Vũ Thần Chúa Tể

Chương 512: Kế sách ác độc

Chương Trước Chương Tiếp

- Tần Trần, chúng ta làm sao bây giờ?

Nhìn cường giả Lưu Tiên Tông từ từ tới gần, Tiêu Chiến không nhịn được khẩn trương hỏi, giọng nói có chút phát run.

Đây cũng không phải Tiêu Chiến sợ chết, mà là không phải một mình hắn đứng ở chỗ này, còn có rất nhiều đệ tử Đại Tề quốc, thậm chí đám người Tứ hoàng tử Triệu Duy.

Những người này đều là tinh anh của Đại Tề quốc, là hy vọng tương lai, nếu như chết ở chỗ này, Tiêu Chiến hắn tất nhiên sẽ trở thành tội nhân của Đại Tề quốc, bị vạn người thóa mạ.

Trong lúc nhất thời, trong lòng không khỏi thấp thỏm.

Chỉ có thể đưa mắt nhìn Tần Trần.

Thậm chí ngay cả chính Tiêu Chiến hắn cũng không ý thức được, chẳng biết từ lúc nào Tần Trần đã trở thành trụ cột trong lòng bọn họ, người giữ linh hồn và xương sống, thậm chí ngay cả Linh Vũ Vương hắn khi gặp phải chuyện gì, hỏi thăm trước tiên đều là chủ ý của Tần Trần.

- Phải bị tội gì?

Tần Trần đang ngồi xếp bằng, đột nhiên mở hai mắt ra, trên mặt không hề có chút sợ hãi, mà cười lạnh nói:

- Trên lôi đài, bằng bản lãnh của mình, tài nghệ đệ tử Lưu Tiên Tông ngươi không bằng người, còn có thể nói lời gì, chẳng lẽ đường đường ba đại thế lực Huyền Châu chỉ có đức hạnh này? Thắng cứ vui vẻ ha ha, thua thì đại nhân ra mặt? Nào có chuyện tốt như vậy?

Tần Trần nói khiến cho nhiều đệ tử Lưu Tiên Tông sầm mặt lại.

Đặc biệt là Hoa Thiên Độ, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Mặc dù bọn họ nhìn Tần Trần không thuận mắt, nhưng Tần Trần đánh bại hắn, lại là một sự thật không thể thay đổi.

Chuyện này thậm chí sẽ trở thành sỉ nhục cả đời Hoa Thiên Độ hắn.

- Tiểu tử, ngươi đừng quá cuồng vọng, mặc cho ngươi nước bọt tung tóe cũng không cải biến được sự thật là ngươi đánh con trai ta bị thương trên lôi đài. Ngươi dám đánh con ta thành phế nhân, ngày hôm nay nếu không cho lão phu một câu trả lời, ta sẽ giết tất cả võ giả của Đại Tề quốc ở đây không còn một mống, chó gà không tha.

Trong cường giả của Lưu Tiên Tông, một lão giả rống giận đi ra, chính là Lý Thần Phong, phụ thân của Lý Khôn Vân.

Ánh mắt hắn phẫn nộ, gắt gao nhìn Tần Trần chằm chằm, cả người nổi giận phừng phừng, sát cơ mãnh liệt giống như một phiến Uông Dương, hung hăng trấn áp tới đám người Tần Trần.

Trước đó có Cổ Nam Đô ý chí, hắn không có cách nào động thủ đối với đám người Tiêu Chiến, giờ này Cổ Nam Đô di tích biến mất, hắn đã sớm không thể nhẫn nại, cơn hận ở trong lòng có dốc hết năm hồ nước cũng không thể dập tắt.

- Giết tất cả võ giả Đại Tề quốc ta, Lưu Tiên Tông ngươi muốn làm trái điều lệ đại lục sao?

Tần Trần ánh mắt lạnh xuống, trầm giọng hỏi.

- Ha ha ha! Điều lệ đại lục?

Lý Thần Phong không nhịn được phá lên cười, tiếng cười càng lúc càng lạnh như băng, cũng càng lúc càng lạnh lệ:

- Đích xác, điều lệ đại lục quy định thế lực trên không vô cớ động thủ đối với thế lực dưới, thế nhưng ngươi phế đi con ta Lý Khôn Vân trên lôi đài, đây chính là ân oán cá nhân, ta diệt Đại Tề quốc ngươi, người khác có lời nào có thể nói, huống chi, chỉ bằng một mình Đại Tề quốc nho nhỏ, còn có ai sẽ ra mặt vì các ngươi? Chẳng lẽ sắp sửa dấu đầu lộ đuôi, ngay cả chân diện mục cũng không dám lộ ra?

Lý Thần Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm Đấu Bồng Nhân sau lưng Tần Trần, cười nhạo nói.

Đấu Bồng Nhân bị nhắc tới, không khỏi sững sờ, ngay sau đó cười lạnh nói:

- Thanh minh một chút, ta và tiểu tử này không hề có quan hệ gì, các ngươi muốn đối phó hắn cứ trực tiếp tìm hắn, đừng làm phiền tới ta.

- Ngươi và tiểu tử này không có quan hệ gì?

Lý Thần Phong cười lạnh nói:

- Thế nào, sao bây giờ nói không có quan hệ rồi? Vừa rồi xuất thủ, vì sao không nghe ngươi nói không liên quan tới người này?

Người của Lưu Tiên Tông cười lạnh nhìn Đấu Bồng Nhân, đối phương nói như vậy, hiển nhiên là sợ mình rồi, tự nhiên ai nấy đều có một cảm giác ưu việt hẳn ra.

Đấu Bồng Nhân kia buồn bực, không ngờ bọn kia không tin mình và Đại Tề quốc không có liên quan.

