Sau khi nghe được hai người nói thế, người khoác áo choàng nhướng mày nói:
- Nói vậy, những người này đều chuẩn bị mua Giải Độc Đan ở Hắc Chiểu Thành, sau đó đi vào đầm lầy Hắc Tử thử thời vận, thu thập linh thảo sao?
- Vâng!
Hai người gật đầu, trên mặt có chút ngượng ngùng, hiển nhiên hai người bọn họ cũng chuẩn bị đi đầm lầy Hắc Tử thử vận khí.
Người khoác áo choàng gật đầu, sắc mặt có chút khó xử, nhiều Vũ giả như vậy tập trung ở đây, cũng không biết có thể đã từng chứng kiến ảnh hưởng do Khổ Vận Chi tạo thành hay không. Nếu dẫn tới chủ nhân không lấy được Khổ Vận Chi,...
Nghĩ tới đây, người khoác áo choàng không khỏi sợ hãi nhìn Tần Trần, tuy hắn đi theo Tần Trần không lâu nhưng vẫn biết rõ, Tần Trần thu phục hắn chính là vì Khổ Vận Chi, nếu không lấy được Khổ Vận Chi, bản thân thậm chí cũng không biết có tư cách đi theo Tần Trần nữa không.
Trước đó khi Tần Trần muốn thu phục người khoác áo choàng, người khoác áo choàng ra sức chống cự, ai biết lúc này mới bao lâu, trong lòng hắn đã có thay đổi cực lớn, thậm chí còn sợ Tần Trần đuổi hắn đi.
Tần Trần tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng người khoác áo choàng, hắn nhíu mày và đột nhiên nói:
- Hai người các ngươi xác định chỉ có nguyên nhân này, những người kia ở đây chỉ là để thu thập linh dược thôi sao?
Căn cứ vào lời hai người nói, tiến vào đầm lầy Hắc Tử còn rất nhiều chuyện không chắc chắn, thậm chí có nguy cơ sẽ chết. Nếu chỉ thử thời vận thì tuyệt đối sẽ không có nhiều Vũ Tông ngũ giai cũng chạy qua đây như vậy.
Điều này rõ ràng không phù hợp với suy luận.
- Nói, còn có chuyện gì gạt chúng ta không?
Sắc mặt người khoác áo choàng trầm xuống, một khí tức lạnh lẽo từ trên người hắn tràn ra.
- Không có, tuyệt đối không có.
Hai người bị dọa cho run rẩy, vẻ mặt hoảng sợ, sau đó dường như chợt nhớ ra lại vội vàng nói tiếp:
- Đúng rồi, nghe nói hai ngày trước có người phát hiện ra một di tích dưới lòng đất ở trong đầm lầy Hắc Tử, trong di tích kia tản ra mùi linh dược kinh người, có người nghi ngờ, di tích này được truyền viễn cổ lại, bên trong hẳn có bảo vật kinh người, cho nên mới thu hút rất nhiều cường giả đến đây.
Di tích dưới lòng đất?
Người khoác áo choàng nghe vậy liền biến sắc:
- Di tích dưới lòng đất ở khu vực nào?
Một sát khí đầy hung ác chợt từ trên người hắn phát ra.
- Cái này thì ta thật sự không rõ, chúng ta cũng chỉ mới vừa nhận được tin tức nên chạy từ nơi khác tới, thậm chí còn chưa kịp vào Hắc Chiểu Thành.
Hai người bị dọa cho suýt khóc, vội vàng nói.
Thấy hỏi cũng không hỏi được gì, Tần Trần phất tay với hai người.
Hai người thấy thế, ngay cả Hắc Chiểu Thành cũng không vào, bị dọa cho vội vàng xoay người rời đi, chẳng mấy chốc đã không thấy bóng dáng.
- Di tích ngầm dưới đất mà ban nãy bọn họ nó là nơi ngươi lấy được Huyết Linh Hỏa sao?
Tần Trần trầm giọng nói.
- Thuộc hạ cũng không rõ lắm, nhưng ta nghi ngờ rất có khả năng đó.
Sắc mặt người khoác áo choàng u ám trong lòng lại nóng nảy, chỗ hắn lấy được Thanh Liên Huyết Linh Hỏa chính là một di tích dưới lòng đất. Trong đầm lầy Hắc Tử không thể nào đúng lúc có hai di tích ngầm dưới đất như vậy được.
Lúc này Tần Trần đã bình tĩnh lại, nói:
- Nếu Khổ Vận Chi đã bị người khác lấy đi, gấp như vậy cũng vô dụng, chúng ta cứ vào thành tìm hiểu tin tức rồi nói sau.
- Vâng.
Người khoác áo choàng gật đầu.
Bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.
Trong sắc mặt tối tăm, hai người nhanh chóng đi tới cửa thành và đang chuẩn bị vào thành.
- Tránh ra.
- Tất cả đều tránh ra cho ta.
Một tiếng gầm hét vang lên, ngay sau đó phía sau đám đông chợt có một đám Vũ giả hung hãn lao tới. Đám người kia cưỡi đều là Huyết phú mặc giáp sắt trên toàn thân, vây quanh một gã thanh niên khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi.
