Thời điểm hai cổ chân lực giao hội, lập tức sinh ra xung đột mãnh liệt, đau nhức kịch liệt ấy làm cho Tần Trần không nhịn được rên một tiếng, thân thể đều co rút lên.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao Cửu Tinh Thần Đế Quyết kháng cự chân lực của công pháp thần bí này đản sinh ra như thế?
Tần Trần kinh ngạc.
Nói như vậy, chân lực tu luyện công pháp khác biệt đích xác không có cách nào tùy ý dung hợp, dù sao mỗi loại chân lực đều có thuộc tính của mình.
Thế nhưng hiện tượng trực tiếp xảy ra xung đột kịch liệt như lúc trước lại cực kỳ hiếm thấy.
- Không được, bấy giờ mới vẻn vẹn chỉ là tu luyện ra một chút chân lực, theo tu luyện ra được chân lực quỷ dị càng ngày càng nhiều, xung đột bên trong thân thể ta cũng càng lúc càng lớn, đến lúc đó, mặc dù ta tu luyện Bất Diệt Thánh Thể cũng không thể nào chịu đựng nổi xung đột kinh khủng như vậy.
Tần Trần nhức đầu.
Tình huống trước mắt, hắn không thể nào tiếp tục tu luyện công pháp thần bí này.
Trừ khi hắn từ bỏ công pháp vốn tu luyện.
Nhưng.
Cửu Tinh Thần Đế Quyết là công pháp hắn một mực tu luyện sau khi sống lại, đồng thời đến từ thần cấm chi địa, vô cùng cường đại.
Mặc dù di tích Cổ Nam Đô vô cùng đáng sợ, nhưng hắn không thể trực tiếp phế bỏ Cửu Tinh Thần Đế Quyết để chuyển sang tu luyện công pháp thần bí này.
Huống chi công pháp thần bí này một mực cho hắn cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Chỉ là hắn không cam lòng bỏ qua Cổ Nam Đô truyền thừa.
Hơn nữa, Cổ Nam Đô truyền thừa, khảo hạch tầng thứ nhất và tầng thứ hai trước đó thật ra đều là công pháp làm nền chuẩn bị cho tầng thứ ba này.
Bí văn tầng thứ nhất khiến cho bọn họ có thể tu luyện công pháp này.
Chân lực quỷ dị tầng thứ hai khiến cho bọn họ quen thuộc chân lực thuộc tính công pháp này sản sinh.
Bởi vậy Tần Trần có lý do tin tưởng.
Bí mật của Cổ Nam Đô truyền thừa này chính là bên trong công pháp thần bí hiện tại hắn đang tu luyện.
- Đúng rồi, trước đó tại tầng thứ hai ta cũng không thể thừa nhận chân lực quỷ dị này, cuối cùng sau khi trải qua huyết mạch lôi đình rèn luyện, mới khiến cho cơ thể của ta có thể tiếp tục hấp thu.
Đột nhiên, Tần Trần nghĩ tới cảnh tượng trước, liền thôi thúc huyết mạch lôi đình trong thân thể.
Oành!
Một lượng lớn lôi quang nhanh chóng lướt ầm ầm ra, bao phủ một chút chân lực quỷ dị hắn ngưng luyện ra được.
Quả nhiên, một ít chân lực quỷ dị dưới sự thanh tẩy của huyết mạch lôi đình lập tức bắt đầu trở nên thuần khiết, thời điểm dung hợp cùng chân lực Cửu Tinh Thần Đế Quyết đã không xảy ra hiện tượng đối kháng lần nữa.
- Có triển vọng.
Tần Trần mừng rỡ, đồng thời lúc này điên cuồng vận chuyển công pháp thần bí.
Từng tia chân lực thần bí nhanh chóng sinh ra, rồi sau đó dưới sự thanh tẩy của huyết mạch lôi đình, biến thành lực lượng thuần chính.
Nhưng sau khi chân lực thần bí này đạt đến số lượng nhất định.
Ông.
Tần Trần lập tức cảm thấy từ trong chân lực thần bí kia phân chia ra một phần lực lượng, bị Tinh Thần Chủng Tử màu vàng trong đầu hắn hấp thu.
- Hả? Tinh Thần Chủng Tử màu vàng đang hấp thu lực lượng thần bí tu luyện ra được, chẳng lẽ mục đích của công pháp này chính là vì tẩm bổ cho hạt giống màu vàng?
Chẳng hiểu tại sao, lúc này trong lòng Tần Trần đột nhiên lại dâng lên một cổ cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Thế nhưng cảm giác không thoải mái này rất nhanh thì biến mất không thấy, theo Tần Trần không ngừng tu luyện, từng tia chân lực nhanh chóng dung nhập vào trong hạt giống màu vàng trong đầu óc, dần dần, văn lộ trên hạt giống màu vàng càng thêm phát sáng, dường như sống lại.
Một cảm giác cực kỳ mạnh truyền ra từ thân thể Tần Trần.
- Tinh Thần Chủng Tử thật thần kỳ.
Giờ khắc này, Tần Trần hoàn toàn chấn động, khó trách ý chí của Cổ Nam Đô nói Tinh Thần Chủng Tử màu vàng này là báu vật, quá cường đại.
