- Ồ!
Chỉ là tinh thần lực của Tần Trần mới vừa tiến vào trong trí nhớ của Huyết Ưng trưởng lão, đột nhiên trừ trong không gian tinh thần của Huyết Ưng trưởng lão tràn ra một khí tức khiến người ta khiếp sợ.
- Là ai, dám cả gan dò xét bí mật của Huyết Ma Giáo ta.
Một tiếng gào thét giống tia chớp vậy ầm ầm vang vọng ở trong không gian tinh thần này.
Ngay sau đó Tần Trần liền thấy một bóng người vô cùng to lớn xuất hiện ở trong trí nhớ của Huyết Ưng trưởng lão, toàn thân toả ra khí tức khiếp người.
- Là Diệt Hồn Ấn!
Giờ phút này, Tần Trần rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao Huyết Ưng trưởng lão có thể cắn chặt răng không nói lời nào.
Có người hạ một phong ấn ở trong linh hồn của hắn, chỉ cần hắn nói ra một lời có liên quan bí mật của Huyết Ma Giáo, phong ấn này sẽ bạo phát, khiến cho hắn hồn phi phách tán.
Mà Diệt Hồn Ấn cũng có khả năng ngăn cản kẻ khác tiến hành soát hồn của Huyết Ưng trưởng lão, một khi có người chạm đến phong ấn này, sẽ kinh động tới chủ nhân của Diệt Hồn Ấn.
- Hả? Đây là không gian tinh thần? Các hạ là ai mà dám ra tay với trưởng lão của Huyết Ma Giáo ta, muốn tìm chết sao?
Bóng người cao lớn gần như một bóng đen nhưng toả ra dao động tinh thần kinh người, một đôi mắt trống rỗng, lạnh lùng nhìn Tần Trần.
- Các hạ là ai?
Tần Trần nhíu mày, âm thầm kinh hãi.
Diệt Hồn Ấn rất khó bố trí, muốn lưu lại ấn ký linh hồn của bản thân ở trong đầu kẻ khác thì người bình thường tuyệt đối không thể làm được, cho dù là Vũ Tôn lục giai cũng không có năng lực này, ít nhất cũng là cường giả trên Vũ Vương thất giai.
Ít nhất, lấy tu vi của Tần Trần bây giờ căn bản không làm được đến mức này.
Bóng linh hồn màu đen kia vẫn chưa trả lời Tần Trần, chỉ hừ lạnh một tiếng, ầm một cái đã, bay thẳng đến chộp lấy Tần Trần, khí tức tinh thần mạnh mẽ điên cuồng cuốn tới, chính là muốn soát ngược lại ký ức cùng linh hồn của Tần Trần.
Tần Trần thầm tức giận, tên này đúng là cuồng vọng, nếu tự mình tới, hắn tất nhiên chưa chắc đã là đối thủ, nhưng chỉ là một ấn ký linh hồn cũng muốn soát ký ức của mình sao? Thật khinh thường minh quá rồi.
- PHÁ...!
Tần Trần khẽ quát một tiếng, linh hồn lực cường đại trong nháy mắt cuồn cuộn tản ra, thoáng cái đập nát dao động linh hồn của đối phương.
- Đúng là có tài, khó trách dám ra tay với đệ tử Huyết Ma Giáo ta, đáng tiếc vẫn còn kém một chút, Diệt Hồn thuật!
Khí tức tinh thần cường đại bị phá ra, bóng người màu đen vẫn không kinh ngạc, ngược lại theo khí tức trong tinh thần, đánh ra một lực linh hồn, lực linh hồn này cực kỳ đặc biệt, lấy một loại góc độ quỷ dị ăn mòn tới, trong nháy mắt phá vỡ phòng ngự linh hồn của Tần Trần, muốn thông qua không gian tinh thần này liên hệ với Tần Trần, xâm nhập vào trong đầu hắn.
Cái gì? thủ đoạn thật quỷ dị, Tần Trần lập tức kinh hãi.
Linh hồn lực của hắn mạnh tới mức nào chứ? Mặc dù tinh thần lực chỉ có ngũ giai, lại lập ra được không gian tinh thần cũng cực kỳ đáng sợ, nhưng bây giờ có người có thể phá vỡ phòng ngự linh hồn của hắn, căn cứ vào tọa độ không gian tinh thần để tiến hành công kích bản thể của hắn, thủ đoạn như vậy, bảo hắn làm sao không khiếp sợ được.
Trong nguy hiểm, Tần Trần không thể để ý được nhiều, trực tiếp phát động Thanh Liên Yêu Hỏa, trong nháy mắt liền đốt lực linh hồn của bóng người màu đen thành hư vô, mà Huyễn Cấm Tù Lung do tinh thần lực của Tần Trần tạo thành cũng lập tức vỡ nát.
- Phụt!
Trong núi rừng, tinh thần của Tần Trần trở lại với bản thể, há mồm phun ra một ngụm máu.
- Chủ nhân, ngươi không sao chứ?
Người khoác áo choàng vô cùng khẩn trương.
- Ta không sao.
