Vũ Thần Chúa Tể

Chương 550: Thiên ma phiên

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy người này mặc áo choàng màu đen, cả người tán phát khí tức làm người ta hít thở không thông, hiển nhiên ai cũng đều là Vũ Tông.

Sau khi thấy Tần Trần, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Trước đó bọn họ chỉ ôm thái độ muốn thử một chút, một đường điên cuồng đuổi theo, hai ngày hai đêm gần như không nghỉ ngơi cho thật khỏe, thật ra nội tâm cũng không hề ôm hy vọng quá lớn.

Thế nhưng giờ này không ngờ lại thật sự đuổi kịp Tần Trần, trong lòng làm sao có thể không vui mừng, đây quả thực là thu hoạch ngoài ý liệu.

- Ha ha ha! Vị bằng hữu này, ngươi quả nhiên là thủ đoạn cao siêu, ngay cả tiểu tử này cũng có thể truy lùng được, bội phục, bội phục.

Một vị Hắc y nhân dẫn đầu cười nói với Đấu Bồng Nhân, chắp tay một cái, thần thái kia trông thật thoải mái, hiển nhiên đã xem Tần Trần thành vật ở trong túi của mình.

- Các hạ theo dõi bổn tọa và chủ nhân của bổn tọa là có ý gì?

Đấu Bồng Nhân lúc này cũng nhận ra đối phương là đám người Huyết Ma Giáo, hừ lạnh nói.

- Chủ nhân?

Vị Hắc y nhân dẫn đầu Huyết Ma Giáo ngẩn người, ngay sau đó sắc mặt âm trầm xuống, ánh mắt tỏ ra âm trầm, cười nhạo nói:

- Bằng hữu, người quang minh chính đại không nói tiếng lóng, quan hệ giữa các hạ và Tần Trần chỉ sợ không phải chủ tớ gì đi, nếu ta không đoán sai, các hạ hẳn là nhìn trúng thứ gì trên người đối phương, muốn tiếp cận Tần Trần này, vì thế trước đó tại Cổ Nam Đô luôn luôn đóng kịch mà thôi, rõ ràng sự tình như thế, chẳng lẽ các hạ cho rằng ta và mọi người không nhận ra hay sao?

Vài tên Hắc y nhân Huyết Ma Giáo đều nở nụ cười lạnh.

Tại Cổ Nam Đô, tuy Tần Trần nói Đấu Bồng Nhân là nô bộc của hắn, cũng xưng là Hắc Nô, nhưng mấy người bọn họ ánh mắt tinh tường thế nào?

Đấu Bồng Nhân này cũng chính là lúc mới bắt đầu, thay thế Tần Trần giải quyết mấy sâu kiến Huyền Châu rồi, về sau xung đột với Lưu Tiên Tông, Đấu Bồng Nhân chẳng những không giúp Tần Trần xuất thủ, thậm chí còn ra điều kiện, đồng thời mặc dù lúc Tần Trần gặp phải nguy hiểm, cũng không xuất thủ cứu giúp.

Trên đời này sao lại có dạng chủ tớ này chứ?

Bọn họ có thể tu luyện đến cảng giới Vũ Tông, người nào có bối phận dễ dàng, tất cả đều thông minh lanh lợi vô cùng, nếu như ngay cả chút này cũng không nhìn ra được thì thật buồn cười quá.

Bây giờ Đấu Bồng Nhân lại xưng hô Tần Trần là chủ nhân trước mặt bọn họ, rõ ràng là không muốn cho bọn họ đụng tới Tần Trần, điều này sao bọn họ có thể chấp nhận được.

- Bằng hữu, có câu thứ tốt người gặp được chia phần, nể tình ngươi mang chúng ta tới đây, tên Tần Trần này chúng ta có thể phân cho ngươi một chén canh. Đồ trên người hắn phân cho ngươi một số. Nhưng, người này là người mà Huyết Ma Giáo ta muốn có, ta xin khuyên các hạ một câu, cái gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, đừng tự làm mất mặt.

Hắc y nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm Đấu Bồng Nhân nói.

- Tốt cho một trang tuấn kiệt thức thời.

Đấu Bồng Nhân giận quá hóa thành cười, hắn bị Tần Trần nô dịch, tâm tình vốn là vô cùng khó chịu, không ngờ đám người Huyết Ma Giáo còn dám tới thêm dầu thêm mở, lửa giận trong lòng lập tức không có cách nào ức chế, trực tiếp giơ tay lên liền đánh một quyền tới Hắc y nhân đầu lĩnh kia.

- Ngươi muốn chết.

Hắc y nhân đầu lĩnh hiển nhiên không ngờ Đấu Bồng Nhân nói động thủ là động thủ, lập tức cũng đột nhiên giận dữ:

- Dám ngông cuồng trước mặt Huyết Ma Giáo ta, nếu đã như vậy, lão phu sẽ giết ngươi.

Vừa dứt tiếng nói, trên người Hắc y nhân vọt lên một cổ sương mù màu đen, cả người tản ra Huyết Ma khí làm người sợ hãi, giơ tay lên liền phủ tới Đấu Bồng Nhân.

- Mấy người các ngươi, bắt tiểu tử này lại, nhớ kỹ, tuyệt đối đừng cho hắn chạy.

