Vũ Thần Chúa Tể

Chương 49: Lôi đài chiến

Chương Trước Chương Tiếp

- Trần nhi!

Dưới quảng trường, Tần Nguyệt Trì đã lệ rơi đầy mặt, cực kỳ kích động.

- Ba!

Triệu Phượng vung tay đánh chiếc ghế bên cạnh thành phấn vụn, tức đến nổi cắn răng run lách cách.

- Tần Trần, tên phế vật nhà ngươi, sao có thể như thế?

Tần Phấn cũng bị tình cảnh trong vòng số tám làm cho kinh sợ. Hắn gầm lên giận dữ, diện mục dữ tợn nhìn chằm chằm Tần Trần, trong con ngươi bắn ra hàn mang kinh khủng.

- Tần Phấn, xem ra con chó của ngươi không làm được chuyện ngươi muốn rồi.

Tần Trần cười lạnh nói.

- Tần Trần, ngươi cứ đắc ý đi, cầu mong về sau đừng rơi vào tay ta, không thì ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết.

Tần Phấn cực kỳ phẫn nộ, tức sùi bọt mép, hắn giận dữ vung ra một quyền, nguyên bản học viên đang dây dưa với hắn, trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài.

- Ha hả, có chút ý tứ, chẳng trách Ngụy Chân coi trọng hắn như vậy.

Trong vòng số ba, Lý Thanh Phong nhàn nhạt quét mắt nhìn Tần Trần, khóe miệng vẽ ra một nụ cười lạnh lùng.

- Ầm!

Thân thể hắn rung lên, một học viên cách hắn gần nhất bị đánh bay ra khỏi phạm vi, nhếch nhác té xuống đất, mặt ngẩn ra, không rõ vì sao mình bị loại.

Bị Tần Trần kích thích, nên toàn bộ trận chiến trở nên hung tàn hơn rất nhiều.

Rầm rầm rầm rầm!

Tiếng oanh minh kịch liệt không dứt bên tai, từng đạo chân khí quét qua mặt sân, phảng phất như có trăng hoa nở rộ, hết sức rực rỡ.

Trong vòng số tám, tất cả mọi người đều giữ khoảng cách với Tần Trần, không ai dám chọc hắn nữa.

- Ha hả, Tần Trần này đúng là không đơn giản.

- Đánh bại Lý Bình và Chu Nam cũng không có gì lớn, hay là hắn chỉ thi triển hai bộ Phục Hổ Quyền và Thái Tổ Trường Quyền. Hai bộ quyền pháp này chỉ là quyền pháp trụ cột nhất ở Thiên Vũ đại lục, là cấp độ nhập môn. Thế nhưng lại có thể đánh bại hai bộ võ kỹ Hoàng cấp thượng đẳng là Man Vương Bá Quyền và Thương Ưng Quyền Pháp, thành ra có thể thấy được trình độ lĩnh ngộ võ đạo của người này đã đạt tới cấp độ kinh người.

- Tương lai rất đáng mong chờ.

Ánh mắt của Linh Võ Vương và Chử Vĩ Thần đều sáng lên, mỉm cười nói.

Lúc này, thế cục trên sân đã từ từ rõ ràng.

Vòng số một, số ba, số sáu, số chín và số mười đều đã lựa ra được ba học viên.

Sau đó ba tên học viên trong các vòng khác đều đã được lựa xong.

Trong vòng số bốn, tuy Lâm Thiên kiên trì đến cuối cùng, nhưng dù sao tu vi kém chút nên bị loại ở thời khắc quan trọng, vô duyên vào vòng tiếp theo.

Sau cùng chỉ còn lại phạm vi vòng số năm.

Trong vòng số năm không có tuyển thụ đặc biệt mạnh, cũng không có đặc biệt yếu, vì vậy cạnh tranh kịch liệt nhất. Bây giờ vẫn còn sáu người, từng cặp đánh nhau, khó phân thắng bại.

Trương Anh còn ở trong vòng, đang đánh với một học viên lớp cao cấp có tu vi Nhân cấp hậu kỳ. Chiến đến bây giờ, cơ hồ chân khí trong người Trương Anh đã hao hết, chỉ thấy bước chân hắn phù phiếm, tùy lúc sẽ thua. Nếu không phải đối thủ của hắn cũng chịu một chút tổn thương thì hắn khó lòng kiên trì đến bây giờ.

Dẫu vậy nguy cơ của Trương Anh vẫn rất lớn.

Đúng lúc này, một cặp học viên phân ra thắng bại.

Trên sân chỉ còn dư lại năm người.

- Được rồi, đều ngừng tay đi.

Cát Hồng hét lớn nói:

- Năm người các ngươi không cần đánh nữa, đều tiến vào vào tiếp theo.

Mọi người sửng sốt.

Cát Hồng giải thích:

- Vòng thứ ba, lôi đài chiến tổng cộng có ba mươi hai tuyển thủ, phân ra rút thăm đối chiến, người thắng sẽ vào vòng tiếp theo, chia ra tổng cộng năm trận chiến, quyết định đệ nhất.

Lúc này mọi người mới hiểu, ba mươi hai tuyển thù phải có một tổ lựa ra năm người thì nhân số mới đủ.

Thật may mắn.

