Vũ Thần Chúa Tể

Chương 471: Ba chiêu bại địch

Chương Trước Chương Tiếp

Đúng là ngay từ đầu chiến đấu đã hoàn toàn phát triển dựa theo kịch bản của Tần Trần.

Tuy là tu vi của Long Thành không thấp, thực lực cũng cực kỳ đáng sợ. Thế nhưng trên tay ở của thanh niên mặc áo bào đen Quỷ Tiên phái kia, ngay cả mười chiêu hắn cũng không ngăn được mà lập tức bị đánh bay ra ngoài, đại bại.

Mà Vũ Văn Phong cũng cường thế xuất thủ, mỗi một quyền đều có quyền phong kinh người gào thét, sau khi điên cuồng đánh ra hơn ba mươi quyền cũng lập tức đánh bay Triệu Thiên.

Trên lôi đài cuối cùng, Triệu Linh San cũng đang cắn răng kiên trì ở dưới sự tấn công của Tư Đồ Thắng.

Ánh mắt của nàng kiên nghị, có thể nhìn thấy rõ nàng đang ra sức chống lại, muốn có được chiến thắng trong trận đấu này.

Thế nhưng, trước đây khi Tư Đồ Thắng chưa tham gia khảo hạch Cổ Nam Đô cũng đã là cường giả Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong. Sau khi được Thiên đạo thần quang tẩy lễ, tu vi cũng một bước bước vào đến Huyền cấp hậu kỳ.

Súc tích và thực lực của đối phương thực sự quá là lớn.

Cuối cùng, sau khi kiên trì được trên trăm chiêu, rốt cục Triệu Linh San cũng không kiên trì nổi mà phải thua.

- Đáng chết, không ngờ nàng ta lại làm ta phải tốn nhiều thời gian như vậy.

Sờ sờ vết kiếm trên ngực, ánh mắt Tư Đồ Thắng trở nên lạnh lùng.

- Tần Trần...

Lúc bị truyền tống ra ngoài, Triệu Linh San bất đắc dĩ nhìn về phía Tần Trần đang ở trên quảng trường, trong ánh mắt tràn ngập vẻ quyến luyến.

Không có ai biết, sở dĩ nàng kiên trì đến hiện tại, trừ việc muốn trở nên càng mạnh hơn nữa ra cũng là bởi vì muốn có thể làm bạn với Tần Trần, có thể đi xa hơn với hắn.

Đáng tiếc, nàng vẫn thất bại.

Bất đắc dĩ bị loại.

Ba trận đấu này, cuối cùng thanh niên mặc áo bào đen, Vũ Văn Phong, Tư Đồ Thắng giành được thắng lợi, may mắn tiến vào thập nhị cường, lấy được tư cách truyền thừa.

Kết quả này, tức khắc dẫn tới toàn bộ cường giả Đại Uy vương triều rung động.

- Đáng chết, chuyện gì xảy ra, vì sao chỉ có một mình Tư Đồ Thắng giành thắng lợi cơ chứ?

- Long Thành và Triệu Thiên đang làm cái gì vậy? Sao lại thua trong tay đệ tử Ngũ quốc, hơn nữa còn chật vật như vậy chứ?

- Sáu trận tỷ thí lại, nhân số Ngũ quốc xông vào thập nhị cường, lấy được truyền thừa lại tương đương với Đại Uy vương triều ta, điều này sao có thể chứ?

Trong lòng rất nhiều cường giả Đại Uy vương triều không có cách nào tiếp nhận được kết quả như vậy.

Mà lúc này, thi đấu trên lôi đài vẫn đang tiếp tục.

Ong ong ong...

Sáu đạo ánh sáng lần nữa hạ xuống, rốt cục Tần Trần đang quan chiến cũng bị chọn trúng ở cửa ải này.

- Đối thủ của ta là ai đây?

Ngẩng đầu, Tần Trần lập tức nhìn thấy đối thủ của mình lại là Tiêu Kinh Hồng của Đại Uy vương triều.

Người này trước đó trong khảo hạch đã bá đạo ra tay, từng đánh bại tất cả tuyển thủ đứng trước hắn, tạo ra một ghi chép cực cao.

Hơn nữa khi hành sự cũng cực kỳ cuồng vọng.

- Ồ, không ngờ đối thủ của ta lại là ngươi.

