Mặc dù Lâm Không không chói mắt được như Hoa Thiên Độ, cũng không cao quý như Hoa Thiên Độ, thế nhưng ở trong Huyền châu này hắn cũng là một thiên tài cực kỳ kinh người.
Thực lực của hắn có thể nói là tồn tại trước mười trong rất nhiều thiên tài của Huyền châu.
Hai mươi bốn tuổi, trước khi đến Cổ Nam Đô hắn đã đạt đến Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong, có thể nói là cực kỳ biến thái.
Nhân vật như vậy há lại là người đơn giản chứ?
Bản thân hắn được xem như là thiên tài đứng đầu Huyền châu, tất cả mọi người đều cho là hắn có thể thu được cơ hội truyền thừa. Vì vậy ai cũng không muốn nhìn thấy hắn dừng lại ở ải này, lại còn gặp phải Hoa Thiên Độ.
Chỉ tiếc, người hắn gặp là Hoa Thiên Độ.
- Rốt cục cũng xuất hiện một người đáng để làm cho Hoa Thiên Độ phải nghiêm túc, coi như Lâm Không không địch lại thì ít nhất cũng có thể bức ra đại bộ phận thực lực của hắn a.
- Không sai, nếu đổi lại là kẻ khác, có lẽ ngay cả khả năng làm cho Hoa Thiên Độ nghiêm túc cũng không có, thế nhưng Lâm Không thì lại khác.
- Không biết Lâm Không có thể ép Hoa Thiên Độ tới trình độ nào a.
- Thật là tiếc cho Lâm Không.
Trên lôi đài, sau khi Lâm Không thấy đối thủ của mình là Hoa Thiên Độ, trong nháy mắt khí sắc của hắn trở nên xấu xí không gì sánh được.
Chuyện hắn không muốn tới nhất, không ngờ lại thực sự xuất hiện.
- Ha ha, Lâm Không là ngươi sao? Vận khí của ngươi quá kém.
Ở phía đối diện với hắn, Hoa Thiên Độ lạnh nhạt nói.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, nếu như không muốn lãng phí thời gian thì ta khuyên ngươi nên nhận thua thì hơn.
Ánh mắt lãnh đạm, vẻ mặt Hoa Thiên Độ rất là ngạo nghễ nói.
Top mười thiên tài được Huyền châu công nhận ở trong mắt hắn cũng không khác gì võ giả bình thường, dường như hắn không đặt Lâm Không vào mắt vậy.
- Còn chưa bắt đầu đã nói như vậy, ngươi không cảm thấy vẫn còn hơi sớm sao?
Nghe vậy, khí thế trên thân Lâm Không bạo phát, vẻ mặt khôi phục lại bình tĩnh. Khiến cho người ta có một loại cảm giác kinh hãi, như lực lượng kinh người trong cơ thể hắn đang thức tỉnh vậy.
Tay phải Hoa Thiên Độ đặt ở sau lưng, tay trái tùy ý để ở bên cạnh, hắn liếc mắt nhìn Lâm Không, thản nhiên nói:
- Mặc kệ trong lòng ngươi không cam lòng ra sao thì ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, nếu như đủ thông minh thì nên biết giữ hay bỏ.
- Hừ, ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh, thế nhưng cũng không phải là không thể địch nổi, ta sẽ làm cho ngươi biết lời ngươi nói trước đó buồn cười biết bao.
Trong mắt Lâm Không lộ ra tinh quang, trong đó ẩn chứa ý cảnh quét ngang tất cả. Ý cảnh hung mãnh áp bách về phía Hoa Thiên Độ, cùng lúc đó hắn rống lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường kích, trên trường kích có một ngọn lửa màu đen lượn quanh, trường kích lập tức đâm về phía trước.
- Hùng Bá Thiên Hạ!
