Vũ Thần Chúa Tể

Chương 485: Trợn mắt há hốc mồm

Chương Trước Chương Tiếp

- Tiểu tử thối, ngươi chọc giận ta, ta cũng không tin ngươi còn có thể cản được mấy chiêu của ta.

Mồ hôi lạnh ứa ra, Hoa Thiên Độ điên cuồng kêu lớn. Lúc này hắn đã mất đi vẻ nho nhã, ánh mắt của hắn tàn nhẫn mà sắc bén, mang theo sự oán độc, khóa chặt thân thể Tần Trần rồi điên cuồng xuất kích.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo chưởng ảnh và chỉ ảnh đáng sợ phô thiên cái địa ầm ầm nổ vang, toàn bộ lôi đài tràn ngập kình khí, chân lực vô biên bao phủ tất cả mọi thứ chung quanh.

Sưu sưu sưu!

Trong công kích vô tận, thân thể Tần Trần như điện né tránh, khóe miệng luôn nở nụ cười nhạt.

Tinh thần lực ngũ giai lặng lẽ thi triển ra, liên tiếp phân tích ra điểm yếu trong công kích của Hoa Thiên Độ, sau đó bắt đầu tiến hành ngăn cản và phản kích.

Song phương ngươi tới ta đi, không ngờ lực lượng lại không cách biệt nhau là mấy.

Mọi người thấy vậy trợn mắt há hốc mồm, Hoa Thiên Độ đã đạt tới cảnh giới nửa bước Vũ Tông a, chỉ còn cách một bước ngắn là có thể triệt để bước vào Vũ Tông. Hơn nữa sau khi hắn thi triển ra bí pháp tiên thể của Lưu Tiên Tông, có thể nói chiến lực đã hoàn toàn siêu việt cường giả Vũ Tông bình thường, siêu việt cực hạn của Huyền cấp a.

Mà Tần Trần, tuy rằng lúc trước cũng có đột phá, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong mà thôi. Hơn nữa lại là vội vàng đột phá, chân lực không thể nào hùng hậu như bình thường được.

Thế nhưng cho dù là dưới tình huống như vậy thì Hoa Thiên Độ vẫn không làm gì được Tần Trần, chuyện này làm cho người ta có một loại cảm giác không thể nào tin được.

- Răng rắc!

Một đạo kiếm quang từ trong chỉ tức cuồng bạo lao ra, hung hăng chém lên bên trên lồng bảo hộ bên cạnh lôi đài, loại ý cảnh kiếm đạo hủy diệt tất cả này làm cho rất nhiều thiên tài ở bên ngoài Cổ Nam Đô hoảng sợ, không kìm lòng nổi muốn lùi lại.

Thậm chí ngay cả không ít Vũ Tông Ngũ giai của Huyền châu cũng có cảm giác kinh hồn táng đảm.

- Đây mà là thiên tài Huyền cấp giao phong sao, vì sao ta lại có cảm giác như là cường giả Vũ Tông đại chiến sinh tử cơ chứ?

- Bao nhiêu năm qua Huyền châu chúng ta chưa từng thấy qua thiên tài xuất sắc như vậy quyết chiến. Cho dù là chiến đấu giữa tam đại thiên kiêu trước đây cũng kém quá xa hiện tại nha?

- Tần Trần này là yêu nghiệt hay sao vậy?

- Bọn họ còn chưa bước vào Vũ Tông Ngũ giai mà thực lực đã đáng sợ như thế, một khi chân chính đột phá Vũ Tông, vậy mọi người còn sống thế nào nữa đây?

Mọi người vô cùng rung động, trận tranh tài này tới hiện tại đã triệt để thoát khỏi dự kiến ban đầu của bọn họ.

Cảnh tượng đáng sợ như thế hoàn toàn không giống như là hai thiên tài trẻ tuổi đang giao thủ, tuy rằng tu vi của hai người đều còn ở Huyền cấp, nhưng đã hoàn toàn có thể uy hiếp được những cường giả Vũ Tông của các thế lực lớn như bọn họ.

- Tần Trần!

