Đấu Bồng Nhân chấn kinh, thân thể cương như sắt, hai chân như tưới bùn, chậm chạp không bước nổi.
Tần Trần không nhìn biểu tình của Đấu Bồng Nhân, chỉ lạnh lùng nói:
- Đáng tiếc, người lưu hồ lô màu đen này lại không phải loại tốt lành gì, trên hồ lô này, ngoại trừ cấm chế tế luyện, còn có một loại cấm chế phản bộ, tương tự với cổ trùng, dùng máu tươi, linh hồn của ngươi đến tẩm bổ những dị trùng kia, nếu không ngươi cho rằng tu vi của ngươi thật có thể khống chế những dị trùng kia sao?
- Cứ như vậy, tuy ngươi có thể khống chế dị trùng, thế nhưng tinh phách của ngươi cũng bị hồ lô từ từ ăn mòn, thân thể của ngươi đã bị tổn thương nghiêm trọng. Ha ha, ta cũng không đả kích ngươi, vận khí tốt, sống nửa năm vẫn rất có hy vọng.
Sắc mặt của Đấu Bồng Nhân cực kỳ khó coi, những điều này thật ra hắn cũng có chút phát hiện, từ khi có được hồ lô màu đen, thân thể của hắn mơ hồ bắt đầu không thoải mái.
Thế nhưng võ giả tu luyện cần tiêu hao tài nguyên nhiều lắm, hắn bước vào ngũ giai hậu kỳ cũng được một thời gian rồi, biết mình muốn bước vào Vũ Tôn khó khăn cực cao, từ khi có được những thứ dị trùng ấy, thực lực của hắn tăng tiến vùn vụt, trước đây Vũ Tông hậu kỳ không phải đối thủ của hắn, trên tay hắn căn bản vô lực ngăn cản.
Thậm chí ngay cả Vũ Tôn cũng từng bị hắn trảm sát.
Hắn tựa như uống rượu độc giải khát, căn bản không dừng lại được, cho dù phát hiện một vài vấn đề, nhưng vì đề thăng thực lực nên không nhịn bỏ qua.
Bây giờ Tần Trần nói hắn chỉ có thể sống không quá nửa năm, trong lòng lập tức hoảng sợ.
- Hừ, nói chuyện giật gân.
Mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng Đấu Bồng Nhân vẫn lạnh giọng quát, chỉ có điều hai tay không kiềm hãm được run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra.
Tần Trần bất đắc dĩ giang tay, nói:
- Vậy quên đi, nếu ngươi không tin, vậy thì ngươi đi đi, ta vốn còn muốn dạy ngươi phương pháp hóa giải.
- Ngươi có phương pháp hóa giải?
Đấu Bồng Nhân chạm điện bật lên, gắt gao nhìn Tần Trần chằm chằm, hô hấp dồn dập.
- Không sai, trùng hợp ta biết một biện pháp, có thể giúp ngươi tiêu trừ tai họa ngầm trên thân thể trong vòng nửa năm, đồng thời để ngươi bước vào cảnh giới Vũ Tôn.
- Cái gì? Ngươi có thể tiêu trừ tai họa ngầm trên người của ta, đồng thời để cho ta bước vào Vũ Tôn?
Cả người Đấu Bồng Nhân giống như điện giật, hai mắt mở tròn xoe:
- Làm sao có thể? Ngươi lừa gạt ta.
Từ khi Vũ Tông bước vào Vũ Tôn là khó khăn cực lớn, không phải toàn bộ Đại Uy Vương Triều cũng chỉ có một số cường giả Vũ Tôn, hắn cũng tính toán qua bản thân mình, nếu như chỉ dựa vào chính hắn tu luyện, không mất bảy, tám năm là hoàn toàn không có khả năng bước vào Vũ Tôn .
Nếu không sẽ không coi trọng dị trùng vậy, gần như tất cả tâm tư đều đặt vào trong đó.
Tần Trần sầm mặt lại, lạnh giọng giọng mỉa mai nói:
- Ngươi tính toán là cái gì, cũng đáng để ta lừa gạt?
Đấu Bồng Nhân ngẩn ngơ, nếu như người khác nói với hắn những điều này, tự nhiên hắn không tin, thế nhưng người thiếu niên trước mặt cho hắn quá nhiều kinh ngạc, lời nói này vừa thốt lên, Đấu Bồng Nhân lại có một cảm giác đương nhiên, không nhịn được rung giọng nói:
- Ngươi thật không gạt ta?
Tần Trần cười lạnh nói:
- Ta nhất định phải lừa gạt ngươi sao? Nếu như ngươi không tin, có thể lập tức đi, nhưng tiếc thay, ta sợ ngươi căn bản sống không quá nửa năm, nếu như ở bên cạnh ta, chẳng những ta có thể loại trừ tai họa ngầm trên người ngươi, mà còn có thể để ngươi bước vào Vũ Tôn trong vòng nửa năm. Thật ra ta hoàn toàn có thể để ngươi một tháng liền lên cấp, chỉ có điều ngươi không đáng để ta bồi dưỡng như vậy.
Đấu Bồng Nhân chật vật nuốt ngụm nước miếng:
- Phải như thế nào ngươi mới bằng lòng giúp ta?
Tần Trần thản nhiên nói:
- Làm nô bộc của ta.
- Không thể nào.
Đồng tử của Đấu Bồng Nhân co rụt, sắc mặt đại biến, cả giận nói:
- Một tiểu tử như ngươi cũng muốn thu ta làm nô bộc, đừng có nằm mộng.
