Vũ Thần Chúa Tể

Chương 544: Biến thành của mình

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc trước Phệ Khí Nghĩ của hắn truy tung Tần Trần, đua nhau mất đi liên hệ, biến mất khỏi cảm ứng của hắn.

Đấu Bồng Nhân vẫn cho rằng tất cả Phệ Khí Nghĩ của hắn đều bị Tần Trần giết chết.

Thế nhưng hiện tại.

Thấy Tần Trần thả Phệ Khí Nghĩ ra, Đấu Bồng Nhân lập tức hiểu được Phệ Khí Nghĩ của mình không hề bị Tần Trần giết chết hết, mà có một phần bị hắn thu phục?

Điều này sao có thể?

Nuôi dưỡng dị trùng hết sức phức tạp, so với Tuần Thú Sư thuần phục huyết thú còn muốn rườm rà hơn, đồng thời bởi vì dị trùng rất ít có trí khôn, đưa đến một khi bị người nào đó luyện hóa, sẽ rất ít bị người khác hàng phục.

Nhưng bây giờ.

Không ngờ Tần Trần lại trực tiếp khống chế Phệ Khí Nghĩ hắn tự nuôi dưỡng trong khoảng thời gian ngắn trở thành dị trùng của mình, lập tức khiến cho Đấu Bồng Nhân vô cùng kinh hãi và kinh ngạc.

Mà càng làm cho hắn hoảng sợ là…

Trong tình huống bình thường, thực lực của Phệ Khí Nghĩ căn bản không bằng Hỏa Luyện Trùng, nhưng hôm nay Phệ Khí Nghĩ Tần Trần thả ra so với thời điểm hắn nuôi dưỡng, rõ ràng khí tức mạnh hơn không chỉ gấp mấy lần, công kích Hỏa Luyện Trùng có số lượng vượt xa mà không hề sợ hãi, song phương nhanh chóng chiến thành một đoàn.

Xì xì xì!

Dưới lôi quang, có một phần Hỏa Luyện Trùng hoảng sợ muốn rút lui, nhưng căn bản không kịp né tránh.

Bùm bùm!

Lôi quang lóng lánh, mắt trần có thể thấy Hỏa Luyện Trùng trước đó ngay cả Thanh Liên Yêu Hỏa cũng không sợ, sau khi bị huyết mạch lôi đình càn quét, có một phần bị đánh trở thành khói bụi, biến mất không thấy gì nữa.

Còn có một phần Hỏa Luyện Trùng dưới sự tấn công của Phệ Khí Nghĩ, đua nhau rơi xuống, đã mất đi sinh cơ.

Nhưng cũng có một số Hỏa Luyện Trùng giống như Phệ Khí Nghĩ, bị huyết mạch lôi đình ăn mòn nhưng không bỏ mình, mà cả người quấn quanh từng tia lôi quang, loạng choạng giống như uống say, đã mất đi khí tức hung hãn từ đầu.

Đấu Bồng Nhân nhìn Hỏa Luyện Trùng hỗn loạn bay vòng vo, kinh hãi đến cả người phát run, lẩm bẩm nói:

- Sao lại như thế, làm sao có thể, vì sao Huyết Mạch Chi Lực của tiểu tử này đáng sợ như vậy?

Tần Trần đã không cật lực như vừa rồi, Đấu Bồng Nhân kinh hãi, hắn còn vui mừng, trong lòng thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ huyết mạch lôi đình ta không những hữu dụng đối với Phệ Khí Nghĩ, đối với Hỏa Luyện Trùng cũng có hữu hiệu như vậy?

Hắn nhớ rõ, trước đó ở bên ngoài Vũ thành, những Phệ Khí Nghĩ trải qua huyết mạch lôi đình rèn luyện kia, sẽ sinh ra liên lạc với hắn, trở thành dị trùng mà hắn nuôi dưỡng.

Nếu như vậy, tương tự chẳng phải hắn cũng có thể thu phục những Hỏa Luyện Trùng này sao?

Nghĩ tới đây, Tần Trần vội vàng khống chế Phệ Khí Nghĩ dừng công kích, càng thêm điên cuồng thôi thúc Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể.

Xì xì xì!

Lôi quang bắt đầu khởi động, lập tức lại lần nữa có không ít Hỏa Luyện Trùng bị huyết mạch lôi đình chém thành bụi bay, mà Hỏa Luyện Trùng sống sót cũng phát sinh biến dị, trên điểm đỏ tươi đẹp xuất hiện một vòng màu vàng mắt trần có thể thấy.

Đồng thời liên lạc giữa Hỏa Luyện Trùng và Đấu Bồng Nhân đang từ từ tản mát, ngược lại cùng Tần Trần sinh ra một liên hệ thần bí nào đó.

Trong lòng Tần Trần mừng rỡ.

Quả nhiên như hắn đoán, Hỏa Luyện Trùng trải qua huyết mạch lôi đình rèn luyện, không ngờ thật có thể bị hắn thu phục.

Điều này thật quá thần kỳ!

Chính Tần Trần cũng ngẩn người, nếu như nói trước đó khống chế Phệ Khí Nghĩ chỉ là vận khí, như vậy hai lần đều thành công hiển nhiên không phải vận may gì hết, mà là huyết mạch lôi đình của hắn đích thật có năng lực này.

Ha ha ha.

Trong lòng mừng như điên, Tần Trần không còn có chút lo lắng nào, hắn vừa thôi thúc huyết mạch lôi đình vừa điên cuồng cướp đoạt quyền khống chế Hỏa Luyện Trùng.

