Vũ Tông và Huyết Mạch Sư tứ phẩm, trong mắt Tần Trần đời trước, thật ra không đáng kể chút nào, nhưng Tần Trần rất rõ ràng, lần này nếu không có hai người chạy tới, hắn không có khả năng chấn nhiếp những võ giả Huyền Châu khác một cách dễ dàng như vậy, ít nhất người của Huyết Ma Giáo khẳng định sẽ không rời đi dễ dàng như vậy.
- Tần Trần thiếu hiệp không cần đa lễ.
Hai người gặp được Tần Trần, nhưng cũng không có tự phụ, mỉm cười nói.
- Mọi người đang thảo luận cái gì?
Tần Trần tò mò nhìn lại, trước lúc đi tới rõ ràng hắn nghe không ít nghị luận.
Tiêu Chiến cười khổ nói:
- Trần thiểu, chúng ta đang thảo luận nhóm đệ tử thu được truyền thừa, sau này sẽ xử trí như thế nào mới là tốt nhất.
Tiêu Chiến vừa nói như vậy, Tần Trần lập tức hiểu ý của hắn, cũng biết khổ não của mọi người .
Huyền Châu nhiều thế lực tuy tạm thời từ khước rồi, nhưng không có nghĩa là bọn họ đều an toàn, thậm chí một khi tin tức truyền ra, đệ tử có được truyền thừa sẽ trở nên không an toàn.
Thiên Vũ Đại Lục là một thế giới nhược nhục cường thực, không ai sẽ buông tha cơ hội trở nên mạnh mẽ, cho dù có Đan Các và Huyết Mạch Thánh Địa chấn nhiếp.
Huống chi, đứng trên phương diện Đại Uy Vương Triều, Hướng Vấn Thiên và Mục Lãnh Phong hai người cũng chưa chắc có thể đại biểu cho hai thế lực lớn này.
Trên thực tế đây cũng là lo lắng của Tần Trần.
Mọi người ngươi một lời, ta một lời, nhưng không có chủ ý gì hay.
Dù sao, nguy cơ của đám người U Thiên Tuyết khác biệt Tần Trần, Tần Trần là trực tiếp chịu sự uy hiếp và sát khí của nhóm thế lực Lưu Tiên Tông, còn đám người U Thiên Tuyết gặp phải là nhiều thế lực cường giả Huyền Châu âm thầm tập kích.
Nhưng Hướng Vấn Thiên và Mục Lãnh Phong lại không thể lúc nào cũng bảo vệ bọn họ.
Để cho hai người lo lắng chính là một khi sự tình truyền khắp toàn bộ Đại Uy Vương Triều, đến lúc đó vì ích lợi, các loại ngưu quỷ xà thần đều có thể xuất hiện, căn bản là khó lòng phòng bị.
- Thật ra lưu ở Ngũ quốc là phương pháp không đúng nhất.
Đột nhiên Tần Trần lên tiếng.
Mọi người cũng gật đầu, Ngũ quốc thật không có lực uy hiếp, mấy người ở chỗ này cũng tương đương với một bia thịt.
- Nhưng có thể đi chỗ nào đây?
Đám người Vi Thiên Minh khổ sở.
- Thật ra, nếu như muốn tránh né các đại thế lực Huyền Châu ngầm đuổi giết, thật ra đi Hoàng Thành của Đại Uy Vương Triều là phương pháp tốt nhất.
Mục Lãnh Phong trầm giọng nói.
Hoàng Thành của Đại Uy Vương Triều?
Hướng Vấn Thiên cũng sáng ngời ánh mắt:
- Ah, đích xác, đi Hoàng Thành thật ra là một ý kiến không tồi.
Mọi người ngạc nhiên, mặt mày đầy nghi ngờ, bây giờ muốn giết người đoạt bảo đối với U Thiên Tuyết bọn họ chính là Đại Uy Vương Triều võ giả, hiện tại đi Hoàng Thành của Đại Uy Vương Triều, không phải là cho đối phương một cơ hội xuất thủ sao?
Dường như biết được ý nghĩ trong lòng của mọi người, Mục Lãnh Phong giải thích:
- Hoàng Thành của Đại Uy Vương Triều, đích xác cường giả như mây trên trời, cao thủ xuất hiện lớp lớp, bất kỳ ai đều có thể dễ dàng giết chết mấy người bọn hắn, nhưng cũng giống như vậy, lấy tư cách là hạch tâm chi địa của Đại Uy Vương Triều, Hoàng Thành đề phòng sâm nghiêm, không có bất kỳ người nào dám tùy tiện động thủ tại Hoàng Thành, cho dù là Lưu Tiên Tông cũng căn bản không dám.
- Cho nên nói, đi Hoàng Thành ngược lại an toàn hơn so với những địa phương khác.
- Thứ hai, trong Hoàng Thành của Đại Uy Vương Triều, thế lực rắc rối phức tạp, có Đế Tinh Học Viện do hoàng thất thành lập, cùng với một số thế lực cường đại khác, bằng vào thiên phú của mấy vị, chỉ cần có thể gia nhập vào thế lực như Đế Tinh Học Viện, những thế lực Huyền Châu kia liền không dám động thủ.
Đế Tinh Học Viện?
Đám người Tiêu Chiến nghi ngờ.
- Không sai.
