Thân thể hắn, đã đạt đến Bất Diệt Thánh Thể tam trọng, tự nhiên cực kỳ đáng sợ, nhưng chân lực này vẫn có thể đề thăng thực lực, hoàn toàn là vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
Tiếp tục hấp thu.
Lúc này Tần Trần không chút do dự tiếp tục hấp thu chân lực mờ mịt trước mặt, đồng thời thời gian dần qua tiến vào các vị trí cơ thể.
Một lượng lớn chân lực mờ mịt âm lãnh bắt đầu cải tạo thân thể hắn.
Theo chân lực càng lúc càng nhiều, đột nhiên…
Đùng đùng!
Khi cỗ chân lực này tiến vào đan điền, huyết mạch lôi đình trong thân thể Tần Trần đột nhiên tự động kích hoạt.
Bùm bùm!
Lôi quang khởi động, trong nháy mắt phát sinh tranh phong với chân lực.
- Ừ, huyết mạch lôi đình của ta không thể tương dung với chân lực này.
Tần Trần nghi ngờ.
Huyết Mạch Chi Lực và chân lực là hai loại lực lượng hoàn toàn bất đồng, bình thường sẽ không xuất hiện tình huống không thể liên hệ lẫn nhau, thế nhưng trong tình huống này, khiến cho Tần Trần nghi ngờ?
- Không đúng, không phải đang tranh phong, mà là đang cải tạo.
Nhưng tiếp đó, Tần Trần kinh ngạc phát hiện, huyết mạch lôi đình không phải đang tranh phong cùng chân lực màu xám tro, mà là dần dần tiến hành cải tạo.
Lôi quang bắt đầu khởi động, chân lực âm lãnh mới vừa tiến vào trong cơ thể, sau khi bị lôi quang thanh tẩy lập tức trở nên thuần khiết, ôn hòa.
Tần Trần mừng rỡ.
Trước đó hắn hấp thu những chân lực màu xám tro này, tuy thực lực có chút đề thăng, nhưng trong lòng một mực không thư thái, thế nhưng thời khắc này, cảm giác không thoải mái đó đã hoàn toàn biến mất.
Nhưng…
Điều này cũng làm cho Tần Trần nghi ngờ.
Vì sao ý chí của Cổ Nam Đô muốn bọn họ cảm ngộ và hấp thu chân lực quỷ dị như vậy.
Hay là nói thời đại Viễn Cổ, chân lực mà cường giả Nhân tộc tu luyện có chỗ bất đồng với chân lực của người hiện tại tu luyện?
Sau đó.
Tần Trần không ngừng hấp thu lực lượng chân lực trong dòng sông.
Thời gian trôi qua.
Không biết trôi qua bao lâu.
Oành!
Tu vi Huyền cấp trung kỳ đỉnh cao của Tần Trần đột phá, tiến vào Huyền cấp hậu kỳ.
Nhưng Tần Trần không hề dừng tu luyện, một mực chờ chân lực trong cơ thể đạt đến Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong mới ngừng lại.
Trải qua thời gian tu luyện dài như vậy, Tần Trần càng thêm thấu hiểu rõ ràng đối với kết cấu chân lực.
Huyền diệu thay!
Càng hiểu rõ, Tần Trần càng thêm chấn động đối với kết cấu chân lực.
Khó trách tu vi có thể tăng lên cực lớn, không thể không nói chân lực này vô luận là độ tinh khiết hay cường độ, đều hơn xa chân lực tu luyện của công pháp bình thường, thậm chí càng trên chân lực của công pháp Thiên cấp, đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người.
Hắn hấp thu chân lực có thể so sánh với dùng một lượng lớn chân thạch tu luyện, cơ hội như vậy Tần Trần há sẽ bỏ qua.
Thế nhưng sau khi tu vi đột phá Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, rốt cục Tần Trần cũng ngừng lại.
Bởi vì hắn biết rằng, vô luận là tu vi hay cảm ngộ, đều phải tiến hành theo chất lượng, đột phá quá nhanh tất nhiên sẽ tạo ra bất ổn cho căn cơ.
Trên con đường tinh không dịch cục khác.
Gần như tất cả mọi người đều tiến vào tầng này.
Trong những người này, ngoại trừ Tần Trần ra, không ai có thể đạt đến bí văn thạch thất thứ sáu, cho dù đi vào cửa ải tiếp theo.
Dù sao, ngoại trừ Tần Trần, cho dù là thiên tài như Ma Lệ có chút trình độ về phương diện tinh thần lực, cũng không có khả năng có kiến thức kinh người như Tần Trần, có thể hoàn toàn cảm ngộ bí văn.
Sau khi tiến vào tầng thứ hai.
Cảm nhận được chân lực màu xám tro trước mặt, ai cũng vui mừng, đua nhau hấp thu.
Trong đó, Ma Lệ và Quỷ Ảnh thích ứng nhanh nhất.
Rất nhanh, khí tức hai người bắt đầu đề thăng.
Nhưng hai người làm sao cũng không cách nào lĩnh ngộ được kết cấu của chân lực màu xám tro này.
Bên ngoài tinh không dịch cục.
Vèo!
Tư Đồ Thắng bị truyền tống ra đầu tiên.
Trên tinh không vô tận, ý chí của Cổ Nam Đô khẽ lắc đầu.
