Vũ Tông, người này tuyệt đối là cường giả Vũ Tông.
Hơn nữa còn là người trong nổi bật hàng Vũ Tông, bằng không không có khả năng quét sạch khí tức Vũ Tông của cường giả Thiên Hành thư viện.
Nghe đồn Ngũ quốc là nơi hẻo lánh cằn cỗi, không có cường giả Vũ Tông a?
Làm sao...
Mọi người rung động, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
Mặc dù bọn hắn không muốn thừa nhận, thế nhưng khi nhìn thấy một màn trước mắt, trong lòng tất cả cường giả Đại Uy vương triều đều cả kinh.
Bọn họ hiểu tên trưởng lão mặc áo bào màu đen này của Quỷ Tiên phái rất có thể là cường giả cấp bậc Vũ Tông.
Chuyện này làm cho sắc mặt bọn họ không khỏi u ám.
Bọn họ đến từ Huyền châu, từ trước cho tới nay bọn họ đều cho là mình cao cao tại thượng, tự thị thân phận cao quý cũng là bởi vì bọn họ biết. Trong Ngũ quốc kia ngay cả một vị cường giả Vũ Tông cũng không có, đồn rằng ngay cả đệ nhất cường giả Vi Thiên Minh của Đại Lương Quốc cũng chỉ là một nửa bước Vũ Tông mà thôi.
Vì vậy bọn họ mới có cảm giác ưu việt, cực kỳ xem thường cường giả và đệ tử Ngũ quốc.
Nhưng hôm nay, sau khi cảm nhận được khí tức trên người mấy tên trưởng lão mặc áo bào màu đen của Quỷ Tiên phái, tất cả bọn họ đều kinh sợ, ai nói Ngũ quốc không có cường giả Vũ Tông cơ chứ?
Rõ ràng không chỉ có, hơn nữa còn có không ít, đồng thời, tu vi của mấy người này đều không yếu, nếu không cũng không thể cản được khí tức của cường giả Thiên Hành thư viện a.
Chỉ là, cường giả Đại Uy vương triều lại không biết được rằng, bên này bọn họ khiếp sợ một thì rất nhiều cường giả của Ngũ quốc lại khiếp sợ mười. Đám người Vi Thiên Minh và Tiêu Chiến còn khiếp sợ hơn nhiều bọn họ.
- Quỷ Tiên phái kiếm đâu ra nhiều cao thủ như vậy chứ?
Trong lòng bọn họ cũng kinh sợ, đồng thời cũng rất là nghi hoặc.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, mấy đại cao thủ hàng đầu của Ngũ quốc đều nhíu mày không nói.
Giờ phút này bọn họ có thể khẳng định, những trưởng lão mặc áo bào màu đen thần bí của Quỷ Tiên phái tuyệt đối không phải là người của Ngũ quốc.
Bằng không, nếu như Quỷ Tiên phái có thực lực như thế thì đã sớm liên hợp với một ít thế lực thống nhất Ngũ quốc rồi. Há có thể để Thiếu tông chủ Niệm Vô Cực bị giết trong lúc khảo hạch ở Ngũ quốc. Thậm chí ngay cả tông chủ Niệm Sóc cũng bị Đại Tề quốc giết chết a?
Những người này ngụy trang thành người Ngũ quốc, không biết là có mục đích gì?
Nếu như là bình thường, nhất định đám người Vi Thiên Minh và Tiêu Chiến sẽ đứng ra, hỏi rõ lai lịch đối phương, hiểu rõ chân tướng đằng sau mọi chuyện.
Nhưng lúc này ở trước mặt các cường giả Đại Uy vương triều, đám người Vi Thiên Minh liếc mắt nhìn nhau, lại chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi mà thôi.
Mặc kệ đối phương có lai lịch gì, có mục đích gì. Hiện giờ bọn họ cũng không thể vạch trần thân phận của đám người kia được.
Bởi vì chỉ có một Ngũ quốc cường đại mới có thể làm cho các cường giả Đại Uy vương triều ở đây kiêng kỵ, không đến mức làm ra những chuyện mà bọn họ không thể khống chế được.
- Hả?
Cường giả của Thiên Hành thư viện bị trưởng lão mặc áo bào màu đen Quỷ Tiên phái nói một câu, sắc mặt không khỏi trầm xuống, vừa định mở miệng nữa thì…
Sưu sưu!
Trên bầu trời Cổ Nam Đô đột nhiên có một cỗ khí tức đáng sợ xuất hiện, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tới.
Chỉ thấy trên không lôi đài Cổ Nam Đô có một bóng người cao lớn hạ xuống.
- Chúc mừng ba người các ngươi đã lấy được vị trí trong tam cường.
- Tiếp đó, trong ba người các ngươi sẽ có một người được luân không. Mà hai người khác sẽ tranh đoạt một danh ngạch tấn cấp, người giành thắng lợi và người được luân không sẽ tiến hành tranh đoạt vị trí quán quân.
Bóng người màu đen nhìn xuống ba người ở phía dưới, thanh âm ầm ầm làm cho mọi người chú ý tới bên này.
Có một người được quyền luân không?
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Nói như thế, kế tiếp chỉ cần trải qua hai đợt quyết đấu là có thể lựa chọn ra quán quân a.