Không ít người nhìn năm người vòng số năm, đặc biệt sau khi thấy tu vi Trương Anh chỉ là Nhân cấp trung kỳ thì phiền muốn đến hộc máu.

Trong vòng thứ hai, học viên lớp cao cấp tu vi Nhân cấp hậu kỳ không biết đã bị loại bỏ bao nhiêu, vậy mà một tên học viên Nhân cấp trung kỳ lại có thể tiến vào vòng cuối cùng, đúng là chó ngáp phải ruồi.

- Bây giờ, chư vị có nửa canh giờ để nghỉ ngơi, chữa tốt thương thế của mình. Sau khi lấy lại sức, sẽ chuẩn bị tiến hành vòng kế tiếp là lôi đài chiến.

Sau khi Cát Hồng nói xong liền quay về đài chủ trì.

- Trần thiếu, ta vào vòng thứ ba.

Trương Anh đi đến trước mặt Tần Trần, không tin được nói, kích động không kìm chế được nỗi lòng.

- Trương Anh, chúc mừng.

Lâm Thiên vừa cười vừa nói đi đến.

- May mắn, ta chỉ may mắn mà thôi.

Trương Anh sờ sờ cái ót, xấu hổ nói:

- Nếu ngươi là ta thì chắc cũng sẽ có kết quả như thế.

- Đây cũng không phải do may mắn.

Tần Trần cười nói:

- Trương Anh, Lâm Thiên, các ngươi đều phải nhớ kỹ, có đôi khi may mắn cũng là một loại thực lực. Chân chính có thể sống đến cuối cùng, trở thành cường giả đỉnh cao đại lục, thì nhất định không phải là người kém may mắn.

Lâm Thiên và Trương Anh đều sững sờ, trong lòng như có điều suy nghĩ.

Bốn phía quảng trường bây giờ cũng nghị luận ầm ỉ.

- Các ngươi xem, vòng tiếp theo là lôi đài chiến, ai sẽ là người thắng?

- Ha hả, muốn ta đoán, vậy thì không phải Lý Thanh Phong, mà chính là Vương Khải Minh.

- Còn có Triệu Linh San cũng không tệ, không ngờ bất tri bất giác nữ thần đã đột phá Địa cấp.

- Ta ủng hộ Linh San Quận chúa, hắc hắc.

- Một đám gia hỏa không đầu óc, tuy Linh San Quận chúa mạnh, nhưng dù sao cũng là nữ lưu, sao có thể so sánh với Tiểu Hầu gia Lý Thanh Phong?

- Ai nói nữ lưu thì không thể so với nam nhân, lẽ nào mẹ ngươi không phải nữ nhân?

- Tiểu tử, ngươi lặp lại xem?

- Hừ, có nói mười lần thì làm sao, ta há sợ ngươi.

- Có gan thì kết thúc kỳ thi, gặp nhau ở sau núi Học viện.

- Gặp thì gặp, ai sợ ai!

Rất nhiều học viên vì ai có thể thu được đệ nhất mà tranh luận, thâm chí tức giận cãi nhau.

Tuyệt đại đa số học viên đều xem trọng Lý Thanh Phong, trong này phần lớn là nữ tinh, từng cái lộ ra bộ dáng si mê.

Cũng có một bộ phận xem trọng Triệu Linh San, phần lớn người này là nam sinh. Triệu Linh San là một trong tứ đại mỹ nữ của Đại Tề Quốc, nhân khí tự nhiên rất cao.

Đương nhiên xem trọng Vương Khải Minh cũng không ít, bất quá đại đa số đều là con cháu bình dân.

Ba người này, là người có thể tranh đoạt ba vị trí đầu, không gây chút tranh luận nào.

Trên quảng trường, thậm chí có người âm thầm đánh cược.

Đặt Lý Thanh Phong, 1 ăn 1.3.

Đặt Triệu Linh San, 1 ăn 1.5.

Đặt Vương Khải Binh, 1 ăn 1.7.

Tần Trần cũng nằm trong này, tỷ lệ là 1 ăn 10.

Tuy lúc trước Tần Trần biểu hiện ra thực lực kinh người, làm mọi người khiếp sợ, nhưng dù sao thì nền tảng không sâu, thêm nữa là chưa đột phá Địa cấp, nên không ít người đều thấy rằng hắn mạnh nhất chỉ có thể vào top 10, có thể vào top 10 đã khó lường, còn đệ nhất thì cơ hồ không có khả năng.

Trong tình cảnh này, có người lúc nào cũng khó chịu.

Chính là Triệu Phượng.

- Tiểu tử Tần Trần này, tâm cơ thật sâu, không ngờ một mực ẩn giấu thực lực, mãi cho đến khi ly khai Tần gia mới bạo lộ, trước đây là ta xem nhẹ hắn.

Triệu Phượng nghiến răng nghiến lợi, trong con ngươi lộ ra sát khí nồng nặc, quay đầu nói:

- Tần Dũng, ngươi truyền lệnh xuống, vòng thứ ba lôi đài chiến, mặc kệ Cẩu Húc dùng biện pháp gì cũng phải cho hắn đấu với Phấn nhi, để Phấn nhi phế tiểu tử này. Nếu như Cẩu Húc làm không được thì ngươi bảo hắn là tiền của Tần gia ta, không phải ai cũng có thể cầm.

Vẻ mặt Triệu Phượng nhăn nhó, như độc xà âm lãnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️