Đấu Bồng Nhân (người choàng áo trùm kín đầu mặt) hừ lạnh một tiếng, lúc này lui qua một bên, khóe miệng cười lạnh, lạnh lùng nhìn Tần Trần, nhìn hắn sẽ sống sót như thế nào trước những ánh mắt thèm thuồng của nhiều cường giả Huyền Châu như vậy.
- Tần Trần, trong này có phải có hiểu lầm gì đó hay không?
Thấy Tần Trần và Đấu Bồng Nhân trở mặt xích mích nhau, đám người Tiêu Chiến thoáng trợn tròn mắt.
Hiện tại thế cục khẩn trương như vậy, thật vất vả lắm mới có Hắc Nô cao thủ hỗ trợ, trấn giữ, không ngờ mới tới vài ba câu, đối phương lại buông tay mặc kệ.
- Tần Trần, ngươi rốt cuộc đấu giá thứ gì?
Tiêu Chiến không nhịn được hỏi.
Tuy hắn không biết rốt cuộc Tần Trần đã cướp đi bảo vật gì từ trong tay Đấu Bồng Nhân, nhưng ở thời điểm này, thêm một cường giả như vậy, đối với đệ tử Đại Tề quốc mà nói đó là một cổ lực lượng cực kỳ khổng lồ.
- Tiêu Chiến đại nhân, ngươi không cần quan tâm, yên tâm, có ta ở đây, mọi người sẽ không có chuyện gì nữa.
Tần Trần an ủi.
Trước khi Cổ Nam Đô ý chí đi, đã sớm nói qua sẽ lưu lại một đạo lực lượng ở đây để phòng ngừa những người này xuống tay với hắn, thời khắc này, Tần Trần lập tức nhắm mắt cảm ứng.
Thế nhưng giữa thiên địa rỗng tuếch, không còn sót lại bất cứ thứ gì.
Trong chỗ Quỷ Tiên Phái, Ma Lệ cũng nhắm mắt cảm ứng, nhưng tương tự đều không cảm ứng được thứ gì.
- Không thể nào?
Mở mắt, Tần Trần lộ ra nghi ngờ.
Nếu Cổ Nam Đô ý chí nói như vậy, nhất định không thể không có an bài.
Có lẽ là phương pháp không đúng.
Tần Trần nhắm mắt lại, lại lần nữa cảm ứng.
- Tần Trần đây là đang tu luyện ? Có phải đang nghỉ ngơi?
Tình cảnh này khiến cho đám người Tiêu Chiến ngẩn người, ai nấy đều trố mắt líu lưỡi.
Lúc này là lúc nào rồi a? Không ngờ Tần Trần còn có tâm tình tu luyện.
Chỉ cảm thấy trong gió lộn xộn, trong lòng có một vạn đầu huyết thú chạy hết tốc lực mà qua.
Lúc này.
- Thiên Độ, ngươi đã có được một môn công pháp Địa giai thượng đẳng tại đây.
Nơi Lưu Tiên Tông, trưởng lão dẫn đầu Lưu Tiên Tông cẩn thận hỏi thăm Hoa Thiên Độ.
Lúc này Hoa Thiên Độ đã kể lại sự tình vừa rồi.
- Nói cách khác, mỗi người các ngươi đều chiếm được một viên Tinh Thần Chủng Tử có thể lớn mạnh bản thân, đồng thời lần nữa tiến hành khảo hạch. Ngươi khảo hạch thất bại, vì thế sớm bị truyền tống đi ra, rồi sau đó đã có được một môn bí tịch Địa giai thượng đẳng?
- Đúng thế.
Hoa Thiên Độ gật đầu.
Trưởng lão Lưu Tiên Tông mắt sáng lên:
- Nếu ngay cả các ngươi cũng có thể có được bí tịch Địa giai thượng đẳng, như vậy Tần Trần và Ma Lệ từ Cổ Nam Đô đi ra cuối cùng phải nhận được bí tịch đến bực nào? Chẳng lẽ là thiên cấp hay sao?
Nghĩ đến khả năng này, trưởng lão Lưu Tiên Tông hít thở dồn dập.
Tại Đại Uy Vương Triều, công pháp Địa giai hạ đẳng đủ để hoành hành tại Huyền Châu, mà công pháp Địa giai trung đẳng chỉ có thế lực Đại Uy Vương Triều hoàng thất mới có thể có. Về phần Địa giai thượng đẳng, dĩ nhiên vượt ra khỏi tầng mức của Đại Uy Vương Triều.
Càng không cần phải nói là bí tịch công pháp thiên cấp.
- Công pháp Thiên giai, lời đồn là công pháp cường đại nhất thiên địa này, nếu như Tần Trần thật sự có được công pháp thiên cấp, chỉ cần rơi vào trong tay Lưu Tiên Tông ta, ấy...
Chỉ ngẫm nghĩ cũng cảm thấy chấn động.
Công pháp như thế, nếu để cho Lưu Tiên Tông phát triển theo thời gian mấy chục năm thậm chí trên trăm năm, đừng nói là đi ra khỏi Huyền Châu, trở thành thế lực số một Đại Uy Vương Triều, thậm chí còn lật đổ Đại Uy Vương Triều hoàng thất, thậm chí tiến nhập thiên địa càng thêm đáng sợ, cũng không phải là không thể.