Thanh niên kia cưỡi một con Yêu Lang toàn thân đỏ như máu, tương tự với Huyết thú, Yêu Lang kí cao khoảng hai mét, lông như sa tanh, một bên mắt dường như bị ai đó dùng chiến đao chém mù, để lại một vết sẹo dài trên mặt trông đặc biệt dữ tợn cùng khủng khiếp.
Tần Trần liếc mắt liền nhìn ra được đây là một con Huyết thú Thị Huyết Yêu Lang Huyền cấp tứ giai.
Người thanh niên đang ngồi ở trên lưng Thị Huyết Yêu Lang, tuổi không lớn lắm, tu vi không ngờ đã đạt đến tứ giai hậu kỳ đỉnh phong, khí tức lại cực kỳ ngưng luyện, xét về thực lực, chắc hẳn có thể so sánh với ba người Hoa Thiên Độ - ba đại thiên kiêu ở Huyền Châu.
Chỉ có điều hắn môi mỏng, có phần u ám lại độc ác.
Nhóm người này quát lạnh, căn bản không để ý tới rất nhiều Vũ giả đang xếp hàng ở cổng thành, ngang ngược xông vào. Một gã Vũ giả né tránh không kịp, lập tức ngã nhào vào dưới chân của Yêu Lang mà người thanh niên đang cưới, lập tức kêu thảm một tiếng, nằm trên mặt đất trên thân xuất hiện một lỗ lớn, máu không ngừng phun ra.
- Tên đê tiện, thấy Thiếu chủ nhà ta tới cũng không biết nhường đường, muốn chết sao?
Mấy tên cường giả vây quanh người thanh niên thấy thế liền giận tím mặt, một gã kỵ sĩ trong rút ra chiến đao và chém xuống, trong nháy mắt đã chém Vũ giả kia ra làm đôi, lập tức không còn mạng sống.
Thủ đoạn thật tàn nhẫn.
Tần Trần nhíu mày. Động chút là giết người, đối phương lại không hề có phản ứng gì, hiển nhiên thường làm những chuyện như vậy.
Mấu chốt là mấy tên bảo vệ Hắc Chiểu Thành lại không cảm thấy bất ngờ, dường như căn bản không có nhìn thấy chuyện xảy ra trước mặt vậy.
- Nhìn cái gì, còn không cút ngay cho ta.
Sau khi giết người, mấy tên kỵ sĩ lạnh dùng, dáng vẻ kiêu ngạo, quát rất nhiều Vũ giả còn đứng ở trước cổng thành.
Đám người lập tức náo động, những người vốn chắn ở trước cổng thành đều lùi lại. Thậm chí ngay cả một ít Vũ Tông ngũ giai cũng nhíu mày, nhưng vẫn lùi ra.
- Là Mạc Tường thiếu chủ của Ngự Thú sơn trang.
- Hắn làm sao lại tới đây thế?
- Nghe nói Mạc Tường thiếu chủ này là đã từng một trong những thiên kiêu của Biện Châu, chẳng qua mấy năm nay vẫn luôn dừng lại ở giai đoạn Huyền cấp, mãi không thể đột phá lên Vũ Tông, tính cách càng ngày càng tàn nhẫn, hơi tý là giết người, nghe nói Vũ giả chết ở trên tay hắn đã một đống rồi.
- Xuỵt, ngươi muốn chết sao mà dám nói thế với Mạc Tường thiếu chủ, không muốn đầu nữa à?
- Vâng, dạ!
- Lần này đầm lầy Hắc Tử xảy ra biến đổi khác thường, Ngự Thú sơn trang đã sớm nhận được tin tức, nghe nói từ mấy ngày trước Phó trang chủ Ngự Thú sơn trang đã đến đây thăm dò qua đầm lầy Hắc Tử mấy lần, nghe nói qua ít ngày nữa, trang chủ Ngự Thú sơn trang cũng sẽ đích thân đến.
- Ôi, Mạc Tân Thành trang chủ Ngự Thú sơn trang chính là một trong những cường giả cao cấp nhất Biện Châu đấy!
- Hừ, đâu chỉ có trang chủ Ngự Thú sơn trang, rất nhiều thế lực gần đầm lầy Hắc Tử đều nhận được tin tức. Theo ta thấy, những ngày sắp tới có lẽ sẽ có không ít cường giả đỉnh cấp qua đây, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Đám người bàn tán xôn xao, từng gương mặt hiện ra vẻ sợ hãi cùng thán phục.
Ngự Thú sơn trang là một trong những thế lực cao cấp nhất Biện Châu, bọn họ mạnh nhất chính là thuật ngự thú, ở phương diện ngự thú thậm chí có tiếng tăm lừng lẫy trong cả Đại Uy vương triều.
- Ha ha ha, một đám dân đen cũng muốn đến Đầm lầy Hắc Tử thử vận khí, cũng không nhìn lại bản thân có đức hạnh gì, quả thực là tự tìm đường chết.
Nghe được xung quanh xì xào bàn tán, Mạc Tường lãnh đạm cười nhạt, điều khiển Thị Huyết Yêu Lang đi về phía cửa thành.
- Hả?
Sau một khắc, sắc mặt hắn lập tức không vui lên, ở cửa thành vẫn còn có một người khoác áo choàng cùng một thiếu niên không chịu nhường đường.