Vũ Thần Chúa Tể

Chương 546: Hắc tử chiểu trạch

Chương Trước Chương Tiếp

Trong nháy mắt Tần Trần nhận lấy nham thạch, đã biết lời Đấu Bồng Nhân nói hẳn là thật sự, trên mặt đá đích xác có một chút khí tức của Khổ Vận Chi.

Kiếp trước Tần Trần cũng đã gặp qua Khổ Vận Chi hai lần. Loại khí tức kia không thể quen thuộc hơn nữa, đừng nói phía trên còn dính bột phấn, cho dù là nham thạch sinh trưởng ở bên cạnh Khổ Vận Chi cũng sẽ nhiễm phải, thời gian rất lâu cũng không tiêu tán.

Ngửi khí tức Khổ Vận Chi trên nham thạch, Tần Trần chỉ tùy ý hút một cái, trong thân thể có một loại cảm giác vô cùng thoải mái, dường như tạp chất trong cơ thể đang bị tẩy rửa.

Tần Trần biết được, đây chính là nguyên nhân đan độc trong cơ thể mình được khí tức của Khổ Vận Chi tẩy rửa.

Chỉ là cảm giác này vẻn vẹn giằng co trong nháy mắt, liền biến mất không thấy đâu nữa.

Tần Trần khe khẽ thở dài, hắn biết rõ nếu như mình có trong tay cả cây Khổ Vận Chi, hiện tại có thể trực tiếp bước vào cảnh giới Vũ Tông, hơn nữa không có chút hậu hoạn nào.

Thu hồi hòn đá, Tần Trần lạnh lùng nói ra:

- Nói đi, rốt cuộc là ngươi thấy Khổ Vận Chi này ở đâu?

Nghe vậy, Đấu Bồng Nhân vốn khẩn trương, bắp thịt căng thẳng lập tức buông lỏng, thở ra một hơi thật dài.

Hắn sợ nhất chính là Tần Trần không có hứng thú với Khổ Vận Chi, chỉ cần Tần Trần cảm thấy hứng thú, hết thảy sẽ dễ làm rồi.

Trên mặt sợ hãi hơi thu liễm, Đấu Bồng Nhân nhìn chằm chằm Tần Trần nói:

- Chỉ cần ngươi thả ta ra ngoài trước, ta sẽ nói cho ngươi biết Khổ Vận Chi ở nơi nào.

- Thả ngươi ra ngoài?

Tần Trần cười lạnh:

- Ngươi nói ra trước đã, ta có thể suy tính cho ngươi một cơ hội sống sót.

- Không được, trước hết ngươi thả ta ra ngoài.

Đấu Bồng Nhân vội vàng lắc đầu.

Ở trong đại trận này, sống chết của hắn căn bản là do Tần Trần khống chế, một khi hắn nói cho Tần Trần biết địa điểm, nếu Tần Trần không thả hắn ly khai, vậy hắn chẳng phải là chết chắc?

- Ngươi có tư cách cò kè mặc cả với ta sao?

Tần Trần cười lạnh.

- Ngươi…

Đấu Bồng Nhân sắc mặt cứng lại, buồn bực hộc máu. Nếu như thiếu niên khác dám nói chuyện với hắn như vậy thì đã sớm chết không thể chết lại, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chỉ có thể cắn răng nói, vậy muốn ta làm sao có thể tin ngươi?

- Tin ta? Bản thiếu là nhân vật nào, sao lại lừa gạt ngươi...? Chỉ cần xác định chỗ kia có Khổ Vận Chi, ta nói thả ngươi một con đường sống, dĩ nhiên là thả ngươi một con đường sống.

Tần Trần cười lạnh, giết Đấu Bồng Nhân hay không, đối với Tần Trần mà nói không đáng kể chút nào, chỉ cần hắn có được Khổ Vận Chi, thực lực đột phá Vũ Tông, cho dù không có Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ, Đấu Bồng Nhân này cũng đừng hòng nhấc lên sóng gió.

Đấu Bồng Nhân nhìn chằm chằm Tần Trần, thấy Tần Trần không hề có ý tứ nhượng bộ, nội tâm không nhịn được giằng co.

- Nếu như ngươi không có lời gì muốn nói, có thể không nói, hiện tại ta có thể giết ngươi.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, ong ong ong, vô số Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ trên đỉnh đầu Đấu Bồng Nhân lập tức táo động, dường như muốn tấn công.

Một loại cảm giác nguy cơ đặc biệt hơn, bao phủ trong lòng của người ta, hắn có cảm giác chỉ cần hắn không nói ra, Tần Trần khẳng định sẽ giết hắn ngay lập tức, sẽ không hề có chút do dự.

Biến sắc, vội vàng cắn răng nói:

- Được, ta nói nha, ta nói nha, hy vọng ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn.

Đấu Bồng Nhân cắn răng, trầm giọng nói:

- Thanh Liên Huyết Linh Hỏa và nhiều dị trùng đều do ta tìm được từ trong Hắc Tử Chiểu Trạch, một nơi hiểm địa của Đại Uy Vương Triều

- Hắc Tử Chiểu Trạch? Nói chi tiết một chút.

Tần Trần cau mày, hắn không am hiểu gì về hiểm địa Đại Uy Vương Triều.

