Vũ Thần Chúa Tể

Chương 551: Tự tìm đường chết

Chương Trước Chương Tiếp

- Hắc hắc hắc!

Cách đó không xa, bốn trưởng lão Huyết Ma Giáo vây khốn Tần Trần đều cười gằn.

Sở dĩ Ma Tâm trưởng lão yên tâm để nhóm người bọn họ truy sát Tần Trần, cũng là vì biết Huyết Ưng trưởng lão có Thiên Ma Phiên, có bảo vật này, chỉ cần không gặp phải cường giả cấp bậc Vũ Tôn lục giai, cơ bản sẽ không có vấn đề gì.

Nghe tiếng cười to càn rỡ của Huyết Ưng trưởng lão, trong lòng người khoác áo choàng vô cùng phiền muộn, nếu như không phải bị Tần Trần lấy đi hồ lô màu đen, Huyết Trùng Nhân Ma hắn sao sợ một quân cờ đen nho nhỏ này của đối phương?

Người khoác áo choàng nghĩ tới đây liền nói với Tần Trần:

- Chủ nhân, chẳng lẽ chủ nhân cứ nhìn thuộc hạ rơi vào nguy hiểm như vậy sao?

Hả?

Mấy người Huyết Ma Giáo sửng sốt, tất cả đều ngạc nhiên nhìn về phía người khoác áo choàng, vẻ mặt mỗi người đều hoàn toàn cạn lời rồi.

Không phải đầu óc tên này có vấn đề chứ? Không ngờ hắn lại cầu cứu Tần Trần!

Bọn họ đều là người trải qua Cổ Nam Đô, biết Tần Trần thật sự có tài, thậm chí Lý Thần Phong của Lưu Tiên Tông cũng bị hắn giết.

Thế nhưng Lý Thần Phong chỉ là một Vũ Tông ngũ giai sơ kỳ. Ma Tâm trưởng lão đã sớm tính toán qua, thực lực của Tần Trần nhiều nhất cũng chỉ tương đương với một gã Vũ Tông ngũ giai trung kỳ. Mà trong năm người bọn họ, Huyết Ưng trưởng lão là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ, ngoài ra bốn người còn lại đều là Vũ Tông ngũ giai trung kỳ, Tần Trần cho dù có là thiên tài mấy đi nữa, có thể gây ra sóng gió gì?

Hơn nữa Tần Trần bây giờ đang bị bọn họ giam ở trong lồng giam ma khí, bản thân còn trốn không nổi thì làm sao có thể cứu hắn?

- Ha ha ha, vốn tưởng rằng tên này có tu vi không thấp cũng là một nhân vật lớn, không nghĩ tới lại là người ngu ngốc.

- Đường đường là Vũ Tông ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, vậy mà kêu thằng nhóc miệng chưa dứt sữa là chủ nhân, cũng không sợ bị người ta cười đến rụng răng à.

Mấy người áo đen đều cười rộ lên. Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói lãnh đạm vọng ra từ trong sương mù màu đen do bọn họ thi triển ra:

- Ngay cả mấy con kiến cỏ nhỏ bé như vậy mà ngươi cũng giải quyết không được, bây giờ ta đang nghi ngờ việc thu ngươi làm nô bộc có phải là một lựa chọn chính xác hay không đấy.

Đúng là Tần Trần đang nói chuyện.

Nghe vậy, người khoác áo choàng cũng tức muốn phát điên rồi, thầm nghĩ: Nếu không phải ngươi cướp cả bảo vật của ta đi, ta đường đường là Huyết Trùng Nhân Ma lại sợ mấy kẻ rác rưới này sao?

- Hừ, người tuổi trẻ khẩu khí thật là lớn, bị bốn người chúng ta vây khốn, không ngờ còn ở đây khoác lác mạnh miệng, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng chúng ta không giết ngươi là vì không giết được ngươi sao?

Sau khi bốn người Huyết Ma Giáo nghe được Tần Trần nói vậy thì sắc mặt đều trầm xuống, bọn họ có lòng muốn cho Tần Trần một bài học, chợt kích thích sương mù màu đen trong hư không, vô số sương mù lập tức giống như một con mãng xà đang chuyển động, nhanh chóng ép về phía Tần Trần ở chính giữa.

- Thằng nhóc, bây giờ còn dám nói mạnh miệng nữa không? Hừ, cho rằng mình lấy được quán quân của trận đấu Cổ Nam Đô liền vô địch thiên hạ sao?

Nhìn sương mù màu đen liên tục thu nhỏ lại, vài tên áo đen đều cười lạnh.

- Có vô địch hay không thì ta không biết, nhưng để đối phó với mấy tên rác rưới các ngươi thì đủ tới mức không thể đủ hơn rồi.

Lúc bọn họ vừa dứt lời xuống, giọng nói của Tần Trần lại từ trong sương mù màu đen truyền ra ngoài, mấy người Huyết Ma Giáo nhất thời tức giận, thầm nghĩ nếu không phải Huyết Ma Giáo bọn họ còn muốn lấy được bảo vật cùng bí tịch trên người của người này, bốn người bọn họ sao có thể để cho hắn sống đến bây giờ, chắc hẳn đã sớm giết chết hắn rồi.