Lúc đầu, trong suy nghĩ của mỗi người, ba người bọn họ phải đối chiến với hai người khác, căn cứ vào thành tích tổng hợp mà định ra người đứng đầu.
Hiện tại xem ra, cũng không phải là như vậy.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn nhau.
Người được luân không này vận khí thực sự quá tốt, cũng không biết ai sẽ nhận được danh ngạch này. Dù sao, hai người còn lại sẽ phải trải qua hai đợt quyết đấu thì mới có thể thu được vị trí quán quân, mà người được luân không kia thì chỉ cần thắng một trận là có thể đoạt được vị trí thứ nhất a.
Chỉ là, là ai trong ba người này đây?
Nghĩ đến hai chữ vận khí, đột nhiên tất cả mọi người đều sửng sốt một chút.
Trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, không nhịn được lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ lại là tiểu tử Tần Trần kia.
Còn chưa kịp nói hết thì đã nghe bóng người màu đen ầm ầm nói ra một câu:
- Người được luân không, Tần Trần. Hai người còn lại các ngươi có thời gian một nén nhang nghỉ ngơi và cảm ngộ, sau một nén nhang sẽ tiến hành quyết đấu.
Ong ong ong!
Ba đạo ánh sáng đồng thời chiếu xuống, bao phủ lên trên thân ba người Tần Trần.
Tức khắc, tiêu hao chân lực và nội thương trong chiến đấu tạo thành trước đó đều được chữa khỏi trong nháy mắt, không có còn một tia di chứng nào nữa.
Mọi người thấy Tần Trần luân không, cả đám không biết nói gì.
Ý chỉ Cổ Nam Đô này, dường như từ lúc khảo hạch dự tuyển đã cực kỳ chiếu cố Tần Trần này rồi.
Hiện tại người được luân không cũng là Tần Trần, chuyện này làm cho mọi người tiếp tục nghi ngờ về kết quả khảo hạch ban đầu.
Phải biết rằng, cho dù là thiên tài cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể tiến vào cửa thứ chín trong khảo hạch võ đạo a. Đây chính là cảm ngộ đại biểu cho cảnh giới Vũ Đế, thế nhưng không ngờ Tần Trần lại làm được.
Từ đó có thể thấy được, đây là do ý chí của Cổ Nam Đô tạo ra.
Thời gian một nén nhang trong nháy mắt trôi qua.
Sưu!
Hai đạo ánh sáng phủ xuống, hai người Ma Lệ và Đế Thiên Nhất đồng thời xuất hiện ở trên lôi đài.
- Ta không nghĩ tới người giao thủ với ta trong tam cường lại là ngươi!
Nhìn Ma Lệ, Đế Thiên Nhất lắc đầu cười khổ.
Hắn cũng không ngờ tới, cuối cùng người đối chiến cùng với hắn lại không phải Hoa Thiên Độ và Lãnh Vô Song.
- Chuyện này có gì mà ngoài ý muốn cơ chứ?
Sắc mặt Ma Lệ lạnh lùng, dường như không quá quan tâm tới lời này của đối phương.
- Đã như vậy, Bản thiếu chủ cũng không nói lời thừa nữa. Thế nhưng ta muốn nói cho ngươi, Bản thiếu chủ cũng không phải là loại phế vật như Lãnh Vô Song. Nếu như ngươi nghĩ ta bằng hắn, chỉ sợ ngươi sẽ rất thất vọng.
Biểu hiện trên mặt Đế Thiên Nhất từ từ trở nên nghiêm túc.
Những lời này làm cho Lãnh Vô Song đang chữa thương bên ngoài Cổ Nam Đô phiền muộn vạn phần, thương thế vừa mới chữa khỏi đôi chút lại có dấu hiệu tăng thêm.
- Vậy thì thế nào chứ, kết quả vẫn như trước mà thôi.
Ma Lệ cười lạnh một tiếng.
Sau một khắc.
Ầm!
Hai người đồng thời phát động tấn công.
- Ma Vương Huyết Mạch!
- Hám Thế Đế Quyền - Đế Giả Vô Địch!
Ầm ầm!
Hai người vừa mới xuất thủ đã thi triển ra toàn bộ thực lực của mình.
Đến tầng thứ này, hai người đều cảnh giác với đối phương, cho nên cũng không có ý nghĩ ẩn dấu thực lực gì cả.
Loại chiến đấu cấp bậc này, chỉ cần sơ sẩy một cái là sẽ xuất hiện ảnh hưởng cực lớn. Giữ lại thực lực sẽ chỉ làm cho đối phương có cơ hội để lợi dụng, còn làm cho bản thân mất đi tiên cơ mà thôi.
Ùng ùng!
Chỉ một thoáng, toàn bộ lôi đài trở nên hỗn loạn. Toàn thân Ma Lệ phóng thích ra sương mù màu đen, người giống như một vị Ma thần từ trong địa ngục đi ra ngoài, phóng thích ra ma uy cái thế của hắn.
Ở phía đối diện, thân thể nguy nga của Đế Thiên Nhất vẫn sừng sững đứng đó. Chân lực trên người nở rộ, thân thể của hắn cao vót, giống như một vị Đế vương, quân lâm thiên hạ.
Song phương vừa mới giao thủ, tiếng nổ không ngừng vang lên, giống như toàn bộ Cổ Nam Đô cũng phải run run dưới công kích của đối phương vậy.