Vũ Thần Chúa Tể

Chương 508: Tạm thời nhượng bộ

Chương Trước Chương Tiếp

Đây là độc gì?

Thật đáng sợ.

Không tới mười hơi thở đã ăn mòn sạch sẽ cánh tay của Thái Nhất Môn phó môn chủ Trần Thiên La, bọn họ nhiễm phải rồi, đâu còn có thể tốt?

Cần phải biết.

Tuy Trần Thiên La không phải cao thủ mạnh nhất chuyến này của Huyền Châu, nhưng cũng không yếu, tu vi đã đạt đến ngũ giai sơ kỳ đỉnh phong.

Thế nhưng mặc dù là cao thủ như vậy, dưới sự công kích của Đấu Bồng Nhân kia, ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp tục chống đỡ.

Đây là thực lực gì?

Hí!

Trong đám người cũng liên tiếp hít một hơi khí lạnh, thậm chí ngay cả cường giả ba đại thế lực đứng đầu Huyền Châu đều ngưng tụ hai mắt, nhìn Đấu Bồng Nhân âm thầm kiêng kỵ.

- Thế nào, mấy người các ngươi còn không cút xuống cho ta, chẳng lẽ cũng muốn như vậy?

Đấu Bồng Nhân nhìn thoáng qua mấy cường giả Huyền Châu còn lại trên đài cao, ngữ khí lạnh như băng nói.

Vài tên cường giả Huyền Châu liếc nhau, trong lòng kiêng kỵ, nhưng khiến cho bọn họ liền tiếp tục như thế cũng quá mức mất mặt.

Một người trong đó hừ lạnh một tiếng, cả giận nói:

- Thủ đoạn của các hạ thật ác độc, bất quá, nghĩ đến đánh bại Trần Thiên La, coi Huyền Châu ta không có người nào sao?

Nói xong liền nhìn ba đại thế lực, hiển nhiên là muốn dẫn ba đại thế lực vào.

- Đủ rồi.

Đại trưởng lão Lưu Tiên Tông khẽ quát một tiếng:

- Hiện tại truyền thừa chưa kết thúc, lui xuống trước đi.

Cái gì?

Đại trưởng lão Lưu Tiên Tông nói khiến cho vô số cường giả Huyền Châu biến sắc.

Đây là ý gì, chẳng lẽ là muốn bỏ qua đối phương?

Mặc dù trong lòng phẫn uất, nhưng ba đại thế lực đã mở miệng, bọn họ chỉ có thể nén giận lui xuống.

Tâm tư của những người này, người ba đại thế lực làm sao không biết, không phải là muốn khiến cho bọn họ ra mặt giao thủ cùng Đấu Bồng Nhân kia thôi.

Nhưng bây giờ chưa phải lúc.

Thấy cao thủ Huyền Châu lướt xuống đài cao, Tiêu Chiến gạt máu tươi ở khóe miệng, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó đến trước người Đấu Bồng Nhân, chắp tay nói:

- Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp, chúng ta cảm kích bất kính.

Đấu Bồng Nhân mỉm cười, ngữ khí hòa ái nói:

- Chư vị yên tâm, nếu mọi người là bằng hữu của Tần Trần, tự nhiên cũng là bằng hữu của bổn tọa, có bổn tọa ở đây, những người Huyền Châu này đừng mơ tưởng hạ độc thủ đối với các ngươi.

Đấu Bồng Nhân nói, nhưng trong lòng thì cười lạnh:

- Hừ, trước hết lăn lộn với những đệ tử Đại Tề quốc này, đến lúc đó đoạt lại Thanh Liên Yêu Hỏa từ trên người Tần Trần càng thêm thuận tiện

Đám người Vương Khải Minh không biết quan hệ giữa Đấu Bồng Nhân và Tần Trần, cho rằng đối phương là thành tâm xuất thủ, liền tiến lên cung kính nói:

- Âm tình của Hắc Nô tiền bối chúng ta khắc trong tâm khảm, xin mời vào trong.

Hắc Nô!

Đấu Bồng Nhân mặt đen xuống, tiểu tử thúi Tần Trần kia không ngờ lại cho mình một cái tên như vậy, quả thực là mắc cỡ chết người, nhưng như thế cũng tốt, thật ra thì có thể che giấu thân phận chân thật của mình.

- Tốt, chư vị cũng đừng quá khách khí.

Lúc này, Đấu Bồng Nhân mặt đen lại, tiến vào chính giữa đài cao Đại Tề quốc, đứng chung một chỗ cùng đám người Tiêu Chiến.

Trải qua một trận bát nháo, không khí toàn bộ trên trận trở nên vô cùng quỷ dị và ngưng trọng.

Mọi hành vi của người Huyền Châu làm cho người Ngũ quốc, các trái tim băng giá trở nên kinh hãi.

Rất rõ ràng, mặc dù Ngũ quốc nằm trong Thập nhị cường chiếm cứ 6 người, thế nhưng người Huyền Châu cũng không chuẩn bị thả bọn họ đi.

Trong lúc nhất thời, lòng người Ngũ quốc đều trĩu nặng.

Ông!

Nhưng vào lúc đó, ngoài Cổ Nam Đô đột nhiên có chút không gian ba động bỗng dưng lóe lên.

Ngay sau đó là một đạo nhân ảnh xuất hiện, chính là U Thiên Tuyết từ trong tinh không dịch cục kế thừa bị loại bỏ ra.