Thời điểm đối chiến với Đấu Bồng Nhân, Hắc y nhân vẫn không quên ra lệnh với mấy người bên cạnh.

Vài tên Hắc y nhân còn lại đều nở nụ cười, dữ tợn nói:

- Huyết Ưng trưởng lão, trưởng lão hãy yên tâm, một tên tiểu tử, bảo đảm ngay cả một sợi lông cũng không thiếu.

Trong khi nói chuyện, mấy người này liền nhào tới Tần Trần, oành, bốn người từ bốn góc lần lượt xuất thủ, bốn cổ sương mù màu đen trong nháy mắt phóng lên cao.

Tuy ngữ khí của bốn người này vô cùng khinh thường, nhưng lúc xuất thủ không nương tay chút nào.

Oành!

Chỉ thấy bốn đạo sương mù màu đen điên cuồng lưu chuyển, đại biểu tu vi Vũ Tông trung kỳ triển lộ không bỏ sót, hiển nhiên mấy người này đều là Vũ Tông trung kỳ, trong lúc xuất thủ, trong nháy mắt bốn phía phong tỏa, đầy trời sương mù màu đen hóa thành một phiến hắc khí lồng giam, bao vây Tần Trần trung trùng, không cho hắn chút cơ hội chạy trốn nào.

Mà lúc này, cách đó không xa Đấu Bồng Nhân và Hắc y nhân công kích cũng đụng vào nhau.

Ầm ầm!

Hai cổ lực lượng kinh khủng đụng vào nhau, Huyết Ma Giáo Huyết Ưng trưởng lão lập tức cảm thấy sương mù màu đen của mình dưới sự công kích của Đấu Bồng Nhân lại tan vỡ tầng tầng, không khỏi biến sắc.

Tu vi của người này thật là đáng sợ? Huyết Ưng trưởng lão là Vũ Tông hậu kỳ, cho nên mới không thèm liếc Đấu Bồng Nhân một cái, nhưng không liệu đến đối phương không những là Vũ Tông hậu kỳ, hơn nữa tu vi dường như còn muốn trên cả hắn.

Tạch tạch tạch!

Sắc mặt của Đấu Bồng Nhân âm trầm, mục quang lãnh lệ, tâm tình của hắn vốn không tốt, hơn nữa có lòng lập uy trước mặt Tần Trần, tự nhiên không nương tay chút nào, mặc dù đã không có dị trùng, nhưng tu vi của hắn cũng thuộc loại xuất sắc ở trong Vũ Tông, tu vi cường đại, lập tức áp đảo Huyết Ma chân khí của Huyết Ưng trưởng lão qua một bên, đồng thời không ngừng nghiền ép.

Cảm nhận được áp lực càng lúc càng lớn, sắc mặt Hắc y nhân càng lúc càng khó coi, nhưng sâu trong ánh mắt không có bối rối chút nào, nhẫn trữ vật nhoáng lên một cái, một bảo vật màu đen xuất hiện ở trong tay hắn, ném tới Đấu Bồng Nhân.

Bảo vật này vừa tiến vào trong hư không, lập tức lớn lên theo gió, hóa thành một đạo thiên mạc màu đen dài đến gần mười trượng, bao phủ xuống Đấu Bồng Nhân.

Đây là thứ quỷ gì? Đấu Bồng Nhân cả kinh, trong lòng cảm nhận được uy hiếp cực lớn, vội vàng giơ tay lên bổ ra một chưởng, chưởng ảnh ngay từ đầu cũng chỉ có một đạo, nhưng về sau lập tức biến thành chi chít gần cả trăm đạo.

Vô số chưởng ảnh phô thiên cái địa, trong nháy mắt bổ vào trên vân phiên màu đen kia.

Phốc phốc phốc phốc…

Đấu Bồng Nhân đánh ra chưởng ảnh uy thế kinh khủng, bất kỳ một đạo nào cũng đủ để bổ ra một tảng đá lớn, thế nhưng sau khi bổ lên vân phiên, lại chỉ truyền tới tiếng vang trầm nặng như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không có khí tức.

Vân phiên màu đen kia tán phát khí tức âm lãnh, điên cuồng xoay tròn, tiếp tục bao phủ xuống Đấu Bồng Nhân.

- Cái gì? Đây là chân bảo gì, không ngờ lại đáng sợ như vậy.

Đấu Bồng Nhân thay đổi sắc mặt, không dám bảo lưu lại chân lực trong cơ thể, trong nháy mắt thi triển ra toàn bộ tu vi, với ý đồ đánh bay vân phiên màu đen kia ra ngoài, thế nhưng vân phiên màu đen không biết làm bằng vật liệu gì, không ngờ lại vô cùng cường đại, Đấu Bồng Nhân trong lúc nhất thời không hề có lực phá vỡ.

- Ha ha ha! Chớ phí sức uổng công, vật này tên là Thiên Ma Phiên, chính là chí bảo của Huyết Ma Giáo ta, mặc dù chỉ là một vật giả, nhưng ngươi không thể phá vỡ dễ dàng được, ha ha ha, ngoan ngoãn trở thành vong hồn dưới Thiên Ma Phiên đi, ha ha ha.

Đối diện, Huyết Ưng trưởng lão toàn lực khống chế Thiên Ma phiên, ngông cuồng cười to nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)