Mục Lãnh Phong gật đầu:
- Đế Tinh Học Viện là học viện hoàng gia do hoàng thất của Đại Uy Vương Triều thành lập, tụ tập đều là thiên tài cấp cao nhất của Đại Uy Vương Triều, có thể nói là cái nôi thiên tài cường giả của vương triều, một khi gia nhập vào là có thể được Đại Uy Vương Triều che chở, có thể nói, mấy vị chỉ cần gia nhập vào Đế Tinh Học Viện, chỉ cần không rời đi học viện hoặc là Hoàng Thành, những thế lực Huyền Châu kia căn bản không dám động tới các ngươi.
- Còn nữa, Đan Các ta và Huyết Mạch Thánh Địa có tổng bộ phân bộ tại Đại Uy Vương Triều, cũng có mặt Hoàng Thành, đến lúc đó càng có thể che chở cho mấy vị.
Mọi người đã trầm mặc.
Tần Trần cũng trầm tư, cho tới bây giờ e rằng đây là biện pháp duy nhất vậy.
Kết thúc trò chuyện, Mục Lãnh Phong có chút lo lắng dẫn Tần Trần tới một căn phòng đơn độc.
- Tiền bối đây là...
Tần Trần nghi ngờ, nhìn Tiêu Nhã bên cạnh.
Mục Lãnh Phong mở miệng nói:
- Nghe Tiêu Nhã nói, ngươi có thể luyện chế được đan dược tam phẩm, đúng không?
- Đan dược tam phẩm thì không có vấn đề.
Tần Trần đáp, hắn liếc nhìn Mục Lãnh Phong, người này không phải là muốn tìm mình luyện chế đan dược chứ.
Nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không có khả năng, đối phương bản thân liền là tứ phẩm Luyện Dược Sư, nếu như muốn mình luyện chế, cũng phải hỏi là đan dược ngũ phẩm chứ không phải tam phẩm.
- Nếu đã như vậy, vậy trước hết ngươi luyện chế một lò tam phẩm Trầm Hương Đan đi.
Không đợi Tần Trần lên tiếng, Mục Lãnh Phong nhanh chóng lấy ra vài dược liệu trên người, trong đó có Trầm hương thảo, rồi sau đó nóng vội nhìn Tần Trần.
Tuy không hiểu rõ Mục Lãnh Phong có mục đích gì, nhưng Tần Trần vẫn lấy ra một lò luyện đan, nhanh chóng vận chuyển chân hỏa, tiến hành nhiệt đỉnh.
Dĩ nhiên Tần Trần sẽ không lấy ra Thanh Liên Yêu Hỏa nữa, tuy không hiểu rõ mục đích của đối phương là cái gì, nhưng dạng hỏa diễm như Thanh Liên Yêu Hỏa, khi không cần thiết, sao Tần Trần lại khiến nó dễ dàng bại lộ?
- Ngươi luyện chế ở chỗ này?
Thấy Tần Trần trực tiếp lấy ra lò luyện đan đến nhiệt đỉnh, đồng thời dùng chân hỏa bình thường nhất, Mục Lãnh Phong lập tức ngây ngẩn cả người.
Chân hỏa là một loại hỏa diễm của Luyện Dược Sư bình thường nhất, là dựa vào chân lực bản thân thiêu đốt mà thành hỏa diễm, tại uy lực, thậm chí so sánh với trận lửa phải kém hơn một chút, mặc dù Mục Lãnh Phong là tứ phẩm Luyện Dược Sư, cũng không dám tùy ý cầm chân hỏa luyện chế đan dược tam phẩm.
Trong cách nghĩ của Mục Lãnh Phong, Tần Trần hẳn là đến luyện chế thất chuyên môn, lợi dụng trận hỏa để luyện chế, nhưng không nghĩ rằng, trực tiếp luyện chế trong gian phòng đó.
Tần Trần không rõ Mục Lãnh Phong kinh ngạc cái gì, đối với hắn hiện tại mà nói, luyện chế đan dược tam phẩm, cho dù là Trầm Hương Đan dường như khó luyện trong tam phẩm, dùng chân hỏa cũng đã đủ hoàn toàn rồi.
Nhiệt đỉnh nhanh chóng hoàn tất, Tần Trần mở lò luyện đan ra, đưa nhiều dược liệu nhất cổ não tiến vào.
Mục Lãnh Phong lại lần nữa vừa kéo khóe miệng, quả thực nhanh hết chỗ nói rồi.
Luyện chế đan dược, trình tự tập trung tinh thần dược liệu, là có những điều cần lưu ý đấy, ném nhất cổ não vào giống Tần Trần đây, chín mươi phần trăm trở lên đều là một số thường dân không hiểu luyện chế dược gây nên.
Không nhịn được buồn bực nhìn về phía Tiêu Nhã.
Nói thật, hắn sở dĩ từ Đại Uy Vương Triều vội vã chạy tới Ngũ quốc cũng do Tiêu Nhã nói trong Ngũ quốc có một thiên tài cực kỳ kinh người ở phương diện luyện chế dược, người này chẳng những có thể luyện chế đan dược tam phẩm, thậm chí khiến cho nàng trong vòng ngắn ngủi mấy tháng, một lần là có thể đột phá đến Luyện Dược Sư tứ phẩm, trong sự khiếp sợ, bấy giờ mới muốn kiến thức một chút về tên thiên tài này.
Nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy hành động luyện đan của Tần Trần, Mục Lãnh Phong hoàn toàn hết chỗ nói rồi, hắn thậm chí hoài nghi có phải là ... Tiêu Nhã đã quá coi trọng đối phương hay không, không đành lòng nhìn đối phương chết ở dưới tay võ giả Huyền Châu, cho nên mới cố ý lừa phỉnh hắn từ Đại Uy Vương Triều chạy đến đây không.