- Tư Đồ Thắng ở tầng thứ nhất chỉ có thể lĩnh ngộ bí văn đến thạch thất thứ hai, không ngờ tới tầng này, thậm chí ngay cả một chút kết cấu chân lực cũng không thể thích ứng, hoàn toàn không có khả năng tu luyện công pháp của tộc ta, hoàn thành ý nguyện của tiền bối tộc ta.
Hắc ảnh cực kỳ chú ý tới truyền thừa này, bởi vì nó rất rõ ràng, lần này truyền thừa mục đích là cái gì, trực tiếp liên hệ đến tiền bối bọn hắn, kế hoạch đã thiết lập, tuyệt đối không cho phép sai sót.
Vù!
Bên ngoài Cổ Nam Đô.
Tư Đồ Thắng thất bại, trực tiếp bị truyền tống ra khỏi Cổ Nam Đô, xuất hiện ở bên ngoài đất trống.
- Tư Đồ Thắng, đại điện thần bí này rốt cuộc là cái gì?
- Ngươi đã lấy được truyền thừa gì ở bên trong?
- Những người khác đâu?
Chung quanh vô số cường giả sớm chờ đến sốt ruột, đua nhau tiến lên hỏi thăm.
- Ta…
Tư Đồ Thắng nghẹn lời, bởi vì ý chí của Cổ Nam Đô đã từng nói, không được tùy tiện nói chuyện Tinh Thần Chủng Tử ra.
Hơn nữa, hắn hiểu rõ thế lực của mình không thể xem là đứng đầu ở Đại Uy Vương Triều, thậm chí ở Huyền Châu cũng không được gọi là nghịch thiên, một khi bị người hữu tâm biết trên người mình mang Tinh Thần Chủng Tử, nói không chừng sẽ làm ra chuyện gì.
Vì thế cười khổ nói:
- Cổ Nam Đô truyền thừa, thật ra không phải tiến vào là có được, mà cần đi qua khảo hạch, cửa ải thứ nhất là giải tích bí văn thần bí nào đó, cửa ải thứ hai là phân tích kết cấu chân lực nào đó, nhưng đáng tiếc ta không thể hoàn thành, vì thế bị truyền tống ra.
- Cái gì? Còn phải tiến hành khảo hạch?
Mọi người trợn tròn mắt, ai nấy đều ngẩn người.
Từ khi dự tuyển khảo hạch đến bây giờ, những thiên tài này đều trải qua ít nhiều khảo hạch, không ngờ đến truyền thừa sau cùng cũng phải tiếp tục khảo hạch, làm cho tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, quả thực không nói nên lời.
- Vậy rốt cuộc ngươi có được truyền thừa gì không?
Lại có người nghi ngờ, bày tỏ hoài nghi.
- Có thì có một chút, nhưng không coi vào đâu.
Tư Đồ Thắng giải thích.
- Thật sao?
Có người tin tưởng, nhưng cũng có người hoài nghi, cảm thấy Tư Đồ Thắng không nói thật.
Nhưng trước mắt bao người, bọn họ cũng không tiện nói gì, chỉ có thể rời đi, chờ đợi người tiếp sau đi ra.
Bên cạnh, Tư Đồ Thắng bị cường giả thế lực hắn dẫn tới một bên, chăm chú hỏi:
- Ngươi thật không được gì?
- Thưa Đại trưởng lão, thật ra ta được một bản bí tịch.
- Bí tịch?
Trưởng lão kia cau mày.
- Đúng.
Tư Đồ Thắng gật đầu, liếc nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói:
- Không sai, hơn nữa hẳn là bí tịch Địa giai trung đẳng.
- Cái gì?
Cường giả kia kinh ngạc, thần sắc kích động:
- Ngươi xác định không nhìn lầm.
Tuy Huyền Châu bao trùm trên Ngũ quốc, nhưng công pháp bí tịch mạnh nhất của thế lực đứng đầu thường chỉ là Địa giai hạ đẳng mà thôi.
Mà bí tịch Địa giai trung đẳng đủ để dẫn phát triều dâng trong toàn bộ Đại Uy Vương Triều, dẫn đến vô số cường giả thèm thuồng.
Tuyệt sẽ không sai.
Mặc dù là người đầu tiên bị loại bỏ, thế nhưng trong nháy mắt đào thải, trong đầu Tư Đồ Thắng vẫn tiếp thu truyền thừa, đã lấy được một bản công pháp Địa giai trung đẳng.
- Đi, chúng ta lập tức ly khai.
Cường giả kia ánh mắt ngưng tụ, lập tức biết được lợi hại, nếu để cho những thế lực khác không được truyền thừa biết được Vô Không Môn hắn đã có được một bản bí tịch Địa giai trung đẳng, tất nhiên sẽ đưa tới vô số người thèm thuồng.
Sưu sưu sưu.
Người này coi như quyết đoán, đã không còn chút chú ý và hiếu kỳ nào đối với đám người Tần Trần chưa đi ra, dẫn Tư Đồ Thắng cùng cường giả thế lực mình ly khai khỏi Cổ Nam Đô.
- Hả? Vì sao người Vô Không Môn đều đi cả rồi?
Thấy được tình cảnh này, không ít ánh mắt ngưng tụ lại, đã nhận ra điều gì đó không ổn.