Giờ này khắc này, Tần Trần có cảm giác tuy tu vi hắn khoảng chừng Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, nhưng dưới kích phát của Tinh Thần Chủng Tử màu vàng, mơ hồ đã khóa nhập cảnh giới Vũ Tông.
Khiến cho một vị võ giả Tứ giai Huyền cấp vượt qua một cấp bậc lớn, có lực lượng Vũ Tông ngũ giai, đây đã không thể dùng bảo vật bình thường để hình dung.
- Bất quá, thôi thúc Tinh Thần Chủng Tử cần tiêu hao lượng chân lực năng lượng lớn, ta phải tận lực tu luyện ra càng nhiều loại chân lực quỷ dị này, để phòng bất cứ tình huống nào.
Dau đó Tại Tần Trần trầm tư tu luyện.
ý chí của Cổ Nam Đô cũng chú ý đến Tinh Thần Chủng Tử quang mang trên người Tần Trần, sâu thẳm trong con ngươi triển lộ quang mang ra trước nay chưa có.
- Thật tốt quá, không ngờ lại thực sự có người tu luyện thành công công pháp của tổ tiên thiết hạ.
Hắc ảnh kích động thậm chí đang run rẩy.
Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu vạn năm rồi, tư tưởng của tổ tiên thật sự thực hiện thành.
Hắc ảnh kịch liệt dao động đích ý chí, rất khó tưởng tượng, đây cũng chỉ là một đạo ý thức chứ không phải một sinh mệnh sống sờ sờ.
- Bất quá, chỉ là một cá nhân Tần Trần tu luyện thành công, còn chưa tính an toàn, nếu như có người cũng làm được, vậy kế hoạch tổ tiên bày ra chỉ sợ cũng hoàn mỹ.
Hắc ảnh gắt gao nhìn chằm chằm những tinh lộ khác.
Ông!
Ông!
Ông!
Theo thời gian trôi qua, Lãnh Vô Song, Hoa Thiên Độ, Đế Thiên Nhất đều đua nhau bị loại bỏ.
Dù sao, ba người bọn họ được xưng thiên kiêu tại Huyền Châu, nhưng sao sánh với Tần Trần lại kém quá xa, chỉ tính riêng về lĩnh ngộ đối với bí văn liền không thể nào so sánh.
Ngược lại bản thân Ma Lệ là Tinh Thần sư, nên đối với lý giải bí văn đã vượt qua ba người Đế Thiên Nhất, không ngờ ở tại tầng thứ ba này cũng tu luyện ra một chút chân lực quỷ dị.
- Ông.
Nơi đầu óc hắn lập lòe ngân quang, đó là Tinh Thần Chủng Tử màu bạc đang toả ra lực lượng.
Đồng thời, so sánh với Tinh Thần Chủng Tử của Tần Trần, Tinh Thần Chủng Tử trên người Ma Lệ càng thêm tự nhiên, dường như bản thân hai người đều là nhất thể.
- Tốt, tốt, người này không ngờ cũng có thể tu luyện công pháp của tộc ta, tuy kém rất nhiều so với Tần Trần, nhưng thể chất của hắn dường như càng phù hợp với công pháp của tộc ta, vì thế miễn cưỡng cũng có thể kích hoạt Tinh Thần Chủng Tử.
Hắc ảnh mừng như điên không dứt.
Vậy, có một người có thể tu luyện công pháp, kích hoạt Tinh Thần Chủng Tử liền cực kỳ khó lường rồi, hiện tại lại có hai người có thể tu luyện, khiến cho hắc ảnh làm sao không kích động.
- Đã sắp đến rồi.
Hắc ảnh liên tục vung tay lên.
Ông!
Trong phút chốc, Đấu Chuyển Tinh Di, Tần Trần và Ma Lệ còn đang tu luyện, đồng thời biến mất trên tinh lộ, lại lần nữa xuất hiện trong tinh không vô biên.
Hai người liếc nhau, phát hiện chỉ còn lại hai người, trong nháy mắt hiểu ngay đối phương cũng nắm giữ một phần của công pháp thần bí kia, nếu không sẽ không kiên trì tới hiện tại.
- Chúc mừng hai vị, thành công xông qua được Tam trọng khảo hạch, có khai tư cách khai mở bảo tàng của di tích Cổ Nam Đô.
Hắc ảnh lúc này đã khôi phục bình tĩnh, đứng ngạo nghễ trước mắt hai người, điềm đạm nói.
Bảo tàng di tích Cổ Nam Đô?
Trong lòng hai người đều hung hăng nhảy dựng.
Như vậy một bảo tàng di tích viễn cổ tàn phế lưu lại sẽ đáng sợ đến bực nào? Ngay cả Tần Trần cũng không nhịn được động lòng.
Trên thực tế, hắn không thèm để ý tới cái gọi là bảo vật, hắn quan tâm thật ra là con đường càng bước càng mạnh hơn.
Bởi vì 300 năm trôi qua, giờ này Thượng Quan Hi Nhi và Phong Thiểu Vũ sớm đã xưa đâu bằng nay.
Hắn chỉ có vượt xa kiếp trước, mới có thể đứng trước mặt Thượng Quan Hi Nhi và Phong Thiểu Vũ, đoạt lại hết thảy đã từng thuộc về mình.