Nhưng bây giờ bốn người cũng cực kỳ tức giận, không ngờ quyết định phải cho Tần Trần một bài học đích đáng, sau mới hỏi tới chuyện bí tịch.

Chỉ là không chờ bốn người bọn họ ra tay lần nữa, bốn người đột nhiên cảm giác được xung quanh nóng lên.

Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là mình cảm giác sai? Trong lòng vẫn còn đang nghi ngờ, sau giây sau, bọn họ đã biết căn bản không phải bản thân cảm giác sai, mà là không khí xung quanh thật sự đang nóng dần lên.

- Các ngươi mau nhìn lồng giam trong sương mù...

Sau đó một gã áo đen đột nhiên chỉ về lồng giam sương mù màu đen phía trước, hoảng sợ kêu lên.

Mọi người lập tức nhìn thấy trong lồng giam sương mù màu đen trước mặt bọn họ đột nhiên trở nên trong suốt, bọn họ liền biết đây không phải là sương mù màu đen bọn họ trở nên trong suốt, mà là ở chính giữa sương mù màu đen có một nguồn sáng rất lớn, rất nhiều nhiệt lượng đang từ trong lồng giam sương mù màu đen tuỳ tiện tản ra.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy nguồn sáng, bọn họ hoảng sợ phát hiện, sương mù màu đen bị chân lực của bọn họ khống chế đột nhiên nhanh chóng tan rã giống như tuyết trắng gặp phải trời nắng gắt, sương mù màu đen trong cảm giác của bọn họ đang không ngừng biến mất.

- Ầm!

Sau một giây, nhiệt lượng vô tận bạo phát, một ngọn lửa màu xanh đáng sợ chợt phát ra, lập tức phá nát lồng sương mù màu đen vốn đang vây khốn Tần Trần, một bóng người cầm một ngọn lửa hình hoa sen xanh trong tay, từ trong lồng giam sương mù chậm rãi đi ra.

Lúc này, ngọn lửa hình hoa sen kia đang tản ra hơi nóng kinh người, cho dù bọn họ đều đạt đến tu vi ngũ giai trung kỳ cũng cảm thấy nóng tới mức không chịu nổi.

- Đây là ngọn lửa gì vậy?

- Chẳng lẽ là một loại Huyết thú Huyết Linh Hỏa Tông cấp?

- Coi như là Huyết thú Huyết Linh Hỏa Tông cấp cũng không đáng sợ như thế chứ?

- Hơi nóng này quá kinh khủng!

Bốn gã áo đen lập tức kinh ngạc đến ngây người, nhưng chỉ trong chớp mắt, bọn họ liền hiểu rõ, bây giờ căn bản không phải là lúc để bọn họ ngây người, bởi vì ngọn lửa hoa sen xanh toả ra hơi nóng kinh người kia giống như một mặt trời chói chang, đang ăn mòn về phía bọn họ.

Ở trước Thanh Liên Huyết Linh Hỏa này, sương mù màu đen khiến bọn họ kiêu ngạo nhất lại liên tục phát ra những tiếng xì xì, tỏa ra mùi thối khố ngửi, căn bản là không có cách ngăn cản được.

Điều khiến cho bọn họ càng thêm kinh hãi là phía sau Thanh Liên Huyết Linh Hỏa giống như mặt trời xanh chói chang ở đó đột nhiên bay ra ngoài một đám sâu đen kèm theo sọc vàng óng. Những con sâu này căn bản không sợ ngọn lửa nóng bỏng, điên cuồng nhào tới gặm cắn trên người bọn họ, trong nháy mắt đã bao bọc bốn người bọn họ thành một quả cầu sâu.

- Không được...

Bốn người chỉ kịp phát ra một tiếng hét hoảng sợ liền bị Hỏa Luyện Trùng màu vàng óng cắn nuốt tất cả tinh khí thần, thậm chí áo giáp trên người cũng hóa thành hư vô, ngay sau đó cơ thể của bốn người bị Thanh Liên Huyết Linh Hỏa đốt cháy, trong nháy mắt hóa thành tro tàn, không còn sót lại bất cứ thứ gì.

- Ngươi... Ngươi vậy mà...

Huyết Ưng trưởng lão đang chậm rãi ép người khoác áo choàng thấy cảnh như vậy liền hoảng sợ trợn trừng mắt, dù thế nào hắn cũng không ngờ được, bốn vị trưởng lão Huyết Ma Giáo bọn họ không những không bắt được Tần Trần, ngược lại còn bị thằng nhãi này giết chết trong nháy mắt ngắn ngủi như vậy.

Trong khoảng thời gian ngắn hắn không thể nào tiếp thu được sự thật trước mắt, mãi một lát sau mới kịp phản ứng, tức giận đến mức nôn ra máu, ánh mắt đỏ ngầu, chỉ vào Tần Trần giận dữ hét lên:

- Tiểu tử thối, ngươi lại dám giết trưởng lão Huyết Ma Giáo ta, ngươi chết chắc rồi. Ngươi có lên trời hay xuống đất cũng sẽ không có ai có thể cứu được ngươi đâu, ngươi chết chắc rồi.

Trong tiếng gào hét giận dữ, hắn điều khiển Thiên Ma Phiên màu đen kéo Tần Trần qua, hiển nhiên là quên mất mệnh lệnh của Ma Tâm trưởng lão, muốn giết chết Tần Trần ngay tại đây.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)