Tần Trần khinh thường nhìn Đấu Bồng Nhân một cái, không để ý tới hắn nữa, cúi đầu xuống, bắt đầu nghiên cứu hồ lô màu đen trong tay, ông, đột nhiên, hắn nắn thủ quyết, trên hồ lô tràn ngập ra một đạo hào quang quỷ dị, chỉ thấy vô số Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ bay lả tả tiến vào trong hồ lô màu đen.
Đấu Bồng Nhân cả kinh, không ngờ người này tế luyện hồ lô nhanh như vậy sao? Bấy giờ thời gian mới bao lâu? Mười mấy hơi thở đi, cần phải biết hắn lúc trước có được hồ lô này phải tế luyện ước chừng ba ngày, lúc đó mới miễn cưỡng có thể khống chế, nội tâm dâng lên cảm giác thất bại và kinh ngạc mãnh liệt.
Ngay sau đó ở trước mắt Đấu Bồng Nhân, Tần Trần bắt đầu nghiên cứu hồ lô, căn bản không để ý tới nữa hắn, nội tâm giống như có mười vạn con kiến đang bò, vô cùng khó chịu, không nhịn được nói:
- Tiểu tử, ngươi nói rõ ràng đi.
- Nói cái gì?
Tần Trần ngạc nhiên ngẩng đầu, dường như còn nghi ngờ Đấu Bồng Nhân vì sao còn ở nơi này, cười lạnh nói:
- Vì sao ngươi còn ở nơi này, nếu không muốn làm nô bộc của ta, còn không mau cút đi, chẳng lẽ muốn ta giết ngươi sao?
- Ngươi…
Đấu Bồng Nhân run rẩy, xanh cả mặt, hắn trực tiếp xoay người rời đi, nhưng không làm sao bước ra được, đành phải lạnh giọng nói:
- Làm nô bộc ngươi, ngươi có tư cách này sao?
Tần Trần lạnh lùng ngẩng đầu, một cổ khí thế kinh khủng từ trên người tán phát ra, linh hồn lực cường đại, không chút kiêng kỵ tràn ngập, toàn bộ núi rừng như tiến vào trời đông giá rét, tản ra khí tức dày đặc.
Tần Trần mỉa mai nhìn Đấu Bồng Nhân, nói:
- Ngươi rất giỏi sao? Xem tuổi tác của ngươi cũng tiếp cận bốn mươi rồi chứ? Ngay cả Vũ Tôn cũng chưa đạt đến, có tư cách gì kiêu ngạo? Nếu không phải vì ngươi còn có chút giá trị lợi dụng, ngươi cho là ngươi có tư cách làm nô bộc của ta sao? Dù vậy, ngươi cũng chỉ có tư cách làm nô bộc nửa năm.
Đấu Bồng Nhân cảm giác đầu óc trống rỗng, thời khắc này cả người Tần Trần tỏa ra khí thế đáng sợ, giống như một tôn Ma Thần đứng ngạo nghễ ở trước mặt hắn, khiến cho hắn không có dũng khí phản bác.
Hơn nữa hắn có thể cảm thụ được sự khinh thường trong mắt và khinh miệt trong giọng nói của Tần Trần, căn bản không phải giả vờ, mà là một cách tự nhiên, thật giống như thế.
Trời ạ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Tần Trần cười lạnh nói:
- Có phải ngươi không tin tưởng ta trong vòng nửa năm có thể giúp ngươi tăng lên tới cảnh giới Vũ Tôn phải không?
Nhiều lời, dĩ nhiên không tin, trong lòng Đấu Bồng Nhân nói to, chỉ thấy ánh mắt Tần Trần lóe lên, một cổ tinh thần lực kinh khủng xông vào đầu óc của hắn.
Ông!
Đấu Bồng Nhân căn bản không kịp phản ứng, chỉ cảm giác đầu óc mình choáng váng, cả người xuất hiện trong một lồng giam, bốn phía tăm tối, bản thân mình bị nhốt trong thế giới này như một trẻ con đơn độc.
Nơi này là nơi nào? Đấu Bồng Nhân kinh hoảng vạn phần, liền thấy trong đầu đột nhiên truyền đến một lượng lớn tin tức, dường như là một đạo khẩu quyết ấn vào trong óc của hắn.
Sau đó hắn nhanh chóng thanh tỉnh lại, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, lần nữa quay trở về trong rừng núi.
Mới vừa xảy ra chuyện gì?
Đấu Bồng Nhân ra vẻ kinh hãi.
- Ta chỉ kéo ngươi vào trong tinh thần lao lung của ta, truyền thụ cho ngươi một đoạn khẩu quyết, ngươi thử tu luyện một chút xem sao.
Đối diện, Tần Trần cười lạnh, ánh mắt khinh thường.
Tinh thần lao lung?
Đấu Bồng Nhân hoảng sợ, Tần Trần có thể lôi mình vào trong thế giới tinh thần của hắn, đây là thủ đoạn đáng sợ đến bực nào, nếu như đối phó với mình trong chiến đấu, bản thân mình đâu có đường sống?
Mặc dù kinh ngạc, nhưng Đấu Bồng Nhân vẫn không tự kiềm chế được tu luyện một đoạn khẩu quyết do Tần Trần truyền thụ cho ấy. Vẻn vẹn tu luyện không tới mười nhịp thở, đồng tử của Đấu Bồng Nhân co rụt, cả người điên cuồng run rẩy.
- Cái này, làm sao có thể…
Hắn hoảng hốt giống như gặp quỷ, kinh hô thành tiếng.