tốt, thiếu niên kia sắp xui xẻo rồi.

Mọi người thấy thế, ai nấy về lo sợ.

ặc dù Thị Huyết Yêu Lang chỉ là Huyết thú Huyền cấp tứ giai, nhưng lại nổi tiếng về tốc độ, đặc biệt là tốc độ công kích còn nhanh hơn Vũ Tông ngũ giai bình thường rất nhiều, hôm nay lại ra tay trước, cho dù người khoác áo choàng kia muốn ra tay chặn lại cũng không kịp.

Điều làm mọi người nghi ngờ là thấy Thị Huyết Yêu Lang sắp cào trúng thiếu niên kia, trên mặt người khoác áo choàng kia không ngờ không hoảng loạn, ngược lại còn nhếch mép cười nhạt.

- Hừ, cho dù thực lực mạnh lại có thể thế nào, thằng nhãi này rơi vào trên tay ta, chẳng cần biết ngươi là ai cũng khó thoát được sự trừng phạt của Ngự Thú sơn trang ta.

Thấy Tần Trần trước mắt không có chút phản ứng nào, dường như đầu óc trống rỗng, Mạc Tường nhếch môi cười dữ tợn.

- Nghiệt súc, còn không quỳ xuống cho ta.

Đột nhiên, một tiếng quát lạnh chợt vang lên. Mọi người liền thấy công kích của Thị Huyết Yêu Lang sắp rơi trúng thiếu niên kia, hắn lại nhìn Thị Huyết Yêu Lang quát lạnh một tiếng.

Mọi người thật muốn ngất.

Thằng nhãi này là kẻ ngu ngốc sao? Rõ ràng thực lực của người khoác áo choàng kia mạnh như vậy, làm sao lại dẫn theo thiếu niên là một kẻ ngu ngốc, lúc này còn ở đó quát mắng Thị Huyết Yêu Lang, còn muốn bảo nó quỳ xuống.

Đại ca, đây chính là Huyết thú Huyền cấp tứ giai đấy, hơn nữa còn là Thị Huyết Yêu Lang đáng sợ nhất trong Huyết thú Huyền cấp, cho dù là Vũ Tông ngũ giai sơ kỳ cũng phải cẩn thận ứng phó, ngươi cho rằng ngươi quát lớn một tiếng là có thể giải quyết được sao?

Lúc này, đáng lẽ phải nhanh chóng chạy đi chứ.

Trong lúc nhất thời, mọi người câm nín, cảm giác như sắp phát điên rồi.

Bọn họ từng gặp qua kẻ ngu ngốc, nhưng còn chưa gặp qua kẻ nào ngu ngốc như vậy đâu.

Đây quả thực là tìm đường chết mà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)