Yên lặng.
Yên lặng như chết vậy.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều khiếp sợ, ngây ra như phỗng.
Thua!
Ngay cả Đế Thiên Nhất cũng bị đánh bại.
Tất cả cường giả Đại Uy vương triều đều dại ra, khuôn mặt cực kỳ u ám.
Đây tuyệt đối là cảnh tượng mà bọn họ không muốn nhìn thấy.
Lúc này tam đại thiên kiêu của Đại Uy vương triều đều suy tàn, tất bại ở trước mặt Ngũ quốc nho nhỏ, ngay cả tư cách tranh đoạt quán quân cũng không có.
Không thể không nói, chuyện này quả thực là một sự mỉa mai cực lớn.
- Tại sao có thể như vậy được...
- Không ngờ trận quyết đấu cuối cùng lại là của hai thiên tài Ngũ quốc a.
- Có phải có sai sót gì hay không?
Người Huyền châu không thể nào tiếp nhận được kết cục này, khóe miệng thì thào tự nói.
Mà người càng không thể nào tiếp nhận được sự thực này là bản thân Đế Thiên Nhất.
- Thua, không ngờ ta lại thua.
Sự cao ngạo, cuồng vọng trước đó, tất cả đều tan thành mây khói.
Thứ hiện lên trong mắt hắn là sự không thể tưởng tượng được nổi và khó có thể tin được.
- Sao ta có thể thua được chứ?
Nắm chặt hai tay, khuôn mặt Đế Thiên Nhất tràn ngập sự đau khổ, nhưng sau sự đau khổ cũng là vẻ lạnh lùng trước nay chưa từng có.
- Thiếu gia!
Lão giả Đế Tâm Thành dẫn hắn tới đây có chút lo âu nhìn về phía Đế Thiên Nhất gọi một tiếng.
- Quyền thúc, ta không sao!
Đế Thiên Nhất đứng dậy, vẻ mặt khôi phục lại sự bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lại lạnh lùng vô cùng.
- Thiếu gia, có cần lão nô… hay không?
Ngữ khí của lão giả kia tràn ngập vẻ u ám, trong con ngươi hiện lên sát cơ lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn về chỗ Quỷ Tiên phái và Ngũ quốc.
- Khỏi cần!
Đế Thiên Nhất lắc đầu, lạnh lùng nói:
- Ta ngã ở đâu, nhất định sẽ tự đứng lên ở đó.
Sưu sưu!
Lúc này.
Trên lôi đài, ánh sáng màu trắng phủ xuống, tất cả tiêu hao của Ma Lệ đều khôi phục.
- Ngay cả tổn thương do Huyết Cấm chi thuật đưa tới cũng có thể chữa khỏi a.
Ma Lệ âm thầm khiếp sợ.
- Hóa ra mấy năm nay đám người sư tôn vẫn muốn chiếm cứ Ngũ quốc là vì nguyên nhân này. Không ngờ ở trong Ngũ quốc này lại ẩn dấu nhiều bí mật như vậy, chỉ tiếc lần này ngay cả người của Đại Uy vương triều cũng nhận được tin đồn, sau này Huyết Ma giáo ta muốn độc chiếm Ngũ quốc này, chỉ sợ đã khó càng thêm khó a.
- Lúc này chỉ cần đánh bại tiểu tử Đại Tề quốc kia là ta sẽ có được truyền thừa của Cổ Nam Đô, đến lúc đó thực lực của ta sẽ càng kinh người hơn nữa.
Ánh mắt Ma Lệ liên tục lập loè, bắt đầu tính trước.
- Không nghĩ tới người giành thắng lợi cuối cùng lại là Ma Lệ này. Xem ra gia hỏa này ẩn dấu rất sâu a.
Ở bên cạnh, ánh mắt Tần Trần cũng không ngừng lập loè, khóe miệng có nụ cười như có như không.
Thật ra từ lúc khảo hạch dự tuyển lần ba thì Tần Trần đã có cảm giác Ma Lệ này đang ẩn giấu thực lực.
Chỉ là hắn không ngờ tới người này lại ẩn dấu sâu như vậy, ngay cả Đế Thiên Nhất cũng bị đánh bại.
- Tần Trần, người này chắc hẳn là đệ tử Huyết Ma giáo, tất nhiên đám người mặc áo bào màu đen bên Quỷ Tiên phái cũng là cao thủ Huyết Ma giáo. Khi lên đài nhất định ngươi phải cẩn thận, một khi không địch lại thì cũng không thể miễn cưỡng.
Lúc này đột nhiên có một đạo thanh âm truyền vào trong tai Tần Trần.
Quay đầu nhìn lại thì đã thấy Tiêu Chiến đang lo lắng nhìn về phía hắn.
Người Huyết Ma giáo thường có thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, Tiêu Chiến cũng sợ Tần Trần bị đối phương xoay vòng.
- Đệ tử Huyết Ma giáo?
Tần Trần như có điều suy nghĩ.
Vốn hắn đã thấy có chút không thích hợp, hóa ra là cường giả Huyết Ma giáo vẫn nhìn chằm chằm vào Ngũ quốc này cải trang a.
Như vậy cũng có thể giải thích thông được mọi chuyện.
Trong lúc hắn đang suy tư thì…
Sưu sưu, sưu sưu!
Hai đạo ánh sáng đột nhiên hạ xuống, bao phủ Tần Trần và Ma Lệ, sau đó đồng thời truyền tống hai người lên trên lôi đài.
Hai người đứng ở trên lôi đài nhìn nhau, lập tức khiến cho tất cả mọi người chú ý.
Mặc dù trong lòng không thoải mái, thế nhưng rất nhiều cường giả bên Đại Uy vương triều vẫn phải chú ý nhìn qua, cả đám nín thở ngưng thần.