Lúc này Hoa Phi Vụ và những thiên tài trong các thế lực lớn của Huyền châu đều nhìn chằm chằm vào Tần Trần, hai mắt trợn to, trong lòng khiếp sợ.

- Đáng ghét, sao tiểu tử này lại mạnh như vậy chứ? Không ngờ lại có thể chiến thành như vậy với Hoa Thiên Độ.

Lãnh Thư công tử và Đế Thiên Nhất cũng phải hít vào một ngụm khí lạnh.

Bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ đối với thực lực của Tần Trần.

Thực lực bực này, bất kể như thế nào cũng đã đủ để tranh phong cùng tam đại thiên kiêu bọn họ.

- Trần thiếu!

Triệu Linh San, Tử Huân công chúa và đám người Vương Khải Minh đều nắm chặt hai tay, vẻ mặt kích động.

- Kinh nghiệm chiến đấu của người này quá phong phú, rốt cuộc hắn tu luyện thế nào chứ?

Trong đám người bên ngoài, người khoác áo choàng cũng trợn mắt thầm nói.

Hắn có thể nhìn ra được, phong cách chiến đấu của Tần Trần quá là lão luyệt. Dù là đột phá lúc trước hay là xuất thủ hiện tại, kinh nghiệm chiến đấu thậm chí còn trên cả Hoa Thiên Độ của Đại Uy vương triều.

Nhưng đối phương lại là một gã thiên tài Ngũ quốc, chuyện này không phù hợp với lẽ thường a.

- Nhất định trên người người này có bí mật gì đó.

Trong lòng người khoác áo choàng thất kinh, sát cơ trong ánh mắt lại càng sâu hơn nữa.

Rất nhiều cường giả Vũ Tông của Dư Đại Uy vương triều cũng phải khiếp sợ không thôi.

Ngay cả cường giả dẫn đầu của ba thế lực lớn nhất cũng nhìn chằm chằm vào Tần Trần, gằn từng chữ nói:

- Không thể không nói, người này là một kỳ tài võ đạo.

Cho dù là bọn họ không tình nguyện, thế nhưng chuyện này muốn không thừa nhận cũng không được, thiên phú và thực lực của Tần Trần đã vượt xa dự liệu của bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.

- Đáng chết!

Mắt thấy bản thân vẫn không có cách nào đánh bại được Tần Trần, rốt cục Hoa Thiên Độ cũng triệt để nổi giận.

Sưu!

Thân thể lóe lên, Hoa Thiên Độ lùi đến bên cạnh lôi đài, trong ánh mắt toát ra sự quyết tuyệt và sát ý đáng sợ.

- Tần Trần, ngay cả ta cũng không thể không thừa nhận, ngươi rất mạnh, có tư cách khiêu chiến ta. Ta không nghĩ tới, ngươi có thể ép ta đến bước này, thế nhưng dù thế nào thì hôm nay ngươi cũng khó có thể đánh bại được ta. Yên tâm, ta sẽ không đánh chết ngươi, ta sẽ chỉ làm cho ngươi trở thành một phế nhân, không còn cách nào hưởng thụ được cuộc sống huy hoàng nữa.

- Đây là ngươi ép ta, ép ta thi triển ra con bài chưa lật cuối cùng. Ban đầu chiêu này là ta chuẩn bị dùng để đối phó với Lãnh Vô Song và Đế Thiên Nhất. Tần Trần, ngươi có thể nhìn thấy ta thi triển ra chiêu này là vinh hạnh của ngươi.

Ầm!

Trên thân Hoa Thiên Độ khí tức vô tận tăng vọt, trong nháy mắt chân lực trong cơ thể sôi trào lên.

- Cái gì, Hoa Thiên Độ vẫn còn có thủ đoạn nữa sao?

Tất cả người xem ở đây đều sắp chết lặng, bọn họ cảm thấy đã không thể diễn tả bằng lời về trận tranh tài này được nữa.

- Ha ha ha, tiếp chiêu này của ta, huyết mạch dung hợp thuật!

