Dĩ nhiên đây không phải bởi vì bản thân Ngự Kiếm Thuật đã mạnh như vậy.
Chân chính khiến cho Ngự Kiếm Thuật cường đại là linh hồn lực và chân lực của Tần Trần.
Linh hồn lực của hắn hơn thường nhân gấp mười lần, có thể đạt đến Ngưng Hồn hóa hình, sử dụng phi kiếm giết địch vốn là vô cùng thoải mái, thậm chí còn muốn đơn giản so với thôi thúc Huyết Mạch Chi Lực.
Đồng thời chân lực của hắn là Cửu Tinh Thần Đế Quyết chân lực, độ tinh khiết và cường độ cũng hơn xa chân lực võ giả bình thường.
Cả hai kết hợp, đưa đến chỉ là tầng thứ nhất cảnh giới là có thể giết địch chẳng qua một ý niệm.
Đổi thành võ giả khác, đừng nói một kiếm xuyên thấu giả sơn, có thể để cho bảo kiếm của mình cắm lên đã coi như không tệ.
Tần Trần thậm chí hoài nghi có phải là Cổ Nam Đô truyền thừa căn cứ vào điều kiện không giống nhau của mỗi người, mà cấp cho công pháp cũng bất đồng hay không, có thể phù hợp với từng võ giả, nếu không thì Ngự Kiếm Thuật này vì sao chuẩn xác cùng hắn như thế?
Chỉ là công kích trực tuyến, Tần Trần còn không hài lòng, hắn thôi thúc linh hồn lực, kiếm chỉ vẽ ra một đường vòng cung trong hư không.
Bạch!
Trường kiếm màu đen xuyên thấu hai bên, đâm giả sơn thành mấy lổ thủng, tốc độ không chậm chút nào.
Sau đó, Tần Trần liên tiếp thôi thúc kiếm gỉ thần bí, thậm chí lợi dụng kiếm gỉ thần bí thi triển ra kiếm chiêu.
Lần này, Tần Trần gặp phải khó khăn, tuy kiếm gỉ thần bí vô cùng tự nhiên, thế nhưng thi triển kiếm chiêu còn chút chênh lệch so với bản thân nắm trường kiếm, giữa kiếm chiêu cũng khó tránh khỏi có chút trúc trắc và không tự nhiên.
- Sử dụng kiếm ý thử một chút.
Ông!
Tần Trần thôi thúc kiếm ý, lập tức cũng cảm giác được giữa mình và kiếm gỉ thần bí sinh ra một loại liên hệ thần bí, khiến cho kiếm gỉ thần bí trôi lơ lửng ở giữa không trung, cũng tản ra một cổ kiếm ý nhàn nhạt.
- Quả nhiên có thể được.
Tần Trần mừng rỡ.
- Linh hồn lực của ta trước mắt còn chưa đủ, trên cơ bản mười thành kiếm ý, có thể truyền tới trên kiếm gỉ thần bí chỉ có thể bảo lưu lại đến chừng sáu thành, nhưng so với chân bảo phi đao phải mạnh hơn nhiều lắm.
Sau mấy lần thí nghiệm, Tần Trần đã rõ ràng trong lòng.
Sau đó, Tần Trần kiếm chỉ liên tiếp dẫn động, đều tiến hành thử Huyết Mạch Chi Lực, kiếm đạo ý cảnh, các loại kiếm pháp, cũng không biết thử bao nhiêu lần, cho đến khi giả sơn trước mặt bị xuyên thấu hàng trăm hàng ngàn vết thương, sau một tiếng ầm vang sụp xuống, bấy giờ mới thu kiếm trở vào bao.
- Linh hồn lực của ta hơn gấp mười lần thường nhân, vẻn vẹn tu luyện Ngự Kiếm Thuật đến tầng thứ nhất cũng đã tương đương với uy lực tầng thứ hai, dĩ nhiên vẫn chưa thể đạt tới trình độ tâm động kiếm động, nhưng sử dụng như cánh tay đã không là chuyện khó khăn gì rồi.
- Hơn nữa uy lực của Ngự Kiếm Thuật này đích xác mạnh hơn rất nhiều so sánh với phi đao chân bảo, trên cơ bản có thể phát huy ra khoảng bảy phần mười sức chiến đấu của bản thân ta.
Có thể có được bảy thành sức chiến đấu đã vô cùng kinh khủng, dù sao thời điểm ngự kiếm chiến đấu, bản thể không bị công kích, tương đương với Tần Trần viễn trình khống chế phi kiếm đối địch, đối với một số phương diện tốc độ không bằng võ giả hắn mà nói, Tần Trần ngay từ lúc đầu chiến đấu đã đứng ở thế bất bại.
Nếu để cho Cổ Nam Đô ý chí thấy Tần Trần tu luyện nắm giữ Ngự Kiếm Thuật nhanh như vậy, nhất định sẽ giật mình, tốc độ như vậy, cho dù tại viễn cổ cũng không có mấy thiên tài có thể làm được.
- Nhưng tầng thứ nhất ta còn chưa đạt đến hoàn mỹ, lúc thi triển kiếm chiêu còn có một chút thiếu sót, gặp cao thủ hàng đầu mặc dù bản thân không gặp nguy hiểm, nhưng muốn đánh chết đối phương cũng không phải là chuyện dễ, trừ khi bước vào tầng thứ hai, tâm động kiếm động.