Không nhịn được âm thanh lạnh lùng:

- Ta nói không có quan hệ là không có quan hệ, nếu các ngươi không tin thì cứ động thủ, thế nhưng ta cảnh cáo các ngươi, chớ chọc ta, nếu không thì đừng trách bổn tọa hạ thủ không lưu tình vậy.

Lý Thần Phong cười nhạo một tiếng, còn muốn nói điều gì nhưng đã bị Cát Huyền bên cạnh cản lại. Cát Huyền lạnh lùng nhìn chằm chằm Đấu Bồng Nhân nói:

- Nếu các hạ nói không có quan hệ cùng Đại Tề quốc, vậy sao không rời khỏi nơi này, cũng tốt cho cho chúng ta tin phục.

Cho dù Đấu Bồng Nhân này có thật sự xích mích với bọn Tần Trần hay không, Cát Huyền xem ra, có thể giảm bớt một địch nhân liền giảm bớt một địch nhân, dù sao Đấu Bồng Nhân này thủ đoạn quá mức quỷ dị, ngay cả hắn cũng phải đề tâm ra ứng phó.

- Yên tâm, ta chỉ ở một bên nhìn, các ngươi cứ động thủ với bọn họ, chỉ để ý động thủ, ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay.

Đấu Bồng Nhân lạnh như băng nói, đồng thời cười lạnh liếc nhìn Tần Trần.

Hắn chủ ý không đáp ứng Tần Trần, xem hắn làm sao bây giờ?

Về phần ly khai đài cao, đó là việc tuyệt đối không thể, một khi người Lưu Tiên Tông bắt Tần Trần lại, hắn nhất định phải đoạt lại Thanh Liên Yêu Hỏa ngay lập tức, quyết không thể ly khai Tần Trần quá xa.

Lý Thần Phong cả giận nói:

- Hừ, ngươi vừa nói tuyệt đối không xuất thủ, vừa lại không muốn ly khai, làm sao cho chúng ta tin ngươi.

Dưới đài cao, những cường giả Huyền Châu khác cũng đều gật đầu.

Đùa gì thế, trước đây không lâu, Đấu Bồng Nhân kia còn giúp Đại Tề quốc đối phó Thái Nhất Môn Trần phó môn chủ, bây giờ nói không nhúng tay vào, ai sẽ tin? Ngớ ngẩn cũng không tin a.

Đúng lúc này, Tần Trần đột nhiên không nói nên lời, không vui nói với Đấu Bồng Nhân:

- Hắc Nô, ta đã sớm đã nói với ngươi, bảo ngươi đi xa một chút, ngươi đóng kịch như vậy, bọn họ căn bản sẽ không tin, ngươi lại không tin ta, hiện tại xong chưa, bọn họ căn bản không tin ngươi, sau đó trong lúc động thủ, ngươi còn làm sao đánh lén đệ tử thiên tài Lưu Tiên Tông bọn họ, giết chết toàn bộ đệ tử Lưu Tiên Tông ở chỗ này? Thật là ngu xuẩn.

Tần Trần nói, trong nháy mắt kích nổ toàn bộ hiện trường, ánh mắt các cường giả Lưu Tiên Tông đều ngưng tụ.

Phải a, Đấu Bồng Nhân đã có chủ ý này, trước đó làm bộ thoát khỏi quan hệ cùng Tần Trần, nhưng chờ lúc giao thủ sẽ bất ngờ ra tay với đệ tử thiên tài Lưu Tiên Tông.

Với thực lực mà trước đó Đấu Bồng Nhân triển lộ ra, chỉ sợ bất chợt xuất thủ, ngoại trừ Hoa Thiên Độ còn có thể ngăn cản một chiêu nửa thức ra, những đệ tử như Hoa Phi Vụ, Lý Khôn Vân căn bản không ngăn cản được một chiêu, cũng sẽ bị một chiêu độc chết.

Thật là thủ đoạn ác độc a.

Trong nháy mắt, sau lưng Cát Huyền, Lý Thần Phong đều toát ra mồ hôi lạnh, cảm thấy lạnh sưu sưu, trở nên lạnh lẽo.

Cũng may bọn họ trước đó không tùy tiện tin tưởng vào đối phương, cũng không có tùy tiện xuất thủ, nếu không, cho dù bọn họ có thể bắt giữ Tần Trần, có thể nhiều môn hạ thiên tài đều bị giết, tổn thất rất lớn.

Nếu như Hoa Thiên Độ vì vậy mà chết, cho dù bọn họ công lao có lớn hơn nữa, về tới tông môn cũng khó thoát khỏi hình pháp của Hình Đường.

- Ta xem các hạ cũng coi như một nhân vật, không ngờ lại dùng tới thủ đoạn ti tiện như thế, cũng may chúng ta không bị ngươi lừa.

Lý Thần Phong gắt gao nhìn chằm chằm Đấu Bồng Nhân, ánh mắt phẫn nộ.

Đồng thời, nhiều cao thủ Lưu Tiên Tông đều dùng khí cơ nhắm khóa mục tiêu Đấu Bồng Nhân, sợ hắn bất ngờ ra tay, âm thầm độc thủ.

- Ta...

Thấy biểu hiện của đối phương, Đấu Bồng Nhân tức giận đến phổi cũng muốn nổ banh ra rồi vậy.

Hung tợn nhìn chằm chằm Tần Trần.

Tiểu tử này quả thực quá xảo trá, không ngờ lại bêu xấu hắn như vậy.

Khiến cho hắn câm ăn Hoàng Liên, khó lòng giải bày.

Kể từ đó, mặc cho hắn giải thích như thế nào, Lưu Tiên Tông người của chỉ sợ cũng sẽ không tin hắn rồi vậy.

Trong lúc nhất thời trong lòng buồn bực quả thực muốn ói ra huyết.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)