- Đúng, chính là Hắc Tử Chiểu Trạch.

Đấu Bồng Nhân cắn răng nói:

- Hắc Tử Chiểu Trạch là một hiểm địa cực kì khủng bố của Đại Uy Vương Triều chúng ta, ở biên giới phía nam Đại Uy Vương Triều, đồng thời giáp giới Đại Hạ Vương Triều và Đại Chu Vương Triều, chỗ ấy hoàn cảnh ác liệt, huyết thú hoành hành, hàng năm đều có võ giả bỏ mình ở bên trong.

- Thế nhưng…

Đấu Bồng Nhân ngưng trọng nói:

- Bởi vì trong Hắc Tử Chiểu Trạch sinh trưởng ra lượng lớn linh dược, hơn nữa như là một chiến trường viễn cổ, bên trong có không ít kỳ trân dị bảo, đưa đến hàng năm ba đại Vương Triều vẫn có rất nhiều võ giả tiến vào bên trong tìm cơ duyên.

- Ta ở một lần cơ duyên xảo hợp, tiến vào trong Hắc Tử Chiểu Trạch, mới tìm được Thanh Liên Huyết Linh Hỏa và những dị trùng này, Khổ Vận Chi cũng là ta tìm thấy ở nơi đó, vị trí cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng vị trí đại khái ta đều ghi lại trên tấm bản đồ này, ngươi chỉ cần dựa theo lộ tuyến bản đồ mà đi, là có thể tìm được Khổ Vận Chi rồi.

Đấu Bồng Nhân vừa nhấc tay, một tấm bản đồ lập tức bay ra, rơi vào trong tay Tần Trần.

Tần Trần cúi đầu nhìn, chỉ thấy bản đồ này vô cùng sơ sài, hiển nhiên là lúc trước Đấu Bồng Nhân lâm thời vẽ ra, thế nhưng phương vị cụ thể đều có dấu hiệu rõ ràng, mặc dù không chỉ ra vị trí thực sự của Khổ Vận Chi, nhưng trên một khu vực, khu vực này căn cứ địa đồ lớn nhỏ mà xem, cũng chính là phạm vi mấy chục dặm, hẳn không phải là rất khó tìm đến.

- Hiện tại ngươi có thể thả ta rồi chứ?

Đấu Bồng Nhân trầm giọng nói.

- Còn gì nữa không?

Tần Trần liếc nhìn bản đồ, cười lạnh nói:

- Bằng vào một tấm bản đồ đơn sơ mà cũng muốn để cho ta thả ngươi một con đường sống, ngươi cũng quá ngây thơ rồi?

Đấu Bồng Nhân biến sắc, tức giận đến da đầu đều tê dại, cả giận nói:

- Chẳng lẽ là ngươi muốn đổi ý sao? Lúc trước nói ta cho biết bị trí của Khổ Vận Chi, ngươi liền thả ta một con đường sống, chẳng lẽ ngươi nói lời mà không giữ lời hay sao?

Hắn tức giận đến cả người phát run, trong mắt bắn ra hàn mang phẫn nộ.

Tần Trần hừ lạnh một tiếng:

- Bản thiếu là ai, sao lại chơi xấu, chỉ có điều ngươi nói xem ra không đúng sự thật nha?

Tần Trần cười cười nói.

- Ngươi có ý gì?

Đấu Bồng Nhân nóng mặt, sắc mặt đại biến.

Tần Trần hừ lạnh nói:

- Căn cứ khối nham thạch ngươi cho ta xem vừa rồi, mặc dù bản thiếu không biết tình hình của Hắc Tử Chiểu Trạch, nhưng cũng biết được loại nham thạch này căn bản không phải đản sinh ở một nơi như đầm lầy, nói cách khác, vị trí mà ngươi phát hiện Khổ Vận Chi, có thể là ở trong Hắc Tử Chiểu Trạch, nhưng là trong bí cảnh nào đó, hoặc là một nơi nào khác dưới lòng đất, một nơi như hang đá, hoàn toàn không có khả năng chỉ có trong ao đầm, ngươi cho ta một tấm bản đồ như vậy, nói không minh bạch, đã nghĩ tới chuyện ta bỏ qua cho ngươi, có phải là buồn cười quá không?

- Ngươi…

Nghe Tần Trần nói, sắc mặt của Đấu Bồng Nhân đại biến, giật mình không còn chút máu:

- Làm sao ngươi biết?

Nơi hắn phát hiện Khổ Vận Chi đích xác không phải bên ngoài đầm lầy, chính như Tần Trần nói, Hắc Tử Chiểu Trạch chỉ là một cửa vào mà thôi, hắn cũng là cơ duyên xảo hợp, mới phát hiện cái cửa vào kia, nếu không, Hắc Tử Chiểu Trạch tồn tại nhiều năm như vậy, sao Thanh Liên Huyết Linh Hỏa lại không bị người phát hiện?

- Ngươi lừa gạt ta như thế, còn muốn ta thả ngươi ly khai? Chẳng lẽ không phải là đang đùa ta?

Sắc mặt Tần Trần phát lạnh, một cổ sát khí bao phủ Đấu Bồng Nhân, làm đối phương không nhịn được run rẩy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)