Tần Trần trầm tư.
Cảnh giới thứ hai hành động kiếm động dù sao quá mức xa vời, thiên phú hắn cao hơn nữa cũng không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi một ngày đã tu luyện thành công Ngự Kiếm Thuật tầng thứ hai.
- Trước hết không thể nóng vội, Ngự Kiếm Thuật càng quan trọng hơn hẳn là linh hồn lực tăng lên, trước lúc linh hồn lực không có đề thăng, muốn đột phá tầng thứ hai gần như là không thể, trước lúc đó, thật ra có thể nắm trong kiếm gỉ thần bí trong tay càng tự nhiên càng tốt, một khi kiếm chiêu càng thêm hoàn mỹ, có thể thi triển kiếm kỹ càng thêm hoàn mỹ, đối với thực lực của ta tự nhiên cũng sẽ có đề thăng cực lớn.
Thở dài một hơi, sắc mặt Tần Trần lạnh lùng.
Sau Ngũ quốc Đại Bỉ, mặc dù các thế lực lớn Huyền Châu đều đã ly khai, nhưng cảm giác cấp bách trong lòng Tần Trần vẫn chưa vì thế mà giảm xuống chút nào.
Bởi vì hắn biết rõ, một khi các đại thế lực Huyền Châu nhận được tin tức, tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, đặc biệt là trọng bảo hắn mang trên người, với tánh khí của đám thế lực Lưu Tiên Tông, nhất định sẽ để hắn không ngày yên lành.
Nói cách khác không được bao lâu, hắn sẽ gặp phải nguy cơ to lớn.
- Chỉ tiếc, thực lực của ta tăng lên quá nhanh, không tới một năm đã từ võ giả Nhân cấp, tăng lên tới Huyền cấp đỉnh cao, người bình thường tu luyện nhanh như vậy, tất nhiên sẽ đưa đến căn cơ bất ổn, tuy ta đã trải qua Huyết Linh Trì rèn luyện, nhưng tùy tiện đột phá Vũ Tông, chỉ sợ sẽ gặp trắc trở.
Tần Trần biết tình huống của mình, hiện tại việc hắn cần làm nhất chính là bước vào Vũ Tông cảnh, kể từ đó mới có thể đối mặt với sự trả thù của Lưu Tiên Tông, có cơ hội sinh tồn càng lớn.
Thế nhưng trước tiên, Cửu Tinh Thần Đế Quyết của hắn đột phá cực kỳ khó khăn, từ Huyền cấp đỉnh phong đột phá đến Vũ Tông, không có một lượng lớn linh dược và chân thạch thì gần như không có khả năng.
Thứ yếu nữa, cho dù là có đầy đủ linh dược và chân thạch, hiện tại hắn cũng không dám tùy tiện đột phá.
Giống võ giả bình thường Đại Uy Vương Triều, căn bản không biết vì sao nói căn cơ bất ổn như vậy, tự nhiên cảm thấy tu vi đột phá càng nhanh càng tốt.
Nhưng Tần Trần biết rõ, một khi võ giả đột phá quá nhanh sẽ đưa đến căn cơ bất ổn, trong khoảng thời gian ngắn tu vi thăng tiến nhanh, thế nhưng một khi chờ đến thời điểm Vũ Vương, Vũ Hoàng thậm chí Cửu Thiên Vũ Đế, sẽ sinh ra tai họa ngầm to lớn.
Kiếp trước hắn một mực cắm ở cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh cao, thật ra không phải là không liên quan đến hắn kiếp trước cảnh giới đột phá quá nhanh.
Kiếp này tự nhiên hắn không thể tái phạm sai lầm như vậy.
- Trước khi xuất quan nhìn tình huống một chút, quay đầu lại suy nghĩ xem có biện pháp giải quyết nào đi.
Các vấn đề đặt ra, nội tâm Tần Trần cũng trĩu nặng .
Sua khi Tần Trần xuất quan, lại thấy trong đại sảnh đã tụ tập không ít người.
Hướng Vấn Thiên chấp sự Huyết Mạch Thánh Địa, Mục Lãnh Phong chấp sự Đan Các, cùng với Vi Thiên Minh, U Vô Tẫn, Tiêu Nhã, Đông Phương Thanh, Tiêu Chiến, còn có vài tên đệ tử Ngũ quốc thu được truyền thừa đều tụ tập dưới một mái nhà.
- Trần thiểu, ngươi xuất quan?
Nhìn thấy Tần Trần, đám người Tiêu Chiến lập tức tiến lên đón.
Những cường giả và đệ tử Ngũ quốc khác nhìn Tần Trần với vẻ mặt nghiêm túc, hơi cung kính.
Lúc này bọn Vi Thiên Minh sớm đã không dám lấy thân phận tiền bối đối đãi với Tần Trần.
Thấy Tần Trần đại khai sát giới mọi người tại Cổ Nam Đô chi địa, từ sâu trong nội tâm tràn đầy kính sợ đối với Tần Trần, càng không cần phải nói, bàn về thực lực, hiện tại Tần Trần đã vượt qua bọn họ, căn bản là trên cả bọn họ rồi.
- Tần Trần bái kiến hai vị tiền bối.
Gật đầu chào mọi người, Tần Trần đi tới trước mặt Hướng Vấn Thiên và Mục Lãnh Phong, cung kính nói.