Tần Trần lau vết máu bên khóe miệng và lắc đầu, sau đó nhíu mày nhìn Huyết Ưng trưởng lão trước mặt đã hồn phi phách tán, không còn hơi thở, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
- Thật không ngờ Huyết Ma Giáo vẫn còn có người mạnh như vậy, có thể tạo ra Diệt Hồn Ấn, khó trách năm đó mấy đại vương triều tây bắc đều không phải là đối thủ của Huyết Ma Giáo, chẳng qua Huyết Ma Giáo có một lực lượng mạnh như vậy, vài sao lại chú ý tới Ngũ quốc này chứ?
Tu vi của bản thể linh hồn lực trước đó ít nhất cũng phải Vũ Vương thất giai trở lên, thực lực như vậy đủ để nghiền ép Ngũ quốc, mà đối phương lại lưu lại Diệt Hồn Ấn ở trên thân một gã Vũ Tông ngũ giai, điều này làm cho Tần Trần nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Dù sao muốn thi triển ra Diệt Hồn Ấn chẳng khác gì phân ra một phần lực linh hồn của bản thân, bất luận là cường giả gì cũng phải cẩn thận.
Khả năng duy nhất là trong khu vực Ngũ quốc này có thứ hắn đặc biệt chú ý.
- Hơn nữa linh hồn thuật được linh hồn kia thi triển ra rất quỷ dị, khi ta ở Vũ Vực cũng chưa từng thấy qua, Huyết Ma Giáo từ đâu có được chứ?
Kiếp trước Tần Trần ở Vũ Vực chưa từng nghe nói qua về Huyết Ma Giáo, có thể thấy được Huyết Ma Giáo tuy đã từng ngang dọc tây bắc, nhưng ở trên cấp độ đại lục lại không phải là thế lực gì nghịch thiên, nhưng chính là thế lực như vậy lại có thể thi triển ra bí thuật linh hồn mà Tần Trần chưa từng nghe nói qua, bảo hắn làm sao có thể không kinh ngạc được.
Lúc này, ở một dãy núi trùng điệp cách nơi đây rất xa.
Ầm!
Sâu trong một tòa cung điện, một quan tài vốn được đặt ở trong đại điện đột nhiên mở ra, một bóng người với khí đen quấn quanh chợt ngồi dậy.
- Là ai, ai đã phá Diệt Hồn Ấn của bản tọa?
Bóng người màu đen này chính là một bộ xương màu đen, toàn thân không có chút máu thịt nào, chỉ có xương sọ và hai ngọn lửa lạnh lẽo cháy trong hốc mắt, tản mát ra hơi thở lạnh như băng.
- Đà chủ đại nhân, xảy ra chuyện gì vậy?
Nghe được tiếng động, một đám cường giả mặc áo bào đen bên ngoài đại điện liền sợ hãi đi tới, quỳ trên mặt đất và run rẩy.
Khí tức trên thân đám người kia cực kì khủng bố, ai nấy đều cao hơn Ma Tâm trưởng lão – người dẫn đầu đám người Ma Lệ đi tới Ngũ Quốc, hiển nhiên bọn họ đều là cấp bạc cao thủ Vũ Tôn, nhưng ở trước bộ xương màu đen này lại lạnh run, giống như là nô bộc nhìn thấy chủ nhân.
- Nói, Huyết Ưng đi đâu?
Giọng nói lạnh như băng vang lên ở trong đại điện.
- Báo cáo đà chủ, Huyết Ưng cùng Ma Tâm đi tới khu vực Ngũ quốc, tham gia cuộc thi đấu Cổ Nam Đô.
Lại một tên áo đen run rẩy nói.
- Cổ Nam Đô? Vùng đất của Ngũ quốc à?
Bộ xương màu đen thì thào, giọng nói kia băng lãnh khiến linh hồn những người đang ở đây đều run rẩy, khiếp sợ:
- Là người của Đan Các cùng Huyết Mạch Thánh Địa ra tay sao? Vì sao Huyết Ưng lại bị người ta soát hồn?
- Soát hồn? Sao có thể chứ!
Người áo đen kinh ngạc nói:
- Căn cứ theo tin tức do Ma Tâm trưởng lão truyền về, lần này đi Ngũ quốc rất thuận lợi, Ma Lệ đệ tử phân đà giáo ta đoạt được vị trí thứ hai trong cuộc thi đấu, nhận truyền thừa của Cổ Nam Đô, hiện nay Ma Tâm trưởng lão đang dẫn theo đám người Ma Lệ trở về, không đúng...
Người áo đen nghĩ gì đó lại đột nhiên nói:
- Căn cứ theo tin tức do Ma Tâm trưởng lão truyền về, Huyết Ưng trưởng lão bị hắn phái đi bắt thiếu niên Tần Trần – người đứng đầu trong cuộc thi Cổ Nam Đô, chẳng lẽ là Tần Trần...
- Tần Trần?
Bộ xương màu đen trầm giọng nói.
Người áo đen lập tức nói ra hết tin tức có được từ Cổ Nam Đô.
- Không ngờ trong Ngũ quốc lại xuất hiện một thiên tài như vậy, lấy được truyền thừ ở Cổ Nam Đô, thậm chí vượt qua Ma Lệ của Huyết Ma Giáo ta? Ban nãy người chuẩn bị soát hồn Huyết Ưng chính là hắn sao?
Ngọn lửa trong hốc mắt của bộ xương màu đen càng thêm lạnh lẽo, không biết suy nghĩ gì.