Một kích đâm ra, ngọn lửa màu đen điên cuồng xoay tròn, hóa thành từng đạo hỏa diễm bắn ra, nhiệt độ nóng bỏng thậm chí còn làm cho không khí bốc lửa, làm tăng thêm uy thế cho một kích này của hắn.
- Diệt!
Ánh mắt Hoa Thiên Độ lãnh đạm, không tỏ vẻ gì, tay trái chỉ nhẹ nhàng đưa ra, đồng thời năm ngón tay tạo thành hình trảo ấn, chụp vào hỏa diễm đang ở trên không.
Phốc một tiếng!
Hỏa diễm bị dập tắt.
Hành động cực kỳ qua loa.
Lúc này, ba kích sau đó của Lâm Không đánh tới, kích sau so với kích trước còn cuồng bạo hơn, kinh người hơn, một mảng lớn chân lực hóa thành động lực kinh người, dung nhập vào trong trường kích.
- Ám Dạ Tam Kích!
Một tiếng ầm vang vang vọng.
Cả lôi đài bị khí tức màu đen đậm bao phủ, như là màn đêm buông xuống trong nháy mắt, trong màn đêm, ba đạo kích mang như ánh sáng bắn về phía trước, bao phủ quanh quanh người ở chỗ hiểm Hoa Thiên Độ.
- Có chút thú vị! Hóa Tiên chưởng!
Hóa Tiên chưởng là tuyệt học của Lưu Tiên Tông, thế nhưng cũng không phải là tuyệt học cao cấp nhất. Trước đó Hoa Phi Vụ đã từng thi triển, chỉ là khi Hoa Thiên Độ thi triển ra thì lại mạnh hơn gấp mấy lần.
Cả không gian thoáng cái sôi trào, chưởng lực hùng hậu cuồn cuộn, khí tức màu đen đều cuốn ngược về phía sau, trong nháy mắt đã tan biến không còn một mảnh.
Mà ba đạo kích mang ở dưới chưởng lực cuồn cuộn kinh khủng của hắn tan rã trong nháy mắt, biến thành vô hình, hóa thành hư vô.
Ánh mắt của rất nhiều cường giả Đại Uy vương triều đều ngưng trọng, trong lòng chấn động.
Thiên phú của Hoa Thiên Độ rất là đáng sợ, Hóa Tiên chưởng ở trong tay hắn quả thực là lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực. Uy lực so với lúc Hoa Phi Vụ thi triển ra quả thực là khác biệt như trời và đất, một chưởng này hắn đã thể hiện ra tất cả tinh túy của Hóa Tiên chưởng.
So sánh giữa hai bên với nhau, nếu như chỉ xét uy lực mà nói không nhìn ra được là cùng một loại công pháp.
- Kích Chiến Thiên Hạ!
Công kích cuồng bạo bị hóa giải, Lâm Không hít sâu một hơi, ánh mắt càng thêm ngưng trọng, nhưng hắn cũng không có nản lòng thoái ý.
Hắn rót chân lực toàn thân vào trong chiến kích, nhân kích hợp nhất, hóa thành một đầu cự long điên cuồng công kích về phía Hoa Thiên Độ. Như là đạn pháo bắn khỏi nòng, làm cho không khí phát ra tiếng nổ kịch liệt.
- Hả? Uy lực không tệ, đáng tiếc còn kém quá xa!
Tay phải vẫn chắp ở sau lưng như trước, Hoa Thiên Độ mỉm cười, tay trái hóa chưởng thành chỉ, lăng không điểm ra một chỉ.
- Phi Tiên Chỉ!
Sưu!
Một chỉ điểm ra, toàn bộ thiên địa chung quanh như hòa tan vào trong chỉ thế, một đạo chỉ mang kinh người như là sao băng hạ xuống, quét ngang tất cả, mang theo ý chí không thể địch nổi xông thẳng về phía trước.
Ầm ầm!
