- Nhất định phải làm gì đó.
Trong nguy cơ, Cát Huyền cũng không quản tới thứ gì khác, chợt vỗ ra một chưởng bên người mấy người, ầm, chưởng lực kinh người, ngoại trừ Hoa Thiên Độ, Lý Thần Phong cùng những người củatrưởng lão Lưu Tiên Tông và Hoa Phi Vụ và vài tên đệ tử khác, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trong lực lượng ấy.
Đám người Lý Thần Phong thấy Cát Huyền bất ngờ ra tay, căn bản không kịp phản ứng cho nên bị đánh bay ra ngoài, trong ánh mắt đều tràn đầy phẫn nộ và kinh khủng, làm sao bọn họ cũng không ngờ tại thời điểm đối mặt với nguy cơ, Cát Huyền lại làm ra chuyện như vậy, mang tánh mạng của bọn họ để đổi lấy cơ hội trốn chạy.
Ai nấy đều phẫn nộ muốn vùng vẫy, thế nhưng đã không có cơ hội.
Phốc phốc phốc!
Kiếm quang càn quét, nhanh chóng quấn quanh tới, giết chết đám người Lý Thần Phong ngay tại chỗ, biến thành huyết vụ.
Cảnh tượng thảm thiết này khiến cho tất cả đại thế lực Huyền Châu chung quanh đều vừa kinh vừa nộ vạn phần, thầm nghĩ Cát Huyền này quả thực quá độc ác, vì mình sống sót mà chuyện gì cũng làm được.
Thế nhưng mọi người cũng phát hiện sau khi trải qua dừng một chút như vậy, Cát Huyền lại đi về phía trước rất nhanh, gần như đi tới sát làn ranh Cổ Nam Đô.
- Hừ.
Tần Trần hừ lạnh, thôi thúc Cổ Nam Đô chi lực, lại lần nữa cuốn tới Cát Huyền.
Đúng lúc này, trong chỗ Quỷ Tiên Phái, Ma Lệ sáng mắt lên, trên người dường như chợt lóe lên một đạo quang mang.
- Hô.
Tần Trần cảm giác Cổ Nam Đô chi lực mình khống chế lập tức nhận lấy một chút trở ngại, sắc mặt đại biến liền nhìn theo hướng Ma Lệ.
Trên mặt Ma Lệ lộ ra một nụ cười lạnh nhạt, cũng đưa mắt nhìn Tần Trần, không sợ hãi.
- Đáng ghét.
Tần Trần nổi giận, chỉ có hắn và Ma Lệ mới có thể khống chế Cổ Nam Đô chi lực, hắn không ngờ tại thời khắc quan trọng nhất, Ma Lệ dám ngăn trở mình ra tay.
Ánh mắt phát lạnh, Tần Trần liên tục thôi thúc bí văn, ông, Tần Trần lĩnh ngộ Cổ Nam Đô bí văn đâu chỉ mạnh hơn Ma Lệ Cường gấp mấy lần, trong nháy mắt liền đoạt lại quyền khống chế, lực lượng kinh khủng lại lần nữa càn quét Cát Huyền.
Nhưng thời khắc này Cát Huyền chỉ còn cách khoảng cách ly khai Cổ Nam Đô một bước ngắn, dĩ nhiên căn bản không ngăn trở kịp nữa rồi.
- Ha ha ha! Tiểu tử, ngày hôm nay xem ra ngươi giết không được ta rồi, ngươi chờ đó, không được bao lâu nữa sẽ là tử kỳ của ngươi.
Cát Huyền cười lạnh thành tiếng, mang theo Hoa Thiên Độ sắp sửa xông ra khỏi phạm vi di tích Cổ Nam Đô.
Một cảm giác chạy thoát hưng phấn lan tràn trong lòng hắn.
- Thật sao?
Khóe miệng Tần Trần tự nhiên phát họa ra một chút nụ cười lạnh lẽo, sâu trong đáy mắt tự nhiên lóe lên một chút quang mang quỷ dị.
- Cấm diễn hồn thuật.
Ông!
Một cổ linh hồn chi lực vô hình lóe lên trong cơ thể Hoa Thiên Độ.
- Cái gì?
Hoa Thiên Độ sắc mặt đại biến, sâu trong linh hồn chợt truyền ra một cổ lực lượng đáng sợ, chân lực trong cơ thể đột nhiên không bị khống chế, lấy thân thể hắn làm trung tâm, xung kích ra bốn phương tám hướng.
- Thiên Độ.
Cát Huyền kinh hãi, vội vàng xuất thủ cứu trợ, bọn Lý Thần Phong có thể chết, thế nhưng Hoa Thiên Độ thân là thiên tài của Lưu Tiên Tông thì tuyệt đối không thể có chuyện.
Nhưng không thể ra sức.
- Không.
Ầm.
Lực lượng trong cơ thể Hoa Thiên Độ bành trướng, cả người giống như một cái khí cầu, ầm ầm nổ tung, biến thành huyết vụ đầy trời.
Đả kích cường liệt càng làm cho thân thể Cát Huyền hơi chựng lại.
Mà lúc này, lực trói buộc của Cổ Nam Đô đột nhiên hàng lâm, ở thời khắc sống còn, hoàn toàn bất quá Cát Huyền.