Nhìn thấy Tần Trần, Tiêu Kinh Hồng cũng sững sờ.

Chợt hắn không khỏi cười lạnh nói:

- Tiểu tử, không ngờ ngươi lại gặp phải ta, xem ra vận khí của ngươi quá kém, những phế vật vừa rồi ngay cả dân đen Ngũ quốc cũng không đánh lại được, hôm nay ta sẽ làm cho đám người bọn họ nhìn một chút, Tiêu Kinh Hồng ta sẽ đánh bại đám dân đen Ngũ quốc các ngươi như thế nào.

Ngữ khí lãnh đạm, Tiêu Kinh Hồng ra vẻ cao cao tại thượng nhìn về phía Tần Trần, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

- Ba chiêu, đánh bại ngươi ta chỉ cần ba chiêu mà thôi.

Tay phải giơ lên chỉ về phía Tần Trần, trong đôi mắt của Tiêu Kinh Hồng tràn ngập vẻ khinh miệt.

- Không được, tại sao Trần thiếu lại gặp phải gia hỏa này cơ chứ?

Ở bên ngoài Cổ Nam Đô, trong lòng đám người Tiêu Chiến cả kinh, vẻ mặt đau khổ.

Trong mắt Triệu Linh San cũng toát lên vẻ lo âu.

Trước đó dù là lúc khảo hạch hay là trong cuộc so tài trên lôi đài thì Tiêu Kinh Hồng đều thể hiện ra thực lực kinh người của mình. Hai đợt tỷ thí trước đó, tất cả đối thủ của hắn đều không thể kiên trì được quá ba chiêu. Từ đó có thể thấy được hắn nói những lời này cũng không phải là mở miệng khoác loác, mà là hắn có thực lực để nói ra những lời này.

- Ha ha ha, không ngờ Tần Trần lại gặp phải Tiêu Kinh Hồng, xem ra cửa ải này hắn phải thua rồi.

- Không hề nghi ngờ, lấy thực lực của Tiêu Kinh Hồng muốn giết người này như là giết chó vậy.

Ở chỗ Đại Uy vương triều, rất nhiều cường giả hưng phấn không gì sánh được.

- Lần này sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đó chứ?

Nhưng vẫn có cường giả không nhịn được lo lắng, sắc mặt cổ quái, khiến cho trong lòng không ít người cũng phải lo lắng theo.

Trước đó Tần Trần quá cổ quái, không chỉ ba lần khảo hạch dự tuyển đều đứng thứ nhất mà trên lôi đài thi đấu trước đó cũng có biểu hiện kinh người.

Vì thế hắn lên đài cũng làm cho trong lòng không ít người hồ nghi, không biết liệu lần này có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.

- Yên tâm đi, Tiêu Kinh Hồng không phải là tồn tại mà đám người Chư Cát Thanh có thể so sánh được, hắn chính là thiên tài Thanh Vân Tông, súc tích thâm hậu, sao có thể bị tiểu tử kia đánh bại cơ chứ?

- Hắc hắc, chúng ta cứ nhìn là được rồi.

Cũng có không ít người cực kỳ có lòng tin với Tiêu Kinh Hồng.

- Ba chiêu sao? Đã như vậy bản thiếu sẽ nhìn một chút, nhìn xem ngươi sẽ đánh bại ta trong vòng ba chiêu như thế nào.

Nhìn Tiêu Kinh Hồng đang ra vẻ trước mặt, Tần Trần lãnh đạm nói.

- Ngươi không tin?

Tiêu Kinh Hồng sững sờ, có cảm giác như bị vũ nhục:

- Cứ nhìn đi rồi sẽ biết.

- Vân Quyển Vân Thư!

Nhe răng cười một tiếng, Tiêu Kinh Hồng vừa lên đài đã lập tức thi triển tuyệt học của bản thân đến mức tận cùng, trong nháy mắt trên toàn bộ lôi đài khắp nơi đều là cuồng phong gào thét, bên trong mây mù cuồn cuộn còn có từng tia chớp màu bạc xen lẫn. Mà Tiêu Kinh Hồng ở bên trong mây mù thì lại uy mãnh vô cùng, mái tóc dài tung bay, bá đạo vô cùng.

So với lúc xuất thủ trên tấm bia đá lúc trước, rõ ràng thực lực của Tiêu Kinh Hồng đã tăng lên không chỉ gấp đôi.