Tới lúc này, vòng cuối cùng của thí luyện Cổ Nam Đô cũng bắt đầu.
Hai gã đệ tử Ngũ quốc tranh đoạt ngôi vị quán quân.
Một người là Tần Trần từ đầu tới cuối cực kỳ may mắn, như được thiên vị mà đi tới vòng cuối cùng.
Gia hỏa này, không ngờ lại có thể đi tới vòng cuối cùng trong khảo hạch Cổ Nam Đô, quả thực là chó ngáp phải ruồi.
Chỉ là mọi người cũng không để ý tới một việc, người không được coi trọng như hắn, dùng tu vi Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong đi từng bước tới bước này như thế nào.
Thậm chí đến lúc này cũng có vô số người cho rằng đây là kỳ tích.
Một người còn lại thì cực kỳ điệu thấp, nhưng vẫn lấy chiến tích thứ tư trong khảo hạch dự tuyển mà đi tới bước này.
Thực lực người này thể hiện ra cực kỳ kinh người, cuối cùng ngay cả Đế Tâm thiếu chủ Đế Thiên Nhất cũng bị hắn đánh bại.
Mà hai người này sẽ tranh đoạt vị trí quán quân dưới vô số ánh mắt trông mong của mọi người.
Ai sẽ chiến thắng cơ chứ?
Không ai biết.
Nhưng nhiều người đều có lựa chọn của mình, đó là Ma Lệ.
Dù sao ở vòng cuối cùng, trong lúc giao thủ với Đế Thiên Nhất người này đã cho thấy thực lực đáng sợ của mình, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Trên lôi đài, ánh mắt Ma Lệ lạnh lùng nhìn về phía Tần Trần, trong ánh mắt toát ra vẻ hiếu kỳ nồng đậm.
Hắn biết thân phận của mình, biết lai lịch của mình, cho nên đối với việc bản thân có thể đánh bại Lãnh Vô Song và Đế Thiên Nhất hắn cũng không quá khiếp sợ.
Thế nhưng Tần Trần chỉ là một tên đệ tử Ngũ quốc mà lại có thể đánh bại được Hoa Thiên Độ, chuyện này cũng khiến cho hắn cực kỳ khiếp sợ.
- Có chút thú vị, đệ tử Ngũ quốc có thể đánh bại được Hoa Thiên Độ, không thể không nói, ngươi đã làm cho ta có vài phần kính trọng với ngươi.
Không có ý động thủ, Ma Lệ mỉm cười nhìn Tần Trần nói một câu.
- Thế nhưng ngươi đi đến bước này đã là điểm cuối rồi. Đệ tử của Ngũ quốc mà lại có thể đối kháng với thiên kiêu Huyền châu đã là cực hạn, nếu tiếp tục thì cũng chỉ là kết quả một chiều mà thôi.
- Hơn nữa, lấy thiên phú tu vi của ngươi. Có lẽ cũng không học được cái gì ở Đại Tề quốc. Ở lại cũng chỉ có thể là một bước lùi với ngươi. Ta nghĩ điểm này chính bản thân ngươi cũng rất rõ ràng.
Ma Lệ đứng ở trên lôi đài thẳng thắn nói.
- Ngươi có ý gì?
Tần Trần nhíu mày.
Đám người bên ngoài cũng đều nghi hoặc tự hỏi.
Mọi người đều hiểu rõ tính cách của Ma Lệ này, lạnh lùng, kiệm lời ít nói, cơ hồ rất ít khi nói chuyện.
Nhưng hôm nay vừa lên đài, không những không động thủ mà lại còn liên tiếp nói ra nhiều lời như vậy, cực kỳ khác biệt với phong cách thường ngày của hắn.
- Ý của ta rất đơn giản, hiện giờ ta đại biểu cho cao tầng của tông môn phát ra lời mời với các hạ. Mời ngươi gia nhập tông môn chúng ta, thực lực và thiên phú của ngươi khiến cho ta tôn kính, chỉ cần ngươi đồng ý với ta thì chúng ta có thể phá lệ cho ngươi trở thạch đệ tử hạch tâm, hưởng thụ đãi ngộ cực cao.
Cái gì?
Ma Lệ còn chưa dứt lời thì tất cả đám người Ngũ quốc đều khiếp sợ.
Hung ác, quá ác, không ngờ tiểu tử Huyết Ma giáo này lại trực tiếp mời chào Tần Trần.
Quả thực quá là quá kiêu ngạo.
- Ha hả.
Tần Trần không nhịn được cười rộ lên, nụ cười rất bình tĩnh, hắn nói:
- Ngươi chắc chắn chứ? Phải biết rằng ban đầu thiếu tông chủ Niệm Vô Cực của Quỷ Tiên phái các ngươi là bị ta giết chết, tông chủ Niệm Sóc của Quỷ Tiên phái các ngươi cũng vì ta mà chết, ngươi còn muốn mời ta gia nhập Quỷ Tiên phái các ngươi nữa không?
Tần Trần châm chọc hỏi một câu.
- Ha ha ha, các hạ là người thông minh, ta tin các hạ đã nhìn ra thân phận chân thật của tông môn chúng ta, chỉ cần các hạ đồng ý thì chuyện trước đây chúng ta có thể bỏ qua.
Ma Lệ cười nhạt.
- Chuyện này...
Bên ngoài Cổ Nam Đô, trưởng lão Hồ Tông Nam của Quỷ Tiên phái biến sắc, vội vàng nhìn về phía mấy tên cường giả mặc áo bào màu đen bên cạnh, nói:
- Các vị, lời trước đây các ngươi nói với ta không phải là thế này a.