- Tiểu tử thúi, ngươi dám giết ta, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Khuôn mặt Cát Huyền lộ vẻ kinh khủng, điên cuồng rống lớn, lúc này hắn tràn đầy sợ hãi, giây phút tử vong trước mặt cuối cùng đã biến sắc.
Tần Trần cười lạnh nói:
- Đến lúc này mà còn dám uy hiếp ta.
Phốc!
Kiếm quang lập lòe, trước ánh mắt hoảng sợ của Cát Huyền, trong nháy mắt xuyên thấu sọ đầu của hắn, chết không nhắm mắt.
Mà lúc này, Cổ Nam Đô chi lực thần bí kia cuối cùng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
Tay vừa nhấc, thu hồi thần bí tú kiếm, đồng thời thu thập bảo vật chứa bên trong trữ vật giới chỉ trên thân bọn người của Lưu Tiên Tông, Thái Nhất Môn, Tần Trần bấy giờ mới xoay người, về tới chỗ Đại Tề Quốc.
Tần Trần lạnh lùng nhìn các cường giả Huyền Châu ở đây, giờ khắc này toàn bộ quảng trường Cổ Nam Đô hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều ngơ ngác nhìn Tần Trần với ánh mắt kinh khủng, không ít người thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào hai mắt của hắn.
Thiếu niên này cực kỳ trẻ tuổi, thậm chí trên mặt còn mang chút vẻ non nớt, nhưng giờ khắc này cầm trường kiếm trong tay đứng ở trước mặt mọi người cứ như một Sát Thần, khiến cho tất cả mọi người cũng vì đó mà run sợ.
Phải biết những người hắn vừa mới giết là những ai?
Thái Nhất Môn phó môn chủ, Thiên Ưng Cốc trưởng lão, trưởng lão Sơn Hà Môn, còn có trưởng lão đỉnh cấp Lưu Tiên Tông, cùng với đệ tử thiên tài các thế lực đi tới.
Chuyện này một khi truyền về Huyền Châu, toàn bộ Huyền Châu cùng với Đại Uy Vương Triều có thể trở nên chấn động nổ tung.
Chuyện như vậy một người bình thường không thể làm được.
Người này căn bản là một kẻ điên, một kẻ điên hoàn toàn.
- Chư vị, theo như đám người của Lưu Tiên Tông đã nói trước đó, mọi người cũng đều nghe, tin tưởng mọi người tại đây và nhóm thế lực Lưu Tiên Tông cũng có quan hệ sâu xa, nếu như có ai muốn thông phong báo tin cho Lưu Tiên Tông, như vậy thì thỉnh nói cho đối phương biết, chuyện này đều do một mình Tần Trần ta gây nên, nếu muốn báo thù thì cứ nhằm vào Tần Trần ta, Tần Trần ta dốc hết sức khiêng gánh.
Tần Trần đứng ở trên đài cao, chậm rãi nói bói với tất cả mọi người.
- Nhưng ...
Hắn lạnh lùng nhìn mọi người, lạnh giọng nói:
- Cũng thỉnh chư vị báo cho mấy thế lực Lưu Tiên Tông biết, nếu như bọn họ tìm Tần mỗ báo thù, bảo bọn họ chuẩn bị diệt tông đi.
Giọng nói vang dội, quanh quẩn khắp chốn phía chân trời.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn Tần Trần đứng ngạo nghễ ở đó mà nội tâm chấn động không dứt, cuồng vọng, quá cuồng vọng, Tần Trần chẳng những giết đám người Cát Huyền, thậm chí còn bảo người của Lưu Tiên Tông báo cho Lưu Tiên Tông biết, nếu như muốn đến đây trả thù thì coi như chuẩn bị diệt tông.
Đây chính là Lưu Tiên Tông.
Tiểu tử này biết mình đang nói gì sao? Cho dù là nhóm thế lực cao cấp nhất toàn bộ Đại Uy Vương Triều có năng lực hủy diệt Lưu Tiên Tông, nhưng muốn động thủ cũng phải cân nhắc dè chừng hậu quả, một tiểu tử chưa dứt sữa như hắn không ngờ liền dám nói những lời như vậy.
- Người này đúng là điên rồi.
- Kẻ điên, chính là một kẻ điên.
- Chết chắc rồi, người này bất kể có phải là người Đan Các và Huyết Mạch Thánh Địa hay không, hắn đều hẳn phải chết không nghi ngờ. Hắn đã giết Hoa Thiên Độ, Lưu Tiên Tông khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn, đến lúc đó đám người Mục Lãnh Phong căn bản không giữ được hắn.
- Đáng tiếc một thiên tài như vậy, đoán chừng Cát Huyền cũng không ngờ cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng này đi.
Mọi người cảm khái, ngay sau đó tất cả đều sợ không thôi, cũng may bọn họ vừa rồi không có bị bí tịch choáng váng đầu óc giống như Thái Nhất Môn đứng ra, nếu không, bọn họ hiện tại khẳng định cũng như nhóm thế lực Thái Nhất Môn, trở thành một đống thi thể.
- Thủ đoạn thật tàn nhẫn, người này có khí phách hành sự giáo ta.
Trong chỗ Quỷ Tiên Phái, trưởng lão dẫn đầu Huyết Ma Giáo trầm giọng nói, ánh mắt lập lòe.