Theo văn lộ kim sắc càng lúc càng rõ ràng trên người Hỏa Luyện Trùng, tinh thần liên lạc giữa Tần Trần và những Hỏa Luyện Trùng này bắt đầu càng thêm vững chắc, thậm chí Tần Trần có cảm giác chỉ cần hắn một ý niệm, những Hỏa Luyện Trùng này có thể căn cứ ý niệm của hắn mà hành động.

Tần Trần mừng như điên, Đấu Bồng Nhân thì kinh hãi, sợ hãi nói:

- Chuyện gì xảy ra, vì sao liên lạc giữa bổn tọa và Hỏa Luyện Trùng yếu đi rồi?

Hắn điên cuồng thôi thúc hồ lô màu đen, đồng thời nắn thủ quyết, kiệt lực vận chuyển ngự trùng thuật hắn nắm trong tay, ý đồ đoạt lại quyền khống chế Hỏa Luyện Trùng.

Tần Trần cũng cảm thấy một cổ lực lượng vô hình đang can thiệp mình khống chế đối với Hỏa Luyện Trùng, ý đồ đoạt lại quyền khống chế từ trong tay mình, lúc này hừ lạnh một tiếng, linh hồn lực chợt lan ra.

Oành!

Linh hồn lực của Tần Trần cường đại cỡ nào, đừng nói Đấu Bồng Nhân chỉ là Vũ Tông hậu kỳ, cho dù là Vũ Hoàng hắn cũng không sợ, linh hồn lực xông lên, liên lạc giữa Đấu Bồng Nhân và Hỏa Luyện Trùng hoàn toàn bị đứt rời, chém không còn chút nào.

Thu.

Tần Trần vung tay lên, chỉ thấy Hỏa Luyện Trùng vốn chi chít, ở dưới huyết mạch lôi đình oanh kích, cuối cùng chỉ còn sống sót khoảng chừng một phần mười, nhưng khí tức của một phần mười Hỏa Luyện Trùng so với lúc trước lại cường hãn hơn rất nhiều, tản ra một cổ khí tức làm người sợ hãi.

Những Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ hợp thành hai cổ trùng vân hoàn toàn khác biệt kia, quay chung quanh bên cạnh Tần Trần, theo ý niệm của Tần Trần mà động.

Nhìn lại Đấu Bồng Nhân, cho dù hắn thôi thúc hồ lô màu đen như thế nào đi nữa, cũng không cách nào sử dụng một con Hỏa Luyện Trùng trước mặt.

- Không, không có khả năng

Đấu Bồng Nhân lẩm bẩm, đôi mắt đỏ tươi, tâm thần kịch động, lên tiếng liền phun ra mấy ngụm máu tươi, tinh khí thần lập tức uể oải xuống.

Hắn nhìn chòng chọc vào Tần Trần, không thể nào tiếp thu được hết thảy trước mắt, giận dữ hét:

- Ngươi làm cái gì với Hỏa Luyện Trùng của bản tọa?

Hắn cực khổ bồi dục dị trùng, vậy mà chỉ khoảng nửa khắc ngắn ngủi, tất cả đều bị Tần Trần thu phục, sự đả kích này quả thực so sánh với giết hắn đi còn đáng sợ hơn.

Tần Trần không trả lời Đấu Bồng Nhân, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, lạnh như băng nói:

- Hiện tại lá bài tẩy ngươi cũng không có, còn đấu với bản thiếu thế nào?

Vừa dứt tiếng nói, Tần Trần trực tiếp hơi chuyển động ý nghĩ một chút, ông ông ông ông ông, vô số Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ giống như mây đen chen chúc, bao phủ tới Đấu Bồng Nhân ở trong trận pháp.

- Ngươi.

Đấu Bồng Nhân thần sắc kinh hãi, vội vàng phản kháng, thế nhưng Phệ Khí Nghĩ có thể thôn phệ bất kỳ chân khí, chân lực hộ thể bên ngoài thân hắn dưới Phệ Khí Nghĩ thôn phệ, trong nháy mắt xuất hiện từng chỗ hổng, ngay sau đó Hỏa Luyện Trùng ông… từ trong chỗ hổng vọt vào quanh thân Đấu Bồng Nhân, nhanh chóng bọc hắn thành một trùng cầu màu đen, điên cuồng gặm cắn.

Tạch tạch tạch

Liên tiếp âm thanh tinh mịn vang lên, Tần Trần lập tức hiểu ngay đây là Hỏa Luyện Trùng đang gặm nhắm hộ giáp trên người Đấu Bồng Nhân.

Đáng ghét.

Trong trùng cầu, Đấu Bồng Nhân nổi giận gầm lên một tiếng, oanh một thoáng, một cổ lực lượng quỷ dị lan tràn ra, một lượng lớn Hỏa Luyện Trùng và Phệ Khí Nghĩ bay ra, mà toàn thân hắn sớm đã chật vật không chịu nổi, trên người vốn là một món hộ giáp ngũ giai, trong thời gian ngắn ngủi không ngờ trải qua hàng trăm hàng ngàn vết thương, vết thương chồng chất.

Phốc phốc!

Tâm thần lay động, Đấu Bồng Nhân lại lần nữa phun ra mấy ngụm máu tươi, khí tức cả người bắt đầu trở nên uể oải... hiển nhiên là nội thương rất nặng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)