Chỉ mang va chạm với kích ý, như là sao băng va chạm với địa cầu, có sóng xung kích kinh người cuồn cuộn lan tràn ra chung quanh. Làm cho cả không trung liên tục vang lên tiếng bạo tạc, uy lực mạnh mẽ kinh người.
May mà ở bốn phía lôi đài đều có bình chướng viễn cổ bảo hộ, sẽ không làm cho năng lượng lan tràn ra chung quanh.
Bằng không chỉ bằng cỗ sóng xung kích này cũng đã đủ để giết chết võ giả Huyền Cấp phổ thông, quả thực là mạnh mẽ tới mức đáng sợ a.
Phốc!
Trong tiếng ầm ầm vang vọng, Lâm Không cầm chiến kích trong tay bay ra ngoài, miệng thì phun ra một ngụm máu, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác.
- Phi Tiên Chỉ, đây là một trong các bí kỹ cao cấp nhất của Lưu Tiên Tông, nghe nói luyện đến mức tận cùng, chỉ cần một chỉ cũng có thể xuyên thủng được một ngọn núi a!
- Phi Tiên Chỉ lấy lực phá hoại mạnh mẽ và lực xuyên thủng mà nổi danh, phối hợp với thân phận thiên kiêu và cấp bậc võ giả của Hoa Thiên Độ, Lâm Không không thể địch lại nổi.
- Lâm Không có thể ép Hoa Thiên Độv thi triển ra Phi Tiên Chỉ cũng đã coi như khá lắm rồi, dù thua cũng vinh quang. Nếu trách chỉ trách Hoa Thiên Độ quá mạnh, ngự trị ở trên đầu các thiên tài trẻ tuổi, nếu so tuổi các, thiên tài cùng thế hệ cơ hồ không thể địch nổi hắn a.
- Lâm Không quá tự đại, nếu như ngoan ngoãn nhận thua thì không sẽ chật vật như vậy.
Mọi người ầm ầm nghị luận, có thở dài, cũng có người tiếc nuối, còn có kẻ trào phúng.
- Hoa Thiên Độ, nếu như đây là thực lực chân thật của ngươi, như vậy vẫn còn chưa x đủ, đón thêm chiêu này của ta, Hoành Tảo bát hoang!
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ rằng chuyện Lâm Không bị thua là dĩ nhiên thì… Trên lôi đài, sau khi Lâm Không bay ngược về phía sau hơn trăm thước thì đột nhiên gầm lên một tiếng giận dữ, cả người bộc phát ra khí tức còn đáng sợ hơn trước đó.
Một đạo lực lượng màu đen kinh người bao phủ cả người hắn, cả người như là Tu là từ trong luyện ngục đi ra. Hắn thả người nhảy lên, quét ngang một kích về phía Hoa Thiên Độ.
Ầm!
Chiến kích màu đen quét ngang tất cả, mang theo một tảng lớn kích ảnh màu đen, tầng tầng lớp lớp như như biển gầm kéo tới, trong nháy mắt đã đến trước người Hoa Thiên Độ.
- Hả?
Hoa Thiên Độ ngẩn ra, chợt nheo mắt đấm ra một quyền.
Thình thịch!
Kích ảnh nổ tung tản ra ánh sáng màu đen vô tận, thôn phệ tất cả, phủ lấy cả người Hoa Thiên Độ, điên cuồng thôn phệ hắn.
- Cái gì, Lâm Không lại còn một chiêu này nữa?
Mọi người rung động, có tiếng nghị luậnv truyền ra.
Không ít cao thủ Đại Uy vương triều ở bên ngoài Cổ Nam Đô cũng nhìn ra, uy lực trong một kích này của Lâm Không cực kỳ đáng sợ. So với trước kia ít nhất cũng phải tăng lên gấp đôi, công kích này có thể uy hiếp được cao thủ cấp bậc Vũ Tông Ngũ giai, mà ngay cả bọn họ cũng không dám khinh thường.