Ở phía đối diện lôi đài, mặt Tần Trần không chút thay đổi, thanh kiếm rỉ sét thần bí loang lổ bổ ra một đạo kiếm quang rực rỡ, kiếm quang lập loè, thoáng cái đã xâm nhập vào trong công kích của Tiêu Kinh Hồng.

Xoẹt!

Kiếm quang đáng sợ trong nháy mắt đã đánh nát công kích của Tiêu Kinh Hồng, cường hãn tới mức thái quá.

- Cái gì, bị phá?

- Phong Quyển Tàn vân!

Mặt của Tiêu Kinh Hồng không đổi sắc, lần nữa đấm ra một quyền, trên thân thể hắn có một cỗ huyết mạch chi lực kinh người bắt đầu cuồn cuộn, hai thứ kết hợp với nhau làm cho toàn bộ lôi đài đều thấy mây mù cuồn cuộn, uy thế kinh người, từng cơn lốc to lớn xuất hiện ở trên lôi đài, bên trong lại có từng tiếng gào thét lúc ẩn lúc hiện, làm cho người ta không khỏi kinh hãi run sợ.

- Có chút thú vị!

Tần Trần ung dung thầm nói, đối phương kết hợp hai loại lực lượng phong vân với nhau, lại thêm bản thân cũng lĩnh ngộ phong vân ý cảnh cho nên lập tức tạo thành một loại phong vân ý cảnh đặc biệt, áp bách tinh thần và thân thể của hắn.

Loại kỹ xảo này đã siêu việt bí tịch võ học bình thường.

Nhưng vẫn còn chưa xong.

Răng rắc!

Tuy rằng phẩm cấp của thanh thanh kiếm rỉ thần bí không quá rõ ràng, thế nhưng có một điểm không hề nghi ngờ đó là nó cực kỳ cứng rắn, vượt xa tuyệt đại đa số bảo binh. Tần Trần vận chuyển chân lực, tâm thần dung nhập vào trong kiếm rỉ, đánh nát vòng xoáy to lớn một cách đơn giản.

Ầm ầm!

Vòng xoáy to lớn ở trên lôi đài rít lên, sau đó tiêu tán ra bốn phương tám hướng.

- Đáng ghét, đón thêm chiêu này của ta, Kinh Vân Vô Cực!

Hai chiêu bị đánh tan, trong lòng Tiêu Kinh Hồng tức giận, hai mắt như điện, miệng quát lớn một tiếng, hai tay hắn tạo thành hình vòng cung, một cỗ lực lượng đặc biệt được tạo thành ở giữa hai tay hắn, tạo thành một loại công kích có hình trụ, bên trong lại có gió mây cuồn cuộn, trong nháy mắt đánh về phía Tần Trần.

- Đây chính là chiêu thứ ba!

Tần Trần cười nhạt, trong nháy mắt khi đối phương xuất thủ, đột nhiên trong con ngươi của hắn bắn ra hàn mang lạnh lẽo, thanh kiếm rỉ thần bí trong tay bổ ra nhanh như tia chớp, chân lực trong cơ thể cũng điên cuồng bạo phát.

Ầm ầm!

Trong hư không có một đạo kiếm ảnh rực rỡ thật dài chém về phía trước, vô số đạo lưu quang chợt nổ tung, hóa thành một mảnh kiếm hà uốn lượn. Trong nháy mắt đánh nát công kích hình trụ mà Tiêu Kinh Hồng ngưng tụ ra.

Phốc phốc!

Chân lực hộ thể bên ngoài thân thể của hắn như là tờ giấy trắng mỏng manh yếu đuối không chịu nổi một kích vậy, chân lực hộ thể ầm ầm nổ tung, hai mắt Tiêu Kinh Hồng trợn ngược bay ngược về phía sau, miệng phun ra máu tươi, trên ngực xuất hiện một vết thương ghê rợn dài đến vài thước, máu tươi phun ra ngoài như là suối chảy.

- Đây chính là ba chiêu đánh bại ta mà ngươi nói hay sao?

Trên lôi đài, Tần Trần thu kiếm đứng đó, hai mắt nhìn xuống Tiêu Kinh Hồng đang nằm trên mặt đất, không có cách nào động đậy được nữa, thanh âm lãnh nhạt mà chậm rãi quanh quẩn ở trên lôi đài.

Toàn trường trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)