Hoa Thiên Độ gầm lên một tiếng giận dữ, chân lực bên ngoài thân thể điên cuồng sôi trào, trong lúc chân lực cuồng bạo, ở sau lưng hắn mơ hồ có một hư ảnh hình người cực lớn hiển hiện, cực kỳ kín đáo. Làm cho người ta không thể nhìn rõ hình dáng thực sự, thế nhưng lại tản mát ra một loại khí thế đủ để ngự trị tất cả, hủy diệt trời đất.

- Đây là... hư ảnh huyết mạch của Hoa Thiên Độ, rốt cuộc huyết mạch của hắn là gì chứ?

- Nghe đồn, huyết mạch của Hoa Thiên Độ là tiên thể, là tồn tại mấy trăm năm qua chỉ có một trong Lưu Tiên Tông. Trước đây ta chỉ coi đó là tin đồn, chẳng lẽ là thật?

- Từ khí tức của cỗ huyết mạch này, ít nhất cũng phải là tứ phẩm đỉnh phong, huyết mạch càng mạnh thì độ khó khi tăng lên lại càng cao. Rốt cuộc gia hỏa này đề thăng huyết mạch thế nào vậy?

Ở bên ngoài Cổ Nam Đô trở nên tĩnh mịch, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn Hoa Thiên Độ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh sợ.

Bao gồm cả những cường giả của Đại Uy đó vương triều cũng không ngoại lệ.

- Thua cho ta.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thân thể Hoa Thiên Độ như hóa thành một đầu cự long cuốn tới chỗ Tần Trần.

Khí thế kinh người kia đủ để làm cho cường giả Vũ Tông cũng phải biến sắc, trong lòng cả đám kinh sợ, không dám tới gần quan sát.

- Tần Trần, nhanh nhận thua.

Ở bên ngoài Cổ Nam Đô, Tiêu Chiến kinh sợ rống to một tiếng.

Thiên phú và thực lực Tần Trần thể hiện ra lúc trước đã triệt để làm cho hắn chấn động. Nếu như để một vị thiên tài như vậy bỏ mạng ở nơi này, đây là chuyện mà hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

- Hả? Nếu như người này bị Hoa Thiên Độ giết chết, chuyện Thanh Liên yêu hỏa sẽ bị bại lộ.

Người khoác áo choàng nhíu mày, thân thể đột nhiên nghiêng về phía trước một ít, hai mắt nhìn chằm chằm vào trên lôi đài.

- Hiện giờ coi như ngươi muốn nhận thua cũng đã không còn kịp nữa rồi!

Trên bầu trời, khuôn mặt Hoa Thiên Độ tràn ngập vẻ dữ tợn. Tay hung hăng đập xuống, chân lực vô tận dung hợp với huyết mạch chi lực không ngừng sôi trào, như muốn thôn phệ tất cả, trong nháy mắt bao phủ toàn thân Tần Trần.

- Người nhận thua phải là ngươi chứ không phải ta!

Ở trong chân lực vô tận có một tiếng quát chói tai cao vút vang lên.

- Lôi Đình huyết mạch, chém cho ta!

Trong nháy mắt khi Hoa Thiên Độ xuất thủ, rốt cục Tần Trần cũng điều động huyết mạch chi lực trong cơ thể.

Oanh két!

Lôi quang vô tận bắt đầu xuất hiện, trong nháy mắt lôi đình chi lực kinh người dũng mãnh tràn vào trong thanh kiếm rỉ thần bí của Tần Trần, hung hãn chém ra một kiếm về phía Hoa Thiên Độ đang ở bên trong chân lực vô tận.

Keng!

Lôi quang vô tận và chân lực thôn phệ tất cả.

Ở trước mắt bao người, tất cả mọi người nhìn thấy một màn khó có thể tin được.

Ở trong lôi quang, hư ảnh mà Hoa Thiên Độ phóng ra bị nghiền nát, đồng thời hai mắt hắn trợn ngược, tràn ngập vẻ hoảng sợ, bị một kiếm hung hăng chém vào trên ngực, người bay ra bên ngoài.

Máu tươi vơi vãi ở trên không trung!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)