Nàng ta rơi xuống bên ngoài Cổ Nam Đô, trong nháy mắt cảm nhận được không khí quỷ dị trên trận, đồng thời cũng thấy trên đài cao tại Lăng Thiên Tông có không ít cường giả Vũ Tông Huyền Châu đang đứng.

Thấy nàng ta xuất hiện, ánh mắt của những võ giả Huyền Châu tích tắc liền tập trung trên người nàng, những ánh mắt này cực kỳ không thân thiện, khiến cho U Thiên Tuyết có cảm giác như có gai ở sau lưng mình.

- Chuyện gì xảy ra?

U Thiên Tuyết nhíu mày.

- Thiên Tuyết, con qua đây.

Không đợi nàng ta suy nghĩ nhiều, Lăng Thiên Tông tông chủ U Vô Tẫn lập tức đi tới bên cạnh nàng, kéo nàng đi trở về.

- Phụ thân, nơi này đã xảy ra chuyện gì?

U Thiên Tuyết trầm giọng hỏi.

Nàng ta cảm giác bén nhạy được không khí trên trận vô cùng quỷ dị, hơn nữa ánh mắt của nhiều cường giả Đại Uy Vương Triều chung quanh nhìn nàng đều cực kỳ không có hảo ý, lộ rõ phong mang.

- Thiên Tuyết, có phải con đã có được một bản bí tịch cực kỳ cường đại trong Cổ Nam Đô không?

U Vô Tẫn không trả lời nàng, mà khẩn trương hỏi.

U Thiên Tuyết ngẩn ra:

- Phụ thân, làm sao phụ thân biết? Con quả thực đã có được một bí tịch kiếm pháp.

Vừa dứt tiếng nói, nàng ta chợt thanh tỉnh lại, dĩ nhiên đã minh bạch được nguyên nhân của không khí cổ quái trên trận là vậy.

- Phụ thân, có phải là những cường giả Đại Uy Vương Triều kia thèm thuồng truyền thừa bí tịch chúng ta lấy được, muốn xuất thủ cướp đoạt không?

Trong lòng U Thiên Tuyết tức giận, Cổ Nam Đô truyền thừa vốn là di tích của Ngũ quốc, những võ giả Đại Uy Vương Triều này chẳng những chiếm đoạt hạn ngạch khảo hạch, lại muốn cướp đoạt truyền thừa bọn họ lấy được từ Cổ Nam Đô, thật sự là hơi quá đáng.

- Thiên Tuyết, con chớ xía vào nhiều như vậy, sau này nếu xảy ra xung đột, nếu con có cơ hội hãy mau mau trốn đi, tuyệt đối đừng lưu lại, có nhớ chưa.

U Vô Tẫn trầm thấp nói, trong đôi mắt, toát ra một chút quyết liệt.

U Thiên Tuyết nội tâm chấn động, dĩ nhiên đã minh bạch phụ thân cách nghĩ, không khỏi trong lòng ấm áp.

- Phụ thân, ngài yên tâm, âm mưu của những võ giả Huyền Châu này, sẽ không được như ý .

Ánh mắt U Thiên Tuyết kiên định nói.

U Vô Tẫn cười khổ, U Thiên Tuyết không biết cường giả Đại Uy Vương Triều cường đại như thế nào, cho nên mới nói ra lời như vậy, nếu như nàng biết được Đại Uy Vương Triều rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu, e rằng sẽ không nói như thế.

- Bất kể như thế nào, một khi sau này xảy ra xung đột, con nhất định phải nghĩ biện pháp ly khai.

U Vô Tẫn thở dài một hơi.

Mặc dù hắn là tông môn chi chủ uy danh hiển hách trong Ngũ quốc, nhưng đối mặt trước cường giả Đại Uy Vương Triều vẫn không hề có năng lực đối kháng, giờ này chỉ nghe theo mệnh trời rồi vậy.

Lúc này.

Trong tinh không dịch cục.

Tần Trần vẫn còn điên cuồng cảm ngộ công pháp thần bí trước mặt.

- Ông.

Trong thân thể của hắn, nhiều chân lực dựa theo đồ lục công pháp thần bí, nhanh chóng lưu chuyển, một cổ khí tức kinh người từ thân thể hắn bắt đầu sống lại.

Một Chu Thiên.

Mười Chu Thiên.

72 Chu Thiên.

108 Chu Thiên.

Sau khi Tần Trần dựa theo công pháp lộ tuyến vận hành 108 Chu Thiên, ông, một chút lực lượng quỷ dị đột nhiên sinh ra từ trong thân thể hắn, xuất hiện ở trong kinh mạch của hắn.

- Đây là chân lực trước tầng thứ hai?

Tần Trần ngẩn ra.

Căn cứ chân lực của công pháp tu luyện thần bí này, không ngờ lại giống chân lực quỷ dị hấp thu ở tầng thứ hai trước đó như đúc.

Từng chút chân lực sinh ra, thân thể Tần Trần lập tức truyền đến đau nhức kịch liệt, có chút chịu không được lực lượng quỷ dị như thế.

Thế nhưng ở tầng thứ hai, Tần Trần đã sớm giải tích qua kết cấu chân lực này, lập tức tiến hành điều chỉnh, rất nhanh, đau nhức kịch liệt trong thân thể từ từ biến mất, một chút chân lực ấy chậm rãi dung nhập vào trong chân lực Tần Trần vốn tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết tạo ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)