Đây cũng là chỗ thần kỳ của công pháp Thiên giai.
- Không được, mấy tiểu tử Ngũ quốc ấy, lần này quyết không thể để cho bọn họ bình yên đi ra.
Mắt sáng lên, trưởng lão dẫn đầu Lưu Tiên Tông dĩ nhiên hạ quyết tâm.
Không chỉ là Lưu Tiên Tông, Đế Tâm Thành và Thiên Hành Thư Viện cũng biết được tin tức từ trong miệng của Đế Thiên Nhất và Lãnh Vô Song.
- Công pháp và bí tịch Địa giai thượng đẳng thậm chí còn vượt qua Địa giai...
Trong lòng mọi người đồng thời dâng lên tâm chiếm đoạt mãnh liệt.
- Quỷ Tiên Phái ấy có lai lịch bí ẩn, không giống như là thế lực bản thổ của Ngũ quốc, thật ra thì mặc dù Đại Tề quốc có một vị cao thủ đấu bồng trấn giữ, nhưng chỉ là một người, không đáng để sợ.
Chỉ trong tích tắc, trưởng lão dẫn đầu Lưu Tiên Tông đã ra quyết định, thân hình thoắt một cái, dẫn theo vô số cường giả Lưu Tiên Tông, trong nháy mắt đã rơi vào đài cao Đại Tề quốc.
- Tần Trần, ngươi so tài ở lôi đài khiến cho đệ tử Lưu Tiên Tông ta tổn thương, phế đi tu vi đệ tử Lưu Tiên Tông ta, ngươi có biết tội của ngươi không?
Đồng thời, một âm thanh gầm lên ầm ầm, tích tắc quanh quẩn thiên địa, vang dội trong đầu óc của mỗi người.
- Động, cao thủ Lưu Tiên Tông động.
- Đây là để mắt tới Tần Trần.
- Hừ, danh tiếng Tần Trần rất mạnh, không ngờ lại đánh bại tất cả thiên tài Huyền Châu ta, đã trở thành vô địch so tài lôi đài lần này, chẳng lẽ hắn không hiểu mộc tú vu lâm, gió vẫn thổi bật rễ đạo lý sao?
- Chỉ sợ hắn cho là có cường giả Vũ Tông bảo vệ là vô pháp vô thiên đi, đáng tiếc, Lưu Tiên Tông Cát Huyền trưởng lão không phải là Thái Nhất Môn Trần phó môn chủ có thể sánh được đấy, có hắn xuất thủ, cho dù là Đấu Bồng Nhân kia xuất thủ, chỉ sợ cũng không giữ được Tần Trần.
- Chúng ta sẽ chờ xem kịch vui đi.
Rất nhiều cường giả Huyền Châu sau khi thấy Lưu Tiên Tông Cát Huyền trưởng lão động, tất cả đều lộ ra cười lạnh, đồng thời trong lòng cũng kích động và bắt đầu thấp thỏm không yên.
Kích động chính là người của ba đại thế lực nếu động thủ, như vậy Tần Trần ấy chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Thấp thỏm chính là nếu ba đại thế lực nhìn trúng bảo vật trên người bọn Tần Trần, như vậy còn có phần cho những thế lực khác hay sao?
Bọn họ đi tới nơi này nhưng không có được một chút ưu đãi nào, không giống ba đại thế lực kia, đệ tử dưới trướng liền được truyền thừa, một chuyến tay không như vậy là việc bất kỳ kẻ nào cũng không muốn.
Nhưng giờ này Cát Huyền mới ra mặt, mọi người cũng không vì vậy mà có cử động gì.
Đồng thời, người của Đế Tâm Thành và Thiên Hành Thư Viện thấy Lưu Tiên Tông Cát Huyền là người đầu tiên chọn trúng Tần Trần, đều nở nụ cười gằn, đua nhau cảm thấy Cát Huyền thật ra sinh ý tốt, lập tức chiếm đoạt đồ tốt nhất.
Ai cũng biết, trong tất cả thiên tài trong, có khả năng được thứ tốt nhất chính là Tần Trần và Ma Lệ rồi, chỉ tính riêng về Tinh Thần Chủng Tử ấy, Tần Trần liền được một màu vàng bao trùm trên mọi người.
Càng không dùng những bí tịch khác.
Mà mức độ khó gặm, Quỷ Tiên Phái lại có một đống Vũ Tông, Đại Tề quốc chỉ có một Hắc y nhân mà thôi, hiển nhiên Lưu Tiên Tông muốn chiếm cứ đồ tốt nhất với tốc độ nhanh nhất.
Thế nhưng cao thủ Thiên Hành Thư Viện và Đế Tâm Thành đều không động, bọn họ cũng có quyết định của mình, Đấu Bồng Nhân kia xuất thủ quỷ dị, lập tức làm Trần Thiên La bị thương nặng, nói bọn họ không kiêng kỵ là không thể, đều muốn để cho Lưu Tiên Tông đi lên thăm dò một chút.
Dưới tình huống như vậy, trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều rơi trên đài cao Đại Tề quốc, đều muốn nhìn xem Tần Trần sẽ trả lời như thế nào.
Lúc này, trông thấy cao thủ Lưu Tiên Tông đi tới, người Đại Tề quốc đều hoảng loạn.